Kinh nh Sng Hong Kim
Hn dịch:Nghĩa Tịnh
Việt dịch:Ha Thượng Thch Tr Quang
--o0o--
Quỷn 10
Phẩm 26: Xả Bỏ Thn Mạng
Ni cho đại hội về chuyện xưa của mười ngn thin tử rồi, đức Thế tn lại bảo Bồ đề thọ thần v đại hội, rằng trong qu khứ, Như lai đi theo đường đi bồ tt, chẳng những cho nước cho ăn để cứu mạng bầy c, m đến nỗi ci thn tiếc nuối cũng xả bỏ. Sự thể như vậy đng cng nhau quan st.
Bấy giờ đức Thế tn - bậc như lai ứng cng chnh đẳng gic, bậc cao nhất tn nhất trn trời dưới trời, bậc hng trăm hng ngn nh sng chiếu khắp thế giới mười phương, bậc hon hảo nhất thế tr v vin mn đại cng đức -- đem cc vị B s v cả đại hội đến khu dn cư Bt gi ra, đi vo một cnh rừng. Ở đy đất bằng phẳng, khng c gai gc, hoa danh tiếng, cỏ mềm mại, bủa khắp mặt đất. Đức Thế tn bảo trưởng lo A nan đ hy trải tọa cụ cho Như lai dưới gốc cy kia. Trưởng lo vng lời, trải tọa cụ rồi, thưa, bạch đức Thế tn, con đ trải tọa cụ sắp chỗ ngồi rồi, xin đức Thế tn biết cho đ đến lc thch hợp. Đức Thế tn đến ngồi xếp bằng trn chỗ ấy, thẳng mnh, chnh niệm, bảo cc vị B s, cc vị muốn thấy x lợi của Bồ tt khổ hạnh thời xưa khng? Cc vị B s thưa, chng con muốn thấy. Đức Thế tn liền dng ci tay trăm phước trang nghim m ấn xuống đất. Tức th đại địa chấn động với su hnh thức, v nứt ra, một ngi thp thất bảo bỗng nhin xuất hiện, phủ ln trn l mạng lưới kết ngọc. Đại hội thấy vậy lấy lm hiếm c. Đức Thế tn tức th đứng dậy khỏi chỗ Ngi ngồi, lm lễ bảo php, nhiễu quanh theo chiều bn phải, rồi trở lại chỗ ngồi, bảo trưởng lo A nan đ hy mở cửa thp. Trưởng lo mở ra, thấy c ci hộp thất bảo, được trang sức bằng những trn bảo kỳ lạ. Trưởng lo bạch đức Thế tn, c ci hộp thất bảo, trang sức bằng cc loại ngọc. Đức Thế tn bảo hy mở ra. Trưởng lo tun mệnh, mở ra, th thấy c x lợi trắng như bạch m no, như tuyết, như sen trắng (100) . Trưởng lo bạch đức Thế tn, trong hộp c x lợi, mu đẹp khc thường. Đức Thế tn bảo hy đem x lợi của đại sĩ lại đy. Trưởng lo A nan đ liền lấy x lợi ấy knh trao cho đức Thế tn. Ngi cầm lấy m bảo cc vị B s, cc vị hy nhn x lợi của Bồ tt khổ hạnh. Ngi lại ni chỉnh c:
(1) Đức cao của Bồ tt
tương ứng c tuệ gic,
dũng mnh m tinh tiến
vin mn cả su độ.
Thường xuyn tu khng ngừng
v chỉ v bồ đề,
khng rời sự kin cố
tm khng c mệt mỏi.
Cc vị B s, hy cng nhau knh lạy x lợi của Bồ tt. X lợi ny được xng bởi v lượng hương liệu giới định tuệ, l ruộng phước tối thượng, cực kỳ kh gặp. Cc vị B s, v cả đại hội, đều nhất tm, chắp tay, cung knh m đảnh lễ x lợi ấy, tn dương hiếm c. Bấy giờ trưởng lo A nan đ bước tới, lạy ngang chn đức Thế tn m thưa, bạch đức Thế tn, Ngi l vị thầy cao cả, vượt trn hết thảy, được hết thảy chng sinh tn knh, tại sao lại lạy linh cốt x lợi ny? Đức Thế tn dạy, trưởng lo A nan đ, Như lai nhờ x lợi ny m tốc chứng v thượng bồ đề. Để bo ơn xưa nn Như lai knh lạy. Ngi lại bảo, An nan đ, Như lai sẽ giải trừ hoi nghi cho trưởng lo, v cả đại hội, m ni chuyện cũ của x lợi ny. Cc người hy kho nghĩ, hy chuyn nhất tm tr m nghe. Trưởng lo A nan đ thưa, chng con ước muốn được nghe. Xin đức Thế tn khai thị cho chng con.
Đức Thế tn dạy, trưởng lo A nan đ, qu khứ c một quốc vương tn Đại xa, giu lớn, lắm của, kho lẫm đầy ắp, qun binh vũ dũng, ai cũng khm phục. Quốc vương lại thường xuyn đem chnh php m khai ha đến cả những người đen đủi. Quốc dn đng đảo, khng c giặc th. Hong hậu sinh được ba con trai, đẹp, nghim, ai cũng thch nhn. Thi tử tn Ma ha ba la, thứ tử tn Ma ha đề b, ấu tử tn Ma ha tt đỏa. Bấy giờ quốc vương xuất du ni rừng. Ba vương tử cũng ty tng. Ham tm hoa tri nn ba anh em tch ra, đi quanh quẩn đến nhằm khu rừng tre lớn, nghỉ ngơi ở đy. Vương tử thứ nhất ni, anh cảm thấy sợ hi, chỗ ny c mnh th hại chng ta chăng? Vương tử thứ hai ni, chưa bao giờ em tiếc thn mnh, chỉ sợ người thn c ci khổ biệt ly. Vương tử thứ ba thưa hai anh.
(2) Đy l nơi chốn
thần tin cư tr.
Em khng sợ hi,
khng khổ biệt ly.
Thn v tm em
trn ngập hoan hỷ,
ci điềm sẽ được
cng đức đặc th !
Ba vương tử ni linh tnh mnh rồi đi tới, thấy con cọp sinh bảy con. Sinh mới mấy ngy m cọp mẹ bị bầy con quấn qut nn đi kht, thn hnh gầy ốm, c vẻ sắp chết. Vương tử thứ nhất ni cọp ny thật đng thương, bị con quấn qut, khng đi kiếm ăn được, đi qu chắc phải ăn đến con. Vương tử Tt đỏa hỏi anh, cọp mẹ ny thường ăn thứ g? Vương tử thứ nhất ni với em
(3) Cọp bo si sư tử
chỉ ăn thịt mu nng
chứ khng ăn g khc
m qua cơn đi ny.
Vương tử thứ hai nghe thế, ni con cọp ny đi sắp chết, nhưng chng ta lm sao kiếm được thực phẩm như anh ni? Ai chịu bỏ thn mạng m cứu cơn đi của n? Vương tử thứ nhất ni, khng c g kh bỏ cho bằng thn mnh. Vương tử Tt đỏa ni, chng ta tiếc nuối thn mạng, lại khng tr tuệ, khng lm được g lợi cho kẻ khc. Nhưng bậc đại sĩ th c đại bi tm, thường v lợi người m bỏ mnh. Vương tử Tt đỏa nghĩ ring, thn ta đy hng trăm hng ngn đời vất bỏ thối r m chẳng được ch g, tại sao ngy nay ta khng bỏ để cứu ci khổ cơn đi. Cả ba vương tử ni với nhau như trn kia, ai cũng thương xt, i ngại nhn cọp đi, bồi hồi bỏ đi. Nhưng vương tử Tt đỏa lại lin tiếp nghĩ ring, nay chnh l lc thch đng cho ta bỏ thn ny. Tại sao?
(4) V xưa đến nay
ta giữ thn ny,
ci thn x uế
khng thể thch được.
Ta cấp đồ nằm
cng với đồ mặc,
cung đốn xe ngựa
v bao của qu.
(5) Nhưng thn hư r
v vốn v thường,
cầu hoi khng thỏa
giữ mi vẫn chết.
Ta cung dưỡng n
n lại hại ta,
cuối cng bỏ ta
chẳng biết ơn nghĩa!
Thm nữa, thn ny khng bền, v ch cho ta. Thn ny đng sợ như giặc, dơ bẩn như phn. Ngy nay ta sai ci thn ny lm ci việc cao cả. Trong biển sinh tử, n phải l thuyền tu to lớn. N phải bỏ lun hồi, đạt đến giải thot. Vương tử lại nghĩ, bỏ thn ny l bỏ khng t c bịnh v bao nhiu kinh hi. Thn ny chỉ c phn giải. N mong manh như bng nước. N, nơi su gii tập hợp, sống chỉ v gn cốt huyết mạch dnh lu với nhau. Vậy ta nn bỏ, để cầu Niết bn tối thượng v cứu cnh. Ở đ vĩnh biệt v thường, vĩnh ly sinh tử, vĩnh đoạn trần lụy. Ở đ hun tu bằng định lực v tuệ lực, trang nghim với cả trăm phước đức. Ở đ hon thnh nhất thế tr, chứng đắc diệu php thn. Hon thnh v chứng đắc như vậy rồi đem cho chng sinh v bin php lạc. Vương tử Tt đỏa bấy giờ nổi dậy sự đại dũng mnh, pht ra sự đại thệ nguyện, v tăng cường tm mnh bằng sự đại từ bi. Nhưng vương tử sợ hai anh lưu luyến sợ hi m cản trở, nn ni, hai anh đi trước, em đi sau một cht. Vương tử Ma ha tt đỏa liền trở lại khu rừng, đến chỗ cọp đi, thot hết y phục mắc trn cy tre, pht nguyện như vầy.
(6) Ta v chng sinh
khắp cả php giới,
ch cầu Bồ đề
tuệ gic tối thượng.
Khởi tm đại bi
khng thể dao động,
m bỏ ci thn
phm phu luyến tiếc.
(7) Trạng huống Bồ đề
khng c nng bức,
ai người c tr
đều rất ưa thch.
Bao nhiu chng sinh
trong biển khổ lớn,
ta nguyện cứu vớt
đưa ln Bồ đề.
Vương tử pht nguyện như vậy rồi đến nằm bung mnh trước cọp đi. Nhưng do uy thế từ bi của Bồ tt, cọp khng lm g được. Thấy vậy, Bồ tt chạy ln ni cao m gieo mnh xuống, th thần tin tiếp đỡ nn khng thương tổn g. Vương tử nghĩ, cọp đi lả, khng ăn ta nổi. Liền đứng dậy tm dao, dao khng c. Nn vương tử lấy tre kh thch cổ chảy huyết, đi lại bn cọp. Bấy giờ đại địa chấn động với su hnh thức, như gi khch nước, vọt ln dội xuống khng yn. Mặt trời khng sng, như bị la hầu che. Khắp nơi mờ tối, khng cn nh sng. Chư thin rải xuống danh hoa v diệu hương khắp cả khu rừng. Trong khng gian, chư thin nhn cảnh tượng như vậy th tm ty hỷ, than hiếm c, cng khen lnh thay bậc đại sĩ! Họ ca tụng
(8) Đại sĩ vận dụng
đại bi cứu vật,
nhn ton chng sinh
coi như con một;
mạnh mẽ hoan hỷ,
lng khng tiếc nuối,
xả thn cứu khổ,
việc thật kh lường!
(9) Quyết định đạt đến
chn thường siu việt,
thot bỏ sinh tử
mọi thứ buộc rng;
mau chng chứng được
tuệ gic Bồ đề,
vắng lặng yn vui
thể hiện V sinh.
Bấy giờ cọp đi ngửi thấy huyết từ cổ Bồ tt chảy ra th liếm lấy, v ăn hết thịt Bồ tt, cn lại chỉ c xương.
Vương tử thứ nhất thấy đất động th ni với em hai
(10) Đại địa ni sng
chấn động tất cả,
bốn pha mờ tối
khng nh mặt trời,
thin hoa rơi xuống
khắp cả khng gian,
chắc chắn l điềm
em ba bỏ mnh.
Vương tử thứ hai nghe anh ni rồi, tự ni chỉnh c
(11) Em nghe Tt đỏa
ni lời từ bi,
khi thấy cọp đi
thn thể ốm xọp,
đi hnh n qu
chắc ăn cả con.
Em nghi em ba
xả thn mất rồi.
Vương tử thứ hai rất buồn rầu đau khổ, khc lc than thở. Tức khắc cng anh trở lại chỗ cọp. Th thấy y phục của em treo để trn tre, cn xương với tc th vung vi ra. Mu thấm đỏ cả đất. Thấy thế ngất đi, khng tự chủ được. Rơi mnh trn xương em, hồi lu mới tỉnh, dơ tay, ku go, khc lớn, than thở:
(12) Em ta dung mạo đẹp,
cha mẹ thương hơn hết,
tại sao cng ra đi
giờ bỏ mnh, khng về!
(13) Nếu cha mẹ ta hỏi,
ta phải ni thế no?
Th ta cng bỏ mnh,
chứ sống để lm g?
Hai anh em vương tử khc lc o no, tạm rời m về. Trong khi những kẻ thp tng của vương tử t th bảo nhau, vương tử đi đu, chng ta phải tm.
Cn hong hậu th ngủ trn lầu cao. Trong mộng thấy hiện tượng bất tường. Nhũ bộ bị cắt cả đi. Răng rụng hết. Được ba con bồ cu non, một con bị cắt bắt, hai con kinh hong. Khi động đất, hong hậu thức, th trong lng sầu no:
(14) Tại sao hm nay
đại địa chấn động,
sng ngi rừng r
đều rung lắc cả,
mặt trời mờ tối
như bị che khuất,
mắt my v động
khc hơn ngy thường?
(15) Tim như trng tn
lo sợ bức xc,
cả người run rẩy
khng kềm chế được.
Hiện tượng bất tường
m ta mộng thấy,
tất c tai biến
phi thường no đy!
Nhũ bộ của hong hậu bỗng nhin chảy sữa. B nghĩ tất c biến qui. Bấy giờ thị nữ nghe người ngoi ni tm vương tử chưa được th sợ qu, tức tốc vo tu với hong hậu, rằng xin hong hậu biết cho, ở ngoi người ta bổ ra đi tm vương tử khắp cả m chưa thấy. Hong hậu nghe thế cng lo sợ, nước mắt đầy trng, đến chỗ quốc vương m tu: Đại vương, thần thiếp nghe người ngoi ni đứa con nhỏ nhất m chng ta thương nhất đ mất đu rồi. Quốc vương nghe th kinh hong, nấc ln: Khổ qu, ta mất đứa con yu thương rồi. Nhưng ng phải lau nước mắt m an ủi hong hậu: Hiền thủ, đừng khc nữa. Chng ta cng đi tm đứa con yu thương của chng ta. Rồi ng cng hong hậu v thần dn ra khỏi hong thnh, phn tn tm ti khắp nơi. Một lt, một đại thần bước tới, tu rằng đ nghe cc vương tử hy cn, xin vương thượng đừng lo. Chỉ vương tử nhỏ nhất th tm chưa thấy m thi. Quốc vương nghe vậy, than thở khổ thay cho ta, ta mất đứa con thương yu nhất rồi!
ta vui mừng t,
giờ con mất đi
ta khổ sở nhiều.
Ai lm con ta
sống cn lại được,
th mất mạng ta
ta cũng khng khổ.
Hong hậu nghe th như bị trng tn bắn, than thở
(17) Con ta ba đứa
đi với thị tng,
cng vo trong rừng
thưởng ngoạn cảnh tr.
Giờ đứa nhỏ nhất
mnh n khng về,
chắc chắn c điều
tai biến mất rồi!
Kế tiếp, vị đại thần thứ hai đến chỗ quốc vương, vương hỏi ngay, con ta đu? Đại thần o no, lưỡi kh, cổ rt, miệng khng ni được, khng biết trả lời lm sao. Hong hậu bảo
(18) Thượng quan ni gấp,
con ta ở đu?
Ta nng cả người
như thiu như đốt,
kinh hong hoảng hốt
mất cả bnh tm,
đừng để bụng ta
rch vỡ cả ra!
Vị đại thần phải đem việc vương tử xả thn m tu quốc vương. Quốc vương với hong hậu nghe rồi, bi thiết khng thể chịu nổi, nhắm chỗ vương tử xả thn m chạy tới. Đi đến rừng tre, chỗ Bồ tt xả thn. Thấy xương vung vi, ai cũng gieo mnh xuống đất, cơ hồ sắp chết. Họ như đại thọ bị gi mạnh x ng. Họ bất tỉnh. Đại thần rưới nước, một lt tỉnh lại. Họ lại dơ tay, khc, than:
(19) Tai họa cho con!
con đẹp đẽ lắm!
tại sao ci chết
p bức con trước?
Phải chi nếu cha
được chết trước con
th đu phải thấy
khổ qu thế ny!
Hong hậu hơi tỉnh, lại đầu b tc rối, hai tay đấm bụng, quằn quại dưới đất. Như c trn đất, như b mất con, hong hậu buồn thảm:
(20) Ai giết mất con ta
m chỉ cn xương cốt?
ta mất con yu thương
bi thiết chịu sao nổi!
(21) Ai giết mất con ta
gy ra cảnh bi thảm?
lng ta phi kim cương
lm sao khng tan nt!
(22) Trong mộng ta đ thấy
nhũ bộ ta bị cắt,
răng cũng rụng mất cả,
nay khổ qu thế ny!
(23) Lại mộng ba bồ cu
một bị cắt bắt đi,
ra ta mất con qu,
c mộng thật khng sai!
Bấy giờ quốc vương, cng hong hậu với hai con, ai cũng go khc, bỏ cả chuỗi ngọc. Họ cng quốc dn thu nhặt x lợi của Bồ tt, tn tr trong thp để hiến cng. Trưởng lo A nan đ, cc người nn biết, đy l x lợi ấy của Bồ tt.
Đức Thế tn lại bảo trưởng lo A nan đ, xưa kia, Như lai đủ cả tham sn si, mọi thứ phiền no, vậy m ngay trong năm nẻo đường dữ, Như lai vẫn ty cảnh ngộ cứu vớt chng sinh ra khỏi chỗ ấy; huống chi nay đy Như lai đ hết cả phiền no, thi quen cũng khng cn, được gọi l bậc Thin nhn sư, đủ Nhất thế tr, m khng thể v mỗi một chng sinh trải qua nhiều kiếp ở ngay trong địa ngục, v bao chỗ khc, thay họ chịu khổ, lm cho họ thot ly sinh tử, phiền no v lun hồi hay sao. Bấy giờ đức Thế tn muốn lặp lại nghĩa đ ni, nn ni những lời chỉnh c sau đy.
(24) Như lai nhớ qu khứ
v lượng v số kiếp,
khi th lm quốc vương
khi th lm vương tử.
(25) Thường lm bố th lớn,
cho cả thn đng tiếc,
nguyện thot sinh tử khổ
đi đến đại bồ đề
(26) Xưa c quốc gia lớn
quốc vương tn Đại xa,
vương tử tn Dũng mnh
bố th khng tiếc lẫn.
(27) Vương tử c hai anh
Đại cừ với Đại thin.
Ba anh em xuất du,
đi lần vo ni rừng.
(28) Thấy cọp mẹ bị đi
th nghĩ như thế ny,
cọp bị đi hnh hạ
m khng c g ăn.
(29) Đại sĩ thấy như thế
sợ n ăn con n,
nn xả thn khng tiếc
để cứu cả mẹ con.
(30) Đại địa v ni non
đồng thời chấn động cả,
sng biển cũng si sục
sng dữ m nước ngược.
(31) Trời đất mất nh sng
mờ tối khng thấy g.
Cầm th rừng, đồng nội
bay chạy mất chỗ ở.
(32) Hai anh qui mất em
lo buồn đến bi thảm,
tức khắc cng thị tng
tm khắp cả lm rừng.
(33) Hai anh bn với nhau
hy trở lại ni su,
nhn quanh khng c em
chỉ thấy con cọp đi.
(34) Cọp mẹ với bảy con
miệng ton c vấy mu,
cn xương tn với tc
th vung vi mặt đất.
(35) Lại thấy c huyết chảy
dnh nhằm mấy cy rừng.
Hai anh thấy như thế
lng sinh đại sợ hi.
(36) Ng đất m chết giấc
m man hết biết g,
bụi đất lấm cả người
gic quan mất thức.
(37) Thị tng hai vương tử
khc lc lng lo sợ,
lấy nước rưới tỉnh lại
lại dơ tay go khc.
(38) Khi Bồ tt bỏ mnh
th mẹ ở trong cung,
cng năm trăm thế nữ
đang hưởng thụ vui th.
(39) Hai nhũ bộ hong hậu
bỗng nhin chảy sữa ra,
cả người như kim chch
đau đớn rất bất an.
(40) Đột nhin nghĩ mất con
sợ như tim trng tn,
tức khắc tu vua hay
nỗi khổ b đang c.
(41) Khc lc khng nhịn được
thảm thiết ni với vua,
vua nn biết cho thiếp
thiếp đang khổ v cng.
(42) Nhũ bộ bỗng chảy sữa
ngưng lại cũng khng được,
cả mnh như kim chch
nng bực bụng muốn vỡ.
(42) Điềm c mộng trước đy
biết chắc mất con yu.
Xin vua cứu mạng thiếp
tm biết con cn mất.
(44) Mộng thấy ba bồ cu
nhỏ nhất l con cưng,
bỗng bị cắt bắt mất
đau buồn kh ni hết.
(45) Thiếp ngập trong lo sợ
đi mau đến ci chết,
e con khng ton mạng
xin vua đi tm gấp.
(46) Lại nghe người ngoi ni
con t tm khng thấy,
lng thiếp rất bồn chồn
xin vua thương xt thiếp!
(47) Hong hậu tu vua rồi
cả người quị xuống đất,
đau đớn tm m man
hn m hết hay biết.
(48) Thế nữ thấy hong hậu
ngất xỉu xuống mặt đất
th cất tiếng khc lớn
bng hong mất chỗ dựa.
(49) Vua nghe hong hậu ni
cũng lo khng chịu nổi,
ra lịnh cho quần thần
tm kiếm con thương nhất.
(50) Vua ti ra hong thnh
chia nhau m truy tm,
gặp ai cũng khc hỏi
thấy vương tử ở đu.
(51) Vương tử cn hay mất?
ai biết đi chỗ no?
lm sao cho ta thấy
giải cho ta lo sợ.
(52) Ai cũng nghe ni chuyền
rằng vương tử chết rồi.
Ai nghe cũng thương cảm
buồn đau kh chế ngự.
(53) Bấy giờ Đại xa vương
ku than m đứng dậy
đến chỗ hong hậu ngất
lấy nước rưới thn b.
(54) Hong hậu được nước rưới
lt lu mới hồi tỉnh,
khc thảm m hỏi vua
con của thiếp cn khng?
(55) Vua ni với hong hậu
ta đ phi mọi người
bốn hướng tm vương tử
nhưng chưa c tin tức.
(56) Vua lại bảo hong hậu
hậu đừng qu phiền muộn,
cố bnh tỉnh một cht
để cng đi tm con.
(57) Vua cng với hong hậu
xa gi đi mau tới,
với tiếng ku th thảm
lo như lửa đốt lng.
(58) Cả ngn vạn dn chng
cng đi theo nh vua,
cng muốn tm vương tử,
tiếng ku than khng ngớt.
(59) Vua cố tm con yu,
mắt nhn cả bốn pha,
thấy một người bước đến,
tc xa mnh đầy mu,
(60) khắp mnh dnh đất bụi,
buồn khc đi ngược lại.
Vua thấy c tướng ấy
cng nng ruột lo sợ.
(61) Vua giơ cả hai tay
go thảm khng tự chế.
Vị đại thần thứ nhất
vội vng đến chỗ vua,
(62) gắng gượng m tấu bạch,
xin đừng qu bi thương,
vương tử vua thương nhất,
hiện vẫn chưa tm được,
(63) nhưng lt nữa chắc đến
để giải lo cho vua.
Vua lại đi tới nữa
gặp đại thần thứ hai.
(64) Vị ny đến chỗ vua
chảy nước mắt m tu,
hai vương tử hiện cn
nhưng đang bị qu lo.
(65) Cn vương tử thứ ba
v thường nuốt mất rồi.
Cọp đi mới sinh con
sắp ăn chnh con n.
(66) Tiểu vương tử Tt đỏa
thấy vậy lng thương xt,
nguyện cầu đạo v thượng
quảng độ cho tất cả.
(67) Chuyn tm đại bồ đề
rộng su như biển cả,
nn ln trn ni cao
gieo mnh trước cọp đi.
(68) Cọp yếu nn khng thể
vồ m ăn vương tử,
vương tử phải dng tre
tự thch cổ đổ mu.
Cọp liếm, ăn vương tử,
chỉ cn lại xương cốt.
(69) Vua cng với hong hậu
nghe rồi cng ngất xỉu,
lng ngập trong đau thương
trong lửa dữ phiền no.
(70) Đại thần lấy nước hương
rưới vua v hong hậu,
hồi tỉnh lại tht go
tự tay đấm ngực bụng.
(71) Vị đại thần thứ ba
tu vua như thế ny,
đ thấy hai vương tử
ngất xỉu ở trong rừng.
(72) Hạ thần rưới nước lạnh
hai vương tử mới tỉnh,
nhn khắp cả bốn pha
thấy như lửa lan trn.
(73) Nn dậy rồi lại ng,
go khc khng ngưng nổi,
v giơ tay m than
em ti thật hiếm c.
(74) Vua nghe ni như vậy
lo cng nung nấu hơn.
Hong hậu go lớn ln
m than vn như vầy.
(75) Con t của ta
ta thương xiết bao,
nay th đ bị
quỉ chết nuốt rồi!
Hai đứa con lớn
tuy vẫn hiện cn,
nhưng bị thiu đốt
bởi lửa lo buồn.
(76) Ta phải đi mau
đến dưới ni kia,
an ủi cho chng
bảo tồn mạng sống.
Hong hậu tức khắc
rong xe đi tới,
cố mong đến gấp
chỗ t bỏ mnh.
(77) Trn đường gặp con
vừa đi vừa khc,
đấm bụng o no
mất hết uy phong.
Cha mẹ thấy vậy
buồn thảm m con,
cng vo ni rừng
chỗ t bỏ mnh.
(78) Khi đến ci chỗ
Bồ tt xả thn,
cả nh go khc
đau đớn cng cực,
cởi bỏ chuỗi ngọc,
cng nhau bi thương
thu nhặt xương cốt
của thn Bồ tt.
(79) Rồi cng mọi người
chung nhau hiến cng:
đem x lợi trn
đặt trong hộp ny,
xy dựng tại đ
ngi thp thất bảo,
mới về hong thnh
với sự đau buồn.
(80) Trưởng lo A nan đ,
Tt đỏa xưa kia ấy
nay l ta, Mu ni,
đừng nghĩ l ai khc.
(81) Quốc vương l Tịnh phạn,
hong hậu l Ma da,
thi tử l Từ thị,
thứ tử l Mạn th,
(82) Cọp l Đại thế cha (101) ,
năm con: năm B s (102) ,
một nữa: Mục kiền lin
một nữa: X lợi phất.
(83) Như lai ni việc cũ
để thấy phải lợi tha
mới l bồ tt hạnh,
l nhn tố thnh Phật:
ton thể đại hội ny
phải học tập như vậy.
(84) Khi Bồ tt xả thn
th đ pht đại nguyện,
nguyện xương cốt của mnh
sẽ lợi ch lớn lao
cho bao nhiu chng sinh
trong bao kiếp sau đ.
(85) V địa điểm ny đy
chnh l chỗ xưa kia
Bồ tt đ xả thn,
l chỗ thp thất bảo,
v trải qua nhiều kiếp
nn vi su xuống đất.
(86) Do nguyện lực xưa kia,
rằng ty theo cơ hội
m tế độ chng sinh,
nn nay v ch lợi
cho bao nhiu nhn thin
m bảo thp xuất hiện.
Khi đức Thế tn ni về chuyện cũ ny th cả đại hội, bao gồm v số nhn loại v chư thin, ai cũng v cng bi cảm, hoan hỷ, tn dương l sự thể chưa bao giờ đ c, v cng pht tm v thượng bồ đề. Đức Thế tn lại bảo Bồ đề thọ thần, Như lai v trả ơn m knh lạy. Rồi Ngi thu hồi thần lực th bảo thp trở lại lng đất.
Phẩm 27: Bồ Tt Tn Dương
Khi đức Thch ca mu ni thế tn tuyn thuyết kinh nh sng hong kim, th mười phương quốc độ c v lượng bồ tt, đều từ quốc độ của mnh m đến đỉnh Thứu phong, chỗ đức Thế tn, năm bộ phận gieo xuống st đất, đảnh lễ Ngi rồi nhất tm chấp tay, khc miệng cng tiếng m tn dương.
(1) Sắc thn Thế tn
như mu hong kim,
nh sng trải khắp
như ni vng thật,
trong sạch n nhu
như l hoa sen,
với bao mu sắc
trang sức tuyệt đẹp.
(2) Ba mươi hai tướng
trang hong cả người,
tm mươi nt đẹp
trang sức ton hảo,
nh sng rực rỡ
khng ai đồng đẳng,
trong suốt tựa như
vầng trăng trn đầy.
(3) Tiếng Ngi trong thanh
cực kỳ tinh tế,
oai như sấm nổ
như sư tử gầm,
với tm đặc tnh (103)
thch ứng mọi người,
hơn cả tiếng chim
tần d vn vn.
(4) Trang nghim hnh dung
bằng trăm phước mầu,
nh sng ton hảo
khng gợn vẩn đục,
tuệ gic lắng trong
in như biển cả,
cng đức rộng lớn
in như khng gian.
(5) Vin quang chiếu khắp
mười phương quốc độ,
ty duyn ha độ
v lượng sinh linh,
i nhiễm th đến
thi quen cũng hết,
đuốc Php thường đốt
khng bao giờ tắt.
(6) Xt thương ch lợi
bao loại chng sinh,
hiện tại vị lai
đều cho yn vui,
thường tuyn thuyết cho
đệ nhất nghĩa đế,
lm cho thể chứng
Niết bn chn tịnh.
(7) Thế tn ni php
cam lộ siu việt,
đem cho nghĩa l
cam lộ nhiệm mầu,
dẫn vo thnh tr
cam lộ niết bn,
lm cho thụ hưởng
cam lộ php lạc.
(8) Thường xuyn ở trong
biển cả sống chết,
cứu vớt đau khổ
cho bao chng sinh,
lm họ đứng vững
đại lộ yn ổn,
đem cho ci vui
như kh lường.
(9) Biển cả cng đức
cực kỳ su rộng,
khng phải v dụ
c thể minh họa,
thường nổi đại bi
đối với chng sinh,
phương tiện ha độ
khng lc no ngừng.
(10) Biển cả tuệ gic
khng c ngoại bin,
nhn loại chư thin
cng nhau ước lượng,
giả sử đến cả
ngn vạn ức kiếp
cũng khng biết được
một phần cht t.
(11) Chng con ước lược
tn dương Phật đức,
chỉ l một giọt
trong biển đức ấy,
hướng khối phước ny
về cho chng sinh,
nguyện cng tốc chứng
bồ đề diệu quả.
Khi ấy đức Thế tn bảo chư vị bồ tt, lnh thay, chư vị kho tn dương như vậy đối với phẩm chất của Phật, lợi ch chng sinh, quảng tc việc Phật: diệt được v lượng c nghiệp, sinh được v lượng phước bo.
Phẩm 28: Diệu Trng Tn Dương
Lc ấy bồ tt Diệu trng liền từ chỗ ngồi đứng dậy, vắt vạt o của vai bn phải, gối bn phải qu xuống chấm đất, chắp tay hướng về đức Thế tn m tn dương.
(1) Tướng hảo Thế tn
trăm phước vin mn,
v lượng cng đức
tự trang nghim mnh,
thanh tịnh bng bạc
ai cũng thch nhn,
nh sng chiếu tỏa
như ngn mặt nhật.
(2) nh sng rực ln
với bao mu sắc,
tướng hảo uy nghi
như khối ngọc qu,
như mặt trời mọc
chiếu sng khng gian,
với mu hồng, trắng
xen mu hong kim.
(3) V như ni vng
trải rộng nh sng
khắp mọi nơi chốn
trăm ngn quốc độ,
diệt cho chng sinh
v lượng đau khổ,
đem cho chng sinh
an vui siu việt.
(4) Tướng hảo đầy đủ
v rất nghim tịnh,
chng sinh thch nhn
khng ai biết chn.
Tc th mềm mịn
với mu xanh sẫm,
như ong đen huyền
họp trn hoa đẹp.
(5) Đại hỷ đại xả
rất l trang nghim,
đại từ đại bi
rất l vin mn,
tướng hảo tuyệt diệu
trang sức thn thể,
l do cc php
gic phần tạo thnh.
(6) Ban cho chng sinh
bao nhiu phước đức,
để họ thường được
yn vui lớn lao.
V được trang hong
bằng cc diệu đức,
nn trải nh sng
ngn vạn quốc độ.
(7) nh sng, tướng hảo
cng cực vin minh,
nn như mặt trời
sng rực khng trung.
V như tu di
cng đức đủ cả,
biến thể cng khắp
mười phương quốc độ.
(8) Miệng vng tuyệt đẹp
v rất uy nghim.
Răng trắng, đều, kht
giống như tuyết, ngọc.
V cả khun mặt
khng ai snh bằng,
với tướng bạch ho
uốn theo chiều phải;
(9) sng nhuận tươi trắng
in như pha l,
lại như trăng trn
lồng lộng khng trung.
Đức Thế tn bảo bồ tt Diệu trng, bồ tt tn dương Phật đức như vậy thật bất khả tư nghị, lợi ch chng sinh, lm cho những người trước đy chưa biết đến đều ty thuận tu học.
Phẩm 29: Thọ Thần Tn Dương
Bấy giờ Bồ đề thọ thần cũng sử dụng chỉnh c tn dương đức Thế tn.
(1) Knh lạy tuệ gic
cực kỳ thanh tịnh,
knh lạy tuệ gic
thường cầu chnh php,
knh lạy tuệ gic
tch rời phi php,
knh lạy tuệ gic
vĩnh siu phn biệt.
(2) Hiếm c ci hạnh
khng c bin cương,
hiếm c kh thấy
như hoa ưu đm,
hiếm c như biển
trấn cho ni cha (104) ,
hiếm c nh sng
khng c số lượng.
(3) Hiếm c ci nguyện
từ bi rộng lớn,
hiếm c ci sng
vượt qu thi dương,
tuyn thuyết kinh ny
ngọc trong cc kinh,
thương tưởng lợi ch
cho bao sinh linh.
(4) Thể hiện vắng lặng
gic quan định tĩnh,
hội nhập vắng lặng
thnh tr niết bn,
sống trong vắng lặng.
cc php đẳng tr (105) ,
thấu triệt vắng lặng
lĩnh vực su xa.
(5) Tr ở ở trong
ci Khng siu việt,
đệ tử cũng thấy
bản thn l khng,
cũng thấy cc php
ton khng tự tnh,
cũng thấy chng sinh
ton l vắng lặng.
(6) Con thường nhớ đến
chư vị Thế tn,
con thường thch nhn
chư vị Thế tn,
con thường thiết tha
đối với Thế tn,
con thường gặp được
mặt trời Thế tn.
(7) Con thường knh lạy
chư vị Thế tn,
khao kht ước nguyện
lng khng rời bỏ,
cảm kch rơi lệ
lng khng gin đoạn,
nguyện được phụng sự
lng khng nhm chn.
(8) Xin đức Thế tn
khởi tm đại bi,
cho con thường thấy
dung nghi Thế tn,
nguyện cầu Thế tn
cng Thanh tịnh chng
thường xuyn tế độ
v lượng nhn thin.
(9) Thn Ngi rỗng sng
in như khng gian,
biến thể th như
ảo tượng, trăng nước (106) .
Xin Ngi tuyn thuyết
niết bn cam lộ,
để pht sinh ra
ci khối cng đức.
(10) Lĩnh vực thanh tịnh
của đức Thế tn,
từ bi, chnh hạnh
ton bất tư nghị;
Thanh văn Độc gic
đ khng lường nổi,
m chư Bồ tt
cũng khng lường thấu.
(11) Xin đức Thế tn
thương tưởng đến con,
thường cho con thấy
thn đấng Đại bi.
Con đem ba nghiệp
khng hề mệt mỏi
thờ đức Đại từ,
nguyện con mau chng
thot khỏi sinh tử
hội về chn như.
Đức Thế tn nghe những chỉnh c tn dương ny rồi, dng tiếng Phạn m m bảo Bồ đề thọ thần, lnh thay thiện nữ; thiện nữ c thể c những lời tn dương tự lợi lợi tha như vậy, tn dương diệu tướng của php thn Như lai, ci thn chn thật, khng dối, trong sng. Do cng đức tn dương ny lm cho thiện nữ mau chng chứng được bồ đề tối thượng, lại lm cho chng sinh cng tu tập như thiện nữ. Ai nghe được những lời tn dương ny th nhập vo Cam lộ, vo cửa V sinh.
Phẩm 30: Biện Ti Tn Dương
Vo lc bấy giờ Đại biện ti thin nữ tức th đứng dậy khỏi chỗ mnh ngồi, chắp tay cung knh, đem những trực từ dưới đy m tn dương đức Thế tn.
Con xin knh lạy Ngi, đức Thch ca mu ni, đấng Như lai, đấng cng, đấng Chnh đẳng gic. Thn mu hong kim. Cổ như xa cừ. Mặt như trăng rằm. Mắt như sen xanh. Mi v miệng đỏ v đẹp như pha l. Mũi cao, di v thẳng như đỉnh vng. Răng trắng, đều v kht như sen trắng. nh sng thn thể chiếu tỏa như trăm ngn mặt trời. Mu sắc nh sng ấy như vng Thiệm bộ.
Ni khng sai lầm. Mở ba cửa giải thot v chỉ ba đường gic ngộ. Tm thường thanh tịnh, thch cũng vậy. Chỗ Ngi ở v chỗ Ngi đi (107) cũng thường thanh tịnh. Khng thiếu uy nghi, cử chỉ khng sơ suất. Hnh khổ hạnh su năm, chuyển php lun ba vng, ha độ chng sinh khốn khổ, lm cho trở về bờ gic. Thn tướng giống như cu đ đại thọ. Su độ hun tu, ba nghiệp ton hảo. Đủ nhất thế tr, vin mn tự lợi lợi tha. Ni g cũng l v chng sinh. Ni khng v ch, lm đại sư tử họ Thch. Kin cố, dũng mnh, hon thiện tm php giải thot.
Nay con ty khả năng của mnh m tn dương cht t phẩm chất của đức Thế tn. Việc ấy chỉ như muỗi mng uống nước biển cả. Nhưng con xin đem ci phước ny hồi hướng cho tất cả chng sinh, nguyện cng vĩnh ly sinh tử khổ, thnh tựu v thượng đạo.
Đức Thế tn bảo Đại biện ti thin nữ, lnh thay thiện nữ; thiện nữ tu tập đ lu v c đại hng biện, nay lại trnh by sự tn dương đối với Như lai. Việc ny lm cho thiện nữ tốc chứng php mn tối thượng, tướng hảo vin minh, ch lợi tất cả.
Phẩm 31: K Thc Kinh Vua
Khi ấy đức Thế tn phổ co đại hội, gồm c v lượng bồ tt, nhn loại v chư thin, rằng cc người nn biết, trong v số đại kiếp, Như lai sing tu khổ hạnh, mới được ci Php cực su -- ci Php lm nhn tố chnh yếu cho tuệ gic bồ đề, v nay đ đem ni cho cc người. Cc người ai c ch dũng mnh m cung knh giữ gn Php ấy? Như lai nhập niết bn rồi, đối với Php ấy ai l người c khả năng quảng b lưu thng, lm cho tồn tại lu di trn thế giới ny?
Trong đại hội, bấy giờ, c su mươi cu chi bồ tt v su mươi cu chi chư thin, khc miệng cng tiếng m tc bạch như vầy, bạch đức Thế tn, chng con ai cũng hn hoan, thch th, khng tiếc tnh mạng để knh giữ ci Php cực su -- ci Php lm nhn tố chnh yếu của tuệ gic bồ đề, m đức Thế tn tu hnh khổ hạnh trong v số đại kiếp mới đạt được. Sau khi đức Thế tn nhập niết bn, đối với Php ấy, chng con sẽ quảng b lưu thng, lm cho tồn tại lu di trn thế giới ny. Cc vị đại bồ tt tức th đối trước đức Thế tn ni những lời chỉnh c sau đy.
(1) Thế tn ni chn thật,
tr ở php chn thật:
chnh sự chn thật ấy
hộ tr cho kinh ny.
(2) Đại bi lm o gip,
đại từ lm đất đứng:
do từ bi lực ấy
hộ tr cho kinh ny.
(3) Vin mn phước tư lương,
th sinh tr tư lương;
chnh sự vin mn ấy
hộ tr cho kinh ny.
(4) Chiến thắng cc loại ma,
hủy diệt cc t thuyết,
loại trừ cc c kiến,
hộ tr cho kinh ny.
(5) Thin vương v Đế thch,
Phạn vương v tm bộ,
chư thin thiện thần ấy
hộ tr cho kinh ny.
(6) Trn đất v trong khng,
ở lu những chỗ ny,
knh tun lời Phật dạy
hộ tr cho kinh ny.
(7) Thch ứng bốn phạn tr,
trang hong bốn thnh đế,
chiến thắng bốn loại ma,
hộ tr cho kinh ny.
(8) Hư khng thnh chất ngại,
chất ngại thnh hư khng,
nhưng Php m Phật giữ
th khng thể khuynh đảo.
Bốn vị Thin vương nghe đức Thế tn hỏi sự hộ tr Php, th ai cũng ty hỷ, hộ tr Php ấy, v cng lc cng tiếng m ni chỉnh c.
(9) Đối với kinh php ny,
chng con v quyến thuộc
đều nhất tm hộ tr
cho lưu thng rộng ri.
(9) C ai tr kinh ny,
tạo bồ đề chnh nhn,
chng con từ mọi pha
hộ vệ v phụng sự.
Đế thch chắp tay cung knh m ni chỉnh c.
(10) Thế tn chứng Php ny,
rồi muốn bo ơn đức
nn tuyn thuyết kinh ny
lợi ch cho bồ tt.
(11) Con đối với Thế tn
thường nghĩ sự bo ơn,
nn hộ vệ kinh ny
cng những người thọ tr.
Đỗ sử đa thin tử chắp tay cung knh m ni chỉnh c.
(12) Thế tn thuyết kinh ny,
nếu ai thọ tr được
th ở ngi tuệ gic
m sinh Đỗ sử đa.
(13) Thế tn, con hn hoan
bỏ lạc th chư thin
m ở trong Thiệm bộ
tuyn dương kinh vua ny.
Phạn vương chủ thế giới Sch ha chắp tay cung knh m ni chỉnh c.
(14) Cc định c v lượng,
cc thiền, cc giải thot,
ton xuất từ kinh ny,
nn kinh ny phải ni.
(15) Ngay chỗ ni kinh ny,
con bỏ vui của con,
để được nghe kinh ny,
thường hộ vệ chỗ ấy.
Con trai của Ma vương tn l Thương chủ, chắp tay cung knh m ni chỉnh c.
(16) Những ai tr kinh ny,
bản kinh thuận chnh hạnh,
th khng ty ma hnh,
v diệt trừ ma nghiệp.
(17) Nn đối với kinh ny
chng con cũng hộ vệ;
chng con đại tinh tiến
ty chỗ m quảng b.
Ma vương chắp tay cung knh m ni chỉnh c.
(18) Những ai tr kinh ny,
đn p cc phiền no,
th những người như vậy
con giữ cho yn vui.
(19) Những ai giảng kinh ny
th ma khng được dịp;
do uy thần Thế tn
con sẽ hộ vệ họ.
Diệu ct tường thin tử cũng đối trước đức Thế tn m ni chỉnh c.
(20) Tuệ gic của Thế tn
được ni trong kinh ny,
nn ai tr kinh ny
l hiến cng Thế tn.
(21) Con sẽ tr kinh ny
giảng ni cho chư thin,
ai cung knh lắng nghe
th khuyn đến bồ đề.
Di lạc từ tn chắp tay cung knh m ni chỉnh c.
(22) Những ai đứng vững vng
nơi bản thể bồ đề,
th v họ con lm
người bạn khng cần mời;
cho đến bỏ tnh mạng
m hộ tr kinh vua.
(23) Con nghe Php ny rồi
trở về Đỗ sử đa,
do Thế tn da tr
m ni cho nhn thin.
Đại ca diếp ba thượng thủ chắp tay cung knh m ni chỉnh c.
(24) Đức Thế tn đ ni
rằng con t tr tuệ,
nn con ty sức mnh
m hộ tr kinh ny.
(25) Ai tr được kinh ny
th con sẽ thu nhận,
trao cho từ v ngại
cng với biện v ngại (108) ,
v con thường ty hỷ
tn dương rằng lnh thay.
Trưởng lo A nan đ chắp tay hướng về đức Thế tn m ni chỉnh c.
(26) Đch thn từ Thế tn
con nghe v số kinh,
nhưng chưa từng được nghe
kinh vua của cc kinh.
(27) Con nghe được kinh ny
l thn nghe trước Ngi,
ai ưa thch tuệ gic
con quảng b cho họ.
Bấy giờ đức Thế tn thấy chư vị bồ tt, chư thin v nhn loại, cng cả đại hội, ai cũng pht tm quảng b hộ vệ kinh vua ny, khuyến tiến bồ tt v quảng lợi chng sinh, nn đức Thế tn tn dương rằng lnh thay, đối với kinh vua ny cc người chn thnh quảng b được như vậy, đến nỗi sau khi Như lai niết bn cũng nguyện khng để kinh vua ny mất đi. Việc lm ny chnh l nhn tố chnh yếu của v thượng bồ đề, v cng đức đạt được th ni mấy kiếp cũng khng cng tận. Bốn bộ đệ tử của Như lai, v những thiện nam hay thiện nữ khc, biết hiến cng, tn knh, sao chp, lưu hnh v giải thch đối với kinh vua ny, th cng đức đạt được cũng l như vậy. Do vậy, đại hội cc người hy sing năng thực thi sự khuyến khch của Như lai.
Bấy giờ cả đại hội nghe đức Thế tn huấn dụ, th ai cũng đại hoan hỷ, tn thọ phụng hnh.
Hết quyển 10
‖ Mục lục ‖ 01 ‖ 02 ‖ 03 ‖ 04 ‖ 05 ‖ 06 ‖ 07 ‖ 08 ‖ 09 ‖ 10
|