KINH ĐẠI PHƯƠNG TIỆN PHẬT BO N
Hán Dịch: Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Tḥp

Vịt Dịch: Thch Chnh Tiến - Thch Quảng Độ
PL. 2506 - 1962

Quyển Thứ Nhất

Ś 0156

7Quỷn

Quyển 1

Quyển 2

Quyển 3

Quyển 4

Quyển 5

Quyển 6

Quyển 7

01. PHẨM TỰA THỨ NHẤT

Ti nghe như vầy: Một thuở nọ Phật ở thnh Vương X, trong ni Kỳ X Quật, cng với cc vị Đại Tỳ Khưu, hai vạn tm ngn người, đều l những bậc chỗ sở tt đ xong, phạm hạnh đ lập, khng cn phải chịu thn sinh tử hậu hữu tm được tự tại, cũng như đại định.

Cc vị ấy tn l: Ma Ha Ca Diếp, Tu Bồ Đề, Kiều Trần Như, Ly Việt Đa Ha Đa, Ph Lu Na Di Đa La Ni Tử, Tất Lăng Gi B Ta, X Lợi Phất, Ma Ha Ca Chuyn Duyn, A Nan, La Hầu La v.v l những người m đại chng đều đ quen biết. Bồ Tt Ma Ha Tt, c ba vạn tm ngn người, đều l những bậc đ lu vun trồng gốc đức; đ từng ở nơi v lượng trăm nghn mun ức chư Phật, thường tu phạm hạnh thnh tựu đại nguyện, thng suốt tất cả trăm nghn thiền định, đ la ni mn. Thường đem lng đại bi, ty thuận lm lợi ch cho tất cả chng sinh, tiếp nối lm cho ngi Tam Bảo thường được hưng thịnh, khiến khng đoạn tuyệt, hay dựng cờ php, v cc chng sinh, lm người bạn khng mời m tự đến được bờ đại tr, tiếng tăm đồn khắp. Tn cc bậc ấy l: Qun Thế m Bồ Tt, Đắc Đại Thế Ch Bồ Tt, Thường Tinh Tiến Bồ Tt, Diệu Đức Bồ Tt, Diệu m Bồ Tt, Diệu Quang Bồ Tt, Phổ Bnh Bồ Tt, Đức Thủ Bồ Tt, Tu Xưng Vương Bồ Tt, Hương Tượng Bồ Tt, Đại Hương Tượng Bồ Tt, Tr Thế Bồ Tt, Việt Tam Giới Bồ Tt, Thường Bi Bồ Tt, Bảo Chưởng Bồ Tt, Thế Quang Anh Bồ Tt, Diệu X Diệu Bồ Tt, Bảo Nguyệt Bồ Tt, Đại Lực Bồ Tt, V Lượng Tuệ Bồ Tt, Bạt Đ Ha Bồ Tt, Sư Tử Hống Bồ Tt, Sư Tử Tt Bồ Tt, Sư Tử Phất Tấn Bồ Tt, Mn Nguyện Bồ Tt, Bảo Tch Bồ Tt, Văn Th Sư Lợi Php Vương Tử v.v cng với trăm nghn quyến thuộc.

Lại c v lượng trăm nghn cc Thin tử ở Dục Giới, cng với cc quyến thuộc, đều mang hương hoa vi diệu, v trổi m nhạc ci trời, để cng dng Phật.

Tất cả cc Chư Thin, Dạ Xoa, Cn Tht B, A Tu La, Ca Lu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Gi, Nhn, Phi Nhn v.v cng với trăm nghn quyến thuộc đều lễ st xuống chn Phật. Rồi lui ngồi một pha.

Bấy giờ đại chng đều vy quanh đức Như Lai, cng dng cung knh, tn trọng khen ngợi Ngi.

Khi ấy, nhn c Tn giả A Nan, nhờ thần lực của Phật, một buổi sng nọ, Tn giả vo thnh Vương X, theo thứ tự khất thực. Khi ấy ở trong thnh c một người con B la mn, rất hiếu dưỡng cha mẹ, người con đ lại gặp lc gia cảnh suy st, gia ti khnh kiệt, nn phải dắt mẹ gi, cũng theo thứ tự xin ăn để nui mẹ. Nếu được thức ăn ngon, hoa quả tươi tốt, liền đem dng cho mẹ, cn khi được những thức ăn khng ngon, hay hoa quả kh ho th mnh ăn.

Ngi A Nan thấy vậy, lng sinh vui mừng, v khen ngợi người con ấy rằng:

-Qu ha thay! Qu ha thay! Thiện nam tử, cng dng cha mẹ, rất l hiếm c, thực kh ai snh kịp.

Lc đ, c một kẻ Phạm Ch, đồ đảng của bọn Lục sư, người ấy rất thng biện; thấu suốt cả bốn bộ sch Vệ đ, biết được thời tiết, số mạng, bi ton, biết xem tướng tốt xấu, m dương biến đổi, đon trước được nhn tm của mọi người, v cũng l đạo sư của đại chng (đồ đảng của bọn Lục sư), được nhiều người tn knh, v cầu lợi dưỡng, nn thường chấp trước t luận, hủy diệt chnh php, thường mang lng ghen ght, hủy bng Phật, Php, Chng Tăng.

Kẻ Phạm Ch ấy bảo Tn giả A Nan rằng:

-Thầy của người l Cồ Đm, v những người trong dng họ Thch, tự ni l hay, l tốt, c những cng đức lớn lao, chẳng qua cũng chỉ c danh, m khng c thực. Thầy Cồ Đm của ngươi mới thật l bạc phc, nếu khng như vậy, th tại sao mẹ của ng vừa mới sinh ra ng được bảy ngy đ chết, để ng phải ci ct, như thế chẳng phải l người bạc phc l g? Cho đến khi khn lớn, lại vượt thnh xuất gia, lm cho Vua cha phải khổ no, lng sinh ra buồn rầu, m mẩn, ng ngất ra đất, phải dng nước lạnh rảy vo mặt, bảy ngy mới tỉnh, rồi cất tiếng ku go khc lc m ni rằng:

-Con ơi! Nước ny l nước của con, ta chỉ c một mnh con l chỗ nương cậy, lm sao ngy nay con lại nỡ bỏ ta trốn đi, vo ở nơi hang su ni thẳm.

Thầy Cồ Đm của ngươi thực l người bội bạc, chẳng biết n nghĩa, mới đnh lng dứt bỏ ra đi như thế! Cho đến phụ vương, v tạo lập cung điện, cưới nng C Di lm vợ cho Cồ Đm, nhưng ng cũng chẳng lm theo bổn phận của vợ chồng, khiến cho nng phải sầu khổ, cho nn biết Cồ Đm l người bất hiếu.

Tn giả A Nan nghe ni như thế rồi, trong lng sinh ra thẹn hổ, khất thực xong xui, trở về đến chỗ Phật, đầu mặt lễ st xuống chn Phật, rồi lui về ngồi một pha, chấp tay bạch Phật rằng:

-Lạy đức Thế Tn! Trong Phật php, c sự hiếu dưỡng cha mẹ khng?

Phật dạy:

-A Nan! Ai bảo ngươi, khiến ngươi hỏi ta điều ấy, chư Thin thần chăng? Nhn, Phi nhn chăng? Hay l ngươi tự đem tr lực của ngươi m hỏi Như Lai chăng?

Tn giả A Nan bạch Phật rằng:

-Lạy đức Thế Tn! Khng phải chư Thin, Long, Quỷ, thần, Nhn, Phi nhn hiện ra bảo con, m do vừa rồi, lc con đi khất thực, ở giữa đường gặp đồ đảng Lục sư, l Tt Gia Ni Kiền Tử, đem lời mạ nhục.

Tn giả A Nan đến trước Phật thuật hết những sự tnh như trn.

Bấy giờ, đức Thế Tn, vui vẻ mỉm cười, từ trn trn của Ngi phng ra ho quang năm sắc, chiếu sng qua Thế giới phương Đng, v lượng trăm ngn vạn ức ci Phật, c thế giới tn l Thắng Thượng, đức Phật ở thế giới đ hiệu l Hỷ Vương, Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, V Thượng Sỷ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật, Thế Tn. Ci nước đ tn l Nghim Thịnh, đất đai bằng phẳng, ngọc lưu ly lm đất, giy vng giăng ở bn đường, c hng cy bảy bu, cao suốt một đường tn bắn hoa quả nhnh l, thứ tự trang nghim, gi hiu hiu thổi, pht ra những thứ tiếng rất nhiệm mầu, chng sinh thch nghe, khng bao giờ chn, khắp nơi đều c suối mt ao tắm, nước ao trong sạch, ct vng rải khắp mặt đất, c nước tm cng đức, đầy dẫy trong ao, bốn bn bờ ao, c cc thứ hoa thơm nhiệm mầu như: Hoa ba đầu ma, hoa phn đ lợi, hoa bạt sư ca, hoa c đủ mọi mu sắc xanh, vng, đỏ, trắng, lớn như bnh xe, che phủ trn bờ ao, trong ao c cc loi chim khc nhau, ha hợp ca ht, pht ra những giọng tiếng nhiệm mầu, rất đng ưa thch; c thuyền bảy bu, cũng ở trong ao đ, để cho cc chng sinh, tự tại du h. Ở nơi mỗi khoảng rừng cy kia, c by ta sư tử, cao một do tuần, cũng dng bảy bu, trau dồi sửa sang, lại dng thin y, trải trn ta sư tử, đốt cc thứ hương bu ở ci trời, v rải cc hoa bu, khắp trn mặt đất. Đức Hỷ Vương Như Lai, ngồi kết gi phu trn ta ấy.

Cc Bồ Tt ở nước kia, c v lượng ức nghn, trước sau vy quanh Đức Hỷ Vương Như Lai, rồi lui ngồi về một pha, chấp tay cung knh hướng về Đức Như Lai, đồng thanh ni rằng:

-Kinh xin Đức Thế Tn! Từ bi ln mẫn, chỉ bảo cho lũ chng con biết: V nhn duyn g, m c ho quang sng suốt soi chiếu như thế, ho quang ấy lại c đủ cc mầu sắc xanh, vng, đỏ, trắng, sắc tướng rực rỡ, thực kh v dụ, từ phương Ty soi tới, soi cả nơi đại chng đy, người no được gặp nh ho quang ấy, tm đều được an lạc. Knh xin Đức Thế Tn chỉ dạy, đoạn trừ mối nghi ngờ cho chng con.

Phật dạy:

-Cc Thiện nam tử! Cc ng nn nghe cho kỹ! V để tm suy nghĩ cho kho, ta nay sẽ v cc ng, phn biệt giải ni: Ở về phương Ty, cch đy, v lượng nghn mun chư Phật thế giới, c một thế giới tn Sa B, trong nước đ c đức Phật, hiệu l Thch Ca Mu Ni Phật, Như Lai, Ứng Cng Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian giải, V Thuợng Sỷ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật Thế Tn, c đại chng vy quanh, nay Phật muốn v cc đại chng, ni Kinh ĐẠI PHƯƠNG TIỆN PHẬT BO N, v Phật muốn lm lợi ch cho tất cả chng sinh; v muốn nhổ tn độc t nghi cho tất cả chng sinh; v muốn khiến cho những vị Bồ Tt, mới pht tm, kin cố Bồ đề khng bị thoi chuyển; v muốn tất cả Thanh Văn, Bch Chi Phật, chứng được cứu knh Nhất Phật Thặng; v muốn cho cc Đại Bồ Tt chng thnh Phật Bồ Đề, bo đp n Phật; v muốn khiến cho tất cả chng sinh nhớ nghĩ trọng n; v muốn khiến cho tất cả chng sinh, vượt khỏi bể khổ; v muốn khiến cho tất cả chng sinh, hiếu dưỡng phụ mẫu, nn Phật phng ra nh sng ho quang ấy.

Bấy giờ trong đại chng, c mười ngn vị Bồ Tt, mỗi mỗi vị Bồ Tt, đều l bậc chỉ đạo của đại chng, liền từ ta ngồi đứng dậy để hở vai o bn phải, gối bn phải quỳ st đất, chấp tay bạch Phật rằng:

-Knh xin Đức Thế Tn, dng sức thần gia hộ, khiến cho lũ chng con, được đến thế giới Sa B, thn cận cng dng, Đức Thch Ca Mu Ni Như Lai, v muốn nghe kinh điển rất nhiệm mầu: ĐẠI PHƯƠNG TIỆN PHẬT BO N.

Bấy giờ Phật bảo cc Bồ Tt rằng:

-Thiện nam tử! Ngươi đến thế giới Sa B, nếu thấy Phật Thch Ca Mu Ni, phải sinh lng cng dng cung knh, nghĩ tưởng kh gặp, bởi cớ sao? V Phật Thch Ca Như Lai đ từng ở trong v lượng trăm nghn vạn ức A tăng kỳ kiếp, lm những việc hạnh khổ kh lm, pht đại bi nguyện: Khi ti được thnh Phật, sẽ ở nơi ci nước tệ c, ni đồi g đống, snh sỏi gai gc, chng sinh ở trong ci đ, đủ mọi thứ phiền no, ngũ nghịch, thập c, ti sẽ tu hnh thnh Phật ở nơi đ, để lm những việc lợi ch, đoạn trừ tất cả khổ no cho chng sinh, khiến cho chng sinh được tất cả vui, thnh tựu php thn, hết khng cn st. Bản nguyện của Phật l như thế, cc ng nay đến chỗ Phật Thch Ca cũng như đến chỗ ti, ở chỗ Phật Thch Ca Mu Ni cũng như ở chỗ ti khng khc.

Cc vị Bồ Tt chng cng đp rằng:

-Chng con xin y theo như lời của Đức Thế Tn đ gio sắc.

Mỗi mỗi vị Bồ Tt đều đem v lượng trăm nghn vạn ức cc chng Bồ Tt để lm quyến thuộc, trước sau vy quanh, đều đi đến thế giới Sa B, những chỗ quốc độ Bồ Tt đi qua, đều pht khởi su thứ rung động bng sng lớn soi khắp, cc vị thin thần ở trn hư khng rải cc thứ hoa như: Hoa mạn đ la, hoa ma ha mạn đ la, phng ra nh sng lớn, vận dụng thần tc rung động cc thế giới nhiều như số ct sng Hằng. Lại c v lượng trăm nghn vạn thứ thin nhạc, ở trn hư khng, khng trỗi tự ku. Cc vị Bồ Tt ấy đi đến ni Kỳ X Quật, tới chỗ Đức Thch Ca Như Lai, đầu mặt lễ xuống chn Phật, nhiễu quanh Phật ba vng, rồi lui ngồi về một pha.

Bấy giờ Đức Như Lai, lại phng một luồng ho quang chiếu thẳng về phương Nam, qua tm mươi vạn ức ci nước của chư Phật, c thế giới tn l Quang Đức, trong thế giới ấy c đức Phật hiệu l Tu Di Tướng, Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật Thế Tn. Nước tn l Thiện Tịnh, đất đai bằng phẳng, lưu ly lm đất, giy vng giăng bn vệ đường, c hng cy bảy bu, cao suốt một đường tn bắn, hoa quả nhnh l, thứ tự trang nghim, gi hiu hiu thổi, pht ra những thứ tiếng rất nhiệm mầu, chng sinh thch nghe, khng bao giờ chn; khắp nơi đều c suối chảy, ao tắm, nước ao trong sạch, ct vng rải khắp mặt đất, nước tm cng đức, đầy dẫy trong đ; bốn bn bờ ao c cc thứ hoa, thơm tho nhiệm mầu như: Hoa ba đầu ma, hoa phn đ lợi, hoa bạt sư ca, c đủ cc thứ mu sắc: Xanh, vng, đỏ trắng, lớn như bnh xe, che phủ trn bờ ao; c những loi chim khc nhau, ha hợp ca ht, pht ra những giọng tiếng nhiệm mầu, rất đng ưa thch; c thuyền bảy bu, cũng ở trong đ, để cho cc chng sinh, tự tại du h. Ở nơi mỗi khoảng rừng cy, đều by ta sư tử, cao một do tuần, cũng dng bảy bu, để trau dồi sửa sang, lại dng thin y, trải ở trn ta; đốt mọi thứ hương bu, v rải hoa bu của cc ci trời khắp trn mặt đất. Đức Tu Di Tướng Như Lai, ngồi kết gi phu ở trn ta đ. Cc vị Bồ Tt ở nước kia, c v lượng ức nghn, trước sau vy quanh Phật, rồi lui về một pha, chấp tay hướng về Đức Như Lai, đồng thanh ni rằng:

-Kinh xin Đức Thế Tn từ bi ln mẫn, ni cho chng con được biết, v nhn duyn g, c nh sng ho quang ấy, lại đủ cc mu sắc xanh, vng đỏ, trắng, những sắc tướng rực rỡ đ, thực l kh v dụ, từ phương Bắc soi tới, soi cả đại chng đy, kinh xin Đức Thế Tn, dạy bảo, đoạn trừ mối ngờ cho chng con.

Phật dạy:

-Cc Thiện nam tử! Cc ng nn nghe cho kỹ! V để tm suy nghĩ cho kho, ta nay sẽ v cc ng, phn biệt giải ni: Ở về phương Bắc, cch đy, v lượng trăm nghn mun chư Phật thế giới, c một thế giới tn Sa B, trong nước đ c Đức Phật, hiệu l Thch Ca Mu Ni Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian giải, V Thượng Sỷ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật Thế Tn, c đại chng vy quanh, nay Phật muốn v cc đại chng, ni Kinh ĐẠI PHƯƠNG TIỆN PHẬT BO N; v muốn lm lợi ch cho tất cả chng sinh; v muốn nhổ tn độc t nghi cho tất cả chng sinh; v muốn khiến cho những vị Bồ Tt mới pht tm, kin cố Bồ đề khng bị thoi chuyển; v muốn cho tất cả Thanh Văn, Bch Chi Phật, được rốt ro Nhất Thặng đạo: V cc vị đại Bồ Tt chng thnh Phật Bồ Đề, bo đp n Phật; v muốn cho tất cả chng sinh nhớ nghĩ trọng n; v muốn cho chng sinh vượt khỏi bể khổ; v muốn cho chng sinh hiếu dưỡng cha mẹ, cho nn Phật phng ra nh sng ấy.

Bấy giờ trong đại chng, c mười nghn vị Bồ Tt, mỗi mỗi vị Bồ Tt, đều l bậc chỉ đạo của đại chng, liền từ ta ngồi đứng dậy để hở vai o bn phải, gối bn phải quỳ st đất, chấp tay bạch Phật rằng:

-Knh xin Đức Thế Tn, dng sức thần gia hộ, khiến cho lũ chng con, được đến thế giới Sa B, thn cận cng dng, Đức Thch Ca Mu Ni Như Lai, v muốn được nghe kinh điển rất nhiệm mầu: ĐẠI PHƯƠNG TIỆN PHẬT BO N.

Bấy giờ Đức Phật Tu Di Tướng bảo cc Bồ Tt rằng:

-Cc ng đến thế giới Sa B, nếu thấy Phật Thch Ca, nn phải sinh tm cung knh cng dng, nghĩ tưởng kh gặp, v cớ sao vậy? -V Phật Thch Ca Như Lai đ từng ở trong v lượng trăm nghn vạn ức kiếp số a tăng kỳ, thường lm những hạnh khổ kh lm, v pht đại bi nguyện: Khi ti được thnh Phật, sẽ ở trong ci nước tệ c, ni đồi g đống, snh sỏi gai gc, trong đ chng sinh, đủ mọi thứ phiền no, ngũ nghịch, thập c, ti ở trong ấy thnh Phật, để lm lợi ch cho chng sinh, khiến đoạn trừ tất cả khổ, được tất cả vui, thnh tựu php thn, hết khng cn st một chng sinh no. Bản nguyện của Phật l như thế, cc ng nay đến chỗ Phật cũng như đến chỗ ti khng khc.

Cc chng Bồ Tt, đồng thanh ni rằng:

-Chng con xin theo lời của Đức Thế Tn đ gio sắc.

Mỗi mỗi vị Bồ Tt, đều đem v lượng nghn vạn ức cc chng Bồ Tt lm quyến thuộc, trước sau vy quanh, đi đến thế giới Sa B, cc vị thin thần ở trn hư khng, rải cc thứ hoa như: Hoa mạn đ la, hoa ma ha mạn đ la, phng ra nh sng lớn, dng thần tc lm rung động cc thế giới nhiều như ct sng Hằng. Lại c v lượng trăm nghn vạn thứ m nhạc của cc ci trời ở trn hư khng, khng trỗi tự ku.

Cc vị Bồ Tt ấy, đi đến chỗ Đức Như Lai, đầu mặt lễ st chn Phật, nhiễu Phật ba vng, rồi lui về một pha.

Bấy giờ Đức Như Lai lại phng ra nh sng lớn, soi thẳng về phương Ty, qua v lượng trăm nghn vạn ức ci nước của chư Phật, c thế giới tn l Tịnh Trụ, Phật đ hiệu l Nhật Nguyệt Đăng Quang Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật, Thế Tn, nước tn l Diệu Hỷ, ci đất bằng phẳng, lưu ly lm đất, hong kim lm giy, để giăng bn đường, c hng cy bảy bu, cao suốt một đường tn bắn, hoa quả nhnh l, thứ lớp trang nghim, gi hiu hiu thổi, pht ra tiếng rất nhiệm mầu, chng sinh thch nghe, khng bao giờ chn, chốn chốn đều c suối chảy ao tắm, nước ao trong sạch, ct vng rải khắp mặt đất, nước tm cng đức, đầy dẫy trong ao, bốn bn bờ ao, c cc thứ hoa, thơm tho mầu nhiệm như: Hoa ba đầu ma, hoa phn đ lợi, hoa bạt sư ca, những thứ hoa ấy c đủ cc mu sắc xanh, vng đỏ, trắng, lớn như bnh xe, che phủ trn bờ ao, dưới ao c cc loi chim khc nhau, ha hợp, ca ht, pht ra giọng tiếng nhiệm mầu, rất đng ưa mến, c thuyền bảy bu, cũng ở trong đ, để cho cc chng sinh tự tại du h. Ở nơi khoảng cy kia, c by ta sư tử, cao một do tuần, cũng lấy bảy bu, để trau dồi sửa sang, lại lấy thin y ci trời, trải ở trn ta đốt hương bu v rải cc hoa bu ci trời, đầy dẫy khắp trn mặt đất. Đức Nhật Nguyện Đăng Quang Như Lai, ngồi kết gi phu trn to sư tử. Bồ Tt ở nước kia, c v lượng ức nghn, trước sau vy quanh, rồi lui về một pha, chấp tay cung knh, đối trước Đức Như Lai, đồng thanh ni rằng:

-Knh xin Đức Thế Tn, từ bi ln mẫn, ni cho chng con biết v nhn duyn g c nh sng ấy, lại c cả mu sắc: Xanh, vng, đỏ, trắng, rất l rực rỡ, kh c thể v dụ được. nh sng ấy từ phương Đng chiếu qua, soi sng cả đại chng đy, nếu người no gặp được nh sng ấy, tm đều được an vui.

Knh xin Đức Thế Tn đoạn trừ mối ngờ ấy cho con.

Phật dạy:

-Cc Thiện nam tử! Cc ng nn nghe cho kỹ, nhớ nghĩ cho kho, ti sẽ v cc ng, phn biệt giải ni: Từ phương Đng cch đy v lượng trăm nghn chư Phật thế giới, c thế giới tn l Sa B, trong thế giới đ c Đức Phật hiệu l Thch Ca Mu Ni Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật, Thế Tn, đại chng vy quanh, nay Phật muốn v cc đại chng ni Kinh ĐẠI PHƯƠNG TIỆN PHẬT BO N, l v muốn lợi ch cho tất cả chng sinh; v muốn nhổ tn độc t nghi cho tất cả chng sinh; v muốn khiến cho những vị Bồ Tt mới pht tm kin cố Bồ Đề, khng bị thoi chuyển; v muốn khiến cho tất cả Thanh Văn, Bch Chi Phật, được rốt ro Nhất Thặng; v muốn cc đại Bồ Tt chng thnh Bồ Đề, bo đp ơn Phật; v muốn tất cả chng sinh, nhớ nghĩ ơn su nặng; v muốn khiến cho chng sinh, hiếu dưỡng cha mẹ, v nhn duyn như thế, cho nn Phật mới phng ra nh sng ấy.

Bấy giờ trong đại chng, c mười nghn vị Bồ Tt mỗi mỗi vị Bồ Tt đều l bậc thầy chỉ đạo của đại chng, liền từ ta ngồi đứng dậy, để hở vai o bn phải, gối bn phải quỳ st đất, chấp tay bạch rằng:

-Xin Đức Thế Tn, đem sức thần gia hộ, khiến cho lũ chng con được đến thế giới Sa B, để thn cận cng dng Đức Thch Ca Như Lai, v muốn nghe kinh điển nhiệm mầu ĐẠI PHƯƠNG TIỆN PHẬT BO N.

Bấy giờ Đức Phật Nhật Nguyệt Đăng Quang, bảo cc vị Bồ Tt rằng: Cc Thiện nam tử! Cc ng đến thế giới Sa B nếu thấy Đức Phật Thch Ca, nn sinh lng cung knh, cng dng, nghĩ tưởng kh gặp v cớ sao?- V Đức Thch Ca Như lai đ từng ở trong v lượng trăm nghn vạn ức kiếp số a tăng kỳ, hay lm những hạnh khổ kh lm, pht nguyện đại bi: Khi ti thnh Phật, ti sẽ ở ngay trong ci nước tệ c, ni đồi g đống, snh sỏi gai gc, chng sinh, đủ cả phiền no, ngũ nghịch, thập c, ti ở trong đ, tu hnh thnh Phật, để lm lợi ch cho chng sinh, khiến đoạn trừ tất cả khổ, được tất cả vui, thnh tựu php thn, hết khng cn st một chng sinh no. Bản nguyện của Phật l như thế, cc ng nay đến chỗ Phật Thch Ca, cũng như ở chỗ ta vậy.

Cc chng Bồ Tt đồng thanh ni rằng:

-Chng con xin theo như lời của Đức Thế Tn đ gio sắc.

Mỗi mỗi vị Bồ Tt, đều đem v luợng trăm nghn vạn ức cc chng Bồ Tt lm quyến thuộc trước sau vy quanh, đi đến thế giới Sa B, những quốc độ Bồ Tt đi qua đều pht khởi su thứ chấn động, nh sng lớn soi khắp, cc vị thin thần ở trn hư khng rải cc thứ hoa như: Hoa mạn đ la, hoa ma ha mạn đ la, phng ra nh sng lớn, dng thần tc lm rung động cc thế giới nhiều như ct sng Hằng. Lại c v lượng trăm nghn vạn thứ m nhạc của cc ci trời, ở trn hư khng, khng trổi tự ku. Cc vị Bồ Tt ấy, đi đến ni Kỳ X Quật, đến chỗ Đức Như Lai, đầu mặt lễ st chn Phật, nhiễu quanh Phật ba vng, rồi lui về một pha.

Bấy giờ, Đức Thch Ca Như lai, lại phng ra nh sng năm mu, soi về phương Bắc, qua năm trăm vạn ức na do tha chư Phật thế giới, c thế giới tn l Tự Tại Xưng Vương, trong đ c Đức Phật, hiệu l Hồng Lin Hoa Quang Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật, Thế Tn, nước tn l Ly Cấu, đất đai bằng Phẳng, lưu ly lm đất, vng rng lm giy, để giăng bn đường, c hng cy bảy bu, cao suốt một đường tn bắn, hoa quả nhnh l, thứ lớp trang nghim, gi hiư hiu thổi, pht ra tiếng mầu nhiệm, chng sinh thch nghe, khng bao giờ chn; chốn chốn đều c suối chảy, ao tắm, ao đ trong sạch, ct vng rải khắp mặt đất, nước tm cng đức, đầy dẫy trong ao, bốn bn bờ ao, c cc thứ hoa thơm tho mầu nhiệm như: Hoa ba đầu ma, hoa phn đ lợi, hoa bạt sư ca, hoa c đủ cc mu sắc: Xanh, vng, đỏ, trắng, to lớn như bnh xe, che rợp trn bờ ao, trong ao nước kia, c cc loi chim khc nhau, ha hợp ca ht, pht ra giọng tiếng mầu nhiệm, rất đng ưa mến, c thuyền bảy bu, cũng ở trong ao đ, để cho cc chng sinh tự tại du h. Ở những khoảng rừng cy kia, đều by ta sư tử, cao một do tuần, cũng dng bảy bu, trau dồi sửa sang, lại lấy thin y, trải trn ta đ, đốt hương bu, v rải cc hoa bu ở ci trời, khắp trn mặt đất. Đức Hồng Lin Hoa Quang Như Lai, ngồi kiết gi phu trn ta sư tử, cc vị Bồ Tt ở nước đ, nhiều v lượng ức nghn, trước sau vy quanh, rồi lui về một pha, chấp tay cung knh, đối trước Đức Như Lai, đồng thanh ni rằng:

-Knh xin Đức Thế Tn, từ bi ln mẫn, ni cho chng con được biết v nhn duyn g m c nh sng ấy, lại c đủ cc mu sắc: Xanh, vng, đỏ, trắng, sắc tướng rực rỡ, kh c thể v dụ được, nh sng ấy từ pha Nam chiếu qua, soi cả đại chng đy, nếu ai được gặp nh sng ấy, tm đều được yn vui, knh xin Đức Thế Tn, đoạn trừ mối nghi ngờ cho chng con.

Phật dạy:

-Cc Thiện nam tử! Nghe cho kỹ, nhớ nghĩ cho kho, ti sẽ v cc ng, phn biệt giải ni: Phương Nam cch đy v lượng trăm nghn chư Phật thế giới, c thế giới tn l Sa B, trong nước đ c Đức Phật, hiệu l Thch Ca Mu Ni Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật, Thế Tn, đại chng vy quanh, Phật muốn v cc đại chng, ni Kinh ĐẠI PHƯƠNG TIỆN PHẬT BO N, v muốn lợi ch cho tất cả chng sinh, v muốn khiến cho cc vị Bồ Tt mới pht tm kin cố Bồ Đề, khng thoi chuyển; v muốn khiến cho tất cả Thanh Văn, Bch Chi Phật, được rốt ro Nhất thặng đạo; v muốn cho cc vị đại Bồ Tt, chng thnh Bồ Đề, bo đp ơn Phật; v muốn khiến cho tất cả chng sinh, nhớ nghĩ đến n đức su nặng; v muốn khiến cho chng sinh vượt qua bể khổ; v muốn khiến cho chng sinh hiếu dưỡng cha mẹ, v nhn duyn như thế, cho nn Phật phng ra nh sng ấy.

Bấy giờ trong đại chng, c mười nghn vị Bồ Tt, mỗi mỗi vị Bồ Tt ấy đều l bậc thầy chỉ đạo của đại chng, liền từ chỗ ngồi đứng dậy, để hở vai o bn phải, gối bn phải quỳ st đất, chắp tay bạch rằng:

-Knh xin Đức Thế Tn, đem sức thần gia hộ, khiến cho lũ chng con, được đến thế giới Sa B, thn cận cng dng, Đức Thch Ca Mu Ni Như Lai, v nghe kinh điển nhiệm mầu ĐẠI PHƯƠNG TIỆN PHẬT BO N.

Bấy giờ Đức Phật Hồng Lin Hoa Quang bảo cc Bồ Tt rằng:

-Cc Thiện nam tử! Cc ng đến thế giới Sa B, nếu thấy Đức Phật Thch Ca nn sinh tm cng dng cung knh, nghĩ tưởng kh gặp, v cớ sao? V Đức Thch Ca Như Lai đ từng ở trong v lượng trăm nghn vạn ức số kiếp A tăng kỳ, hay lm những việc khổ hạnh kh lm, pht đại bi nguyện: Khi ti được thnh Phật, ti nguyện sẽ ở trong ci nước tệ c, ni đồi g đống, snh sỏi gai gc, chng sinh ở trong đ, đầy đủ phiền no, ngũ nghịch, thập c, ti sẽ tu hnh thnh Phật ở trong nước ấy, để lm lợi ch cho chng sinh, khiến cho chng sinh đoạn trừ tất cả khổ, được tất cả vui, thnh tựu php thn, hết khng cn st một chng sinh no. Bản nguyện của Phật l như thế, cc ng nay đến chỗ Phật cũng như ở chỗ ti vậy.

Cc chng Bồ Tt đồng thanh ni rằng:

-Chng con xin theo như lời của Đức Thế Tn đ gio sắc.

Mỗi mỗi vị Bồ Tt đều đem v lượng trăm nghn vạn ức, cc chng Bồ Tt lm quyến thuộc, trước sau vy quanh, đi đến thế giới Sa B, những quốc độ Bồ Tt đi qua, đều pht khởi su thứ chấn động, nh sng lớn soi khắp, thin thần ở trn hư khng, rải cc thứ hoa như: Hoa mạn đ la, hoa ma ha mạn đ la, phng ra nh sng lớn, dng thần tc lm rung động thế giới nhiều như ct sng Hằng. Lại c v lượng trăm nghn vạn ức m nhạc ci trời, ở trn hư khng, khng trổi tự ku. Cc vị Bồ Tt ấy đi đến ni Kỳ X Quật, đến chỗ Phật Thch Ca Như Lai, đầu mặt lễ st chn Phật, nhiễu Phật ba vng, rồi ngồi lui một pha. Cho đến phương Đng nam, phương Ty nam, phương Đng bắc, phương Ty bắc, phương Thượng, phương Hạ, cc chng đại Bồ Tt Ma Ha Tt, trong cc ci nước của cc Đức Như Lai ở mười phương, đều cng với bao nhiu trăm nghn quyến thuộc đều đi đến chỗ Đức Thch Ca Như Lai, cng dng cung knh, tn trọng khen ngợi, đồng thanh, ni ln trăm nghn bi kệ, khen ngợi Phật, rồi lui về ngồi một pha.

Khi ấy, thế giới Sa B, biến thnh thanh tịnh, khng c cc rừng rậm, cc ni lớn, nhỏ, sng, ngi, ao hồ, suối, khe, mương, hố. Chng sinh ở trong đ, nhn nh sng ấy, được coi thấy Phật, vui mừng chấp tay, đầu mặt lễ knh, lng sinh luyến mộ, chăm ch khng chớp mắt.

Bấy giờ Đức Thế Tn, liền thu nhiếp nh sng soi chiếu ở khắp mười phương, nhiễu quanh thn bảy vng, rồi trở lại vo nơi đỉnh mn của Ngi.

Tn giả A Nan, quan st tm chng, ai cũng đều nghi ngờ, Tn giả v muốn nu r phương tiện mật hạnh của Như Lai, muốn mở mắt tr tuệ cho tất cả chng sinh đời mai sau, vượt qua bể i, đến bờ bn kia, vĩnh viễn an lạc, v muốn khiến cho chng sinh nhớ nghĩ đến n su nặng của cha mẹ, sư trưởng nn từ ta đứng dậy, tề chỉnh y phục, để hở vai o bn phải, hồ quỳ chấp tay bạch Phật rằng:

-Lạy Đức Thế Tn, A Nan từ khi hầu hạ Phật đến nay, chưa từng thấy Phật mỉm cười bao giờ, nay đy Phật mỉm cười ắt phải c g? Xin Phật chỉ dạy, để đoạn trừ mối nghi ngờ cho đại chng.

02. PHẨM HIẾU DƯỠNG THỨ HAI

Bấy giờ trong đại chng, bỗng c một đa hoa sen bảy bu, từ nơi mặt đất ha sinh, cọng bằng bạch ngn, l bằng hong kim, đi sen bằng ngọc phiu thc ca, riền hoa bằng ngọc trn chu, thứ lớp trang nghim.

Bấy giờ Đức Thch Ca Như Lai liền từ ta ngồi đứng dậy, bước ln đi hoa sen bu kia, ngồi kiết gi phu, từ nơi thn thanh tịnh, Ngi hiện ra thn của năm ngả, mỗi thn của năm ngả, c một vạn tm ngn hnh loại khc nhau, mỗi mỗi hnh loại, hiện ra trăm nghn thứ thn, trong mỗi mỗi thn, lại c v lượng thn, nhiều như ct sng Hằng, cho đến bằng cả số ct sng Hằng ở bốn phương v.v trong mỗi mỗi thn, lại hiện ra những thn nhiều như hạt bụi cả đại địa khắp bốn chu thin hạ, ở trong số mỗi mỗi thn nhiều như những hạt bụi ấy, lại hiện ra những thn nhiều như những hạt bụi trong ba ngn đại thin thế giới, ở trong mỗi mỗi thn nhiều như hạt bụi ấy, lại hiện ra những số thn nhiều như những hạt bụi trăm nghn ức chư Phật thế giới ở khắp mười phương, cho đến hiện ra những thn nhiều cng tận cả ci hư khng php giới, khng thể lấy tm nghĩ miệng bn cho xiết được.

Bấy giờ Đức Như Lai, hiện ra những thn như thế rồi, Ngi bảo Tn giả A Nan, v cc vị đại Bồ Tt ở khắp mười phương v tất cả chng sinh rằng:

-Cc Thiện nam tử! Nay Như Lai, khắp biết chn chnh, tuyn ni lời chn thực rằng: Phật php vốn khng c ngn thuyết, Như lai dng phương tiện nhiệm mầu hay dng php khng tướng ấy (ty cơ phương tiện phn biệt) m ni danh tướng! Như Lai khi cn phải ở trong đường sinh tử, ở trong tất cả loi chng sinh, cũng đ phải chịu đủ mọi thn hnh nhiều như những hạt bụi, khng thể lấy lng nghĩ, miệng bn cho xiết được. V phải chịu thn như thế, cho nn tất cả chng sinh, cũng từng đ lm cha mẹ của Như Lai, Như Lai cũng đ lm cha mẹ của tất cả chng sinh, v tất cả cha mẹ, nn Như Lai thường lm khổ hạnh kh lm, bỏ cả những sự kh bỏ như : Đầu, mắt, tủy, no, quốc, thnh, th tử, voi, ngựa, bảy bu, kiệu cng, xe cộ, y phục, ẩm thực, đồ nằm ngồi, thuốc thang, cấp cho tất cả, sing tu tinh tiến, bố th, tr giới, đa văn, thuyền định, tr tuệ, cho đến đầy đủ tất cả vạn hạnh, thường khng dừng nghỉ, tm khng biết mỏi mệt hiếu dưỡng cha mẹ, biết ơn trả ơn, nn mau chng thnh V thượng Chnh đẳng Chnh gic. Bởi thế, chnh tất cả chng sinh, đ khiến cho Như Lai, đầu đủ bản nguyện, v thế nn biết, tất cả chng sinh, l trọng n đối với Phật, v c trọng n như vậy, cho nn Như Lai khng bỏ chng sinh, Như Lai đem tm đại bi thường tu tập phương tiện hữa vi để cứu độ chng sinh. Như Lai v tất cả chng sinh ở trong ba ci, hai mươi lăm ci, m khng nghĩ đến cng lao của mnh. Thường tu hnh từ bi bnh đẳng, xả hnh phương tiện, thấu suốt tất cả chng sinh khng, php khng, năm ấm khng, cho nn khng thoi chuyển tm Đại thừa, để an vui lấy một mnh, khng để mất Đại nguyện, bỏ chng sinh chm dắm trong bể khổ sinh tử, chẳng trược Tiểu thừa chấp khng, chẳng đọa phm phu chấp c, tu hnh thực tướng phương tiện, chẳng bỏ lối tu hnh Nhị thừa, học tất cả phương tiện. Tu mọi hạnh như vậy, l phương tiện nhiệm mầu su xa, cho nn thấu suốt được thực tướng cả cc Php, rồi ty theo căn cơ của chng sinh m phật ni php trước, sau c khc. Nhưng, v chng sinh m muội đin đảo, lầm chấp thấy c ba Thừa, bị i dục che đậy, chm dắm trong bể khổ, bị bốn đảo lm cho đin đảo: Đối với cc php hữu lậu, vọng tưởng phn biệt; đối với cc php l v ng, vọng tưởng thấy c ng; đối với cc php khng phải l vui, vọng tưởng chấp cho l vui; đối với cc php l bất tịnh, vọng tưởng, cho l tịnh, sinh, lo, bệnh, tử, biến đổi hoại diệt, niệm niệm v thường, năm ci, mười triền che đậy, lun hồi ba ci, phải chịu sinh tử khng c trước sau, cũng như vng bnh xe, bởi thế Như Lai, lập gio cũng ty theo cơ nghi của chng sinh, m chia ra c ba tạng cho đến mười hai bộ Kinh, đạo ha chia ging, ty theo tn tm nng su, ni ra mọi kinh điển biện duyn, khiến cho chng sinh c thể liễu ngộ được thực tướng của cc php m chứng Niết Bn giải thot. Bởi thế Như Lai, từ bi bản thệ, dng mọi phương tiện, chiu tập tất cả chng sinh hữu duyn ở mười phương, đều tụ họp trong đại chng đy, diễn ni chỉ by, kinh điển vi diệu ny, l những lời dạy bảo ngn đời, lưu truyền mi mi về sau, khiến tất cả chng sinh, thường được đại an lạc, cho nn Như Lai thị hiện ging sinh, v nhập Niết Bn; hoặc ở nơi ci nước khc, xưng l X Na Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thượng Thệ, Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin, Nhn Sư, Phật, Thế Tn; hoặc ln ở ci trời Đu Suất Đ, lm bậc đạo sư cho chư thin; hoặc từ ở nơi ci trời Đu Suất, thị hiện ging sinh xuống ci Dim Ph Đề, hiện sống lu tm mươi tuổi, rồi vo Niết Bn. Nn biết đ đều l Như Lai khng thể nghĩ bn; thế giới khng thể nghĩ bn; nghiệp bo thiện, c khng thể nghĩ bn; chng sinh khng thể nghĩ bn; thuyền định khng thể nghĩ bn, ấy l sức thần lực khng thể nghĩ bn của Phật. Phật muốn khiến cho hết thẩy chng sinh đều gic ngộ được Phật tnh của mnh, cho đến hạ lưu độn căn chng sinh cũng đều khiến được biết. Phật muốn khiến tất cả chng sinh nếu muốn được thấy Phật, liền được thấy ngay; cn những chng sinh v duyn, th d c đối trước Phật vẫn khng thấy được, cho đến cc vị Thanh Văn, Duyn Gic, tuy c thin nhỡn thng cũng khng thấy. Lại nữa, Phật phng ra nh sng lớn, chiếu xuống tận địa ngục A tỳ, trn đến tận cng cc ci trời, những chng sinh c duyn, với Phật th đều được thấy; cn chng sinh v duyn, th d c đối trước mắt cũng khng thấy. C khi Như Lai, hoặc hứa khả, hoặc mặc nhin, nn biết đ đều l phương tiện của chư Phật Thế Tn, khng thể nghĩ bn được, khng thể so lường được, kh thể biết được. Vậy th lm sao m ng c thể hỏi Như Lai được những hạnh khổ kh lm, rất su xa nhiệm mầu như thế, nhưng nay ng pht ra được lời hỏi ấy, thực l do lng đại bi thương xt chng sinh, muốn ngăn đng ba nẻo c, khai thng lối nhn thin.

-A Nan! Nghe cho kỹ, ti nay sẽ v ng, lượt ni về nhn duyn khổ hạnh hiếu dưỡng cha mẹ.

Bấy giờ Đức Thế Tn, bảo Tn giả A Nan, cc vị đại Bồ Tt Ma Ha Tt, v tất cả đại chng rằng:

-Về đời qu khứ lu xa, v lượng A tăng kỳ kiếp, bấy giờ c một nước nọ, tn l Ba La Nại, trong nước đ c Đức Phật ra đời, hiệu l Tỳ B Thi, Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật, Thế Tn. Đức Phật đ sống lu mười hai tiểu kiếp, chnh php ở đời, hai mươi tiểu kiếp, tượng php cũng ở đời hai mươi tiểu kiếp, ở trong đời tượng php, c một ng vua ra đời, tn l La X, c bốn nghn người đại thần, năm trăm thớt voi. Vua thống lnh mười su tiểu quốc, tm trăm tụ lạc. Vua c ba vị thi tử, đều lm vua ở bn cc tiểu quốc.

Đại Vương La X ở nước Ba La Nại, l người rất thng minh nhn đức, thường dng chnh php trị quốc, khng lm việc g uổng hại nhn dn. Nhờ phc đức của nh vua, m được gi ha mưa thuận, ngũ cốc phong nhiu, nhn dn an lạc.

Bấy giờ Đại Vương nước Ba La Nại kia, c một người đại thần tn l La Hầu, khởi tm c nghịch dấy bốn thứ binh: Tượng binh, xa binh, m binh v bộ binh đến đnh nước Ba La Nại, giết chết Đại Vương.

Sau khi giết Đại Vương xong rồi, lại đem bốn binh, đến đnh cc tiểu quốc, giết chết đệ nhất thi tử kế đ lại đi bắt đệ nhị thi tử.

Người em t, lm vua ở một tiểu quốc, hnh thể của vua đẹp đẽ, to lớn, tnh tnh nhn hậu, ni thường mỉm cười, v khi c ni ra điều g đều đem lại lợi ch khng tổn hại người, thường dng chnh php trị nước, khng uổng hại nhn dn, ci nước thịnh vượng an lạc, nhn dn đng đảo của cải chu bu dư dật, gia kế sung tc, nhn dn trong nước, ai cũng khen ngợi cng đức của nh Vua, tất cả chư Thin, tất cả thin thần địa kỳ, cũng điều i knh.

Bấy giờ Vua sinh hạ được một Thi tử, tn l Tu X Đề, rất thng minh, nhn từ, hay lm việc bố th. Thn hnh của Thi tủ Tu X Đề, sng lng như sắc hong kim, bảy chỗ nơi cơ thể đều đầy đặn cn đối, nhn tướng đầy đủ, tuổi mới mười bảy, Vua cha rất yu qu, khng bao giờ tạm dời bn lng.

Bấy giờ, c vị thần coi cung điện, bo mộng cho Đại Vương biết rằng: La Hầu đại thần, gần đy sinh tm c nghịch, m mưu cướp ngi Vua, đ giết hại Phụ Vương La X, đồng thời pht động bốn binh, tầm n bắt hai anh của Đại Vương, kẻ phản nghịch ấy, đ giết cả hai anh của Đại Vương v qun m khng bao lu, sẽ đến hm hại Đại Vương, nay Đại Vương cần phải cấp thời trốn đi, để bảo ton tnh mạng.

Bấy giờ Đại Vương, nghe ni như vậy rồi, trong lng rất sợ hi, dựng cả chn lng, thn thể giao động, lo giận o no, nghẹn ngo phiền muộn, tm can no nhiệt, vật v ng xỉu xuống đất, mi hồi lu mới tỉnh, rồi cất tiếng khẽ hỏi trn hư khng rằng:

-Người l ai? Sao chỉ nghe thấy tiếng, m khng thấy hnh, việc ngươi vừa ni c đch xc khng?

Vị thần ấy liền bo cho Vua biết rằng:

-Ti l thần coi cung điện Vua l người thng minh phc đức, khng uổng hại nhn dn, thường dng chnh php trị nước, v vậy, m ti bo cho Vua biết: Đại Vương nay nn cấp thời phải ra đi lnh nạn, nếu khng họa hoạn khổ no khng lu sẽ tới nơi!

Bấy giờ, Đại Vương liền vo trong cung, tự suy nghĩ: Ta nay nn phải cấp thời đi lnh nạn, qua một nước lng giềng khc, để trnh những tai họa sẽ xảy đến. Lại tự suy nghĩ: Nước lng giềng kia m ta định đến đ, c hai con đường: Một đường phải đi tới bảy ngy mới đến; cn một đường phải trải qua mười bốn ngy.

Suy nghĩ như vậy rồi, Vua liền cho chuẩn bị lương thực trong bảy ngy v cho đem ra ngoi thnh một cch hết sức cẩn mật.

Khi cho đem ra ngoi thnh rồi, Vua lại trở vo trong cung, gọi Thi tử Tu Xa Đề, bế để ngồi trn đầu gối, mắt khng lc no tạm rời, rồi lại đứng dậy, c vẻ kinh hi, rồi lại ngồi xuống.

Bấy giờ, phu nhn coi thấy Đại Vương, c sự bất an, tựa hồ c điều g lo sợ? B liền đến trước chỗ Vua hỏi rằng:

-Đại Vương hm nay, hnh như c sự g lo sợ, nn c vẻ đứng ngồi khng yn, thn thể bụi bặm lấp lp, đầu tc bơ phờ, mắt trng ngơ ngc, kh tức bất định, tựa như c điềm mất nước, n i biệt ly, oan gia sắp sửa xảy đến, với những tướng trạng bất tường như thế, xin Đại Vương cho thần thiếp được biết?

Vua bảo phu nhn rằng:

-Ti c việc hệ trọng, nhưng khng phải việc m phu nhn c thể biết được.

Phu nhn liền tu Vua rằng:

-Tu Bệ hạ! Thiếp cng với Bệ hạ, khc no hai hnh một thể, cũng như chim hai cnh, như thn thể với chn tay, như đầu với mắt. Đại Vương ngy nay v sao lại khng cho thần thiếp được dự biết!

Vua bảo phu nhn:

-Phu nhn khng biết sao! La Hầu đại thần, gần đy sinh tm c nghịch, đ giết Phụ Vương, cướp ngi Vua, v bắt giết cả hai anh, nay bọn chng đang cử binh m, lần lượt sẽ đến đy bắt ta, nay ta muốn trnh mạnh, để khỏi những tai họa ấy.

Ni rồi, tức thời ẵm Thi tử Tu X Đề, ra đi để lnh nạn, v phu nhn cng ty tng theo sau.

Bấy giờ, vua v tm hốt hoảng rối loạn, nn đi lầm phải con đường mười bốn ngy, con đường đ lại rất nguy hiểm: Khng c nước cỏ. Đi được vi ngy, th lương thực đ hết. Bản trước đy chỉ chuẩn bị vừa số lương thực lộ hnh cho một người trong thời gian bảy ngy, nay phải dng cho ba người, hơn nữa lại đi lầm vo con đường tới mười bốn ngy, th lương thực đ hết cả, trn đường đi lại xa xi hiểm trở.

Lc đ, Đại Vương v phu nhn cất tiếng khc lc: Thực l xt xa đau đớn, cho chng ti lắm! Chng ti từ khi sinh ra đời cho đến nay, chưa từng c bao giờ bị khổ sở như thế ny, tại sao ngy nay lại phải chịu như thế, giờ đy đ đến lc đường cng, họa lại sắp sửa xảy tới nơi!.

Ni rồi, giơ tay vỗ đầu, bụi đất lấm lp, vật mnh xuống đất tự hối trch rằng:

-Lũ chng ti đời trước, gy nn những nghiệp c g? Hay l giết cha mẹ, chn nhn La Hn? Hay l hủy bng Chnh php? Hay l ph hoại ha hợp Tăng? Hay l lm nghề săn bắn tn hại chng sinh? Đong đầy khảo vơi? Cướp đoạt của cải của chng sinh? Hay l lạm dụng của cải của chng Tăng? Lm sao ngy ny lại phải chịu những sự họa hoạn ấy? Giờ đy chnh muốn dừng nghỉ một cht, lại sợ oan gia ập tới, nếu để chng bắt được, quyết sẽ bị chết, khng cn nghi ngờ g nữa! Cn nếu tiến tới, th lại bị đi kht bứt bch, tnh mạng chỉ cn ngắn bằng hơi thở!

Bấy giờ, Đại Vương v phu nhn suy nghĩ những sự khổ no như vậy rồi, thốt tiếng go khc, buồn rầu, ng xỉu ra đất, hồi lu mới tỉnh. Lại tự suy nghĩ: Nếu khng lập kế phương tiện, tất nhin cả ba mạng người đều khng trnh khỏi chết, chi bằng ta nay sẽ giết Phu nhn, để lấy thịt nui sống thn ta v bảo ton tnh mạng cho đứa con ny.

Nghĩ như vậy rồi, liền tuốt gươm, toan giết Phu nhn.

Thi tử Tu X Đề thấy dị tướng như vậy, tức thời tay bn phải đỡ lấy gươm, nắm chặt lấy tay Vua cha, tu rằng:

-Cha! Cha định lm g thế hả cha?

Bấy giờ, Phụ Vương buồn rầu khc lc khẽ bảo Thi tử rằng:

-Ta nay muốn giết mẹ con nui sống cha v bảo ton tnh mạng cho con, v nếu khng giết mẹ con, th tất cả chng ta cũng sẽ chết, thn cha nay đy khng biết sống thc lc no, nay cha v muốn cho con sống, nn cha c định giết mẹ con!

By giờ, Thi tử Tu X Đề, liền tu với Vua rằng:

-Nếu Vua cha giết mẹ con, con cũng khng ăn, v chưa c bao giờ v ở đu lại c những người con no lại dm ăn thịt của mẹ, tất nhin con cũng sẽ chết. Vua cha ngy nay sao lại khng giết con đi, để cứu sống mạng cho mẹ.

Vua nghe con ni như thế, buồn rầu, vật v, ngất xỉu ra đất, ni nhỏ với con rằng:

-Con cũng như con mắt của ta, chưa bao giờ v ở đu lại c người tự khot mắt của mnh, để rồi tự ăn vậy, ta nay th bỏ thn mạng, trọn khng bao giờ giết con để nui sống tnh mạng của ta cả.

Bấy giờ, Thi tử Tu X Đề thưa với cha mẹ rằng:

-Con nay sẽ xin nguyện đem thm mạng ny của con, để cng dng cha mẹ, cha mẹ ngy nay, nếu cắt thn mạng con một lc, th khng được bao nhiu ngy, mu thịt sẽ bị hi thi. Vậy knh xin cha mẹ, đừng giết chết ngay, v con nay chỉ xin cha mẹ một điều, mong cha mẹ đừng lm tri con, sẽ khng phải l cha mẹ hiền từ của con nữa.

Bấy giờ, Vua cha bảo Thi tử rằng:

-Cha mẹ sẽ khng lm tri con, con muốn xin g điều g, th con cứ ni ngay cho cha mẹ biết.

Thi tử Tu X Đề tu rằng:

-Con nay chỉ xin cha mẹ cho con một điều l: Cha mẹ hy thương con, c thể ngy ngy đem dao, xẻo thịt ở nơi thn thể của con, cắt chừng ba cn, v chia lm ba phần, hai phần để dng cha mẹ, cn một phần để cho con ăn, để tự nui sống tnh mạng.

Bấy giờ cha mẹ, liền theo như lời của con ni, ngy ngy cắt ba cn thịt, v chia lm ba phần: Hai phần chia cho cha mẹ, cn một phần cho con ăn, để tạm sống, chống đỡ thn mạng, mong đi được đến nơi đến chốn.

Thời gian chưa được hai ngy, thịt ở nơi thn thể của Thi tử đ hết, chỉ cn da dnh với xương, tuy nhin vẫn cn c một vi cht thịt dư chưa hết hẳn, v qu kiệt sức, Thi tử liền ng ngất ra đất.

Bấy giờ, cha mẹ liền m lấy Thi tử, cất tiếng go khc ni rằng:

-Con ơi! Cha mẹ thực l người v dụng, ăn cả thịt con khiến cho con phải đau đớn như thế ny! Nay đường hy cn xa, chưa đến được nơi đ định, m thịt con cũng đ hết, tất nhin đều sẽ bỏ thy cả ở đy!

Bấy giờ, Thi tử Tu X Đề, ni nhỏ với cha mẹ rằng:

-Knh thưa cha mẹ, con dng thịt của con để cng dng cha mẹ, đ đi được tới nơi đy, tnh ra đường trường chỉ c một ngy nữa l tới, m thn thể con nay khng cn lm sao cử động được nữa, chắc con sẽ bỏ tnh mạng ở nơi đy mất, con sẽ khng cn c thể theo cha mẹ ngy ny, khng nn nghĩ ngợi theo thi thường tnh, để rồi cũng bị chết cả ở nơi đy, con knh xin cha mẹ một điều, cha mẹ hy thương xt con, v xin chớ tri lng con, cha mẹ hy cắt nốt những chỗ thịt cn st ở cc lng đốt của con, dng nui sống cha mẹ cho qua ngy để đi đến cho được chỗ m cha mẹ đ định.

Bấy giờ, cha mẹ liền lm theo lời con, lại cắt nốt thịt cn dư ở cc lng đốt, v chia lm ba phần: Một phần cho con ăn, cn hai phần th mnh ăn. Ăn xong rồi cha mẹ liền từ biệt con để ra đi.

Tu X Đề đứng dậy, trng theo cha mẹ cho đến khi khuất dạng mới thi.

Bấy giờ cha mẹ đều cất tiếng go khc thảm thiết, di theo đường m đi. Khi cha mẹ ra đi rồi, Thi tử Tu X Đề, v luyến mộ cha mẹ, mắt nhn đăm đăm khng rời, hồi lu liền ng xỉu ra đất.

Hương vị của mu thịt tươi ở nơi thn thể của Thi tử xng ln cả mười phương, cc loi ruồi nhặng ngửi thấy, liền bau lại, đậu khắp cả trn thn thể, để ăn ht, đau đớn nhức nhối, khng thể no ni cho xiết được.

Bấy giờ, Thi tử thấy cn c cht t thịt dư ở nơi thn mạng chưa hết, liền lập thệ nguyện rằng:

-Nguyện đời trước c điều g on c, từ đy sẽ trừ sạch hết, v từ ngy nay trở đi, sẽ khng dm lm nữa. Nay ti đem thn ny để cng dng cha mẹ ti, nguyện cha mẹ ti, thường được mười một điều phc đức:

1. Khi ngủ được an vui

2. Khi thức cũng được an vui

3. Khng thấy c mộng

4. Chư Thin thường ủng hộ

5. Mọi người đều i knh

6. Khng gặp phải những sự kiện tụng, huyện quan.

7. Khng bị trộm cắp

8. Khng bị giặc d

9. Khng bị mưu hại

10. Khng bị tiu diệt

11. Gặp việc g, cũng đều được tốt lnh.

V cn bao nhiu những mu thịt cn st lại ở nơi thn thể ny, xin đem bố th cho cc loi ruồi muỗi v.v đều khiến cho được no đủ, khiến cho ti đời sau được thnh Phật, khi được thnh Phật rồi sẽ đem thức ăn bằng gio php, trừ trọng bệnh sinh tử đi kht cho tất cả chng sinh.

Khi Thi tử Tu X Đề pht nguyện như thế rồi, trời đất bỗng pht khởi su thứ rung động, mặt trời ẩn mất cả tinh quang, cc loi cầm th, sợ hi ruổi chạy tản mc khắp bốn phương, nước ở đại hải nổi sng dữ dội, ni Tu Di khuynh đảo, dao động, mi đến ci trời Đao Lợi, cũng đều rung chuyển mạnh mẽ.

Bấy giờ Vua Thch Đề Hon Nhn, liền đem chư Thin ở dục giới, đi xuống ci Dim Ph Đề, ha lm những loi sư tử, hổ lang, trợn mắt, dậm chn, go rống, chờn vờn nhảy nht, như muốn lại vồ bắt để ăn thịt, thử xem Thi tử c sợ hi thoi tm hay khng?

Bấy giờ, Thi tử Tu X Đề, coi thấy cc loi cầm th, c vẻ ra oai dữ tợn lắm, Thi tử mới dng lời nhỏ nhẹ bảo rằng:

-Nếu cc người muốn ăn thịt ta, th ty m ăn, chớ sao lại lm cho ta phải sợ hi như thế?

Bấy giờ Vua Thin Đế Thch mới ni rằng:

-Ta khng phải sư tử, hổ lang đu, m l Thin Đế Thch muốn lại đy để thử ngươi vậy!

Bấy giờ, Thi tử thấy Thin Đế Thch, th trong lng rất vui mừng.

Thin Đế Thch mới hỏi Thi tử rằng:

-Nh ngươi hay bỏ được những việc kh bỏ. Ngươi ngy nay đen cả thn thể xương thịt để cng dng cha mẹ, c những cng đức như vậy, để nguyện sinh lm Thin ma vương, Phạm vương, Thin vương, Nhn vương, hay Chuyển lun thnh vương?

Tu X Đề trả lời với Thin Đế Thch rằng:

-Ti ngy nay cũng chẳng nguyện sinh lm Thin ma vương, Phạm vương, Thin vương, Nhn vương, hay Chuyển lun thnh vương, m ti chỉ muốn cầu đạo V Thượng Bồ Đề, để độ thot cho tất cả chng sinh m thi.

Thin Đế Thch ni rằng:

-Ngươi thật l đại ngu, đạo V Thượng Chnh đẳng Chnh gic, phải chịu cần khổ rất lu, rồi sau mới thnh, ngươi nay lm sao lại c thể chịu đựng được những sự cần khổ ấy?

Tu X Đề trả lời Thin Đế Thch rằng:

-Giả sử vng sắt nung đỏ để ở trn đu, nhưng trọn sẽ khng v những sự ấy, để cho thoi đạo V Thượng. Thin Đế Thch ni rằng:

-Ngươi chỉ ni sung th lm sao m c thể tin chắc được?

Tu X Đề liền lập thệ nguyện:

-Nếu ti ni dối Thin Đế Thch, th thn thể của ti sẽ mi mi bị chia la, cn khng như vậy, th nguyện sẽ được bnh phục như cũ, mu huyết trở lại trắng thnh sữa.

Thi tử pht nguyện vừa dứt lời, tức th thn thể bỗng bnh phục như cũ, mu huyết lại trở lại trắng thnh như sữa, hnh dung thn thể đẹp đẽ gấp bội lc trước.

Bấy giờ Thin Đế Thch liền khen ngợi rằng:

-Qu ha thay! Qu ha thay! Ta nay khng thể b kịp ngươi, ngươi tinh tiến dũng mnh khng bao lu sẽ chứng đạo V Thượng Chnh đẳng Chnh gic, nguyện độ cho ta trước.

Bấy giờ Thin Đế Thch, ở trn hư khng, liền ẩn chẳng hiện.

Lc ấy Vua v phu nhn đi tới được nước lng giềng. Khi đ, Quốc Vương ở nước kia, liền ra rất xa để nghnh tiếp, cung cấu đầy đủ cc thứ cần dng xứng .

Bấy giờ Đại Vương mới thuật r với vị Quốc Vương kia tất cả sự tnh như trước: No l con ti rất hiếu dưỡng, đem cắt cả thịt ở nơi thn thể để cng dng cho cha mẹ v.v...

Bấy giờ vị Quốc Vương ở nước lng giềng kia, nghe ni như vậy rồi, rất lấy lm cảm mến Thi tử Tu X Đề: Hay bỏ được những việc kh bỏ, đem thn thể, huyết nhục cng dng cha mẹ, hiếu dưỡng như thế thực l hiếm c!

V cảm mến những đức hạnh từ hiếu như vậy, m Quốc Vương kia, tức th pht khởi bốn đạo binh trở về cng với Đại Vương để diệt trừ kẻ phản nghịch đại thần La Hầu gian c.

Bấy giờ, Đại Vương liền đem bốn binh, thuận đường trở về, đồng thời, Vua La X cng với Phu nhn tm đến chỗ Thi tử Tu X Đề, nơi m trước đy cha con đ từ biệt nhau, với một nghĩ: Con ta đng no cũng đ chết rồi, nay ta sẽ thu nhặt hi cốt của con, đem trở về bản quốc. V lng thương con qu, nn vừa di theo đường lối tm kiếm, vừa go khc rất thảm thiết.

Nhưng bỗng xa trng thấy con, thn thể vẫn bnh phục như trước, lại c phần đoan chnh đẹp đẽ gấp bội thường, liền đến trước, bồng ẵm lấy con, trong lng vừa thương vừa mừng, hỏi Thi tử rằng:

-Con! Con vẫn cn sống!

Bấy giờ Thi tử Tu X Đề liền đem tất cả sự tnh như trn kể cho cha mẹ nghe.

Cha mẹ rất vui mừng, rồi cng nhau dng voi đi tải, trở về bản quốc.

V Thi tử Tu X Đề c phc đức rất lớn, nn đnh lấy lại được nước, v lập Thi tử ln lm Vua.

Bấy giờ Phật bảo Tn giả A Nan:

-Phụ Vương lc bấy giờ, hiện nay l cha ta, Duyệt Đầu Đn, phu nhn lc bấy giờ, hiện nay l mẹ ta, Ma Da phu nhn; cn Thi tử Tu X Đề, nay chnh l ta, Thch Ca Mu Ni Như Lai; cn Thin Đế Thch lc bấy giờ, nay l ng Kiều Trần Như ny vậy.

Khi Phật ni về sự hiếu dưỡng cha mẹ ấy, trong chng c hai mươi ức Bồ Tt, đều chứng được biện ti v ngại, lợi ch tất cả. Lại c mười hai vạn Bồ Tt, đều chứng được biện ti v ngại, lợi ch tất cả. Lại c mười hai vạn Bồ Tt, đều chứng được v sinh php nhẫn. Lại c cc vị Bồ Tt nhiều như những hạt vi trần ở khắp mười phương tới, đều chng được Đ la ni mn. Lại c cc vị Thanh Văn, Duyn Gic nhiều như số ct sng Hằng, Như vi trần la bỏ tm Nhị thừa, hướng về Nhất thừa cứu knh. Lại c cc Ưu B Tắc, Ưu B Di, nhiều như số vi trần, hoặc chứng được sơ quả, cho đến nhị quả. Lại c trăm nghn người pht tm V Thượng Chnh đẳng Chnh gic. Lại c cc chư Thin, Long, Quỷ thần. Cn tht b, A tu la, Ca lu la, Khẩn na la, Ma hầu la gi, Nhn v Phi nhn, hoặc pht tm Bồ Đề, cho đến pht tm Thanh Văn, Bch Chi Phật.

Phật bảo Tn giả A Nan:

-Bồ Tt v tất cả chng sinh lm những khổ hạnh kh lm, hiếu dưỡng phụ mẫu, đem thn thể huyết nhục, cung cấp cho cha mẹ, việc đ như thế.

Tất cả đại chng, nghe Phật ni php, đều được những sự ch lợi th thắng, vui mừng lm lễ Phật, rồi quanh về pha bn phải m lui trở ra.

Quyển Thứ Hai

03. PHẨM ĐỐI TRỊ THỨ BA

Bấy giờ Đức Thế Tn ở trong đại chng, cũng như vầng mặt trời, chiếu nh sng rực rỡ, che khuất cả cc tinh cầu khc; cũng như con đại long, uốn khc, quanh liệng ở nơi ci thanh hư, huy hong xm lạn, uy quang chi lọi, sắc tướng kh v dụ, trng đ th mắt la; nghĩ đ th loạn, v cũng khc no như lửa con đom đm, khi mặt trời mọc, liền ẩn khuất chẳng hiện; mặt trời, mặt trăng tuy c trăm nghn nh sng, so với nh sng của Vua Đế Thch, cũng v như một điểm mực đến; Vua Đế Thch tuy c nh sng thanh tịnh nhiệm mầu, sng với nh sng vua Đại Phạm Vương, cũng như snh sỏi snh với dạ quang Ma ni bảo chu; Đại Phạm Vương, tuy c trăm nghn nh sng thanh tịnh nhiệm mầu, snh với nh sng của Như Lai, cũng khc no như một điểm mực đen. V cớ sao? V nh sng thường quang của Đức Như Lai, soi chiếu khắp cả mười phương thế giới, tất cả chng sinh ở trong đ, người no gặp được nh sng ấy của Phật: Người m th được trng thấy; người g th được ngay thẳng lại; người qu quặt, th được tay chn lnh lặn; người t m th được thấy r con đường chn chnh sng suốt.

Tm lại m ni: Mọi sự bất như , đều được như .

Bấy giờ trong hội, c bảy mươi vị Đại Bồ Tt Ma Ha Tt, liền từ ta ngồi đứng dậy, đầu mặt lễ st chn Phật, nhiễu quanh trăm nghn vng, rồi lui về ở một pha, đồng thanh ni ra trăm nghn bi kệ, tn thnh Đức Như Lai. Cc vị Bồ Tt ấy tn l: Bất Tư Nghị Bồ Tt, Ly Gic m Bồ Tt, Duy Niệm An Bồ Tt, Ly Cấu Xưng Bồ Tt, V Lượng m Bồ Tt, Đại Danh Văn Bồ Tt, Minh Đỏa Kế Bồ Tt, Lin Sư Tử Bồ Tt, Độc Du Bộ Bồ Tt, Xả Sở Niệm Bồ Tt, Tr Tch Bồ Tt, Thiện Trụ Bồ Tt, V Cực Tướng Bồ Tt, Tuệ quang Diệu Bồ Tt, Tiu Cường Bồ Tt, Năng Ủng Hộ Bồ Tt, Ch Thnh Anh Bồ Tt, Lin Hoa Giới Bồ Tt, Chng Chư An Bồ Tt,Thnh Tuệ Nghiệp Bồ Tt, Tướng Cng Hun Bồ Tt, V Tư Nghị Bồ Tt, Tịnh Phạm Th Bồ Tt, Bảo Sự Nghiệp Bồ Tt, Xứ Thin Hoa Bồ Tt, Thiện Tư Duy Bồ Tt, V Hạn Php Bồ Tt, Danh văn Bồ Tt, Dĩ Biện Tch Bồ Tt, Tự Tại Mn Bồ Tt, Thập Chủng Lực Bồ Tt, Hữu Thập Lực Bồ Tt, Đại Thnh Mẫn Bồ Tt, V Sở Việt Bồ Tt, Du Tịch Nhin Bồ Tt, Tại Ư Bỉ Bồ Tt, V Số Thin Bồ Tt, Tu Di Quang Bồ Tt, Cực Trọng Tạng Bồ Tt, Nhn Siu Việt Bồ Tt, Nhi Độc Bộ Bồ Tt, Uy Thần Thắng Bồ Tt, Đại Bộ Giới Bồ Tt, Di Sơn Hộ Bồ Tt, Tr Tam Thế Bồ Tt, Hữu Cng Hun Bồ Tt, Tuyn Danh Xưng Bồ Tt, Nhật Quang Minh Bồ Tt, Sư Tử Anh Bồ Tt, Thời Tiết Vương Bồ Tt, Thị Hiện Hữu Bồ Tt, Quang Vin Chiếu Bồ Tt, Sơn Sư Tử Bồ Tt, Hữu Thủ Th Bồ Tt, Mạc Năng Thắng Bồ Tt, Vi Tối Trng Bồ Tt, Hỷ Duyệt Xưng Bồ Tt, Kin Tinh Tiến Bồ Tt, V Tổn Dảm Bồ Tt, Hữu Danh Xưng Bồ Tt, V Khủng Bố Bồ Tt, V Trước Thin Bồ Tt, Đại Minh Đăng Bồ Tt, Thế Quang Diệu Bồ Tt, Vi Diệu m Bồ Tt, Bo Cng Hun Bồ Tt, Trừ m Minh Bồ Tt, V Đẳng Lun Bồ Tt v.v đều ở trước Phật pht thệ nguyện rằng:

-Lũ chng con, sau khi Đức Thế Tn diệt độ, hộ tr Chnh php, lưu truyền ở khắp trong mười phương thế giới, khiến khng đoạn tuyệt. V cớ sao? Lũ chng con ngy nay, được coi thấy sắc tướng nh sng nhiệm mầu của Đức Như Lai, khng thể lấy tm nghĩ miệng bn được, ở trong nh sng ấy, đều được nghe Phật php, khng thể lấy tm nghĩ miệng bn được, sau khi nghe php ấy rồi vĩnh viễn xa la được những phiền no chướng trong nhiều kiếp, thn tm trong sng, rực rỡ như thin kim, v tất cả mun loi cũng được nhờ nh sng soi chiếu ấy. Lũ chng con tự suy nghĩ những cng đức lợi lạc như vậy, nn đối với Đức Như Lai sinh tưởng như bật Đại sư, sinh tưởng như bậc Đại từ phụ, thường nhớ nghĩ đến n đức của Phật. V cớ sao? Chng con được nghe Chnh php, khng bao lu sẽ được thnh Phật, ngồi nơi đạo trng, vận chuyển bnh xe chnh php, độ thot cho tất cả chng sinh, đều khiến cho chng sanh được nghe chnh php, giải thot sinh tử, chứng được ngi V thượng Chnh đẳng Chnh gic.

Bấy giờ Đức Thch Ca Như Lai, bảo tất cả đại chng rằng:

Bảy mươi hai vị Bồ Tt Ma Ha Tt ấy, ở đời qu khứ lu xa trong số v lượng trăm nghn vạn ức vi trần a tăng kỳ kiếp, đ từng cng dng v lượng trăm nghn vạn ức vi trần số chư Phật, nhiều như ct sng Hằng, ở chỗ chư Phật, thường tu phạm hạnh, cng dng chư Phật, tm khng biết mỏi mệt, từ tm tu thn, kho hộ tr Phật Php, khng bỏ tm đại bi, thường ở trong mười phương, lm những việc lợi ch cho tất cả chng sinh. Nếu c chng sinh no, tới khi mệnh chung, được nghe tn hiệu của một vị Bồ Tt ấy, hoặc hai, hoặc ba, hoặc bốn, cho đến bảy mươi hai vị, xưng danh quy mệnh, người ấy sau khi mệnh chung sẽ được vnh sinh về ci nước của Phật, ha sinh trong hoa sen, xa la dm dục, khng phải ở trong bo thai, nhơ uế bất tịnh, thn thể của người ấy, rất l trong sạch thơm tho mầu nhiệm, được mọi người đều cung knh yu mến, v được mọi người cung knh yu mến, m lng sinh ra những sự hoan hỷ, v hoan hỷ, liền hay pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic, hay đối với tất cả chng sinh, khởi đại bi tm; sau khi đ pht tm từ bi rồi, kế sinh tm lm những việc lợi ch cho chng sinh, sinh tm lm lợi ch cho chng sinh rồi, lại pht tm khng bao giờ bỏ chng sinh. Nhn tm lm lợi ch cho chng sinh, tm tự lợi lợi tha, m diệt trừ được tm chướng ngại, được tm tịnh tĩnh, hay gần gũi Thiện hữu, thường sinh tm cung knh, tm chuyn nghe php, nhớ giữ khng qun, tm suy nghĩ nghĩa l nhiệm mầu, tm nghe t m hiểu nhiều, tm khng nguyện nghe nhiều, m khng hiểu nghĩa. Kế tin tự tm l chn như thực tướng; tin tự tm như thực tướng nghĩa. Khi đ tin tự tm l như thực tướng nghĩa rồi, kế sinh tm như thuyết tu hnh; do sinh tm như thuyết tu hnh rồi, kế sinh tm khng thoi chuyển, do sinh tm khng thoi chuyển rồi, nn đối với chng sinh, liền sinh những tm đối trị:

-Như ti khng muốn chết, tất cả ba ci, hai mươi lăm ci, loi c hnh, khng hnh, loi bốn chn, nhiều chn, mi đến loi b nhỏ như loi kiến v.v phm loi no c tnh mạng đều khng muốn chết như ti. Cho nn Bồ Tt, cho đến phải tng thn thất mạng, trọn khng cướp đoạt thn mạng của kẻ khc.

-Như ti c tiền của, lụa l, y phục, chăn đệm, thức ăn, uống, voi, ngựa, xe cộ, quốc thnh, th tử, thn thể tay chn, ti thường cng dng ủng hộ, nhưng ti khng muốn người khc xm chiếm của ti, tất cả chng sinh cũng lại như thế. Cho nn Bồ Tt cho đến phải tng thn thất mạng, đối với y phục, của cải, thức ăn uống của chng sinh, trọn khng sinh tm cướp đoạt.

-Như ti khng muốn người khc dụ dỗ cướp đoạt chị em, th thiếp c nhan sắc của ti, tất cả chng sinh cũng lại như thế, cho nn Bồ Tt, cho đến phải tng thn thất mạng, quyết khng sinh nghĩ t vậy, khởi tm nhiễm , đối với sắc đẹp của kẻ khc, phương chi cn lm những sự phạm dm gian c.

-Như ti khng đối trước mặt th khen ngợi, sau lưng th ch bai, ni lưỡi đi chiều, ni c khẩu, để gia hại ti, tất cả chng sinh cũng lại như thế, cho nn Bồ Tt, cho đến phải tng thn thất mạng, trọn khng ni dối, ni lưỡi đi chiều, gy sự rối loạn giữa kẻ kia người ny.

-Như ti khng muốn bị roi gậy đnh đập tra khảo, tất cả chng sinh cũng lại như thế, cho nn Bồ Tt cho đến phải tng thn thất mạng, trọn khng dng roi gậy đnh đập chng sinh.

-Như ti khng muốn bị những cảnh khổ no: Gng cm, xiền xch, tri buột, tất cả chng sinh cũng lại như thế, cho nn Bồ Tt, cho đến phải tng thn thất mạng, trọn khng gng cm, xiềng xch, tri buột chng sinh.

-Như ti khng muốn người khc dng cường lực uy thế, bức hiếp đn nn, khng cho ti được tự do trnh by sự thanh bạch của ti, tất cả chng sinh cũng lại như thế, cho nn Bồ Tt, cho đến phải tng thn thất mạng, trọn khng đem những sự phi l, để gia hại chng sinh.

-Như ti được người cng dng tn trọng tn thn, khiến cho ti vui mừng, ti sẽ thường bố th chng sanh: Y phục, thức ăn, uống, đồ nằm, ngồi, thuốc thang, v tất cả những thứ lm cho chng sinh được an vui, nếu ti lm đại sự, hoặc Phật sự, Php sự, Tăng sự, nếu v tr lực co hạn, khng lm thế no khiến cho thnh tựu được, sinh ra lo buồn khổ no, nếu người c tr thấy ti như vậy, biết rằng v ti km phc đức, nn khng thể lm khiến cho thnh tựu việc ấy được, liền bảo ti rằng:

Nếu ng cần dng điều g, ti sẽ xin cung cấp, khiến cho ng được vừa lng, để hon thnh cng việc ấy.

Ti nghe lời ni ấy lng sinh vui mừng, cho nn ti cũng sẽ thường khuyến ha gip đỡ mọi người lm việc thiện, lợi ch chng sinh.

-Như ti bị nh vua, giặc cướp, nước, lửa, huyện quan bức bch, tri buộc giam cầm, lng sinh sầu no. Người c tr tuệ, coi thấy ti gặp phải những sự khổ nạn như vậy, liền đến chỗ ti, kho lo khuyn nhủ ti:

ng khng nn sầu khổ, ti sẽ v ng, xin với nh vua, hay cc quan đại thần hoặc cung cấp của cải, hoặc dng cc phương tiện khc khiến cho ng được giải thot, khng phải những sự khổ nạn, suy no ấy nữa.

Ti nghe lời ni ấy, lng sinh vui mừng, cho nn Bồ Tt, thường sing năng học hỏi về kỹ nghệ, đủ cc ti năng xuất chng như: m nhạc, xướng kỹ, thin văn, địa l, ton kế, ch thuật, học thuốc, li xe, cưỡi voi, cưỡi ngựa, biết sử dụng o gip, gươm gio; cung tn, xuất trận, nhập trận, v cng hiển hch. V ti c những kỹ nghệ mầu nhiệm như vậy, nn tất cả mọi người: Hoặc vua, hoặc đại thần v.vkhng dm tri nghịch ti, v ti lại c đủ mọi thứ của cải giu sang như: Y phục, thức ăn uống, vng ngọc, vng xuyến, ngọc lưu ly, san h, hổ phch, x cừ, m no, chu bu, mai khi, ma ni bảo chu, voi, ngựa, xe cộ, kiệu cng, đứa ở, ti đi, cung nhn mỹ nữ, suối chảy ao tắm, đi qun lm bằng thất bảo, thứ thứ vi diệu như vậy v lượng trăm nghn.

Bồ Tt tuy c mọi thứ uy vũ, kỹ nghệ, trăm nghn bảo tạng, voi ngựa, xe cộ, v lượng mỹ nữ, thắng diệu đi qun, suối chảy ao tắm, tất cả ngũ dục, xưng như vậy, nhưng tm khng hề tham đắm, m thường t dục biết đủ, ưa thch những chỗ vắng lặng ở nơi ni rừng, tu tập thiền định, tuy ở trong đại chng, ni năng bn bạc, m tm thường nhập php mn đối trị, tuy cng với chng sinh, ha quang đồng trần c những ti sản, xuất nhập, sinh kế lợi tức, nhưng trọn khng lm điều c, chỉ lm những việc lợi ch cho chng sinh.

Nếu c người ngho cng khổ no, tới xin Bồ Tt những thứ cần dng, Bồ Tt đều cung cấp khiến cho được thỏa mn như muốn của họ.

-Nếu Bồ Tt thấy c chng sinh, ưa muốn cầu Phật php, lại tới chỗ Bồ Tt, thn cận cng dng thừa sự, cung phụng hầu hạ, rửa chn, xoa bp, giặt giũ, hong phơi, đưa cng dương, nước rửa, phất thức bao si, trải giường ta, cuốn gấp chăn gối, mỗi đm ba thời, chập tối, giữa đm, gần sng, cung cấp đn nến, bữa ăn sng, trưa, chiều, dng cc mn ăn như: Đt bt na, bồ x ni, khư đ ni, v cc thứ nước uống như: Nước hưng lợi sư, nước tri phức lặc ca, bồ đo, hắc thạch mật. Thừa sự như vậy, từ bảy ngy cho đến su mươi ba ngy, v muốn cầu thỉnh Bồ Tt xin nghe Phật php.

Bồ Tt bấy giờ, tuy thấy người ấy, cung cấp như vậy, nhưng tm vẫn khng vui mừng. V cớ sao? V Bồ Tt ở trong thời gian lu xa, v lượng A tăng kỳ kiếp, cần cầu Phật php, l v tất cả chng sinh, với một bản hoi tối thượng: Tm khng tăng giảm, tm từ bi, tm trụ bnh đẳng. Hoặc khi Bồ Tt lm Chuyển lun thnh vương, thường đem php thập thiện, dạy bảo tất cả chng sinh, ai nấy đều theo của Bồ Tt, hoan hỷ phụng hnh, sau khi mệnh chung, được sinh ln ci trời, hưởng thụ những khoi lạc nhiệm mầu của ngũ dục, tn nghim ho qu, vừa tm thch , đứng ngồi ở nơi thin cung, ngựa xe dạo chơi ở thượng uyển, kỹ nhạc hoan lạc, ăn uống vui vẻ. Nhưng v thường chợt tới, gi bệnh chết chc, gi trẻ trai gi, sầu khổ o no, cất tiếng ku go, đạp ngực, bứt tc, ăn uống khng biết ngon, tm cuồng loạn, vất vả. Người chết được đưa chở trn xe, họ hng khc lc tiễn đưa, đến khi mai tng xong rồi, gi trẻ trai gi du dắt nhau trở về nh, v qu đau xt sầu khổ, nn c người hoặc bị mang bệnh, hoặc sinh ra đin cuồng, hoặc c khi bị chết. Người sống đ bị tổn hại lớn như thế, m người chết cũng khng lợi ch g.

Bấy giờ vua Chuyển lun Thnh vương, cng với những người thp tng đi tuần hnh khắp trong quốc giới, coi thấy cc chng sinh, phải chịu những sự khổ no như vậy, trong lng rất thương xt, thốt ra lời ni rằng:

-Ta nay lm Vua, cai trị quốc giới, tuy rằng đem php Thập thiện để nhiếp ha cho tất cả chng sinh, nn được hưởng quả bo nhiệm mầu của ngũ dục như vậy, nhưng vẫn khng thot khỏi được ci cảnh thống khổ sinh, lo, bệnh, tử, v thường bại hoại, nn biết ta tuy dng chnh php trị quốc, cũng thnh ra v ch đối với mọi người, nếu như đ v ch đối với mọi người như vậy , th lm sao được gọi l Chuyển lun Thnh vương? Lm sao được gọi l Đại từ phụ? Lm sao được gọi l Đại y Vương? Lm sao được gọi l Đại đạo sư, dẫn dắt chng sinh đi theo con đường chn chnh, chỉ by lối Niết Bn, khiến cho chng sinh chứng được đạo V vi, thường được yn vui. Lũ chng ta ngy nay thực l danh chẳng xứng với hnh.

V như c người bị khc nước gần chết, chạy khắp đng ty, tm cầu nước uống, xa xa trng thấy một ci giếng kh, lng sinh ra vui mừng, rồi tự nghĩ rằng: Thn ta ngy nay tưởng chừng chết, m lại được sống lại. V Cớ sao?- Nếu như khng gặp được nước, th quyết khng lu sẽ bị chết kht, nay gặp được một ci giếng tốt như thế ny, ắt sẽ c kỳ vọng, được nước trong mt để uống khỏi phải chết kht.

Nghĩ như vậy rồi, liền chạy đến bờ giếng, cởi bỏ o, treo ở một chỗ, rồi xuống giếng lấy nước, nhưng khng được nước lại chỉ thấy những loi rắn độc, thạch sng, b cạp, cuốn chiếu, snh sỏi, gai gc v cc thứ cỏ uế.

Bấy giờ người kht nước kia, trở nn thất vọng, đ khng được nước uống, lại gặp nhằm những loi độc trng phun nọc độc, toan thot ra khỏi giếng, nhưng v giếng lở mục, nn rớt xuống tới đy, khng khc no ở trn ni cao t xuống dưới đất. Giếng ấy su bằng một đường tn bắn, đ khng c thang bực, lại khng c cả giy rợ gậy gộc, dầu cho c muốn cố sức nhảy ln, cũng khng thể ln nổi, kiệt cả hơi sức, rồi lại hon rớt xuống đy giếng, nn bị cc loi rắn độc rỉa ăn, trong lc tnh mệnh chưa đoạn tuyệt hẳn, liền ni rằng:

-Nếu ta biết trước, giếng ny khng c nước, mắt cn khng muốn nhn thấy, huống l tới đy để lấy nước, ngy nay mắc phải khổ độc như thế, l tại ci giếng ny lm ta bị lầm vậy.

Bấy giờ, Chuyển Lun Thnh Vương, thấy cc nhn dn, nh cửa trai gi, n i chia ly, phải chịu khổ no, liền ni rằng:

-Thn ta ngy nay, v như ci giếng khng c nước, tuy c ci tn gọi l giếng, nhưng khng c nước, ta tuy dng, Chnh php trị quốc, khiến cho nhn dn c chỗ xu hướng, nhưng rốt cuộc cũng chẳng lợi ch cho ai, đến nỗi dn chng phải tng thn thất mạng, khổ no như thế, ta nay tuy ở vo ngi Chuyển Lun Thnh Vương, bảy bu đầy đủ, dng php thập thiện dạy bảo. Chnh php trị quốc, khiến cho cc chng sinh, được sinh ci người, ci trời, hưởng thụ cảnh ngũ dục, khoi lạc nhiệm mầu, nhưng vẫn khng thot khỏi được những cảnh sinh, gi, ốm, chết, n i, phn ly, on ght gặp gỡ, đau thương khổ no, khc lc thảm thiết, l lỗi tại ta, chứ đu phải l lỗi tại chng sinh! V sao- Chnh v ta khng c php xuất thế gian, để lm lợi ch cho tất cả chng sinh. Tuy chng sinh theo ta hỏi han lĩnh thụ thiện php, mong được yn vui, m thực khng thể vượt qua được bể khổ sinh tử.

Bấy giờ Chuyển Lun Thnh Vương lại tự nghĩ rằng: Thn của ta đy, ngy nay v như người khng c tr tuệ, l người th chủ đại ngu si. Khi ấy người th chủ, gặp lc trời lm đại hạn, bảy năm khng mưa, cy cối bị kh ho hết, thời buổi đi km, la gạo mắc mỏ, nhn dn đi kht, chỉ ăn rau thay cơm, uống mu ăn thịt, tn hại lẫn nhau, nhưng sự thực th đối với nhau họ tội tnh g đu! Hoặc đến nỗi cha ăn thịt con, hoặc con ăn thịt cha mẹ anh em, vợ chồng con ci, ăn nuốt lẫn nhau.

Lc ấy, người đại th chủ, dạo đi xem xt, coi thấy chng sinh, đi kht tiều tụy, gầy cm run rẩy, thn thể đen xấu, ở trn vai của cc người đ, hoặc thấy mang gnh thuần l xc người chết, hoặc l đầu, tay, lng tay, bắp tay, xương sống, xương sườn, chả vai, đầu gối, ngn chn, hoặc gan, mật, ruột non, ruột gi.

Lc ấy đại th chủ hỏi nhỏ rằng:

-Những vật m ngươi mang gnh đ l vật g vậy?

Người ấy đp rằng:

-Những vật m ti gnh thuần l đầu, tay, cnh tay, lng đốt v.vcủa người chết vậy.

Đại th chủ hỏi:

-Ngươi gnh cnh tay, lng đốt v.vcủa người chết ấy để lm g?

Người ấy đp lại rằng:

-ng khng biết sao? Trời lm đại hạn, thời buổi đi km, thc gạo mắc mỏ, nhn dn đi kht, ăn nuốt lẫn nhau, những vật m ti gnh đ, chnh l thức ăn của ti vậy.

Bấy giờ th chủ, nghe lời ni ấy rồi, trong lng rất kinh hi, dựng cả chn lng, ng ngất ra đất, phải dng nước lạnh rảy ln mặt, hồi lu mới tỉnh. Rồi lại hỏi rằng:

-Tuy nhin, đ l thức ăn của ngươi, nhưng l thịt của ai vậy?

Bấy giờ người bị đi kia nghe lời ấy rồi, cất tiếng a khc, đau đớn như đứt ruột, bảo với người th chủ rằng:

-Thực l đau đớn thay! Qui lạ thay! Qui lạ thay! Khng biết ni lm sao cho xiết được! Đại th chủ! Ti nay tnh thực bảo cho ng được r: Những thứ thịt người m ti gnh đ, c thể ni hoặc l cha, mẹ, hoặc l vợ con, anh em hay l họ hng cốt nhục.

Lc đ cc người bị đi kht, ai nấy đều đem lng thnh thực tự ni nguyn nhn của những sự việc với Đại th chủ, m khng co việc g khc hơn l ngoi việc v bị đi kht, cho nn họ mới phải ăn nuốt lẫn nhau như vậy.

Bấy giờ Đại th chủ nghe ni như thế, bi ngi than thở, bảo với mọi người rằng:

-Cc ngươi ngy nay, khng nn ăn thịt lẫn nhau nữa, nếu cần dng quần o, thức ăn uống, thuốc thang v.v bảy ngy nữa, cc ngươi sẽ tụ tập tất cả ở tại nh ta, ta sẽ ty theo sự cần dng của cc ngươi m cấp cho tất cả mọi thứ như: Quần o, thức ăn uống, thuốc thang khi bệnh hoạn, thỏa mn với muốn của cc ngươi.

Mọi người nghe rồi, lng sinh vui mừng, khen rằng:

-Tốt lắm! Tốt lắm! Thực l một sự việc chưa từng c vậy!

Bấy giờ th chủ, trở về tới nh, gọi vợ con, v ti tớ, tất cả đều hội họp, rồi vị th chủ ở trước đại chng, nt mặt vui vẻ, ni lời dịu dng, bảo ban vợ con, v cc ti tớ, nn phải để lng nghe ti ni:

-Cc nguơi c biết chăng! Hiện nay gặp lc trời lm đại hạn, thời buổi đi km, nhn dn chết chc v số, cc ngươi ở tại nh ny, kho tng đầy rẫy, thc gạo chứa chan, cần phải cng nhau kịp thời gieo trồng ruộng phc.

Vợ con nghe rồi, khen ngợi rằng:

-Tốt lắm! Tốt lắm! Chng ti rất lm sung sướng v xin vng theo lời của th chủ, thn mạng của chng ti đy cn chẳng tiếc, huống chi l kho tng của cải, thức ăn uống.

Bấy giờ, th chủ, lng sinh vui mừng, ni rằng:

-Tốt lắm! Tốt lắm! Cc ngươi thực l những người bạn đạo V thượng của ta! Cc ngươi, mỗi người nn tự phn chia cng việc ty theo đ m lm, nn lm ngay v lm mau, bảy ngy nữa quyết phải lm cho xong.

Bấy giờ th chủ phn chia cc cng việc đ xong xui, liền đi ra ngoi, chốn chốn xem xt, với định sẽ tm một khoảng đất no bằng phẳng rộng ri, để lm nơi lập hội đn bố th.

Sau khi đ tm được một chỗ đất thanh tịnh như muốn, ở đy cc thứ ct sỏi, gốc cy, gai gc, đ được trừ sạch, cc thứ giường ta, chăn đệm trải by l liệt, để lm chỗ cho đại ngồi tươm tất. Năm trăm thớt voi, vận tải cc thứ đồ ăn uống tới hội đm bố th, cc thứ đồ ăn uống ấy chất ln cao như ni, cc thứ sữa, dầu mỡ, bnh thịt nhiều như nước ao, cc thứ cỗ bn yến tiệc, trăm vị đầy đủ, v cả cc thứ y phục, vng ngọc, trm xuyến, voi ngựa, bảy bu, khng thiếu một thứ g, đều được xếp đặt hết sức trang nghim hon bị.

Sau bảy ngy, khi mặt trời vừa mọc, cng suốt thời gian ấy, khua chung đnh trống, thổi t v, cao tiếng xướng rằng:

-Tất cả đại chng, đều lại hội họp ở nơi hội đn của Đại th chủ đy.

Bấy giờ mọi người, nghe tiếng xướng ấy, lng sinh vui mừng, khc no như ngưỡng mộ hiền thnh.

Sau khi nghe tiếng xướng ấy rồi, liền tm đến đại hội đn bố th, ty m lấy: No l y phục, chăn đệm, thức ăn uống, vng ngọc trn, xuyến, trăm thứ thuốc thang, voi ngựa, thất bảo, ty theo sở thch, ai muốn lấy thứ g đều được ty lựa chọn.

Bấy giờ th chủ, thấy mọi người đều đ lnh hết cc thứ của cải đem đi rồi, lng ng rất vui mừng, liền trở về nh, để cng với vợ con, hưởng thụ những sự sung sướng thỏa thch của cảnh ngũ dục.

Sau thời gian bố th bảy ngy bỗng nghe thấy người ngoi ni rằng:

-Những người m trước đy nhận cc thứ y phục, chăn đệm thức ăn uống của th chủ ấy, đều bị trng độc m chết, hoặc giả c người no chưa chết, họ đều ni rằng: Lạ thay! Lạ thay! Đại th chủ ấy c lng thương xt, cung cấp những thứ cần dng cho mọi người, no y phục, chăn đệm, thức ăn uống, tuy nhin hiện thời, đ được qua khỏi sự đi kht, tnh mạng được ton vẹn, nhưng sau đ vi ngy, đều bị trng độc m chết hết cả.

Bấy giờ Đại th chủ nghe thấy ni như vậy, sinh ra buồn bực o no, hỏi vợ con rằng:
-Tại sao cc người, khi nấu nướng thức ăn uống, lại để cho thuốc độc nhiễm vo trong thức ăn, lm cho mọi người ăn nhằm m bị chết như thế?

Vợ con v cc ti tớ trong nh đều ni rằng:

-Thưa khng phải như vậy đu?

-Nếu khng như vậy, th thuốc độc từ đu m c đy?

Tất cả đều đp lại rằng:

-Thưa chng ti khng được r.

Bấy giờ, th chủ liền vo trong nh, đi lần lượt kiển khảo lại th thấy c một ci giếng nước đậy nắp, liền hỏi mọi người rằng:

-Đy l ci giếng g đy?

Gia nhn đp rằng:

-Đy l ci giếng nước, m trước đy khi th chủ cn b, th chủ c nui ba con rắn độc ở trong ci giếng ny, chnh đy l chỗ ở của ba con rắn độc ấy, m nước cũng cũng l nước độc nếu c người uống lầm phải, đều bị chết mất mạng

Th chủ thấy rồi, liền hỏi cc người ti tớ rằng:

-Trước đy cc ngươi c dng nước ở nơi ny để nấu thức ăn uống khng?

Cc người ti tớ đp rằng:

Thưa v cng việc trước đy qu gấp rt, cho nn chng ti c gnh nước ở trong giếng ny để dng lm thức ăn.

Đại th chủ ni rằng:

-Lạ thay! Lạ thay! Ta thực l kẻ ngu si khng c tr tuệ, tại sao ta lại nui những loi rắn độc ở trong ci giếng ny để gy thnh họa như thế?

Rồi ng bảo cng vợ con: Phải lấp ngay ci giếng ny đi, v ba con rắn độc ở trong đ, cc ngươi sẽ v ta, lấy lửa đốt n cho chết hết đi, để trnh những tai họa về sau ny.

Bấy giờ th chủ đ diệt trừ hết những thứ độc hại ở nơi giếng xong rồi, ng liền ra ngoi xem xt, thấy những người lĩnh nhận sự bố th của ng, đồng thanh ni rằng:

-ng th chủ ny, cho chng ti thuốc độc, khiến cho chng ti c người đến nỗi phải tng thn thất mạng, nếu như chng ti biết trước trong những mn ăn c chất độc như thế, quyết sẽ khng bao giờ dm ăn cả.

Bấy giờ vị th chủ kia, nghe mọi người ni như thế rồi, trong lng sinh ra v cng o no; cũng như Chuyển Lun Thnh Vương, tuy rằng dng mười điều thiện dạy bảo khiến cho chng sinh, được sinh ở nơi ci người, ci trời, dẫu được hưởng thụ năm mn dục lạc, sung sướng nhiệm mầu, nhưng vẫn chưa thot khỏi được cảnh sinh, gi, ốm chết.

Bấy giờ Chuyển Lun Thnh Vương, liền pht nguyện rằng:

-Ta nay quyết phải cầu V thượng Phật php, l php xuất thế gian, khiến cho cc chng sinh, tn thn đọc tụng tu tập, để được xa la sinh tử, đạt đến cảnh Niết Bn, giải thot yn vui.

Bấy giờ Chuyển Lun Thnh Vương, v cầu Phật php liền cho truyền lịnh khắp cả trong ci Dim ph đề: Ai hiểu biết Phật php Đại Chuyển Lun Thnh Vương, muốn cầu được học tập.

Nhưng tất cả những nơi được lệnh của Vua truyền đ đều l ni khng c ai cả.

Cuối cng đến ở một nước nhỏ kia, c một người B la mn, l người hiểu biết Phật php. Lc đ sứ giả liền đi ngay tới chỗ người đ, hỏi rằng:

-Đại đức c hiểu biết g về Phật php chăng?

Đp rằng: -Hiểu!

Bấy giờ sứ giả, đầu mặt lễ xuống chn, thưa cng với Đại sư rằng:

-Đại Chuyển Lun Thnh Vương muốn thỉnh Đại sư chỉ dạy về Phật php cho Ngi. Knh xin Đại sư thương xt nhận lời, tới chỗ Chuyển Lun Thnh Vương kia, để chỉ dạy cho người.

Lc đ Chuyển Lun Thnh Vương liền ra ngoi honh thnh để nghinh đn, đầu mặt lễ xuống chn, hỏi han Đại sư đi đường c khỏi mệt nhọc lắm khng? Rồi mới mời vo trong cung, ở trn chnh điện, Vua mời Đại sư ngồi trn ngự ta của Người.

Người B la mn liền ln trn ngự ta, ngồi kết gi phu.

Khi Đại vương thấy Đại sư ngồi tươm tất, v những thứ cần dng đ được cung cấp đu vo đấy rồi, Vua chấp tay hướng về người B la nn thưa rằng:

-Thưa Đại sư! Ngi c hiểu biết Phật php khng?

Người B la mn đp rằng:

-Ta hiểu biết Phật php.

Đại vương thưa rằng:

-Thưa Đại sư! Xin người hy v ti giải ni Phật php.

Người B la mn ni:

-Vua l người rất ngu si, trước đy ta cầu học Phật php, ta đ phải chịu khng biết bao nhiu l sự cần khổ mới thnh được. Nay Đại vương đu c thể no lại muốn nghe một cch dễ dng như thế được?

Đại vương thưa cng Đại sư rằng:

-Vậy Ngi muốn cần dng vật g?

Người B la mn ni:

-Đại vương phải cng dng cho ta.

Vua ni: Chẳng hay những thứ cng dng ấy l những thứ vật g? Y phục, chăn đệm, thức ăn uống hay vng bạc chu bu ư?

Người B la mn ni:

-Ta khng dng những thứ cng dng ấy.

Vua ni:

-Nếu Ngi khng dng những thứ cng dng như thế, hay Ngi cần dng voi, ngựa, xe cộ ư? Nước thnh, vợ con ư? Hay m nhạc, ca ht ư?

Người B la mn ni:

-Ta cũng khng dng những thứ cng dng như vậy, m ta chỉ muốn nh Vua khot trn thn thể của mnh thnh một ngn ci lỗ, rồi đổ dầu đốt lm đn đuốc, cng dng cho ta, th ta sẽ giải ni Phật php cho, nếu khng lm được như thế, ta sẽ bỏ đi ngay.

Vua chưa kịp trả lời, th người B la mn đ bước xuống khỏi ta ngồi, toan bỏ đi.

Bấy giờ Đại vương liền m giữ lại, v thưa rằng:

-Xin Đại sư hy vui lng ở lại đy trong chốc lt, nay ti v tr tuệ nng cạn, cng đc mỏng manh, xin Ngi cho ti được suy nghĩ trong giy lt, ti sẽ phụng gio chng dng như lời Ngi đ chỉ dạy.

Chuyển Lun Thnh Vương liền tự suy nghĩ rằng:

-Ta từ đời v thủy lại đy, đ bỏ v số thn mạng, nhưng chưa từng c lần no v php bỏ mnh, thn ny của ta đy rồi một ngy kia cũng sẽ phải hoại diệt, đu c thể cn mi được, ngy nay chnh l lc m ta cần phải đem thn mạng ny cng dng để cầu php vậy.

Suy nghĩ như thế rồi, Vua liền thưa cng Đại sư rằng:

-Thưa Đại sư! Ti sẽ xin lm ngay việc cng dng như lời Ngi đ dạy bảo.

Bấy giờ Đại vương liền vo trong cung, bảo với cc phu nhn rằng:

-Kể từ đy ti sẽ vĩnh biệt cc phu nhn!

Lc ấy, cc phu nhn, nghe thấy Vua ni như thế, trong lng rất kinh hi dựng cả chn lng, m chẳng biết nguyn do tại lm sao lại c sự tnh như thế! Cc phu nhn nhỏ nhẹ hỏi Vua:

-Vua định sẽ đi đu?

Vua ni:

-Thn ta ngy nay, ta muốn sẽ khot lm một ngn ngọn đn để cng dng Đại sư.

Bấy giờ cc phu nhn, nghe Vua ni liền vật v ra đất, cất tiếng ku go, m mẩn hồi lu mới tỉnh, rồi tu với Vua rằng:

-Tu Đại vương, ở đời khng g qu trọng, bằng thn mạng, người ta cung knh nung chiều n, ty thời phụng dưỡng, m cn e chưa được hi lng, nay v lẽ g, m Vua lại hủy hoại ngọc thể như vậy? Vua l người c tr tuệ, m in tuồng như kẻ đin rồ, v như c ma quỉ g m hại?

Vua ni:

-Khng phải như vậy đu!

-Nếu khng phải như vậy, th tại sao Vua lại tự chuốc lấy những sự khổ no như thế, để cng dng người B la mn?

Vua bảo cc phu nhn rằng:

-Nay ta sở dĩ lm như thế, l ta muốn v tất cả chng sinh m cầu Phật php vậy.

Cc phu nhn ni:

-Nếu Vua ni l v tất cả chng sinh, ngy nay tại sao, lại chỉ thấy c một mnh Ngi?

Vua bảo cc phu nhn:

-Thin hạ n i, đều sẽ phải biệt ly, v thế ta nay, đem thn mạng ny để cng dng, l ta muốn v lũ ngươi v tất cả chng sinh ở trong nh tối, đốt ln một ngọn đn lớn tr tuệ, soi sng giữa đm trường sinh tử, v minh tối tăm cho cc ngươi, khiến cho cc ngươi dứt trừ được ci họa hoạn sinh tử trong nhiều đời kiếp nhiều kiếp, vượt qua mọi chướng nạn đến được cảnh Niết Bn an lạc. Lũ ngươi tại sao ngy nay, lại lm tri ngược với định của ta?

Lc ấy, cc phu nhn nghe Vua ni rồi, lặng thinh khng dm đối đp nữa, m trong lng th rất l sầu no, cất tiếng go khc, nức nở, tự bứt tc, co mặt, lại ni rằng:

-Lũ chng ta v t phc, cho nn nay mất chỗ sở cậy.

Vua c năm trăm Thi tử, thảy đều đoan chnh, tốt đẹp, thng minh, tr tuệ, nhn tướng đầy đủ, nn được Vua rất yu qu, chẳng khc no con ngươi mắt vậy.

Bấy giờ Đại vương bảo cc con rằng:

-Ngy nay ta muốn lm việc cng dng, ta e thn mạng ny của ta, khng biết c qua được khng, hay sẽ phải cch biệt lũ cc ngươi, th ci nước ny, theo vương php, việc trị chnh sẽ do người con lớn nhất của ta.

Bấy giờ, cc Thi tử nghe Vua cha ni như thế, rất đau đớn nghẹn ngo tu Vua rằng:

-Vua cha ngy nay sao lại nỡ bỏ chng con bị ci ct?

Lc bấy giờ, cc Thi tử người th m lấy cổ của Vua cha, hoặc cầm tay, chn của Vua cha, cất tiếng khc lc rất bi thảm:

Lạ thay! Lạ thay! Lm sao ngy nay chng ti lại bị mất sự che chở vĩnh viễn như thế ny!

Bấy giờ Đại vương liền khuyn bảo cc con rằng;

-Thin hạ n i, đều phải c lc ly biệt.

Cc con tu rằng:

-Thưa cha! Tuy cha dạy bảo như vậy, nhưng v tm tnh luyến mộ cha, chng con lm sao c thể bỏ được, Đại vương ngy nay xin ban cho chng con một điều sở nguyện l: Chng con xin đem thn mạng ny dng cho Đại vương, để Đại vương cng dng cho người B la mn.

Vua ni:

-Cc con cn b, chưa thể biết được, chưa thể lm được những sự cng dng ấy, như ta ngy nay đ thỉnh Đại sư từ nơi phương xa tới đy, ta đ hứa cng dng Người, cc con khng lm được lm tri lời của ta đ hứa. Vả lại người con c hiếu, tất nhin khng được lm tri của cha mẹ, tại sao ngy nay, cc con lại tri ta?

Lc ấy, cc Thi tử, nghe lời ấy rồi, cất tiếng ku go, kinh động cả đến cc thần kỳ, v gieo mnh xuống đất cũng như ni Thi đổ.

Bấy giờ Đại vương lại từ biệt tất cả cc Vua ở nơi cc tiểu quốc, rồi trở lại cung điện, đến trước chỗ Đại sư, cởi bỏ cc thứ chuỗi ngọc v y phục trang sức trn mnh, để ở một chỗ, ngồi ngay ngắn xong xui, rồi bảo cc đại thần, cc tiểu quốc vương, năm trăm Thi tử, hai vạn phu nhn rằng:

-Lũ ngươi ngy nay, ai sẽ v ta m khot một ngn lỗ ở nơi thn thể của ta?

Phu nhn, Thi tử v cc quần thần, đều cng đồng tm ni rằng:

-Th lấy dao sắc, tự khot hai mắt mnh, trọn khng thể lấy tay mnh, khot thn thể của Vua được.

Bấy giờ Đại vương, tm sinh sầu no, tự nghĩ mnh ngy nay thực l c độc, trong đại chng ny, khng c một người no c thể gip đỡ cho mnh được sao?

Bấy giờ Đại vương, c một người Chin đ la, tnh tnh rất hung c, ai cũng sợ hi, nhn nghe thấy tiếng, liền đi tới chỗ Vua, bảo với Thi tử:

-Vả đừng nn lo buồn lm chi, ti nay c cch, lm cho việc ấy của Vua khng thể thnh tựu được. Việc ấy khi đ khng thnh tựu được, tất nhin Vua sẽ lại cai trị đất nước như trước đy khng khc.

Cc Thi tử nghe ni như thế rồi, lng sinh vui mừng.

Lc đ, người Chin đ la đi đến trước chỗ Vua, tu với Đại vương rằng:

-Đại vương ngy nay, Ngi định lm g vậy?

Vua ni:

-Ta định khot mnh lm một ngn ngọn đn, để cng dng Đại sư.

Người Chin đ la tu rằng:

-Ngi muốn khot mnh, ti c thể v Ngi m lm được.

Vua nghe ni, lng rất vui mừng, bảo người Chin đ la rằng:

-Nh ngươi thực l bạn đạo V thượng của ta.

Lc ấy, người Chin đ la liền sấn đến trước chỗ Vua, với dng điệu qut tho dữ tợn, ni lớn:

-Đại vương nn biết, ci php giết người, phải chm đầu, cắt cổ, chặt tay, chặt chn, cắt gn, đau đớn như thế, Đại vương c thể kham chịu được khng?

Vua nghe lời ni ấy, mang lng vui mừng.

Người Chin đ la, ty cầm con dao lưỡi tru, tới trn thn thể của Vua, trong khoảng chớp mắt đ khot thnh một ngn lỗ.

Lc đ, người Chin đ la tưởng Vua thoi tm, nhưng thực ra th Vua rất bnh tĩnh.

Người Chin đ la thi hnh xong, liền quăng con dao xuống đất m bỏ chạy đi nơi khc.

Bấy giờ Đại vương, cc lỗ bị khot đ đổ dầu, dng lụa lm bất để đốt đn.

Khi người B la mn Đại sư, coi thấy Đại vương lm việc ấy rồi, liền tự nghĩ rằng: Ta nay phải nn, trước v Đại vương, tuyn ni Phật php, sỡ dĩ v sao? -Đại vương ngy nay, đốt mnh lm đn, e tnh mạng kh qua được, nếu như tnh mạng khng qua được, th ai sẽ nghe php?

Suy nghĩ như vậy rồi, liền tu Đại vương rằng:

-Tinh tiến dũng mnh lm được những việc kh lm, tu hnh khổ hạnh như thế, l v muốn được nghe Phật php, giờ đy nh Vua hy nghe cho kỹ, nhớ nghĩ cho kho, nay ti sẽ v nh Vua, tuyn ni Phật php cho Ngi nghe?

Vua nghe lời ni ấy rồi, lng rất vui mừng, v như người hiếu tử vừa mới mất cha mẹ trong lng rất sầu no, khng biết ni sao cho xiết được, nhưng bỗng thấy cha mẹ sống lại, nn lng rất vui mừng. Vua nghe lời ni ấy, cũng lại như thế.

Lc ấy người B la mn liền v nh Vua m ni một nửa bi kệ rằng:

Mọi php hưng, suy ấy,

C sinh phải c diệt.

Tịnh diệt l yn vui.

Vua nghe php ấy rồi, trong lng sinh vui mừng, Vua bảo cc Thi tử, v cc Đại thần rằng:

-Cc ngươi đối với ta, nếu ai c lng thương ta, nn phải v ta, nhớ giữ gn php ấy, ở khắp tất cả thnh ấp tụ lạc, đến hang cng ng hẻm, truyền ni ưa mệnh của Vua: mọi người nn biết, Vua Đại Chuyển Lun Vương, thấy cc nhn dn, v tất cả chng sinh phải chm đắm trong bể khổ, chưa được giải thot, nn Ngi sinh tm thương xt, khot mnh lm một nghn ngọn đn, để cầu một nửa bi kệ, cc ngươi ngy nay, nếu ai cảm n đức đại bi của Đại vương, nn hy viết chp bi kệ ấy, hoặc đọc tụng tu tập suy nghĩ nghĩa l, theo như lời ni tu hnh.

Mọi người nghe lời ni ấy rồi, tm sinh vui mừng, đồng thanh khen ngợi Đại vương rằng:

-Lnh thay! Lnh thay! Thực l bậc Đại từ bi phụ, v cc chng sinh, tu khổ hạnh như thế, lũ chng ta phải nn, chng tới bin chp, hoặc trn giấy, hoặc trn vải, hoặc khắc trn đ, hoặc trn cy cối, snh đ, cỏ cy, khe suối, đường lối, v những chỗ nhiều người qua lại, cũng đều viết chp, khiến cho người no được trng thấy, nghe thấy, đều pht tm v thượng chnh đẳng chnh gic.

Bấy giờ Đại vương liền đốt một nghn ngọn đn, cng dng Đại sư, nh sng chiếu xa khắp mười phương thế giới, trong nh sng của những ngọn đn ấy, cng pht ra tiếng truyền ni nửa bi kệ ấy. Những người nghe php, đều pht tm V thượng chnh đẳng chnh gic. nh sng của một nghn ngọn đn ấy, cn chiếu sng ln mi tới cung trời Đao Lợi, lm t cả nh sng ha quang của chư Thin.

Bấy giờ Vua ci trời Đao Lợi, thấy nh sng chiếu sng thin cung, liền nghĩ rằng: Khng biết v nhn duyn g m lại c nh sng ấy? Nghĩ vậy rồi, liền dng thin nhn, xem xt ở nơi nhn gian, th thấy Vua Đại Chuyển Lun, v thương xt tất cả chng sinh, m khot mnh thnh một ngn ngọn đn, cng dng Đại sư, để cầu Phật php, cứu độ cho tất cả chng sinh. V thế lũ chng ta ngy nay phải đến ở nơi nhn gian để khuyến khch gip đỡ, khiến cho nh Vua sinh tm vui mừng.

Khi đ Vua ở ci trời Đao Lợi liền xuống nhn gian, ha lm người phm phu, đi đến chỗ Vua Đại Chuyển Lun, hỏi nh Vua rằng:

-Ngi khot mnh thnh một ngn ngọn đn, tu khổ hạnh như thế, mong cầu một nửa bi kệ để lm g vậy?

Vua đp rằng:

-Thiện nam tử! Ta v tất cả chng sinh, cho nn nay ta pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic.

Bấy giờ người biến ha kia, liền trở lại thn của Thin Đế Thch, bảo Đại vương rằng:

-Ngi cng dng như vậy, để cầu lm Thin vương, Ma vương hay Phạm vương ư?

Khi ấy Chuyển Lun Thnh Vương liền bảo Thin Đế Thch rằng:

-Ti khng cầu sự tn qu ở ci trời, hay ci người, m ti chỉ muốn cầu đạo V thượng Chnh đẳng Chnh gic, để cứu độ cho tất cả chng sinh. Người chưa được yn ổn, sẽ khiến cho được yn ổn; người chưa được giải thot, sẽ khiến cho được giải thot; người chưa được độ sẽ khiến cho được độ; người chưa đắc đạo, muốn khiến cho được đắc đạo.

Thin Đế Thch ni:

-Đại vương ngy nay, thật l ngu si, cầu đạo V Thượng Chnh đẳng Chnh gic, phải lu chịu cần khổ, mới thnh được, như vậy lm sao m Ngi c thể muốn cầu đạo V Thượng được?

Vua bảo Thin Đế Thch rằng:

-Giả sử vng sắt nng, quấn chặt lấy đầu ti, ti trọn khng v thế m thoi tm Bồ Đề.

Thin Đế Thch ni rằng:

-Ngi dẫu ni như vậy, nhưng ti vẫn chưa c thể tin được.

Bấy giờ Chuyển Lun Thnh Vương, liền ở trước Thin Đế Thch lập thệ nguyện rằng:

-Nếu ti khng thực lng cầu đạo V thượng Chnh đẳng Chnh gic để cứu độ chng sinh, m ti ni dối với Thin Đế Thch, th một ngn lỗ mụn khot trn thn thể ny của ti, trọn khng bao giờ lnh, tri lại, nếu khng như vậy, mu sẽ thnh sữa, v một ngn lỗ mụn nầy sẽ bnh phục như cũ.

Khi Vua ni lời ấy rồi, tức th một ngn lỗ mụn trn thn thể của Vua liền được bnh phục như cũ.

Thin Đế Thch ni:

-Lnh thay Đại vương! Quả thực l người c lng đại bi v thực hnh đại bi, cần khổ như vậy, quyết khng bao lu, sẽ chứng đạo V thượng Chnh đẳng Chnh gic, khi thnh Chnh Gic rồi, xin Ngi độ cho ti trước.

Lc ấy, Thin Đế Thch, phng nh sng ha quang, chiếu khắp cả ton thn của Vua, đồng thời trăm ngn Chư thin, đều pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic.

Năm trăm Thi tử, thấy thn thể của Vua cha, được bnh phục như cũ, trong lng rất vui mừng, liền ra trước Vua, đầu mặt lễ st xuống chn, rồi lui ngồi về một pha chấp tay hướng về Vua cha, đồng thanh ni rằng:

-Thực chưa từng c vậy, Vua cha ngy nay thực l người c lng từ bi, thương xt tất cả.

Vua bảo cc Thi tử:

-Nếu cc con l người c hiếu, cc con phải nn pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic.

Cc Thi tử, nghe lời ni ấy rồi, lng sinh vui mừng, v cảm n đức trọng đại của Vua cha, nn đều pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic. Hai vạn phu nhn, trăm ngn thể nữ, cũng lại như thế.

Bấy giờ ở trong dn chng, c những chng sinh nhiều bằng số hạt ct của bảy mươi sng Hằng, đều pht tm Thanh Văn, Bch Chi Phật, lại c V lượng Chư thin, Cn tht b, A tu la, Ca lu la, Ma hầu la gi, Nhn v Phi nhn v.v được trng thấy, v nghe thấy việc ấy rồi, đều pht đạo tm, hoan hỷ m lui ra.

04. PHẨM PHT TM BỒ ĐỀ THỨ TƯ

Bấy giờ ở trong hội, c một vị Đại Bồ Tt Ma Ha Tt, tn l Hỷ Vương, liền từ ta ngồi đứng dậy, để hở vai o bn phải, gối bn phải quỳ xuống đất, chấp tay ngưỡng bạch đức Như Lai rằng:

-Bồ Tt phải tri n bo n như thế no?

Phật bảo Bồ Tt HỷVương:

-Thiện nam tử! ng hy nghe cho kỹ: Bồ Tt muốn tri n bo n nn phải pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic, v dạy bảo tất cả chng sinh pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic.

Bồ Tt Hỷ Vương hỏi:
-Nếu pht tm Bồ Đề, sẽ phải pht như thế no? V nhn đu m c thể pht được?

Phật ni:

-Thiện nam tử! Bồ Tt Ma Ha Tt, khi thoạt mới pht tm Bồ Đề phải lập đại nguyện, v ni như thế ny: Nếu ti chứng được đạo V thượng Chnh đẳng Chnh gic, ti sẽ lm lợi ch cho tất cả chng sinh, khiến cho chng sinh được an trụ trong cảnh đại Niết Bn, lại sẽ gio ha tất cả chng sinh, thảy đều được đầy đủ bt nh ba la mật. Như thế gọi l tự lợi cũng gọi l lợi tha.

Cho nn Bồ Tt khi thoạt mới pht tm Bồ Đề, thời được gọi l Bồ Đề nhn duyn, chng sinh nhn duyn, chnh nghĩa nhn duyn, ba mươi bảy phẩm trợ đạo php nhn duyn, thu nhiếp tất cả cỗi gốc thiện php.

Cho nn Bồ Tt được gọi l bậc Đại Thiện, cũng gọi l cỗi gốc lnh của tất cả chng sinh, v vậy m Bồ Tt c thể ph trừ ba nghiệp c ở nơi thn, khẩu, v.v cho tất cả chng sinh. Tất cả những thệ nguyện của thế gian, tất cả thệ nguyện của xuất thế gian, khng c thệ nguyện no bằng được thệ nguyện V thượng Chnh đẳng Chnh gic. Thệ nguyện như thế, thực khng g hơn được, khng g trn được nữa.

Bồ Tt khi thoạt mới pht tm Bồ Đề, c năm việc:

Một l tnh,

Hai l hạnh,

Ba l cảnh giới,

Bốn l cng đức,

Năm l tăng tưởng.

Bồ Tt nếu hay pht được tm Bồ Đề, th được gọi l Ma Ha Tt, quyết định sẽ chứng được đạo V thượng Chnh đẳng Chnh gic, trọn Đại thừa hạnh.

Cho nn khi thoạt mới pht tm Bồ Đề, tức hay thu nhiếp được tất cả thiện php. Bồ Tt Ma Ha Tt pht tm Bồ Đề, tu hnh mong được quả vị V thượng Chnh đẳng Chnh gic, nếu khng pht tm quyết khng thể no thnh được, cho nn pht tm, l cỗi gốc của quả vị V thượng Chnh đẳng Chnh gic. Bồ Tt Ma Ha Tt coi thấy chng sinh phải chịu những sự khổ no, th lng sinh thương xt, nn Bồ Tt, nhn tm từ bi, m pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic, nhn pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic, m hay tu tập ba mươi bảy trợ đạo php, nhn tu tập ba mươi bảy phẩm trợ đạo php, m chứng được đạo V thượng Chnh đẳng Chnh gic, cho nn pht tm l cỗi gốc của đạo V thượng Bồ Đề, do pht tm Bồ Đề, mới hay hnh tr được Bồ Tt giới.

Cho nn pht tm gọi l gốc, gọi l nhn, gọi l nhnh, gọi l l, cũng gọi l hoa, lần lượt gọi l quả, cũng gọi l hạt. Bồ Tt pht tm, cũng c người th được rốt ro, c người th khng được rốt ro, người được rốt ro th mi mi cho đến khi chứng được đạo V thượng Chnh đẳng Chnh gic, trọn khng bao giờ thoi chuyển. Cn người khng được rốt ro, l trong tm đ c sự thoi chuyển. Thoi chuyển c hai thứ: Một l thoi chuyển rốt ro, hai l thoi chuyển khng rốt ro.

Người thoi chuyển rốt ro, l người trọn khng thể pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic, khng thể suy tm, tu tập php đ được.

Người thoi chuyển khng rốt ro, l người thường cầu pht tm Bồ Đề, thường tu tập php đ.

Pht tm Bồ Đề c bốn thứ:

-Một l, nếu c thiện nam tử, thiện nữ nhn no, hoặc được coi thấy, nghe thấy những việc bất khả tư nghị của chư Phật, Bồ Tt, liền sinh tm cung knh, v nghĩ rằng: Những sự của Phật, Bồ Tt l bất khả tư nghị, nếu Phật, Bồ Tt chứng được sự bất khả tư nghị ấy, th ta đy cũng quyết sẽ chứng được đạo V thượng Chnh đẳng Chnh gic, cho nn ta dốc lng, nhớ nghĩ đạo Bồ Đề, v pht tm V thượng Bồ Đề.

-Hai l, lại c người khng được coi thấy những sự bất tư nghị của chư Phật, Bồ Tt m chỉ nghe thấy ci tạng b mật của chư Phật, Bồ Tt liền sinh tm cung knh tin tưởng, cầu đạo V thượng Chnh đẳng Chnh gic, v Ma Ha Bt Nh, cho nn pht tm Bồ Đề.

-Ba l, lại c người khng được coi thấy những việc bất tư nghị của chư Phật, Bồ Tt cũng khng được nghe php, m do v khi coi thấy php diệt, rồi trong lng nghĩ rằng: V thượng Phật php, hay diệt trừ được v lượng khổ no cho chng sinh, lm ch lợi lớn lao cho chng sinh, chỉ c chư Phật, Bồ Tt, mới hay lm cho Phật php được trường tồn bất diệt, ta ngy nay cũng nn phải pht tm Bồ Đề, khiến cho cc chng sinh, xa la phiền no, thệ nguyện thn ny của ta, dầu cho phải chịu mọi sự đại khổ no đi chăng nữa, ta quyết giữ gn Phật php, khiến cho Phật php được trường tồn mi mi ở thế gian, cho nn ta pht tm Bồ Đề.

-Bốn l, lại c người khng được coi thấy chư Phật, Bồ Tt, khng được nghe php, khi php diệt cũng khng được thấy, m chỉ thấy tất cả chng sinh ở trong đời c trược, đủ mọi thứ phiền no, tham dục, giận tức, ngu si, khng thẹn, khng hổ, bỏn xẻn, tật đố, ganh ght, nghi ngờ, lười biến v.v thấy như thế rồi, liền nghĩ rằng: Trong đời c trược ny, chng sinh chẳng chịu tu thiện, tm Nhị thừa cn khng pht, nữa l tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic, ta nay phải nn pht tm Bồ Đề, pht tm Bồ Đề rồi, liền dạy bảo tất cả chng sinh đều pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic.

Bấy giờ Ngi Hỷ Vương Bồ Tt, lại bạch Phật rằng:

-Lạy Đức Thế Tn! Bồ Tt tri n bo n bằng cch tự pht tm Bồ Đề v dạy bảo tất cả chng sinh đều pht tm Bồ Đề. Song Đức Như Lai thuở xưa khi cn phải sinh tử, thoạt mới pht tm Bồ Đề, l do nhn duyn g?

Phật dạy:

-Thiện nam tử! Về đời qu khứ lu xa, kiếp số nhiều khng thể kể tnh được, khi ta cn ở trong vng sinh tử, do phiền no trọng chướng, tạo nn những nghiệp c ở nơi thn, khẩu, , nn phải đọa lạc vo cc địa ngục như: Địa ngục A ha ha, địa ngục A ba ba, địa ngục A đạt đa, địa ngục Đồng phủ, địa ngục Đại đồng phủ, địa ngục Hắc thạch, địa ngục Đại hắc thạch, cho đến địa ngục Hỏa xa. Ta nhớ khi ta phải đọa vo địa ngục Hỏa xa, ta cng với hai người bạn phải ko một ci xe lửa, bốc chy ngn ngụt, quỷ đầu tru tn l A Bng, ngồi ở trn xe, mắm miệng, nghiến răng, trợn mắt, miệng, mắt, tai, mũi đều phun ra khi lửa, thn thể to lớn, tay chn gn guốc, hnh sắc ta đen, tay cầm gậy sắt, đnh đập lun lun, mặc dầu ta bị đnh đập đau đớn, nhưng vẫn cố sức ko, lc đ hai người bạn của ta, v hơi sức yếu đuối, ko khng nổi, nn bị quỷ đầu tru A Bng, lấy đinh ba bằng sắt, đm vo bụng, lấy gậy bằng sắt đập vo lưng, mu phun ra như suối chảy, đau đớn kh nhẫn, những người ấy cất tiếng ku go rất thảm thiết, người th ku cha mẹ, người th ku vợ con. Nhưng dầu c ku go như thế, cũng chẳng ch lợi g đối với mnh. Lc ấy, ta thấy những người bạn của ta chịu sự khổ no như vậy, lng ta sinh ra thương xt. Nhn lng sinh tưởng thương xt ấy, cho nn ta pht tm Bồ Đề, v những người chịu tội ấy, m khuyn bảo quỷ đầu tru A Bng rằng:

-Những người phải chịu tội đy, thực đng thương xt, xin ng hy rũ lng nới tay, đừng nn đnh đập họ tội nghiệp.

Lc ấy quỷ đầu tru A Bng, nghe ta ni như thế, lng sinh giận tức, dng đinh ba bằng sắt đm vo cổ ta, chết liền tại chỗ, ta liền được thot khỏi ci tội trăm kiếp phải đọa lạc ở nơi địa ngục Hỏa xa, chnh v lc đ ta pht được tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic vậy.

Phật bảo Ngi Bồ Tt Hỷ Vương:

-Người ko xe lửa tức l thn ta ngy nay, nhn pht tm Bồ Đề, m chng được thnh Phật. Thế nn biết: Tất cả chng sinh pht tm Bồ Đề, sự đ chẳng phải một, hoặc nhn lng từ bi, hoặc nhn lng giận tức, hoặc nhn lng bố th, hoặc nhn lng bỏn xẻn, hoặc nhn lng vui mừng, hoặc nhn phiền no, hoặc nhn n i ly biệt, hoặc nhn sự on ght gặp gỡ, hoặc nhn gần gũi bạn lnh, hoặc nhn bạn c, hoặc nhn được coi thấy Phật, hoặc nhn được nghe php cho nn biết: Tất cả chng sinh, pht tm Bồ Đề, mỗi mỗi chẳng phải đồng nhất.

Hỷ Vương nn biết! Bồ Tt Ma Ha Tt, tri n bo n, sự đ như thế.

Khi Phật ni php ấy rồi, c một vạn tm trăm ngn người đều pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic. Trong tất cả đại chng, c người được chứng quả Tu đ hon, cho đến A la hn, Thin địa quỷ thần, Nhn v Phi nhn cũng pht tm Thanh Văn, Bch Chi Phật. Sau khi được nghe Phật ni php, ai nấy đều vui mừng, đầu mặt lm lễ Phật, rồi quanh về pha bn phải m lui trở ra.

Quyển Thứ Ba

05. PHẨM LUẬN NGHĨA THỨ NĂM

Khi ấy Đức Như Lai ln cung trời Đao Lợi, v mẹ l Ma Da phu nhn, v cc đại chng, thuyết php trong thời gian chn mươi ngy. Trong chn mươi ngy ấy, ở ci Dim Ph Đề, tất cả đều khng biết Đức Như Lai ở chỗ no. Ngi Đại Mục Kiền Lin, thần thng đệ nhất, dng hết thần lực, để tm kiếm khắp cả mười phương, cũng lại chẳng biết. Ngi A Na Luật Đ, thin nhỡn đệ nhất, xem xt khắp cả mười phương, ba ngn đại thin thế giới, cũng lại chẳng thấy, cho đến cả năm trăm đệ tử, cũng chẳng biết Đức Như Lai ở đu, nn ai nấy đều mang lng buồn rầu mong nhớ.

Vua Ưu Điền, v luyến mộ Phật, nn dng cy ngưu đầu chin đn, tạc lm hnh tượng của Đức Như Lai, để lễ bi cng dng cũng như Phật tại thế khng khc.

Bấy giờ Đại Vương Ưu Điền mới triệu tập bọn Lục sư ngoại đạo, hỏi xem Đức Như Lai ở chỗ no? Lc ấy bọn Lục sư liền tu rằng:

-Đại Vương nn biết: Đ chẳng qua l ci tr huyễn thuật của Sa Mn C Đm, ha lm như vậy, ci php huyễn thuật ấy khng phải l chn thực. Đại Vương nn biết: Trong bốn loại kinh điển Vệ Đ của chng ti, cũng đ c ni trong khoảng một ngn năm hay hai ngn năm sau, sẽ c một người huyễn thuật ra đời. Sa mn C Đm chnh l người đ vậy.

Bấy giờ Ngi A Na Luật Đ đi đến chỗ Đại Vương, bảo Đại Vương rằng:

-Đại Vương nn biết: Đức Như Lai ngy nay hiện đang ở trn cung trời Đao Lợi, sau bảy ngy nữa, sẽ trở về ci Dim Ph Đề.

Vua nghe lời ni ấy, lng sinh vui mừng, truyền lệnh cho khắp cả nước, phải qut dọn, rưới nước, đốt hương, treo cc cờ phướng v trang thiết mọi thứ như: Cỗ bn, hương hoa, kỹ nhạc để cng dng Phật.

Lc đ bọn Lục sư, thấy mọi người đều tụ họp, để trang thiết mọi thứ cng dng như thế, mới hỏi rằng:

-Cc ngươi trang thiết mọi thứ cng dng như vậy, l muốn để mời Quốc vương hay Vương tử ư?

Những người ấy trả lời rằng:

-Khng phải vậy đu!

Bọn Lục sư hỏi:

-Nếu khng phải vậy, chắc l để mời cc quan Đại thần, B la mn hay cư sĩ ư?

Đp rằng:

-Khng phải vậy đu!

Bọn Lục sư lại hỏi:

-Nếu khng phải vậy, chắc l để hội họp họ hng chăng?

Đp rằng:

-Cũng khng phải vậy nữa, m đ l chng ti muốn thỉnh Phật để cng dng vậy.

Bọn Lục sư lại hỏi:

-Phật l g?

Những người tụ họp trả lời:

-L bật Nhất thiết tr.

Bọn Lục sư lại hỏi:

-Nhất thiết tr l g?

Đp rằng:

-L người cha lnh của tất cả chng sinh, cc ng khng biết hay sao? Vua Bạch Tịnh l dng di ho qu đệ nhất, từ sơ kiếp đến nay, con chu thường tiếp nối nhau, lm Vua Chuyển Lun, nhưng gần hai đời nay, th khng lm Vua Chuyển Lun nữa. Tuy khng lm Vua Chuyển Lun, m chỉ lm Vua ci Dim Ph Đề thi. Trong ba anh em, người lớn nhất, tn Tịnh Phạn, người thứ hai, tn l Hộc Phạm, v người con t, tn l Cam Lộ Phạm. Vua Tịnh Phạm sinh được hai người con trai, người con trưởng tn l Tất Đạt, người con nhỏ tn l Nan Đ. Vua Hộc Phạm lại sinh được hai người con, người con trưởng tn l Đề B Đạt Đa, người con nhỏ tn l A Nan. Vua Cam Lồ sinh được một người con gi, tn l Cam Lộ Vị.

Một bữa nọ, người anh cả l Thi Tử Tất Đạt, ra ngoi thnh du ngoạn coi thấy những cảnh lo, bệnh, tử, trong lng bỗng sinh ra mối ưu tư, đến qun cả ăn uống, Thi tử thương xt cho nhn sinh, khng luận l sang, hn, giu, ngho, ai ai rồi cũng sẽ khng thể thot khỏi được những cảnh khổ ấy, nn trong một đm nọ, Thi tử vượt thnh xuất gia, ngồi tu dưới gốc cy Bồ Đề khổ hạnh trong su năm, sau đ Ngi chứng được Nhất thiết tr. Cho nn ku Ngi l bậc Nhất thiết tr. Ngi l bậc đ tự tu hnh, gic ngộ thnh Phật, đầy đủ mười lực, bốn php v sở y, mười tm php bất cộng, cho đến chứng được Nhất thiết chủng tr. Ngi sinh được bảy ngy th Thnh mẫu mệnh chung, sinh ln ci trời Đu Suất. Ngy nay Phật ln cung trời Đao Lợi, v mẹ thuyết php trong chn mươi ngy, sau bảy ngy nữa, Phật sẽ trở về ci Dim Ph Đề ny.

Bấy giờ bọn Lục sư, nghe lời ấy rồi, sinh lng ghen ght, phiền muộn giận tức, liền tụ tập tất cả đồ chng, để cng nhau bn bạc rằng: Nếu Sa Mn C Đm trở vể ci Dim Ph Đề ny, th tất cả nhn dn, đều sẽ bỏ chng ta, cng dng C Đm như vậy chng ta sẽ bị c cng, e sẽ khng thể no sống được!

Bấy giờ bọn Lục sư, lại nghĩ rằng: Chng ta ngy nay, cần phải đi đến ngay trong những chỗ đng đảo dn chng, ni lớn như thế ny:

-Cc người nn biết: Sa Mn C Đm quả thực l người khng hiểu biết g cả, cũng chẳng khc no đứa trẻ con. Gần đy ng ra khỏi dng họ Thch, ngồi dưới gốc cy Bồ Đề, tự ni rằng đ chứng được Nhất thiết chủng tr, nn biết đ chỉ l lời ni hư vọng. V sao? V một hm Vua A Kỳ Đạt, tới thỉnh C Đm để cng dng, nhưng những mn cng dng chỉ l la cho ngựa ăn, thế m C Đm cũng khng hay biết g cả, lại nhận lời thỉnh của nh Vua. Nn biết C Đm quả thực khng phải l người Nhất thiết tr vậy.

Kế đến lại hỏi A Nan:

-Thời gian an cư, cn bao nhiu ngy nữa?

A Nan thưa rằng:

-Cn bảy ngy nữa.

Kế đến lại hỏi A Nan:

-Ở trong rừng Kỳ Ha v sao lại c nhiều những tiếng chim chc như thế?

A Nan thưa rằng:

-V ni tranh nhau ăn.

Lại C Đm vừa sinh được bảy ngy, th mẹ mệnh chung v lẽ đ, C Đm l người bạc phc, cũng l người cực c, sở dĩ v thế m mẹ mất sớm. Lại khng phải l người con c lng từ hiếu sớm tối phụng dưỡng cha mẹ, m tri lại, lại bỏ đi vo chốn thm sơn cng cốc, nn cũng l người v n, Vua cha (v) cưới nng C Di cho ng, nhưng ng trọn khng lm hết bổn phận của một người chồng đối với vợ, khiến cho di mẫu Kiều Đm Di, phải chịu những sự đại khổ no, cho nn biết, C Đm l người chẳng biết ơn, chẳng biết nhớ ơn. Đồ chng của Sa Mn C Đm khng c tn ty trật tự, v năm trăm đệ tử đều xưng l đệ nhất. Thầy đ khng c gio php, đệ tử cũng khng c đạo nghiệp tu hnh, cho đến cc đồ chng của C Đm, gồm đủ hạng người như: Tỷ khưu Đ Phiếu, l người chỉ biết trng coi tọa cụ cho Tăng chng, cũng xưng l đệ nhất, thng minh tr tuệ như X Lợi Phất, cũng được dự vo trong số đồ chng đ. Dốt nt như Tỷ khưu Bn Đặc cũng được dự vo trong số đồ chng đ, cho đến Tỷ khưu ni Gia Du Đ La, l người thiểu dục, cũng được dự vo trong số đồ chng đ; Lin Hoa Sắc, l một người con gi nh thổ, l hạng đồi bại nhất ở trong thnh X Vệ, cũng được dự vo trong số đồ chng đ, cho đến Qun Đề l một đứa trẻ con chưa hiểu biết g cả, cũng được dự vo trong số đồ chng đ; cho đến ng Tu Bạt Đ La l một người gi cả, một trăm hai mươi tuổi đầu cũng được dự vo trong số đồ chng đ; cho đến những người ho qu thuộc dng họ Thch, cũng được dự vo trong số đồ chng đ; v kẻ hn hạ nhất, chỉ lm nghề hốt phn ở trong thnh Vương X cũng được dự vo trong số đồ chng đ. Cho nn biết: Trong gio php của Cồ Đm, thực l hỗn tạp, khng c tn ty trật tự, chẳng đng được tn knh, cũng v như một cơn gi lớn, thổi mọi l cy tụ hợp lại một chỗ, gio php của C Đm cũng lại như thế, hơn nữa đồ chng của C Đm nhận lnh những sự cng dng như y phục, thức ăn uống của mọi người, cũng v như đn chim đi kiếm nhặt những vật m người thế gian ny liệng bỏ. Cc ngươi ngy nay, lại thỉnh C Đm lm g?

Mọi người nghe bọn Lục sư ni rồi, cũng v như quả đất chẳng hề rung động, đại chng v kht ngưỡng Đức Như Lai, nn dẫu nghe bọn Lục sư ni như vậy, m trong lng vẫn rắn chắc như kim cương, khng hề c thm bớt, vẫn kht ngưỡng Đức Như Lai, cũng v người bị kht trng mong được nước uống.

Sau bảy ngy, Đức Như Lai từ thin cung trở về ci Dim Ph Đề, c v lượng trăm ngn chư Thin ty tng. Đức Như Lai phng ra nh ho quang rực rỡ, thn lực cảm động, chư Thin trỗi ln trăm ngn vạn thứ ca nhạc của ci trời để tn thn cng dng Phật, cho đến tất cả chư Thin, tất cả Long thần, tất cả Quỷ thần, Cn tht b, Khẩn na la, Ma hầu la gi, Nhn v Phi nhn v.v tất cả đại chng thảy đều tụ hợp đng như my, lễ bi cng dng Phật.

Bấy giờ Đại Vương Ưu Điền cng với đại chng ra mi xa nghinh đn Đức Như Lai, đầu mặt lễ xuống chn Phật, rồi lui ra ngồi một pha.

Lc đ bọn Lục sư cng với đồ chng tụ họp, lại khởi nghĩ rằng: Lũ chng ta ngy ny, tai vạ sắp tới nơi, tuy lại ở trước mọi ngươ, ni ln lời ni ấy, m khng ai tin nhận, nay phải đến trong tất cả đại chng trời, người, tuyn lệnh như thế, để cho đại chng biết một cch r rng.

Bọn Lục sư nghĩ như vậy rồi, liền cng với đồ chng; tm ngn người, cng đi đến trong đại chng. Đến rồi lui về ngồi một pha.

Bấy giờ lại c một người con của Nhạc Thần, tn l Nhạc Trng Sĩ, gảy đn cầm bằng thất bảo, đi đến chỗ Đức Như Lai, đầu mặt lễ xuống chn Phật, rồi lui về một pha, gảy đn ca ht, pht ra tiếng rất nhiệm mầu, ha nh, khiến cho tm của đại chng, ai nấy cũng được vui vẻ, cc bật Thanh Văn như Ngi X Lợi Phất v.v nghe thấy tiếng đn của Trng Sĩ, bất chợt cũng phải động thn dậy ma, ni Tu Di l vật v tri cũng phải nghing ngửa.

Khi ấy Đức Như Lai, liền nhập Hữu tướng tam muội dng sức tam muội, khiến cho tiếng đn vang xa khắp cả ba ngn đại thin thế giới trong tiếng đn đ diễn ni đầy đủ ra cc php như: Khổ, khng, v thường, bất tịnh, v ng. Những chng sinh phng tng, nghe thấy tiếng đn nhiệm mầu ấy, diễn ni đủ cả những sự hiếu dưỡng phụ mẫu, tri n bo n trước kia trải qua lu xa v lượng số A tăng kỳ kiếp của Đức Như Lai, tất cả cc chng sinh ấy, đều di theo tiếng đn, đi đến ci Dim Ph Đề, tm đến chỗ Phật. Đến rồi, đầu mặt lễ xuống chn Phật, đoạn lui ngồi về một pha.

Bấy giờ Đức Như Lai nhập tam muội vắng lặng, tất cả đại chng, đều vắng lằng như thế.

Khi ấy, ở trong đại chng, bỗng c một ci thp bằng thất bảo, từ dưới đất vượt ln, dừng ở giữa hư khng, c v số cờ phướng treo ở trn thp, v trăm ngn chung bu, khng đnh tự ku, gi nhẹ thổi động, pht ra những thứ tiếng rất nhiệm mầu.

Bấy giờ đại chng, thấy bảo thp ấy, từ dưới đất vượt ln, lng sinh ra nghi ngờ: V nhn duyn g m lại c bảo thp ny, từ dưới đất vượt ln như thế?

Cc bật Thanh Văn như Ngi X Lợi Phất v.v dng tận tr lực của mnh để suy nghĩ trụ lượng, cũng khng thể biết được. Những Bồ Tt Ma Ha Tt l người hiện tr ở thế giới Sa B ny, đến như Ngi Di Lặc Bồ Tt, cũng khng thể biết được.

Bấy giờ bọn Lục sư, liền khởi nghĩ rằng: V nhn duyn g m c bảo thp nầy? Nếu như c người lại hỏi ta, m ta khng biết th lm thế no c thể gọi ta l người hiểu biết tất cả được?

Lại nghĩ rằng: Tại sao C Đm lại khng mau v đại chng diễn ni việc ấy?

Bấy giờ Đức Như Lai, từ trong cảnh chnh định xuất khởi. Vua Thch Đề Hon Nhn, l Vua ở ci trời Đao Lợi, liền lấy thin y ở ci Trời, trải lm ta sư tử. Đức Như Lai liền ln ta ấy, ngồi kết gi phu, khc no như ni Tu Di vương ở giữa đại hải.

Lc đ Ngi Di Lặc Bồ Tt quan st tm chng, thảy đều nghi ngờ, tự mnh cũng khng r, nn liền từ ta đứng dậy, đi đến chỗ Phật, đầu mặt lễ xuống chn, chấp tay đối trước Phật, bạch Phật rằng:

-Lạy Đức Thế Tn! V nhn duyn g m c bảo thp ny, từ dưới đất vượt ln như thế?

Phật bảo Ngi Di Lặc Bồ Tt:

-Về đời qu khứ xa xưa, v lượng A tăng kỳ kiếp, số nhiều khng thể lấy tm nghĩ, miệng bn cho xiết được, khi ấy c một Đức Phật, hiệu l Tỳ B Thi Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật Thế Tn xuất hiện ở đời, gio ha v lượng trăm ngn vạn ức A tăng kỳ chng sinh, khiến cho kin cố đạo V thượng Chnh đẳng Chnh gic. Sau khi Phật diệt độ ở trong đời tượng php, c một nước tn l Ba La Nại, Vua nước Ba La Nại l một người rất thng minh nhn từ, thường dng php trị quốc, khiến cho nhn dn khng gặp phải những sự oan uổng. Vua cai trị v lm chủ cả su mươi tiểu quốc, tm trăm tụ lạc. Vua khng c con ci, nn Vua thường tự cng dng phụng sự cc vị thần như: Thần ni, thần cy, tất cả thần kỳ, trải qua mười hai năm, khng hề biếng nhc, với hoi vọng mong cầu c được một người con để nối di Vương nghiệp sau ny. May thay! B đệ nhất phu nhn liền c thai, đầu mười thng sau, th sinh hạ được một con trai, hnh tướng đoan chnh, tốt đẹp lạ thường.

Sau khi sinh rồi, Vua liền truyền cho triệu tập cc quan đại thần, v cc Vua ở cc tiểu quốc, để đến xem tướng v đặt tn Thi tử. V Thi tử, bẩm tnh khng hay giận tức, nn đặt tn l Nhẫn Nhục.

Thi tử Nhẫn Nhục, khi tuổi đ khn lớn, Thi tử hay ưa lm sự bố th. Thi tử l một người rất thng minh v nhn từ, đối với cc chng sinh. Ngi c một tấm lng từ bi bnh đẳng.

Bấy giờ Đại vương, c su vị đại thần, tnh tnh hung bạo, độc c, gian dối nịnh ht, thường hay gy ra những sự oan uổng một cch v nhn đạo, cho nn nhn dn đều chn ght. Su người đại thần ny, tự biết những hnh động của mnh l tri quấy, nn thường mang lng tật đố, on ght Thi tử.

Bấy giờ Đại vương, lm bệnh nặng, khổn no, tiều tụy, mạng sống khng cn được bao lu.

Nhẫn Nhục Thi tử đến bảo cc quan đại thần rằng:

-Vua cha bị bệnh nặng lắm, nay sẽ lm thế no để chạy chữa cho Vua được qua khỏi cơn bệnh hoạn ấy.

Cc đại thần nghe rồi, sinh lng giận tức, bảo Thi tử rằng:

-Tnh mạng của Vua sẽ khng được bao lu đu, d cho c thuốc hay thế no cũng khng thể qua khỏi được, v thế nn biết, tnh mạng của nh Vua sẽ khng sống được bao lu nữa.

Thi tử nghe rồi, lng sinh khổ no, ngất xỉu ra đất.

Bấy giờ su người quan Đại thần, liền vo trong chỗ nh vắng, cng nhau bn mưu tnh kế rằng; Thi tử Nhẫn Nhục, nếu chng ta khng tm cch m trừ khử đi, th chng ta sẽ khng bao giờ c thể sống được một cch yn ổn.

Nghĩ mưu kế như vậy rồi, người Đại thần thứ nhất ni:

-Thi tử Nhẫn Nhục, theo ti nhận thấy, th khng c một sự g m c thể hm hại được cả.

Một quan Đại thần khc lại ni:

-Ti c phương tiện, c thể trừ khử được dễ dng.

Sau khi bọn Đại thần ấy, cng nhau lập mưu, thiết kế đ xong xui, liền đi đến chỗ Thi tử, bảo Thi tử rằng:

-Kẻ Hạ thần đ đi cng khắp cả su mươi tiểu quốc, tm trăm tụ lạc, tm kiếm cc thứ cỏ thuốc, nhưng trọn khng kiếm ra được.

Thi tử hỏi rằng:

-Những thứ cỏ thuốc m Đại thần tm kiếm đ, phải l những thứ như thế no?

Đại thần tu rằng:

-Thi tử nn biết: Cc thứ thuốc m ti tm kiếm đ, chnh l con mắt v tủy của người no m từ khi sinh ra cho đến khi chết, khng hề tức giận ai bao giờ, nếu tm được thuốc ấy, th mới c thể bảo ton tnh mạng cho nh Vua được, cn nếu như khng tm được, th mạng sống của Vua sẽ chẳng đuợc bao lu nữa, m khắp cả cc nước chng ti khng kiếm đu ra được một người như thế cả.

Thi tử nghe rồi, lng sinh ưu no, sợ mnh khng biết c được đủ đức tnh ấy khng? Thi tử liền bảo với vị Đại thần rằng:

-Thn của ta nay phỏng c được như người đ chăng? V cớ sao? Ta từ khi sinh ra cho đến nay, chưa từng c giận tức ai bao giờ cả.

Đại thần tu rằng:

-Chỉ c Thi tử mới được như người đ m thi, nhưng việc đ cũng kh lắm. V cớ sao? -Bởi sự qu trọng nhất trong thin hạ, khng g qu bằng thn mnh.

Thi tử bảo rằng:

-Khng phải như cc Đại thần ni đu, nếu như Vua cha ta được qua khỏi trọng bệnh, th d cho ta c phải bỏ trăm ngn thn nầy đi chăng nữa, cũng chưa phải đ l kh, huống chi ngy nay, ta mới chỉ bỏ một ci thn nhơ nhớp ny ư.

Đại thần tu rằng:

-Việc đ l như thế, xin Thi tử ty định liệu.

Bấy giờ Thi tử Nhẫn Nhục lng sinh vui mừng, v tự nghĩ rằng: Nếu như c thuốc ấy, c thể chữa lnh bệnh cho Vua cha, việc ấy ta cần phải lm ngay.

Thi tử Nhẫn Nhục liền vo trong cung, đến chỗ mẹ, đầu mặt lễ xuống chn mẹ, chấp tay đối trước Người m thưa rằng:

-Thưa mẹ! Nay con muốn đem thn mạng ny của con, để lm thuốc chữa cho Vua cha khỏi bệnh, con e thn mạng con sẽ khng thể no sống được nữa, cho nn con đến đy để vĩnh biệt mẹ, xin mẹ đừng lo buồn thương nhớ con, để phải suy tổn đến ngọc thể của mẹ.

Người mẹ của Thi tử, nghe lời con ni rồi, b sinh lng buồn rầu, m mẩn, qun mất cả bốn phương hướng, nghẹn ngo khng ni ra lời. B m lấy Thi tử, với sắc thi buồn rầu m mẩn, phải dng nước lạnh rảy vo mặt, hồi lu mới tỉnh.

Bấy giờ Thi tử thưa cng với mẹ rằng:

-Thưa mẹ! Mạng của Vua cha, chỉ trong giy pht, khng cn được bao lu nữa nn cần phải lm ngay, để cho Vua cha uống mới mong khỏi được.

Bấy giờ Thi tử liền gọi cc quan Đại thần, cc Vua ở cc tiểu quốc tới, rồi ở giữa đại chng, Thi tử tuyn co như thế ny:

-Thn ta ngy nay đy, xin vĩnh biệt cng tất cả đại chng.

Bấy giờ Đại thần, liền h người Chin đ la, chẻ xương lấy tủy, v khot cả đi mắt của Thi tử.

Lc ấy Đại thần liền ha lm thuốc, dng ln cho Đại vương. Vua uống rồi, thn thể được bnh phục. Sau khi bnh phục rồi, Vua hỏi cc Đại thần rằng:

-Cc ngươi tm đu ra được thứ thuốc hay ấy, m chữa cho ta lnh bệnh ti như thế?

Đại thần tu với Vua rằng:

-Tu Đại vương! Thuốc ấy l do Thi tử Nhẫn Nhục chế biến, chứ chẳng phải sức của những kẻ hạ thần c thể lm được đu ạ.

Vua nghe ni như thế, tm thần kinh sợ, dựng cả chn lng, khẽ hỏi cc Đại thần rằng:

-Thi tử Nhẫn Nhục hiện nay ở đu?
Đại thần tu rằng:

-Thi tử hiện đang ở ngoi kia, thn thể của Thi tử đ bị thương tổn, mạng sống sẽ khng được bao lu nữa.

Vua nghe lời ni ấy rồi cất tiếng ku khc

-Lạ thay! Lạ thay!

Vua tự vật v xuống đất, thn thể của Vua bị lấp lp. Vua ni rằng:

-Như ta ngy nay, thực l v tnh, tại sao ta lại c thể uống thứ thuốc bằng mắt v tủy của con ta như thế được!.

Vua liền đi đến chỗ Thi tử, như than i! Thi tử đu cn sống được nữa!

Vua cng với phu nhn, cc quan, dn, v lượng đại chng, trước sau vy quanh lấy Thi tử. Mẹ của Thi tử rất sầu no, b gieo mnh vo chỗ tử thi của con, khc lc thảm thiết, rồi b tự ni rằng:

-Khng biết kiếp trước ti c lm tội c g m nay khiến con ti phải chịu khổ no như thế ny!

Bấy giờ, Vua v cc Vua ở cc tiểu quốc, liền lấy gỗ thơm bằng ngưu đầu chin đn, chất ln thnh đống, để lm php hỏa thiu, lại xy thp bằng thất bảo, để cng dng thn cốt của Thi tử.

Bấy giờ Đức Thế Tn, bảo Ngi Di Lặc Bồ Tt rằng:

-Cc Thiện nam tử! V đại chng nn biết: Đại vương nước Ba La Nại lc bấy giờ, chnh l cha ta Duyệt Đầu Đn ngy nay, người mẹ của Thi tử lc bấy giờ chnh l mẹ ta Ma Gia phu nhn ngy nay, cn Thi tử Nhẫn Nhục chnh l thn ta ngy nay. Bồ Tt đ từng ở trong v lượng A tăng kỳ kiếp, hiếu dưỡng cha mẹ, no l y phục, thức ăn uống, phng x, giường chng cho đến đem cả thn thể xương tủy để cng dng cha mẹ, việc đ như thế. Bởi nhn duyn ấy, đến nay thnh Phật, nay bảo thp ny, từ dưới đất vượt ln, chnh l tại nơi đy, xưa kia ta đ bỏ cả thn mạng cốt tủy v cha mẹ, v cũng tức ở nơi đy, trước kia đ xy thp cng dng ta, cho nn nay ta thnh Phật, thp ấy liền hiện ra ở trước đ vậy.

Bấy giờ, trong đại chng, c v lượng người, trời, rồng, quỷ thần, nghe lời Phật ni như thế rồi, vừa thương, vừa mừng, nước mắt gin giụa, rồi đồng thanh khen ngợi trăm ngn cng đức về sự bo hiếu phụ mẫu của Đức Như Lai. Nhn lc ấy, m pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic. Lại c v lượng trăm ngn chng sinh pht tm Thanh Văn, Bch Chi Phật. Lại c v lượng người chứng được quả vị Tu Đ Hon mi đến A La Hn. Lại c v lượng trăm ngn vạn ức Bồ Tt Ma Ha Tt, khng lu sẽ chứng được đạo V thượng Chnh đẳng Chnh gic. Cho nn biết: Đức Như Lai l bậc chn thực hiếu dưỡng cha mẹ.

Lại nữa Bồ Tt: Vốn biết cng đức v bản nguyện của mẹ như thế, nn sinh ra thn của Như Lai, v sinh ra thn của Như Lai, l đ vin mn được bản nguyện, cho nn khng nhận lnh sự lễ knh của Như Lai, nhn thế m sau khi sinh ra thn của Như Lai, được bảy ngy, th Thnh Mẫu mệnh chung.

Bấy giờ đại chng, đều đồng thanh khen ngợi cng đức của Thnh Mẫu Ma Gia phu nhn rằng:

-Lnh thay Đức Ma Gia! Ngi đ sinh ra thn của Như Lai, khắp ci trời, v ci người trong thế gian nầy, khng ai c thể snh kịp được với cng đức ấy của Ngi.

Bấy giờ Cn Tht B Ma La, liền từ chỗ ngồi đứng dậy, để hở vai o bn phải, gối bn phải quỳ st đất, hồ quỳ chấp tay, bạch Phật rằng:

-Lạy Đức Thế Tn! Thnh mẫu Ma Gia phu nhn, tu cng đức g? V nhn duyn g? M sinh thnh được thn của Như Lai?

Phật dạy:

-Nghe cho kho! Ta sẽ v ng, phn biệt giải ni: Về đời qu khứ lu xa, kiếp số nhiều khng thể tnh kể cho xiết được, lc bấy giờ c Đức Phật ra đời, hiệu l Tỳ B Thi, Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật Thế Tn, đến thời kỳ chnh php v tượng php đ diệt hết rồi, bấy giờ c một nước, gọi l Ba La Nại, cch cung thnh khng bao xa, c một quả ni, gọi l chỗ ở của cc bậc Hiền Thnh, v c trăm ngn Phật Bch Chi ở trong ni ấy, v c v lượng ngũ thng thần tin, cũng ở trong đ, v c nhiều những bậc tin thnh ở trong ấy, cho nn người ta gọi quả ni đ l Thnh Du Cư Sơn. Trong quả ni ấy, c một người Tin ở trong một ci hang về pha Nam, lại c một người Tin ở về pha Bắc, ở trong giữa hai khoảng ni ấy, c một ci suối, bn bờ suối c một hn đ rất phẳng phiu. Bấy giờ, người Tin ở hang pha Nam, thường hay đến giặt o, rửa chn ở trn tảng đ ấy, xong xui lại trở về chỗ cũ. Sau khi vị ấy đi khỏi khng lu, th c một con hươu ci lại tới đ uống nước, dần dần uống cả những cu ght giặt o trn tảng đ đ. Uống rồi, lại quay đầu liếm chỗ tiểu tiện của mnh.

Bấy giờ con hươu ci, nhn thế m thụ thai. Khi đ đủ thng, sắp đến lc sinh, theo php của hươu ci, mỗi khi đến lc sinh l phải trở lại chỗ mnh đ thụ thai trước kia, cho nn con hươu ci ny lc đ cũng phải trở lại bn bờ suối, ở trn tảng đ trước đy ku rống, vật v v sinh được một người con gi.

Bấy giờ người Tin ở hang pha Nam, nghe thấy con hươu ci ấy ku rống, vật vả, nn lng sinh ra thương xt, liền đến xem, th thấy con hươu ci ấy, sinh được một người con gi. Bấy giờ, con hươu ci, đang dần dần liếm khắp thn thể của người con gi ấy, bỗng thấy người Tin đến, liền bỏ chạy đi chỗ khc.

Lc đ người Tin, thấy người con gi ấy, hnh tướng đoan chnh vẹn ton, nn sinh lng thương xt, liền lấy chiếc o bằng cỏ, bọc đem về hang, rồi ngy ngy kiếm tri cy, tuỳ thời nui nấng, cho đến khi khn lớn.

Đến năm mười bốn tuổi, nng được cha rất yu dấu, nn cha nng thường giao cho nng cng việc giữ lửa, khiến cho khỏi bị tắt. Nhưng bỗng một ngy nọ, v khng để tm cẩn thận, để lửa tắt mất, cho nn nng bị cha trch mắng, v bảo nng rằng:

-Ta từ khi lớn đến giờ, chưa từng để cho lửa tắt, m con ngy nay, tại sao lại để tắt như thế, nay ở về hang pha Bắc kia c lửa, con phải đến đ xin lửa đem về đy cho cha.

Bấy giờ, Lộc Nữ liền theo lời cha, đi đến hang pha Bắc, bước bước cất chn, đều sinh ra hoa sen thơm ngt, theo dấu chn của nng, thnh hng ngũ đường lối trng rất c thứ tự, nng đi đến hang pha Bắc, hỏi người Tin ở đ, xin lửa cho cha.

Bấy giờ, người Tin kia, thấy người con gi ấy, phc đức như thế, dưới chn của nng lại sinh ra hoa sen, liền bảo nng rằng:

-Nếu con muốn được lửa, con hy theo chiều bn phải, nhiễu quanh hang ny của ta, đủ bảy vng, cho c hng lối, thứ lớp, r rng phn minh, th ra sẽ cho con lửa.

Vng lời chỉ dạy, theo dấu chn của nng cất bước, đều mọc ln những bng hoa sen rất thơm tho mầu nhiệm, v nng nhiễu quanh hang của vị Tin ấy, đủ bảy vng mới thi.

Người Tin ấy lại bảo nng rằng:

-Nếu con muốn được lửa, con lại phải từ pha bn phải ny đi trở về, th ta sẽ cho con lửa.

Bấy giờ, nng Lộc Nữ, v muốn được lửa, nn cũng phải lm theo như lời của vị Tin kia dạy m đi, nhưng sau khi người con gi ấy đi chưa bao lu, th bỗng gặp vua nước Ba La Nại, đem cc đại thần, trăm ngn vạn dn chng, trước sau vy quanh, ngn xe vạn m, vo rừng để ngao du săn bắn hươu nai.

Vua nước Ba La Nại, một mnh cỡi một con danh tượng, đi đến chỗ vị Tin ở hang pha Bắc, vua thấy hoa sen đ, mọc quanh rất c hng lối.

Bấy giờ, Đại vương sinh lng vui mừng, khen rằng:

-Lnh thay! Lnh thay! Đại đức thần tin! Đại Tin Đạo Sư c phc đức lớn lao như thế!

Bấy giờ người Tin ở pha Bắc liền tu với nh Vua rằng:

-Đại vương nn biết: Hoa sen ấy chẳng phải sức của ti c thể lm được như vậy đu!

Vua hỏi rằng:

-Nếu khng phải Đại sư lm, th ai lm?

Người Tin tu rằng:

-Tu Đại vương! Đ l người Tin ở hang pha Nam, c sinh được một người con gi, dung mạo đoan chnh, nhn tướng vẹn ton, thế gian hiếm c, người con gi ấy mỗi khi đi, ty theo dấu chn, cất bước tới đu, đều sinh ra hoa sen.

Vua nghe thấy lời ni ấy, lng sinh vui mừng, liền đến hang pha Nam, coi thấy người Tin ấy, Vua tỏ lng cung knh, đầu mặt lễ xuống chn.

Bấy giờ, người Tin ở hang pha Nam, liền ra hỏi thăm:

-Đại vương đi đường trường xa xi, c khỏi mệt mỏi lắm chăng?

Bấy giờ, Đại vương bảo người Tin ấy rằng:

-Nghe thấy Ngi c người con gi, trẫm muốn cầu hn được chăng?

Bấy giờ người Tin, tu Đại vương rằng:

-Thn ngho ny chỉ c một người con gi ấy, hy cn thơ ấu, chưa hiểu biết g cả, từ hồi nhỏ đến nay, thường ở nơi thm sơn, ăn tri cy, mặc o cỏ, chưa quen biết g về những việc ở nhn gian, như thế th lm sao m Vua c thể đoi thương được?

Rồi người Tin ấy lại thuật hết những tư sự của người con gi ấy l do sc sinh sinh ra như trn, để cho Vua nghe.

Vua ni:

-Tuy vậy cũng khng hề g.

Vua lại hỏi:

-Lộc Nữ hiện giờ ở đu?

Người Tin tu rằng:

-Tu Đại vương! Lộc Nữ hiện đang ở trong hang cỏ ny.

Bấy giờ Đại vương liền vo trong hang, coi thấy Lộc Nữ lng sinh ra vui mừng, liền cho lấy nước thơm tắm rửa cho Lộc Nữ, v đem cc thứ y phục tốt đẹp, trăm thứ trng ngọc qu bu, để trang sức cho nng xong rồi, cưỡi voi qu, cng với trăm ngn người theo hầu, trổi nhạc ca ht, trở về bản quốc.

Lc đ Lộc Nữ, v từ khi sinh ra đến nay chưa từng thấy như thế bao giờ, nn trong lng sinh ra sợ hi.

Bấy giờ cha của Lộc Nữ, đứng ở trn đỉnh ni cao, xa trng thấy con, nhn mi khng thi v tự nghĩ rằng:

-Ta nay nhn theo con gi ta cho đến khi no đi thật xa, khng cn c thể coi thấy được nữa, lc ấy ta mới trở về chỗ cũ, ng buồn rầu o no, nước mắt tun tro: Ta sinh được đứa con gi ny, hy cn thơ ấu, chưa hiểu biết g, m nay đ phải cch biệt ta! ng lại nghĩ rằng: Ta nay nn ở lại chỗ ny, m khng nn đi đu, bởi v sao? -Nếu như con gi ta trở lại đy, m khng thấy ta, tất nhin con ta sinh ra buồn rầu khổ no.

Người Tin ấy cứ đứng trng chờ con mi, nhưng trọn cũng khng thấy con trở về.

Bấy giờ, ng sinh lng hối hận ni rằng:

-Thực quả l loi giống sc sinh c khc! Ta nui nấng từ hồi cn b, khiến cho được thnh người, nay sinh lng bội bạc, bỏ ta c độc!

ng liền vo trong hang, tụng tr ch thuật, ch nguyện cho người con gi đ rằng:

-Nếu như Vua ăn ở bạc đi với con, th khng cần phải bn đến, cn như Vua lấy lễ m tiếp đi con sẽ khiến cho con khng được toại nguyện.

Bấy giờ Vua nước Ba La Nại, sau khi trở về cung điện rồi, liền phong Lộc Nữ lm đệ nhất phu nhn, gọi l Lộc Mẫu phu nhn. Cc tiểu Quốc vương, bch quan quần thần, đều lại triều gi. Vua thấy vậy rồi, lng sinh vui mừng.

t lu sau, Lộc Mẫu mang thai. Vua tự cung dưỡng cho phu nhn giường nằm, thức ăn uống, khng thiếu một thứ g, lng Vua chỉ mong đến kỳ khai hoa nở nhụy, sẽ sinh hong nam, để kế thừa quốc vị. Nhưng tới ngy đầy thng đủ, lại sinh ra một bng hoa sen. V năng lực ch nguyện của người Tin, nn khiến cho nh Vua sinh ra giận tức, ni rằng:

-Quả thực l loi sc sinh, sinh ra c khc!

Vua liền thoi chức phu nhn cn bng hoa sen, th sai người đem liệng bỏ.

Sau đ vi ngy, Vua nước Ba La Nại, cng với cc quần thần vo trong hậu vin du ngoạn xem xt ht xướng, đấu voi, ngựa, cng với cc người lực sĩ, trong đ c một người đệ nhất lực sĩ, rn rẩy nhẩy nht, v chn dẫm đạp xuống đất, nn đất đều rng động, v lm động cả ao hoa sen. Bn ao hoa sen đ, c ci bảo kh rất lớn, ở pha dưới bảo kh ấy, c một bng hoa sen, nổi trn mặt nước. Hoa sen mu hồng, tỏa ra nh sng mầu nhiệm. Vua coi thấy hoa sen ấy rồi, lng sinh vui mừng, hỏi quần thần rằng:

-Hoa sen như thế ny, thực chưa từng c vậy.

Vua liền sai Sứ giả xuống ao lấy. Hoa c đủ năm trăm cnh, dưới mỗi cnh hoa, c một người đồng tử, mặt my đoan chnh, hnh dng tốt đẹp lạ thường.

Bấy giờ Sứ giả, liền tu với Vua rằng:

-Hoa sen nầy thực chưa từng c vậy! Đại vương nn biết: Hoa sen ấy c đủ năm trăm cnh, ở dưới mỗi cnh hoa, lại c một người đồng tử.

Vua nghe lời Sứ giả ni, lng sinh kinh ngạc, dựng cả chn lng, khen ngợi sự thể lm sao m lại c được như thế, v hỏi Sứ giả rằng:

-C thực quả như vậy chăng? Hoa sen ấy phải do Lộc Mẫu sinh ra chăng?

Vua lại hỏi cc đồng tử, đồng nữ theo hầu:

-Hoa sen trước đy do Lộc Mẫu sinh ra đem bỏ ở chỗ no?

Đp rằng: -Tu Đại vương! Chnh hoa sen ấy, lc đ chn ở dưới ci bảo kh, bn bờ ao ny vậy.

Vua biết r sự thực đ, v chnh hoa sen ấy l do Lộc Mẫu phu nhn sinh ra. Vua tự vo trong cung, hướng Lộc mẫu phu nhn, ăn năn tự trch, ni rằng:

-Ta thực l người ngu si, khng c tr tuệ, chẳng phn biệt được người hiền lương, nn lm những sự oan uổng tn c, tri nghịch đối với phu nhn!

Vua tỏ by sự ăn năn hối hận với phu nhn xong rồi, phu nhn lại được phục hồi địa vị cũ l đệ nhất Phu nhn như xưa.

Vua rất vui mừng, v cho triệu cc quan Đại thần, cc Vua ở cc nước nhỏ, v cc Tướng sư người B la mn, tất cả đều hội họp. Vua bồng năm trăm Thi tử, khiến cc Tướng sư, xem tướng cho cc Hong tử.

Cc Tướng sư đon rằng:

-Cc Hong tử l người rất c phc đức, nếu ở tại gia, th bốn bể sẽ được hưởng cảnh thanh bnh thịnh trị, quỷ thần hộ vệ, nếu xuất gia, quyết sẽ đoạn phiền no, qua dng i dục, vượt bể sinh tử, chứng được php Tam minh, Lục thng v đủ bốn đạo quả.

Vua nghe lời cc Tướng sư ni rất đỗi vui mừng, liền truyền lệnh khắp trong nước, tuyển chọn năm trăm nhũ mẫu, để trng coi cho cc Hong tử.

Bấy giờ Lộc Mẫu phu nhn tu với Đại vương rằng:

-Vua khng phải lo ngại, triệu cc nhũ mẫu ở trong nước lm g, v ở trong Vương cung đ c năm trăm phu nhn, cc phu nhn ấy, thấy thần thiếp sinh Hong nam, nn sinh lng ghen ght, nay Vua nn cho mỗi phu nhn một Thi tử, để nui nấng, cũng như con của cc phu nhn vậy.

Vua bảo phu nhn:

-Năm trăm phu nhn, thường mang lng ghen ght, no hại Lộc Mẫu, nay Lộc Mẫu muốn ta đnh bằng roi gậy, hoặc đuổi đi, hay xử tử để đền lại những tội c trước đy đối với phu nhn, ta cũng sẽ khng tri của phu nhn, nhưng nay phu nhn lại bỏ qua những sự on hận ấy, th thực quả l kh c ai snh kịp! Lại cn mở ci n huệ như trời như đất: Đem Thi tử cho cc phu nhn ấy nui

Bấy giờ năm trăm phu nhn lng rất vui mừng: Lộc Mẫu phu nhn cho chng ta những sự an ổn khoi lạc, lại cn cho chng ta Thi tử nữa! Bấy giờ v lượng trăm ngn đại chng được nghe việc ấy rồi, lng sinh vui mừng, v đều pht V thượng đạo tm.

Bấy giờ Đại vương bảo phu nhn rằng:

-Thực chưa từng c vậy, ta cũng khng snh kịp với phu nhn!

Phu nhn ni:

-Tham lam giận tức, đều do ghen ght, hy lấy nhẫn nhục để trừ gian c, lấy ha thuận để thắng on th. Thần thiếp từ khi sinh cho đến nay, chưa từng tranh ginh với ai, cc phu nhn, tự sinh no hại, v như c người đi ban đm, coi thấy gốc cy, liền tưởng l giặc, hoặc tưởng l c quỷ, nn lng sinh ra kinh sợ, chạy tản mc ra bốn phương, hoặc trốn vo trong hang ni, hoặc vo trong nước, lửa, rừng rậm gai gc, bị tổn thương đến cả thn thể, nhn vọng tưởng, m phải họa hại đến như thế! Tất cả chng sinh, cũng lại như thế: Tự sinh tự tử, như con tằm vương tơ, lại tự quấn lấy mnh, như con thiu thn tự gieo mnh vo đn lửa, m khng phải do ai xua đuổi chng ta! Tất cả điều c, đều từ vọng tưởng sinh ra, cc phu nhn cũng lại như thế, nn thần thiếp nay khng muốn cng tranh tụng với những người ngu si ấy.

Năm trăm phu nhn, liền đến trước Lộc Mẫu phu nhn, ăn năn tự tạ, thờ phụng Lộc Mẫu, như bậc thnh hiền, như tnh chị em, v nui nấng cc Thi tử, cũng khng khc g con của mnh sinh ra.

Lc ấy năm trăm Thi tử, dần dần khn lớn, mỗi mỗi Thi tử, sức c thể địch nổi ngn người, cc nước ln bang nếu gy sự phản nghịch khng chịu tun phục, tự cc Thi tử đến dẹp loạn m khng cần đến bốn binh. V thế m ci nước được thanh bnh, thin thần vui mừng hộ vệ, mưa gi thuận ha, nhn dn thịnh vượng. Lc ấy, năm trăm Thi tử, cưỡi con đại danh tượng, ra du ngoạn nơi lm d, tự tại khoi lạc v lượng, cha mẹ yu dấu, khc no con ngươi mắt của mnh.

Bấy giờ, năm trăm Thi tử tuổi đ dần khn lớn, nhn một hm cng nhau ngồi chơi ở bn bờ ao hoa sen, coi thấy hnh dung của mnh, ảnh hiện ở dưới đy nước. Lc đ cc Thi tử cng bảo với nhau rằng: Tất cả cc php cũng chẳng khc no như tr huyễn thuật, như hoa đốm trn khng, như cảnh tượng thấy trong giấc chim bao, như bng hnh dưới đy nước, thể tnh vốn khng phải l chn thực, lũ chng ta ngy nay cũng lại như thế, tuy nhin chng ta ở vo địa vị tn sang ho qu, sống trong cảnh thm cung hưởng thụ năm sự dục lạc, trẻ trung đẹp đẽ, rốt cuộc cũng khng thể no giữ được lu, vạn vật c thnh tất phải c hoại, người ta sinh rồi cũng phải chết, trẻ khỏe khng được bao lu, m gi nua sẽ tới, ăn uống khng tiết độ, tất nhin bệnh hoạn pht sinh, d cho sống lu đến trăm tuổi, rồi cũng phải chết.

Cc Thi tử tỏ vẻ rất lo buồn khng vui, qun cả ăn uống, liền cng nhau trở về cung điện, thưa cng cha mẹ rằng:

-Thưa cha mẹ! Thế giới đều l khổ, khng c g đng vui, nay xin cha mẹ cho chng con được xuất gia.

Vua bảo Thi tử:

-Sinh, lo, bệnh, tử, khng một ai c thể trnh khỏi được, việc g m ring con phải sầu muộn.

Cc Thi tử tu với Vua cha rằng:

-Sự sinh tử chẳng phải ring con phải chịu nhọc nhằn, m khắp cả năm ngả chng sinh cũng đều phải chịu như thế cả.

Vua biết khng thể no ngăn cản được ch xuất gia của cc Thi tử, nn Ngi cũng bằng lng cho cc Thi tử xuất gia.

Mẫu hậu bảo cc Thi tử rằng:

-Cc con xuất gia, chớ nn bỏ ta đi xa, m nn ở nơi hậu vin, trong đ rất mt mẻ, rừng cy tươi tốt, bốn việc cng dng khng thiếu.

Lc ấy cc Thi tử, liền đi xuất gia, v vng lời của Mẫu hậu đều ở nơi hậu vin.

Sau khi xuất gia, mỗi mỗi Thi tử, đều chứng được quả vị Phật Bch Chi, như thế cho đến vị Thi tử thứ bốn trăm chn mươi chn đều được đạo quả.
Chứng được đạo quả rồi, cc Thi tử liền đến trước cha mẹ, bo cho cha mẹ biết: Lợi ch của sự xuất gia, nay chng con đ thnh được.

Lc ấy, cc Tỳ khưu, thn tự thăng ln trn hư khng, hiện đằng đng ẩn đằng ty; ẩn đằng ty hiện đằng dng; hiện đằng nam ẩn đằng bắc; hiện đằng bắc ẩn đằng nam; hoặc hiện lm nhiều thn hnh lớn, khắp đầy trong hư khng, rồi lại hiện lm một thn, một thn lại hiện lm v lượng thn; hoặc hiện trn thn ra nước, dưới thn ra lửa.

Sau khi cc Thi tử đ v cha mẹ, hiện thứ thứ thần biến rồi, liền tự thiu thn m nhập Niết Bn.

Lc ấy Lộc Mẫu phu nhn thu nhặt thn cốt, xy bốn trăm chn mươi chn ci thp ở trong hậu vin để cng dng.

Người con t, qua chn mươi ngy sau, cũng chứng được quả vị Bch Chi Phật, cũng v cha mẹ, hiện đại thần biến. Hiện thần biến rồi, liền nhập Niết Bn.

Bấy giờ mẹ của Thi Tử thu thập thn cốt, xy thp cng dng.

Bấy giờ Lộc Mẫu phu nhn, đốt cc thứ hương thơm qu, trổi cc thứ m nhạc mầu nhiệm, ngy ngy ở trong hậu vin cng dng năm trăm thp Phật Bch Chi. Phu nhn ở trước cc thp ấy, tỏ vẻ buồn rầu khng vui, m ni rằng: Ta tuy sinh năm trăm Thi tử, m khng c một người no, pht tm Bồ Đề.

Phu nhn liền lập thệ nguyện:

-Ta cng dng năm trăm Phật Bch Chi, gồm xy năm trăm thp cng dng cng đức, của X lợi, xin hồi hướng cho khắp tất cả chng sinh, khiến ta đời sau, th sinh một con, m pht tm Bồ Đề, hiện thế xuất gia, chứng được nhất thiết tr, cn hơn sinh nhiều con, m khng pht tm Bồ Đề.

Phật bảo với ngi A Nan rằng:

-Lộc Mẫu phu nhn lc ấy, nay l Ma Gia phu nhn. Ma Gia phu nhn cng dng năm trăm Phật Bch Chi, v tu v lượng thiện nghiệp, cho nn ngy nay được sinh thnh thn của Như Lai.

Khi Phật ni php ấy, c v lượng trăm ngn người, trời, chứng được sơ quả, cho đến tứ quả; c v lượng chng sinh pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic.

Bấy giờ tn giả A Nam bạch Phật rằng:

-Lạy Đức Thế Tn! Đức Ma Gia phu nhn đời qu khứ, lm hạnh nghiệp g, m phải sinh trong loi sc sinh, lm thn Lộc Nữ?

Phật bảo Ngi A Nam rằng:

-Nghe cho kỹ, ta sẽ v ng, phn biệt giải ni về nhn duyn hnh nghiệp đời trước của Đức Ma Gia phu nhn.

-Đời qu khứ lu xa, v lượng a tăng kỳ kiếp, bấy giờ đ c một Đức Phật ra đời, hiệu l Tỳ B Thi, Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật, Thế Tn, ở đời gio ha, sau khi diệt độ, trong thời kỳ tượng php, lc ấy c một nước nọ, gọi l Ba La Nại, trong nước đ c một B La Mn, chỉ sinh hạ được một người con gi. Sau khi cha của nng chết, để lại nng cho mẹ nng nui nấng cho đến khi khn lớn. Nh c một ci vườn tri, nn mẹ nng thường để nng ở nh để trng coi, cn b th đi kiếm ăn để nui mnh, v nui con. Ngy ngy theo thường lệ; b vẫn đem thức ăn về cho con ăn. Nhn một bữa nọ, v sự chậm trễ của mẹ nng, chưa kịp đem về cho nng, hơn nữa v sự đi kht bức bch, nn nng sinh ra tức giận ni rằng:

-Mẹ ta ngy nay, khng biết v lẽ g, m khng cho ta ăn, chẳng nhn ng đến ta, để ta như thế ny?

V v qu phiền muộn, nn nng nhắc đi nhắc lại đến ba lần như vậy, rồi lại cn ni rằng:

-Mẹ ta ngy nay, khng bằng loi sc sinh; ta thấy loi sc sinh như con hươu, một khi con n bị đi kht, lng n cn chẳng nỡ rời bỏ nữa l mẹ ta!

Nhưng thời gian khng bao lu, mẹ nng đ đem thức ăn về cho nng ăn.

Đang lc toan ăn uống, th c một vị Sa mn Bch Chi Phật, từ pha Nam bay qua pha Bắc. Lc ấy, người con gi B La Mn thấy vị Tỷ Khưu ấy, lng sinh ra vui mừng, liền đứng dậy, chấp tay, ci đầu lm lễ, trải ta thỉnh mời Ngi ngồi, rồi lại lấy những bng hoa tươi tốt, giảm phần ăn của mnh, để cng dng vị Tỷ Khưu.

Vị Tỷ Khưu ăn xong rồi, lại v người con gi ấy, thuyết php chỉ dạy, kiến cho được những sự lợi ch, vui mừng.

Bấy giờ, người con gi đ liền pht nguyện rằng:

-Nguyện ti đời sau, được gặp gỡ những bật hiền thnh, lễ bi, cng dng, khiến cho ti được nhan sắc tốt đẹp, tn vinh ha qu, nếu khi dạo đi đến đu, hoa sen sẽ mọc theo dấu chn đi.

Phật bảo tn giả A Nan:

-Người con gi lc bấy giờ, về sau l Lộc Mẫu phu nhn, bởi cng dng vị Phật Bch Chi một bữa ăn, v hoa m trong năm trăm đời, được hưởng phc bo tn vinh ho qu, y phục thức ăn uống, khng thiếu một thứ g, nếu đi tới đu, lại c hoa sen mọc theo dấu chn đi, v c nhn duyn như thế, m nay được gặp năm trăm vị Phật Bch Chi, lễ bi cng dng, nhưng chỉ v một lời ni c, chẳng biết n đức, hủy bng mẹ: Chẳng bằng loi sc sinh, m trong năm trăm kiếp, phải sinh lm loi hươu.

Phật bảo Ngi A Nan rằng:

-Người ta sinh ra ở đời, họa từ trong miệng m sinh ra, nn phải giữ gn cửa miệng hơn cả lửa mạnh, v lửa mạnh c đốt chy, cũng chỉ đốt chy một đời ny, cn như lời ni c khẩu đốt chy, sẽ đốt chy trong v số kiếp, lửa mạnh đốt chy chỉ đốt chy được của cải của thế gian, cn như lời ni c khẩu đốt chy, sẽ đốt chy cả bảy thứ của cải của Thnh nhn.

V thế A Nan! Tất cả chng sinh, họa từ trong miệng m sinh ra. Vả miệng lưỡi thực l ci ba sắc tự bổ mnh, l ci họa để tự diệt mnh vậy.

Khi Phật ni kinh ny, c ngn Ưu B Tắc, Ưu B Di, biết giữ gn tội lỗi của khẩu nghiệp, liền chứng được sơ quả, lại c v lượng Tỷ Khưu, Tỷ Khưu Ni, chứng được sơ quả, cho đến tứ quả, v lượng nhn thin đều pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic, cho đến tm Bch Chi Phật, tất cả đại chng, nghe Phật thuyết php đều hoan hỷ vng theo, rồi lm lễ Phật m lui ra.

Bấy giờ Đức Thế Tn, cng với Ngi A Nan, vo thnh Vương X khuất thực. Khi trở về đến ngoi thnh, thấy c một vũng nước rất lớn v su, nn người ở trong thnh Vương X, thường đem những thứ đại tiểu tiện uế, đổ bỏ vo trong ci vũng ấy, v khi trời mưa th tất cả nước dơ dy ở khắp cc nơi cũng chảy dồn cả vo trong vũng đ. Lc ấy, ở trong vũng nước đ, c một con đại trng, hnh th giống như người, nhưng chn tay lại rất nhiều. Con đại trng ấy xa coi thấy Đức Như Lai, liền ngc đầu ln khỏi mặt nước, trng nhn Đức Như Lai, m nước mắt tun tro. Đức Như Lai coi thấy rồi, Ngi rất tỏ vẻ thảm thương khng vui, liền trở về ni Kỳ X Quật.

Bấy giờ Ngi A Nan trải tọa cụ. Đức Như Lai ngồi kết gi phu ở trn trn tọa cụ ấy.

Lc đ Ngi A Nan quan st tm của đại chng rồi, liền hỏi Đức Như Lai rằng:

-Lạy Đức Thế Tn! Con trng ở trong vũng nước vừa rồi coi thấy đ, đời trước lm nghiệp c g m phải sinh ở trong ci vũng nước ấy? Với thời gian l bao nhiu? V đến thời no mới được giải thot?

Phật bảo Ngi A Nan v cc đại chng rằng:

-Cc ng nn nghe cho kỹ, ta sẽ v cc ng ni việc ấy. A Nan! Về đời qu khứ, v lượng nghn kiếp, bấy giờ c Đức Phật ra đời, gio ha chng sinh đ chu vin rồi, Ngi nhập diệt Niết Bn. Sau khi Phật diệt độ, ở trong thời tượng php, c một người B La Mn, lập tịnh thất cng dng chng tăng. Nhn c một người đn việt, thường dng dầu t để cng dng chng tăng. Lc ấy c khch Tỷ Khưu tới, vị Duy Na thấy vậy, sinh lng giận tức, hiềm khch Tăng tới, nn đem giấu giếm tất cả những thứ dầu t ấy m khng cho khch Tăng. Khch Tăng mới ni rằng:

-Sao Ngi khng đem vị dầu t để cng dng chng Tăng?

Vị Duy Na đp rằng:

-V ng l Khch Tăng, ti l cựu trụ, v thế m ti khng cng dng.

Tỷ Khưu khch ni rằng:

-Đ l đn việt cng dng Tăng hiện tiền.

Lc ấy, người Duy Na kia, lộ vẻ hung c đng sợ, liềm mắng khch Tăng rằng:

-Sao ng khng ăn phẩm giải m lại cứ theo ti đi vị t đ hoi vậy?

Bởi lời ni c ấy, cho nn từ khi ấy đến nay, đ trải qua mười ức kiếp, thường phải sinh trong vũng phn. Người Duy Na lc bấy giờ, nay l con trng ở trong vũng nước ấy. Do đời qu khứ, pht ra một lời ni c, hủy mắng chng Tăng, m trải v lượng kiếp cứ phải sinh vo nơi phn giải nhơ nhớp!

Phật bảo cc đệ tử rằng:

-Nn phải giữ gn khẩu nghiệp, ci họa hoạn của khẩu nghiệp hơn cả lửa mạnh. Đối với cha mẹ, chng Tăng, nn phải đem lng cung knh cng dng, ni lời như ha khen ngợi, thười nghĩ đến n đức của cc vị đ. Chng Tăng l ruộng phc, đ ra khỏi ba ci; cn cha mẹ l ruộng phc tối thắng trong ba ci. V sao? V trong chng Tăng gồm c bốn quả, bốn hướng, mười hai bậc hiền sĩ, người no cng dng cc bậc ấy sẽ được hưởng phc v lượng, khng những như vậy, nếu tinh tiến tu hnh khng thoi tm, th cn được thnh Phật đạo nữa vậy. Đối với cha mẹ, mười thng cưu mang, ướt mẹ nằm, ro để nhường con, b mớm nui con đến ngy lớn khn, dạy bảo cho con biết nghề nghiệp, ty thời nui nấng, lại cho đi xuất gia, tu hnh được giải thot, qua khỏi được bờ sinh tử, lm lợi ch cho mnh, v cho tất cả chng sinh.

Phật bảo Ngi A Nan rằng:

-Cha mẹ, chng Tăng, l hai thứ ruộng phc của tất cả chng sinh, l diệu quả của ci Nhn ci Thin, Niết Bn giải thot, cũng do đ m được thnh tựu vậy!

Khi Phật ni Kinh ny, c v số lượng trăm ngn chng sinh, Nhn, v Phi nhn, hoặc được Sơ quả, cho đến Tứ quả, hoặc pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic, hoặc pht tm Thanh Văn, Bch Chi Phật, tất cả ai nấy đều chấp tay lễ Phật, quanh về pha bn phải, vui mừng m lui ra.

Lại nữa, ở nước Ba La Nại, c một người Thừa Tướng B La Mm nh rất giu c, của cải chu bu, vng bạc, lưu ly, san h, hổ phch, voi, ngựa, tru, d, ruộng, vườn, ti tớ, khng thiếu một thứ g, đ qu tm mươi tuổi, mới sinh được một người con trai, đẹp đẽ đoan chnh, nhn tướng vẹn ton, cha mẹ rất vui mừng, mời cc tướng sư, để xem tướng v đặt tn cho con l Qun Đề. Qun Đề ln mười tuổi, cha mẹ rất yu qu nn cng nhau tm đến chỗ Đức Như Lai ở ni Si đề lợi nhn đề la, xin cho Qun Đề được theo Phật xuất gia.

Bấy giờ Đức Như Lai bốn chng vy quanh, Ngi đang v đại chng Chư thin, Long, Quỷ thần, quảng diễn về thế luận, v cc php xuất thế gian.

Lc ấy, người B La Mn, bạch Phật rằng:

-Lạy Đức Thế Tn! Con nay tuổi đ về gi, mới sinh được một người con ny, xin Đức Thế Tn l bậc Đại từ, thương xt che chở tất cả, nay con xin đem người con ny của con đến, mong được Phật độ cho xuất gia lm đệ tử Phật.

Phật bảo:

-Hay lắm Tỷ Khưu! Phật bảo như vậy rồi, tức th ru tc tự nhin rụng hết, o c sa thấy mặc vo mnh. Rồi Phật v ni php, chỉ by dạy bảo, khiến cho được những sự lợi ch nn sinh lng vui mừng, liền chứng được đạo quả, ba minh, su thng v đủ tm thứ giải thot.

Bấy giờ Ngi A Nan, quan st tm của đại chng, đều thấy c sự nghi ngờ, nn Ngi liền từ chỗ ngồi đứng dậy, chỉnh y phục, để hở vai o bn phải, chấp tay cung knh bạch Phật rằng:

-Bạch lạy Đức Thế Tn! Sa Di Qun Đề qu khứ lm cng đức g? M nay được gặp gỡ Đức Thế Tn, lại được chứng đạo quả, sao m mau chng như thế?

Phật bảo Ngi A Nan rằng:

-Sa Di Qun Đề, khng phải mới ngy nay tu hnh m đ được như vậy đu, m do đời qu khứ đ từng cng dng cha mẹ chng Tăng, tu cc cng đức nhiệm mầu, nn nay gặp được Thiện tri thức, lại được chứng đạo quả.

Ngi A Nan bạch Phật rằng:

-Knh xin Phật ni cho đại chng được biết.

Phật bảo Ngi A Nan:

-Nghe cho kỹ, ta sẽ ni cho ng được r:

Ở về đời qu khứ, v lượng ngn năm, c Đức Phật ra đời, hiệu l Tỳ B Thi, tại thế gio ha, lm lợi ch cho ci trời, ci người. Ha duyn đ vin mn, liền nhập Niết Bn. Sau khi Phật diệt độ, ở trong đời chnh php c một vị Tỷ Khưu tuổi trể, thng suốt cả ba tạng: Tạng A Tỳ Đm, Tạng Tỳ Ni, Tạng Tu Đa La. Diện mạo tốt đẹp, nhn tướng đầy đủ, giọng tiếng trong trẻo mầu nhiệm, lại rất thng minh, biện bc, thuyết php ti giỏi, cho nn được nhiều người quen biết, lại được cả nh Vua, v những người B La Mn cung knh cng dng. Lc ấy c một vị Tỷ Khưu gi, thn hnh xấu x, nhn tướng bất cụ, hơn nữa giọng tiếng lại khng được tốt, nhưng thường ưa đọc tụng tn thn cng đức của Tam Bảo.

Bấy giờ, vị Tam Tạng Tỷ Khưu tuổi trẻ, thấy vị Tỷ Khưu gi, giọng tiếng khng được tốt, liền sinh tm hủy nhục, m ni rằng:

-Giọng tiếng như thế, chẳng khc g tiếng ch sủa!

Lc đ vị Tỷ Khưu gi ni rằng:

-Sao ngươi lại hủy nhục ta như vậy? Ngươi c biết ta chăng?

Vị Tam Tạng Tỷ khưu tuổi trẻ ni rằng:

-Ti c biết ng chớ, ng l người Tỷ Khưu gi Ma Ha La, trong thời kỳ chnh php của Phật Tỳ B Thi, sao ti lại khng biết?

Ma Ha La ni:

-Ta nay chỗ sở tc đ xong, phạm hạnh đ lập, v khng cn phải chịu thn sinh tử hậu hữu nữa.

V Tam Tạng Tỷ Khưu tuổi trẻ nghe ni rồi, lng sinh kinh hi, dựng cả chn lng.

Bấy giờ Ma Ha La, liền đưa tay bn phải phng ra nh sng ho quang rất lớn soi khắp cả mười phương.

Bấy giờ Tam Tạng, liền ci đầu lễ bi, cầu xin sm hối:

-Ti l người ngu si, khng biết phn biệt Hiền Thnh, nn gy ra nghiệp c ấy, xin cho ti đời sau, được gần gũi bạn lnh gặp gỡ Thnh sư, bao nhiu phiền no đều được sạch hết, cũng như Đại Đức.

Phật bảo Ngi A Nan rằng:

-Tam Tạng Tỷ Khưu trẻ tuổi ấy, v một lời ni c hủy mắng Thượng Tọa, m sau trong năn trăm kiếp, thường phải quả bo lm thn ch.

Tất cả đại chng, nghe Phật ni php, đều kinh sợ hi hng, v đều pht ra tiếng ni rằng:

-Gớm thay! Gớm thay! Thế gian độc họa, khng g nặng hơn c khẩu!

Bấy giờ v lượng trăm ngn người, đều lập thệ nguyện, m ni kệ rằng:

-Th lấy vng sắt nng nung đốt, vng vo đầu ti, ti chọn khng bao giờ dng lời độc c hủy bng Hiền Thnh Thiện Nhn.

Phật bảo Ngi A Nan v X Lợi Phất:

-Đối với cc chng sinh, l người Thiện tri thức, ngy đm su thời, thường dng đạo nhỡn, xem xt chng sinh ở trong năm ngả, người nn ha độ cho họ, cần phải đến ha độ.

Bấy giờ, khoảng giữa hai nước Ma Kiệt Đ v nước X Vệ, c năm trăm người khch bun, phải đi ngang qua một con đường rất nguy hiểm. Lc đ, người chủ bun, c mang theo một con ch. Bấy giờ người bạn của chủ bun, vo lc chập tối, c nấu thịt, để lm thức ăn, tới khua, con ch ấy ăn vụng hết. Sng mai người chủ bun, v bạn của ng, định lấy thịt ra để ăn, th biết l ch đ ăn vụng đm hm qua hết rồi! Đang gặp lc đi kht bức bch, nn họ sinh ra giận tức, liền cầm dao chặt đứt bốn chn của con ch, quăng xc xuống hố rồi cng nhau bỏ đi nơi khc. Con ch bị đau đớn quằn quại ở dưới hố trng rất l thảm thiết.

Lc ấy, Ngi X Lợi Phất, vo lc chập tối, dng đạo nhỡn, đằng xa coi thấy r sự thể ấy rồi, nn đến sớm mai, Ngi liền mặc o mang bt vo trong thnh khuất thực xong, Ngi liền đi thẳng đến chỗ con ch, đem thức ăn cho con ch ăn, rồi lại v ni php, chỉ by dạy bảo, khiến cho được những sự lợi ch, nn sinh ra lng vui mừng. Con ch ấy nghe php rồi, thẹn hổ khng vui. Sau bảy ngy tội hết được thot lm kiếp ch, sinh ln lm người.

Phật bảo Ngi A Nan rằng:

-Con ch lc ấy, nay l ng Sa Di Qun Đề ny. Do đời qu khư, hủy bng Hiền Thnh, m phải đọa lạc vo đường c, nhưng v biết ăn năn, thẹn hổ cải hối, v pht thệ nguyện ấy, cho nn nay được gặp Phật, giải thot sinh tử phiền no.

Phật bảo Ngi A Nan:

-Nn phải nghĩ nhớ đến n đức của cha mẹ, Thiện hữu. Cho nn người biết ơn, thường nn phải trả ơn. Thiện tri thức l đại nhn duyn.

Khi Phật ni php ấy, c v lượng trăm ngn chng sinh, pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic, cho nn đến tm Thanh Vn, Bch Chi Phật, tất cả đại chng nghe Phật ni Php rồi đều vui mừng hớn hở, lm lễ Phật m lui trở ra.

Quyển Thứ Tư

06. PHẨM C HỮU THỨ SU

Bấy giờ đại chng vy quanh Đức Thế Tn, cng dng cung knh, tn trọng tn thn. Khi ấy Đức Như Lai vui vẻ mỉm cười, rồi từ trn trn phng ra một vừng ho quang Đại bi bốn mu: Xanh, vng, đỏ, trắng, chiếu khắp mười phương, trn từ ci trời Sắc Cứu Knh, dưới đến mười tm của địa ngục. Khi tia ho quang chiếu vo ci thn đau đớn, khổ no của Đề B Đạt Đa, th lập tức Đề B Đạt Đa được yn vui bnh thản.

Lc đ đại chng đồng thanh co ngợi Đức Như Lai rằng:

-Qu ha thay! Qu ha thay! Đức Thế Tn thật l một Đấng Đại từ, Đại bi, đối với kẻ on, người thn, tm thường bnh đẳng. Đề B Đạt Đa lc no cũng mang lng thm độc, toan hm hạ Như Lai, thế m Đức Thế Tn khng những đ chẳng lo sợ, on giận, m cn rủ lng thương xt, phng ho quang Đại bi, chiếu vo Đề B Đạt Đa cho được yn vui bnh thản.

Bấy giờ Đức Thế Tn bảo đại chng rằng:

-Khng phải chỉ ở kiếp ny Đề B Đạt Đa thường mang lng hại ta, m trong kiếp qu khứ xa xưa, Đề B Đạt Đa cũng thường muốn hại ta, nhưng ta cũng lấy lng từ bi m tha thứ v cứu độ cho.

Lc ấy Ngi A Nan thấy trong lng đại chng đều c chỗ ngờ, mới từ chỗ ngồi đứng dậy, để hở vai o bn phải, đầu gối bn phải quỳ st đất gối bn phải quỳ st đất, chấp tay bạch Phật rằng:

-Bạch Đức Thế Tn! Trong kiếp qu khứ Đề B Đạt Đa thường mang lng hại Phật, việc đ như thế no?

Phật bảo Ngi A Nan:

-ng hy nghe cho kỹ, ti sẽ v ng m ni r rng việc đ. Ở thời qu khứ, cch đy khng biết bao nhiu năm, c một nước gọi l Ba La Nại. Trong nước ấy c một vị Phật ra đời, hiệu l Tỳ B Thi Như Lai, Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật, Thế Tn, Phật Tỳ B Thi ở đời gio ha được mười nghn năm th nhập diệt. Chnh php của Ngi lưu truyền được mười hai nghn năn, th bắt đầu sang thời kỳ Tượng php.

Sau thời kỳ Tượng php, nước Ba La Nại c ng Vua tn l Ma Ha La X. Vua rất thng minh v nhn đức, lấy chnh php trị nước, khng bc lột nhn dn. Vua lm b chủ mười su nước nhỏ, tm trăm thn ấp; c năm trăm voi trắng v hai vạn phu nhn, nhưng khng c con. Vua Ma Ha La X mới lm lễ kỳ đảo cc vị Thần sng ngi, ni rừng v cy cối để cầu tự. Cứ như thế rng r trong mười hai năm, th hai b đệ nhất v đệ nhị phu nhn đều mang thai. Được biết tin ấy, Vua hết sức vui mừng, rồi tự tay chăn sc cc thức ăn uống, giường mng cho hai b phu nhn, khiến cho đều được như . Sau mười thng, đệ nhất phu nhn sinh ra Thi tử, thn hnh đầy đặn, tướng mạo khi ng v sắc diện đoan trang. Đệ nhi phu nhn cũng sinh được một trai. Vua thấy sung sướng v cng, liền triệu tập cc quan văn, v, cc nh xem tướng v cc thầy B La Mn để xem tướng v đặt tn cho hai Thi tử.

Thầy tướng hỏi:

-Khi sinh Thi tử, c điềm g khc lạ khng?

Vua đp:

-B mẹ của Thi tử thứ nhất xưa nay tnh tnh vốn xấu xa hay giận dữ, ghen ght, tự kiu, tự đại, nhưng từ khi sinh Thi tử th tnh tnh khc hẳn: Ha nh, vui vẻ, rộng lượng, khim tốn v lc no cũng tươi cười; gặp ai cũng dng lời từ tốn thăm hỏi v thương yu mọi người như mẹ thương con

Thầy tướng ni:

-Đ l do ci phc đức của đứa trẻ ny m khiến cho cha mẹ thay đổi như thế. Vậy nn đặt tn l Thiện Hữu Thi tử.

Thầy tướng lại hỏi:

-Thế cn đệ nhị phu nhn khi sinh Thi tử c điều g khc lạ khng?

Vua đp:

-Đệ nhị phu nhn xưa nay tnh tnh vốn hiền hậu, vui vẻ, ni năng dịu dng, ai cũng qu mếm, nhưng từ khi mang thai th tnh nết đột nhin thay đổi: Cu kỉnh, on hờn, ghen tỵ, v hay chửi rủa.

Thấy tướng ni:

-Đ l do ci nghiệp bo của đứa trẻ ny khiến cho b mẹ thay đổi như thế. Vậy nn đặt tn l c Hữu Thi tử.

Từ đ hai Thi tử dần dần khn lớn, cho đến năm mười bốn tuổi th Thiện Hữu Thi tử tỏ ra rất thng minh v nhn từ, hay bố th cho những người ngho kh, nn cha mẹ rất thương yu, qu chuộng. Cn c Hữu Thi tử th tnh kh hung bạo, cha mẹ thường ght, khng muốn nhn mặt, nn c Hữu mang lng ghen ght với anh, hay gy sự bất ha, sinh tm hờn giận v chỉ muốn lm hại anh. Một hm Thiện Hữu Thi tử cng với đon người ty tng ra ngoi thnh du ngoạn. Thi tử thấy người cầy ruộng, lưỡi cầy đưa đến đu th cn trng dưới đất chạy ra v lập tức bị những chim chc mổ ăn. Thi tử thấy thế, bi ngi thương xt v vốn sinh trưởng trong thm cung chưa hề thấy việc ấy, nn mới hỏi người ty tng rằng:

-Tại sao những con vật lại giết hại lẫn nhau vậy? V tại sao người kia phải lm việc vất vả như thế?

Người ty tng đp:

-Sỡ dĩ Thi tử c đất nước l nhờ ở nhn dn; nhn dn c l nhờ sự ăn uống, sỡ dĩ c ci ăn uống l nhờ ở sự cy cấy, trồng trọt cc thứ thc la để nui sống con người.

Nghe xong, Thi tử tỏ vẻ buồn rầu thương cảm. Rồi đi được một khoảng đường nữa, lại thấy một bọn người, cả đn ng lẫn đn b đang dệt vải, mồ hi nhễ nhại, trng c vẻ mệt nhọc. Thi tử lại hỏi:

-Những người kia lm g thế?

Ty tng thưa rằng:

-Thưa Thi tử, họ đang dệt vải để may quần o cho mọi người che đậy thn thể v ngừa sự rt mướt.

Thi tử tự nghĩ: V miếng cơm ăn manh o mặc m con người phải vất vả như vậy. Đi thm một qung nữa lại thấy người ta đang lột da những con tru, con ngựa v chọc tiết heo, d, Thi tử liền hỏi:

-Bọn người kia đang lm g m lại xu x những con vật thế kia?

Ty tng trả lời:

-Họ l những người đồ tể, bn thịt để mưu sinh.

Nghe xong, Thi tử c vẻ kinh sợ v ni:

-Lạ thay, sao người ta c thể bất nhẫn như thế được, cậy mạnh hiếp yếu, st sinh để mưu sinh m gy nn oan tri rồi đền trả nhau trong bao nhiu kiếp.

Rồi đi được một quảng đường nữa, lại gặp một bọn người bẫy chim, bắt c, h hiếp kẻ v cớ, người khỏe bắt nạt kẻ yếu, Thi tử lại hỏi:

-Bọn người kia l g vậy?

-Thưa Thi tử, họ đang bẫy chim, bắt c để đổi lấy miếng cơm ăn manh o mặc.

Nghe xong, Thi tử buồn rầu, rơi lệ, thương cho chng ở đời ton tạo những nghiệp c, để rồi phải chịu những quả khổ v cng. Thi tử thấy lng thương xt khng ngui, liền sai quay xe trở về cung điện.

Khi về đến cung, Vua cha thấy Thi tử c vẻ ưu tư, sầu khổ, mới hỏi nguyn do, th Thi tử đem hết những việc đ được mục kch trong khi du ngoạn ngoi thnh, thuật lại cho Vua cha nghe. Vua ni:

-Đ l những việc tự nhin; khng thể trnh được vậy con khng nn buồn rầu, hại cho sức khỏe.

Thi tử ni:

-Nay con muốn xin Phụ vương một việc, Phụ vương c vui lng cho con khng?

Vua ni:

-Con l người con yu qu của cha, vậy con muốn điều g cứ ni, cha sẽ cho con được toại nguyện.

Thi tử thưa:

-Con muốn xin tất cả những kho tng của cải v lương thực của Phu vương để bố th cho hết thảy mọi người.

Vua trả lời:

-Tuỳ con muốn, cha khng hối tiết.

Bấy giờ, Thiện Hữu Thi tử mới sai quan giữ kho mở cc của kho v dng năm trăm con voi lớn chở cc thứ của bu ra bốn cửa thnh truyền cho nhn dn khắp trong nước ai cần thức ăn, o mặc v của cải, cứ tự đến m lấy. Lc đ danh tiếng của Thi tử lừng lẫy tm phương. Dn chng khắp nơi ko đến v chỉ trong một thời gian ngắn đ hết hai phần ba của cải trong cc kho tng. Vin quan coi kho liền vo tu Vua rằng:

-Tu Bệ hạ! Thi tử đ cho hết hai phần ba của cải trong cc kho, xin Bệ hạ hy nghĩ lại.

Vua ni:

-Khng nn lm tri Thi tử.

Một lc sau cc quan lại họp nhau để bn bạc v cho rằng: Sở dĩ Quốc gia được hưng thịnh l nhờ vo cc kho tng, nay kho tng hết sạch của cải, th Quốc gia lm nguy. Bn xong, cc quan lại vo tu Vua:

-Tu Bệ hạ! Thi tử đ dng hết hai phần ba của cải trong kho tng, xin Bệ hạ can ngăn Thi tử.

Vua trả lời:

-Trẵm khng dm l tri con trẵm, vậy cc khanh hy từ từ tm cch can ngăn Thi tử.

Hm sau Thiện Hữu Thi tử vo kho th khng thấy quan giữ kho đến m cửa kho th kha chặt. Thi tử sai người đi mời quan giữ kho, nhưng khng gặp. Thi tử tỏ vẻ bực mnh:

-Sao vin quan coi kho m dm lm tri ta? Hay Phụ vương ta đ ra lệnh như vậy?

Ni xong, Thi tử sực tỉnh lại, liền tự nghĩ rằng: Người con c hiếu thảo, khng nn ph tn của cải của cha mẹ, ta hy tự tm lấy của bu để bố th chng sinh. Nếu ta khng thể cấp dưỡng đầy đủ thức ăn, o mặc cho hết thảy chng sinh được như , th sao c thể gọi l con của một vị Đại vương?

Nghĩ như thế rồi, Thi tử mới triệu tập cc quan văn v để thảo luận. Thi tử hỏi:

-Người ta lm nghề g th kiếm được nhiều của nhất?

Vị đệ nhất Đại thần thưa:

-Ở đời, muốn được giầu c trước hết l phải cy cấy trồng trọt, v mất t vốn m lại được nhiều lời.

Vị Đại thần khc lại thưa:

-Ci nghề đưa lại nhiều lợi tức nhất l nghề chăn nui, l v sc vật sinh nở rất mau.

Lại c một vị Đại thần nữa ni:

-Ai muốn trở nn đại ph th phải xuống biển tm cc thứ bảo vật. Nếu được vin ngọc Ma Ni Bảo Chu th tha hồ m cấp dưỡng cho hết thảy chng sinh, khiến cho đều được đầy đủ như muốn.

Thiện Hữu Thi tử ni:

-Duy c cch ấy l hợp ta nhất.

Lập tức Thi tử cho cc quan giải tn rồi vo cung tu với Vua cha:

-Nay con muốn xuống biển tm cc thứ bảo chu, xin Phụ vương chấp thuận.

Nghe lời ni ấy, như st đnh bn tai, nh Vua nghẹn ngo ni với Thi tử:

-Giang sơn đất nước ny v kho tng của bu kia đều thuộc quyền sở hữu của con, ty sử dụng, h tất phải xuống biển tm chu bu? Con vốn sinh trưởng trong thm cung, sống trn nhung lụa, nay phải di dầu sương gi, đi kht nng lạnh, lấy ai săn sc. Hơn nữa, giữa biển cả mnh mng, bao nhiu tai nạn, no c quỷ độc long, sng dồn gi dập, nước xoy đ ngầm, c knh c mập, nghn vạn người ra đi , chỉ một vi người đến đch. Nay con lại xin xuống biển th việc ấy cha khng thể cho được.

Lc đ, Thiện Hữu Thi tử liền nằm phủ phục xuống đất m tu với Vua cha rằng:

-Nếu cha mẹ khng cho con được xuống biển tm chu th con sẽ bỏ mệnh nơi đy chứ trọn khng đứng dậy.

Bấy giờ, nh Vua v cc phu nhn thấy như thế, th mắt nhn nhau m khng ni nn lời. Một lc sau mới đến khuyn giải Thi tử rằng;

-Con hy dậy ăn uống đi.

Thi tử ni:

-Nếu Cha mẹ khng cho con được toại nguyện, con nhất định sẽ chết nhịn đi đến chết.

Vua cha v cc phu nhn u sầu khổ no, khc lc thảm thương, cứ như thế cho đến trọn một ngy m Thi tử cũng khng ăn uống. Rồi hai ngy, ba ngy cho đến su ngy tri qua, Thi tử cũng khng hề lay chuyển. Cha mẹ lo sợ qu nn đến ngy thứ bảy mới vỗ về khuyn nhủ Thi tử:

-Con hy dậy ăn uống đi! Ci thn ny nhờ c ăn uống mới sống được, nếu khng ăn uống th tất phải chết.

Thi tử ni:

-Nếu cha mẹ nhất định khng cho con xuống biển tm chu th con sẽ chết tại đy, khng bao giờ đứng dậy.

Bấy giờ b đệ nhất phu nhn tu Vua rằng:

-Con n quyết ch như thế, th kh c thể lm lay chuyển được. Vậy nỡ no ta nhn con bỏ mệnh nơi đy? Vậy xin Bệ hạ hy rủ lng thương m cho con xuống biển th may ra cn hy vọng phần no trong mun một, chứ nếu khng cho th chắc chắn con n sẽ chết ngay đy.

Nh Vua thấy khng thế no ngăn cản nổi, nn đnh phải bằng lng. Bấy giờ Thiện Hữu Thi tử đứng dậy vui mừng, lễ chn phụ vương. Cc cung phi thể nữ v trăm nghn người xung quanh đều hỏi nhau:

-Thi tử cn sống hay chết?

Vua trả lời:

-Hn nay Thi tử đ trở dậy, vui vẻ ăn uống như thường.

Vua hỏi Thi tử:

-Mục đch con muốn xuống biển tm của bu g?

Thi tử trả lời:

-Tu Phụ vương, con muốn tm cho được vin ngọc Ma ni bảo chu để cấp dưỡng cho hết thảy chng sinh, khiến cho khng cn thiếu thốn.

Bấy giờ nh Vua mới truyền lệnh khắp trong nước, ni rằng:

-Thiện Hữu Thi tử muốn xuống biển tm ngọc Ma ni bảo chu, nếu ai chịu đi với Thi tử th khi trở về, ta sẽ ban cho của cải dng trong bảy đời khng phải thiếu thốn. Ta sẽ sắm đầy đủ thuyền b v cung cấp lương thực đi đường? Khi nghe lệnh ấy, năm trăm người vui mừng tụ họp, rồi đến tu Vua:

-Mun tu Bệ hạ! Chng ti xin tnh nguyện đi theo Thi tử.

Thuở bấy giờ, ở nước Ba La Nại, c một nh hng hải rất thng thạo cc đường biển nhưng đ tm mươi tuổi, nn mắt đ mờ. Vua Ba La Nại, đến tận nơi ni với nh hng hải rằng:

-Trẫm chỉ c một người con, từ xưa chưa hề đi đu, m nay lại muốn xuống biển tm ngọc, nn Trẫm đến cảm phiền khanh cng đi để hướng dẫn con Trẫm.

Nghe Vua ni thế, nh hng hải qu xc động nn cất tiếng khc, rồi tu Vua rằng:

-Tu Bệ hạ! Giữa biển cả mnh mng, c rất nhiều nguy hiểm v gian khổ, mun nghn người ra đi m chỉ c một vi người đến đch, tại sao Bệ hạ lại để cho Thi tử dấn thn vo con đường hiểm ngho như vậy?

Vua ni:

-Thi tử quyết ch xin đi, Trẫm đ nhiều ngy khuyn giải m Thi tử khng nghe. Cho nn, v qu thương con m Trẫm khng dm lm tri Thi tử. Nghe xong, nh hng hải phải tun theo mệnh lệnh nh Vua để cng đi với Thi tử.

Bấy giờ Thiện Hữu Thi tử chuẩn bị hnh trang đầy đủ cho năm trăm người rồi sai người chở ra bi biển. Lc đ em Thi tử l c Hữu tự nghĩ rằng: Xưa nay cha mẹ thường yu qu Thiện Hữu hơn ta, nay Thiện Hữu lại đi ra biển tm ngọc bu, nếu ngy kia được ngọc đem về, th chắc chắn cha mẹ lại cng yu qu Thiện Hữu hơn nữa m ght bỏ ta. Nghĩ như thế rồi, c Hữu Thi tử liền đến xin nh Vua, cho php cng đi với Thiện Hữu xuống biển tm chu. Vua ni:

-Ty ngươi. Giữa đường nếu gặp tai nạn th anh em phải che chở cho nhau.

Lc tới biển, Thiện Hữu Thi tử dng bảy ci neo, neo thuyền lại bảy ngy trước khi ra khơi. Mỗi buổi sng, khi mặt trời vừa mọc, Thiện Hữu Thi tử đnh một hồi trống rồi tuyn bố rằng:

-Tất cả mọi người, ai muốn xuống biển th cứ mặc nhin, nếu ai cn quyến luyến cha mẹ, vợ con, anh em v cc th vui ở đời, th hy nn trở về, chứ đừng v ti m đi theo. Tại sao vậy? V giữa biển cả mnh mng, c nhiều tai nạn, trong mun nghn người đi th chỉ một vi người đến đch.

Trong khi tuyn bố như thế, nếu tất cả mọi người đều giữ mặc nhin, th nhổ một chiếc neo m gc ln mạn thuyền. Ngy no cũng tuyn bố như thế cho đến ngy thứ bảy th tất cả bảy chiếc neo đều được nhổ ln v bắt đầu giương buồm cho thuyền ra khơi.

Nhờ phc đức v lng từ bi của Thi tử nn mọi nguời đ vượt qua biển cả m đến được ni Trn Bảo bnh an v sự. Khi đến nơi, Thiện Hữu Thi tử liền đng một hồi trống rồi tuyn bố rằng:

-Cc ngươi nn biết, đường s xa xăm, nay đ đến nơi, vậy cc ngươi phải mau mau thu lượm lấy của bu m trở về, cng sớm cng hay. Nhưng của bu ở đy rất nặng v qu gi, ở ci Dim Ph Đề khng c vật g snh kịp, vậy cc ngươi đừng c tham lam chở nhiều, sợ nặng qu m thuyền đắm giữa dng, khng về đến nơi, th thật l uổng cng kh nhọc.

Dặn d xong xui, Thi tử cng mọi người chia tay, ni rằng:

-Cc ngươi cứ yn tm trở về, ta cn đi nữa để tm cho được ngọc Ma ni bảo chu.

Bấy giờ, Thiện Hữu Thi tử v nh hng hải hướng đạo tiến ln, đi được bảy ngy th đến một chỗ nước chỉ su đến đầu gối; lại đi bảy ngy nữa th đến một chỗ nước su đến cổ; lại tiến thm bảy ngy nữa, vượt qua một lớp ph sa th đến một bi biển, m ct ton bằng bạch ngn. Người hướng đạo hỏi:

-Đất ny bằng thứ g?

Thi tử đp:

-Đất ny ton bằng bạch ngn.

Người hướng đạo lại ni:

Thi tử hy nhn xa ra bốn pha xem c dy ni Bạch Ngn no khng?

-Pha Đng Nam c một dy ni Bạch Ngn xuất hiện.

-Con đường ny sẽ dẫn đến chn dy ni ấy.

Khi tới ni Bạch Ngn rồi, người hướng đạo ni với Thi tử:

-Bấy giờ ta nn đến ni Kim Sơn.

Nhưng lc đ người hướng đạo cảm thấy mỏi mệt, kiệt sức, liền nằm xuống v ni với Thi tử:

-Ti thấy trong người yếu qu, chắc khng được bao lu nữa ti sẽ bỏ mạng nơi đy. Vậy Thi tử hy hăng hi ln, từ đy đi về pha Đng chừng bảy ngy nữa, sẽ tới ni Kim Sơn, rồi từ ni Kim Sơn đi bảy ngy nữa sẽ đến một nơi m đất ton bằng hoa sen đỏ thắm, đi qua nơi ny, th đến một ci thnh Thất Bảo, nền thnh ton bằng hong kim, lầu gc bằng bạch ngn, những tấm bnh phong bằng ngọc san h đỏ, những lưới trn chu mắc pha trn, bảy lần ho lũy ton bằng lưu ly. Đ l thnh của Đại Hải Long Vương. Trong tai bn phải của vị Long Vương ấy c một vin ngọc Ma Ni Như Bảo Chu. Thi tử nn đến m xin. Nếu được vin ngọc ấy, th c thể lm cho khắp ci Dim Ph Đề đầy đủ cc thứ của bu, thức ăn, o mặc, thuốc thang v ca nhạc vui tươi. Ni tm lại, hết thảy chng sinh cần ci g l ty được thỏa mn, cho nn gọi l Như Bảo Chu. Nếu Thi tử được vin ngọc ấy th chắc chắn sẽ được toại nguyện xưa. Ni xong, người hướng đạo trt hơi thở cuối cng.

Bấy giờ, Thiện Hữu Thi tử m lấy xc người hướng đạo m khc lc thảm thiết. Người hướng đạo chết đi, Thi tử đ mất một người tin cậy. Sau khi phủ ct vng mai tng cho nh hng hải, Thiện Hữu Thi tử đi nhiễu bảy vng, lm lễ rồi từ biệt.

Từ đấy, Thi tử đi thẳng đến ni Kim Sơn, qua ni Kim Sơn th thấy hoa sen mu sanh mọc khắp mặt đất. Dưới những bng sen, c nhiều rắn độc cũng mu xanh. Loại rắn đ rất độc cũng mu xanh. Loi rắn đ rất độc hại: N cắn cũng chết, chạm xt vo n cũng chết, v n phun nọc độc cũng chết. Những con rắn độc đ quấn lấy cuống bng sen, giương mắt le lưỡi m nhn Thi tử. Lc đ Thiện Hữu Thi tử liền nhập Từ bi qun, rồi nhờ năng lực Từ bi dẫm ln hoa sen m đi, thẳng tới cung điện Long Vương, m những rắn độc khng hề cắn hại. Bốn bn cung điện Long Vương c bảy lần ho lũy, trong cc ho lũy ấy rất nhiều rồng độc, mnh quấn lấy nhau, giao đầu nhn nhau m giữ cửa thnh.

Khi Thiện Hữu Thi tử đến ngoi cửa thnh th thấy ton rồng độc. Thi tử liền vận dụng từ tm v tự nghĩ rằng: Nếu ci thn ta đy m bị những con rồng độc kia st hại, th hết thảy chng sinh ở ci Dim Ph Đề đều sẽ mất lợi ch lớn.

Bấy giờ Thi tử giơ tay phải ln, bảo những con rồng độc rằng:

-Cc ngươi nn biết, ta nay v hết thảy chng sinh, muốn được yết kiến Long Vương.

Ngay lc ấy, tất cả cc rồng độc mở đường cho Thi tử đi qua. Thi tử đi hết lần ho lũy thứ bảy th đến cửa thnh. Ở đy, Thi tử thấy hai người ngọc nữ, phục sức bằng nhung tơ, yểu điệu thướt tha. Thi tử mới hỏi:

-Cc ngươi l ai?

Ngọc nữ trả lời:

-Chng ti l những tỳ nữ của Long Vương, c bổn phận giữ cửa thnh ngoi.

Đoạn Thi tử tiến vo cửa giữa, lại thấy bốn người ngọc nữ phục sức ton bằng bạch ngn. Thi tử hỏi:

-C phải cc tiểu thư l cung phi của Long Vương khng?

Ngọc nữ trả lời:

-Khng phải. Chng ti chỉ l tỳ nữ của Long Vương, c phận sự canh gc cửa giữa thnh.

Thi tử lại vo cửa trong thấy tm nng ngọc nữ, phục sức bằng hong kim. Thi tử hỏi:

-Cc tiểu thư l người thế no?

Ngọc nữ trả lời:

-Chng ti l tỳ nữ giữ cửa của Long Vương.

Thi tử ni:

-Cc tiểu thư hy v ti vo bo cho Đại Hải Long Vương biết l c Thiện Hữu Thi tử, con Vua nước Ba La Nại, ở ci Dim Ph Đề muốn được yết kiến Long Vương.

Cc ngọc nữ liền vo tu Long Vương. Long Vương nghe xong lấy lm lạ, mới tự nghĩ rằng: Nếu khng phải l con người c đầy đủ phước đức v thiện tm th khng thể no vượt qua được những khoảng đường xa xăm đầy nguy hiểm m đến đy được. Nghĩ như thế rồi, Long Vương mới ra tận cửa để đn rước Thiện Hữu Thi tử vo cung.

Cung điện của Long Vương ton bằng lưu ly, giường nằm, ta ngồi lm bằng thất bảo, nh sng chi ngời, nhn vo la mắt. Long Vương mời Thiện Hữu Thi tử ngồi, rồi cng chuyện tr. Nhn đ, Thi tử thuyết php cho Long Vương nghe, ni về cng đức của sự bố th, cng dng v phc bo ở ci người v ci trời. Nghe xong, Đại Hải Long Vương thấy lng vui sướng, mới hỏi Thi tử:

-Người đ vượt bao nhiu trng dương đến đy, mục đch muốn tm vật g?

Thi tử ni:

-Tu Đại vương, hết thảy chng sinh ở ci Dim Ph Đề chỉ v miếng cơm ăn, manh o mặc m phải chịu khổ v cng. Nay ti khng quản đường xa, vượt bao gian khổ v hiểm ngho, đến đy mục đch chỉ để xin vin ngọc Như Bảo Chu trong tai bn tri của Đại vương mang về cấp dưỡng cho hết thảy chng sinh, khiến cho đều được ấm no đầy đủ.

Long Vương ni:

-Xin Thi tử hy ở lại đy bảy ngy để ti c dịp được cng dng.

Thiện Hữu Thi tử nhận lời mời của Long Vương. Sau bảy ngy, Long Vương đưa vin ngọc Ma Ni Bảo Chu biếu Thi tử. Nhận ngọc rồi, Thi tử từ biệt Long Vương để trở về ci Dim Ph Đề. Lc đ Đại Hải Long Vương sai cc Long thần tiễn đưa Thi tử bay trn hư khng m đi, nn chẳng bao lu đ đến bờ biển ci Dim Ph Đề.

Khi tới nơi, Thiện Hữu Thi tử gặp em l c Hữu, mừng rỡ hỏi rằng:

-Những người đồng hnh hiện nay ở đu?

c Hữu Thi tử đp:

-Thưa anh, thuyền chng em bị đắm v tất cả mọi người đều chết, duy cn em, nhờ bm chặt lấy một tử thi dạt vo đy nn mới sống st, của bu mất hết, khng cn một vật g.

Thiện Hữu Thi tử ni:

-Ở đời c của bu no đng trong hơn ci thn ta? Của bu tuy mất nhưng em được sống st, thế l qu lắm rồi.

c Hữu Thi tử ni:

-Khng phải thế. Người ta chẳng th chết trong cảnh giu c cn hơn l sống trong cảnh ngho khổ.

Thiện Hữu ni:

-Ai ni như vậy?

c Hữu trả lời:

-Em đ từng đến chỗ tha ma v được nghe ma quỉ ni như thế.

Thiện Hữu Thi tử bản tnh thật th, mới đem chuyện ni thực với c Hữu nghe:

-Tuy em mất hết của bu, nhưng đừng c lo, anh đ được vin ngọc Như Ma Ni Bảo Chu của Vua Long Vương đy rồi.

c Hữu hỏi:

-Thế anh để ở đy?

Thiện Hữu trả lời:

-Anh kết trong bi tc.

Nghe xong, c Hữu sinh lng ghen ght, lo buồn o no, liền tự nghĩ rằng: Xưa nay, cha mẹ ta thường thin vị, thương yu Thiện Hữu hơn ta, nay Thiện Hữu lại được Ma Ni Bảo Chu đem về, th chắc cha mẹ sẽ thương yu gấp bội m ght bỏ ta như thấy gai gc.

Nghĩ như thế rồi, c Hữu mới ni với anh:

-Được vin ngọc ấy th qu lắm. Giữa khoảng đường ny, phải nn giữ gn cẩn thận.

Bấy giờ Thiện Hữu, giơ vin ngọc ở trong bi tc ra, đưa cho c Hữu xem v dặn rằng:

Khi no em mệt m ngủ th anh canh giữ; nếu anh m ngủ th em phải trng chừng.

Khi Thiện Hữu ngủ, đến lượt c Hữu giữ ngọc, Th c Hữu liền dng hai thanh trc nhọn đm vo mắt anh cướp ngọc m chạy. By giờ Thiện Hữu tri h ln v gọi em bảo rằng:

-c Hữu! c Hữu! Kẻ cước đến đm vo mắt anh m lấy ngọc.

Nhưng khng thấy c Hữu trả lời. Thiện Hữu cng lo sợ, buồn rầu v ku to ln rằng: C lẽ em ta đ bị cướp giết mất rồi. Tiếng ku thảm thiết động đến quỷ thần. Lc đ thần cy thương tnh, đến bo cho Thiện Hữu biết rằng:

-Em nh ngươi l c Hữu, chnh l kẻ cướp đ đm vo mắt ngươi để đoạt lấy vin ngọc m đi rồi. Nay nh ngươi cn gọi c Hữu lm g cho tốn hơi mệt sức.

Nghe thần cy ni thế, Thiện Hữu Thi tử buồn b nghẹn ngo, sầu đau khổ o no.

Ni về c Hữu Thi tử, khi cướp được vin ngọc Bảo Chu rồi, trở về bản quốc, ra mắt Phụ vương, dng vin ngọc qu m tu rằng:

-Tu Phụ vương, con nhờ c phc đức m được sống st, Thiện Hữu Thi tử v những người đồng hnh v bạc phc nn đ bỏ mạng ngoi khơi.

Vua v cc phu nhn nghe c hữu ni như thế liền cất tiếng than khc, vật v buồn rầu qu đến ngất lăn ra đất. Người chung quanh lấy nước lạnh rửa mặt cho Vua, hồi lu mới tỉnh. Lc đ Vua v phu nhn hỏi c Hữu rằng:

-Lm thế no m ngươi c thể đem được vin ngọc ny về?

Nghe Vua hỏi, c Hữu thấy lng quặn đau, đứt từng khc ruột, khng ni nn lời. Bn đem vin ngọc chon ở trong vườn.

Cn về phần Thiện Hữu Thi tử, sau khi bị đm vo hai mắt trở nn m la, đi lại rờ rẵm, khng cn biết đường lối nữa. Đương lc đau khổ, lại thm đi kht, cầu sống cũng kh, m mong chết cũng khng được. Cứ thế lần m đi mi. Một ngy kia, đến nước của Vua Lợi Sư Bạt. Vua Lợi Sư Bạt trước đ hứa với Vua Ba La Nại sẽ gả con cho Thiện Hữu Thi tử.

Vua Lợi Sư Bạt mướn một người chăn b tn l Lưu Chinh để chăn dắt một đn b gồm năm trăm con. Hm ấy, v qu mỏi mệt, lại khng thấy lối đi, nn Thiện Hữu Thi tử mới ngồi xuống giữa đường. Lc đ, đn b ginh nhau chạy tới, con đầu đn liền đứng lại, n ngang Thiện Hữu khiến cho những con khc khng thể dẫm phải. Sau khi đn b qua hết con đầu đn mới đi. Nhưng n đi được vi bước lại quay đầu trở lại, rồi lấy lưỡi liếm hai mắt của Thi tử để nhổ hai thanh trc nhọn ra.

Bấy giờ, người chăn b từ pha sau đi tới, thấy Thin Hữu ngồi giữa đường, hỏi rằng:

ng l ai?

Thiện Hữu tự nghĩ: Nếu ta thuật lại tất cả cc việc đ sảy ra, th chắc chắn em ta sẽ bị khổ. Nghĩ xong, liền trả lời người chăn b:

-Ti l một kẻ m la, đi ăn xin.

Nhưng người chăn b thấy kẻ ăn my c một tướng mạo khc thường mới bảo rằng:

-Nh ti gần, mời ng hy vo, ti xin cấp dưỡng.

Rồi người chăn b đưa Thiện Hữu về nh, sắp cc thức ăn uống đầy đủ v dặn mọi người trong nh rằng:

-Cc người hy săn sc, hầu hạ người ny cũng như săn sc ta vậy.

Cứ như thế, được hơn một thng th người nh bắt đầu chn ngn v ni với nhau rằng: Nh mnh khng được dư dật, lm thế no c thể cung phụng người m ny mi được.

Nghe những lời ni ấy, Thiện Hữu thấy lng buồn b, thao thức suốt đm, đến sng hm sau, liền ni với người chủ nh (người chăn b):

-Nay ti muốn đi.

Người chăn b hỏi:

-C điều g khng được vừa , m ng muốn đi.

Thiện Hữu trả lời:

-Khng c điều g cả, v thực tnh ti khng dm lm phiền ng mi. Nếu ng c lng thương ti, xin ng lm ơn cho ti một cy đn tranh, rồi đưa ti đến một thnh, ấp, hoặc thn, x c đng dn cư để ti lần hồi kiếm ăn.

Người chủ nh đnh phải theo muốn của Thiện Hữu v sau khi đ mua cho Thiện Hữu một cy đn tranh, dắt Thiện Hữu đến thnh Vua Lợi Sư Bạt, nơi nhiều dn chng nhất, rồi trở về nh.

Thiện Hữu c ti gảy đn tranh m thanh trầm bổng, du dương lm cho ai nghe cũng phải say m, ngy ngất. Do đ tất cả mọi người kẻ t người nhiều gom gp để cung cấp cho Thiện Hữu đầy đủ cơm ăn o mặc, khng phải đi rch. Khng những thế, m Thiện Hữu lại cn dư dật để cấp dưỡng cho năm trăm hnh khuất trn khắp cc nẻo đường trong thnh Vua Lợi Sư Lạt đều được no đủ.

Nh Vua c một khoảng vườn tri cy rất xanh tốt, thường bị chim chc ph tn. Người coi vườn mới bảo Thiện Hữu rằng:

-Nếu ng vui lng đuổi chim chc cho ti, ti sẽ cung dưỡng ng đầy đủ.

-Ti l người m, lm sao đuổi chim chc được?

Người coi vườn ni:

-Ti đ c cch. Ti sẽ buộc những chiếc khnh nhỏ vo lưới, rồi giăng ln ngọn cy, ng ngồi dưới gốc cy, khi no nghe tiếng chim ku, th ng chỉ việc giật những đầu dy l đủ.

Thiện Hữu trả lời:

-Như thế th ti c thể lm được.

Rồi người coi vườn dắt Thiện Hữu đến ngồi dưới gốc cy, dặn d rồi đi. Trong khi ngồi rỗi, Thiện Hữu lấy đn dạo chơi, cho khuy khỏa. Lc đ con gi Vua Lợi Sư Bạt cng cc thị tỳ vo vườn thưởng ngoạn. Nghe tiếng đn văng vẳng, Cng cha nhn về pha gốc cy th thấy một người m. Cng cha đến nơi hỏi rằng:

-ng l ai?

Thiện Hữu trả lời:

-Ti l một kẻ hnh khất m la.

Cng cha nghe rồi, sinh lng thương mến, khng muốn xa la. Vua sai người ra tm, nhưng Cng cha nhất định khng về, lại bảo thị t:

-Hy về mang cơm ra đy cho ta.

Người hầu đem cơm đến, Cng cha cng người m ăn uống xong, rồi về tu Vua rằng:

-Xin Phụ vương cho con được chung sống với người m ny, cho được mn nguyện của con.

Vua Lợi Sư Bạt ni:

-Con l người đin hay bị ma lm hay sao m lại đi sống chung với một người m? Con khng biết rằng trước đy cha mẹ đ hứa gả con cho Thi tử Thiện Hữu, con Vua Ba La Nại sao? Hiện nay Thiện Hữu xuống biển tm chu chưa về m con lại đi lm vợ người m l lẽ g?

Cng cha trả lời:

-Mặc dầu thế, nhưng ta chết th thi, chứ con nhất định khng thể xa la được.

Nghe con ni một cch quả quyết như thế, nh Vua cũng khng dm lm tri con, đnh phải sai người đưa người m về một căn phng vắng vẻ rồi đng cửa lại. Lc đ Cng cha mới đến chỗ người m, ni rằng:

-Chng biết khng, nay thiếp muốn cng chng kết nghĩa vợ chồng?

Thiện Hữu ni:

-Nng l con gi nh ai m muốn cng ti kết duyn chồng vợ?

Cng cha trả lời:

-Thiếp l con Vua Lợi Sư Bạt.

Thiện Hữu ni:

-Nng l Cng cha con Vua m ti chỉ l một kẻ hnh khất m la, lm sao ăn ở với nhau được?

Cng cha trả lời:

-Thiếp sẽ hết lng cung knh v phụng dưỡng chng, khng dm tri .

Sau khi sống chung với nhau được ba thng, một hm, Cng cha c việc cần phải đi m khng chồng biết, mi đến chiều mới về. Khi đến nh, Thiện Hữu trch:

-Nng ln lt ra ngoi m khng cho ti biết. Đi mi đến giờ mới về?

Cng cha trả lời:

-Thiếp khng ln lt.

Thiện Hữu ni:

-Ln lt hay khng, ai m biết được.

Cng cha buồn rầu, khc lc sướt mướt, mới thề nguyện rằng:

-Nếu Thiếp c hnh động ln lt thật, th xin cho hai mắt chng cứ m như thế mi, bằng khng th xin cho một mắt của chng trở lại sng suốt như xưa.

Vừa thề nguyện xong, th một mắt của Thiện Hữu bỗng chớp chớp rồi mở bừng như xưa, xanh biếc, sng quắc, như một v sao lấp lnh giữa khoảng trời xanh! Bấy giờ được thấy Cng cha. Cng cha mới hỏi:

-Thế no, chng c tin thiếp khng?

Thiện Hữu mỉn cười, Cng cha ni tiếp:

-Chng thật l v ơn. Thiếp l con gi của một vị Đại vương m chng chỉ l một người hn hạ, thiếp đ hết lng phụng sự m chng khng tin thiếp.

Thiện Hữu ni:

-Nng khng biết ti l ai?

-Chng l một người hnh khất, chứ cn ai? Cng cha trả lời.

-Khng phải. Ti l Thiện Hữu Thi tử, con Vua Ba La Nại.

Cng cha ni

-Chng thật ngu si, đin dại, sao chng dm ni như thế?

Thiện Hữu Thi tử, con Vua Ba La Nại xuống biển tm chu chưa về, chng dm nhận mnh l Thiện Hữu, ăn ni cn dỡ thiếp khng tin được.

Thiện Hữu ni:

-Ti từ thuở nhỏ đến giờ, chưa từng ni dối.

Cng cha ni:

-D thật hay dối, ai m tin được.

Thiện Hữu ni:

-Nếu ti ni dối nng th cn một mắt ti cứ m mi mi, nhược bằng ti ni thật th khiến cho mắt đ bnh phục lại như trước cho nng chứng kiến lời ni của ti.

Vừa ni dứt lời, th mắt kia của Thiện Hữu trở lại sng suốt như xưa, khng khc. Khi hai mắt Thiện Hữu bnh phục th diện mạo sng suốt, thn hnh đầy đủ, đẹp đẽ tuyệt vời, khng ai snh kịp. Cng cha thấy thế, lng sinh vui mừng, như thấy Hiền Thnh, nhn khắp thn thể mắt khng muốn chớp, vội vng vo cung tu với Phụ vương:

-Tu Phụ vương, chồng con đy chnh l Thiện Hữu.

Vua ni:

-Ngươi l người si m, đin cuồng, bị ma quỷ m ảnh nn mới dm ni thế. Thiện Hữu Thi tử xuống biển tm chu chưa về, nay ngươi lại nhận kẻ hnh khất kia l Thi tử.

Cng cha trả lời:

-Tu Phụ vương, con khng dm ni dối. Xin Phụ vương hy dời gt ngọc đến xem.

Nghe con mnh ni chắc như thế, nh Vua cũng muốn ra xem coi thực hư thế no. quả nhin, khi nhn thấy, nh Vua nhận ngay ra Thiện Hữu Thi tử. Lng thấy bối rối, nh Vua tự nghĩ: Nếu Vua Ba La Nại được biết chuyện ny, sẽ trch ta khng t. Nghĩ rồi liền xin lỗi Thiện Hữu Thi tử, ni rằng:

-Quả thật Trẫm khng biết.

Thi tử Thiện Hữu ni:

-Xin Phụ vương hy v con m ban thưởng cho người chăn b.

Vua Lợi Sư Bạt liền lấy vng bạc, lương thực v y phục thưởng cho người chăn b v cho lun cả năm trăm con b. Người chăn b mừng rỡ v khen ngợi khng xiết. Lại tự nghĩ rằng: n nghĩa của ta đối với Thiện Hữu Thi tử khng đng bao nhiu m Thi tử đền đp trọng hậu như thế ny, thật ta khng xứng đng! Nghĩ rồi, đứng giữa cng chng m ni to ln rằng:

-Ở đời, hễ gieo nhn th hưởng quả. M ci quả bo của sự bố th thật lớn lao khng thể nghĩ bn.

Lc đ khng biết bao nhiu người thấy thế lng sinh vui mừng, sung sướng v đều pht tm bố th để cứu khổ hết thảy, cầu chứng đạo quả thnh Phật.

Bấy giờ trn hư khng, cc Thin thần khen ngợi v tn thn đại chng m ni rằng:

-Qu ha thay! Qu ha thay! Đng như vậy!

Lại ni về Thiện Hữu Thi tử, khi chưa xuống biển tm chu, lc ở trong cung c nui một trăm con chim nhạn. Thi tử rất qu chng v tự tay cho chng ăn uống. Một hm Mẫu hậu đến chỗ chim nhạn v ni với chng rằng:

-Khi Thi tử cn ở nh, thường thương yu chăm sc cc ngươi nay Thi tử xuống biển chưa về, khng biết sống chết thế no, vậy cc ngươi c thương nhớ Thi tử khng?

Nghe Mẫu hậu ni, đn chim nhạn cất tiếng ku ai on, thảm sầu, rồi lm ra hiệu như muốn được đi tm Thi tử. Bấy giờ Mẫu hậu viết thư buộc vo cổ chim nhạn. Nhạn vỗ cnh tung bay, lượn trn khng một vng qua cung điện, rồi nhắm thẳng pha biển bay đi. Mẫu hậu thấy thế, sinh lng tin tưởng, chắc chắn phen ny sẽ được biết tin tức con mnh, sống chết ra sao.

Chim bay ra biển, tm khắp đ đy, khng thấy Thi tử, mới quay trở về đất liền. Khi bay qua nước Vua Lợi Sư Bạt, th xa xa trng thấy Thi tử đang ngồi ở trước cung điện nh Vua. Chim liền đp xuống, đến trước Thi tử, lu lo vui mừng. Thi tử cầm lấy phong thư, cung knh mở ra, đọc xong mới biết, Phụ vương v Mẫu hậu đm ngy than khc, nhớ thương Thi tử, đến nỗi hai mắt mờ đi. Đoạn Thi tử viết thư thuật lại cho Phụ vương b Mẫu hậu biết tất cả những sự việc xảy ra, rồi lại buộc vo cổ chim nhạn, khiến đem về dng cho Phụ vương v Mẫu hậu. Chim nhạn sung sướng băng mnh theo gi, khng bao lu đ về đến nước Ba La Nại.

Phụ vương v Mẫu hậu được thư của Thi tử, vui mừng khn xiết. Xem thư xong, mới biết Thi tử bị em l c Hữu hm hại để đoạt lấy ngọc Ma Ni Bảo Chu. Trong cơn đau đớn, khổ no, nh Vua liền hạ lệnh bắt c Hữu Thi tử, gng cm, rồi giam vo ngục tối. Đoạn sai sứ sang ni với Vua Lợi Sư Bạt rằng:

-Sao Bệ hạ cứ giữ Thi tử khiến chng ti phải buồn khổ?

Bấy giờ Vua Lợi Sư Bạt vội vng cho người sắp đặt xe ngựa, v hnh trang, rồi cử một đon hộ tống, ko cờ x, nổi m nhạc m tiễn đưa Thi tử v Cng cha về nước Ba La Nại.

Được biết tin Thi tử trở về, Phu vương v Mẫu hậu v cng sung sướng, cưỡi voi lớn, khởi ca nhạc, đốt trầm hương, treo cờ x, ra tận ngoi xa m đn rước Thi tử. Nhn dn trong nước, lớn, b, gi trẻ, nghe tin Thi tử trở về bnh an, vui mừng khn xiết, cng ra đn rước.

Khi đến nơi Thiện Hữu Thi tử đến trước cha mẹ, ci đầu đnh lễ Phụ vương v Mẫu hậu, v mắt đ mờ, khng trng r hnh dung của Thi tử, bn lấy tay sờ người Thi tử hỏi rằng:

-Ngươi c phải l con ta Thiện Hữu Thi tử khng? Cha mẹ thương nhớ con v lo buồn qu mới đến nỗi thế ny.

Thiện Hữu Thi tử lm lễ, thăm hỏi cha mẹ xong, mới quay lại cảm tạ cc qun thần v nhn dn trong nước, rồi cho họ giải tn.

Bấy giờ Thiện Hữu Thi tử tu Phụ vương rằng:
-Em con l c Hữu hiện giờ ở đu?

-Con khng nn nhắc đến con người độc c ấy nữa. Hiện nay n đang bị giam trong ngục tối, khng thể bung tha được. Vua trả lời với Thi tử Thiện Hữu.

Thiện Hữu Thi tử ni:

-Xin Phụ vương hy phng thch c Hữu cho anh em con được gặp nhau.

Thiện Hữu xin Vua ba bốn lần, Vua mới bằng lng cho mở cửa ngục v đưa c Hữu tới. Lc đ c Hữu, tay chn bị xiềng xch, cổ phải mang gng, đến gặp Thiện Hữu. Thiện Hữu thấy thế, liền xin cha mẹ cho php được tho gng cm, xiềng xch cho em, rồi m lấy c Hữu dng lời thn mật, thương yu m hỏi rằng:

-Em c mệt nhọc lắm khng? Em đ mang hộ vin ngọc Bảo Chu về cho anh, hiện giờ em để ở đu?

Hỏi như thế đến ba lần, c Hữu mới ni:

-Chn ở trong vườn ấy.

Thiện Hữu Thi tử sai người ra vườn đo lấy vin ngọc, rồi đến trước cha mẹ, quỳ xuống, thắp hương v ch nguyện rằng:

-Nếu ngọc ny nếu thật l Như bảo chu, hy lm cho hai mắt cha mẹ ta trở lại sng suốt như xưa.

Vừa ni ch nguyện xong, th mắt của nh Vua v Hong hậu bnh phục. Lc đ cha mẹ được nhn thấy mặt con, lng thấy v cng sung sướng, xiết nỗi vui mừng.

Sng sớm hm sau, nhằm ngy mười lăm, Thiện Hữu Thi tử tắm gội sạch sẽ, thay y phục mới, ln trn lầu cao, thắp hương lễ bi vin ngọc Như bảo chu m pht nguyện rằng:

-Ta v hết thảy chng sinh ở ci Dim Ph Đề, đ phải chịu bao nhiu tn khổ mới cầu được vin ngọc Bảo chu ny. Ta nguyện rằng: Hết thảy chng sinh, nhờ ngọc Bảo chu ny, từ nay khng cn phải thiếu thốn, khổ sở nữa, đều được đầy đủ yn vui.

Bấy giờ một cơn gi lớn từ phương Đng thổi đến, đnh tan my m, bầu trời trở nn quang đng, sng sủa; tất cả những vật nhơ bẩn, rc rưới hi thối ở ci Dim Ph Đề đều cng tan biến, theo ln gi cuốn. Rồi nhờ sức nhiệm mầu của vin ngọc Ma Ni Bảo Chu, một trận mưa trt xuống khắp ci Dim Ph Đề. Tất cả cc sng ngi, ao, hồ, ho, rạch, đều trn ngập thc gạo, v cc thức mỹ vị thơm ngon. Sau lại mưa xuống cc thứ y phục thượng hảo v khuyn vng, vng xuyến. Sau cng mưa xuống vng bạc, bảy bu, v cc nhạc cụ. Ni tm lại, hết thảy những thứ chng sinh cần dng, đều được sung tc.

Bồ Tt v pht tm đại từ bi, tu hạnh bố th, cấp dưỡng hết thảy chng sinh, khiến cho đều được đầy đủ yn vui, l như thế đ.

Phật bảo Ngi A Nan:

-Vua Ba La Nại bấy giờ l Phụ vương của ta; Mẫu hậu bấy giờ, nay l Thn mẫu ta, Ma Gia phu nhn, c Hữu Thi tử nay l Đề B Đạt Đa, cn Thiện Hữu Thi tử nay chnh l ta, Thch Ca Như Lai vậy. Ny ng A Nan! Ở kiếp qu khứ, Đề B Đạt Đa thường mang c tm hại ta như thế, m ta vẫn lấy lng từ bi nhẫn nhục, cứu khổ ban ơn, phương chi ngy nay ta đ thnh Phật.

Khi Phật ni php ny, c trăm nghn người chứng được quả Tu Đ Hon cho đến quả A La Hn. Lại c trăm nghn người pht tm A Nậu Đa La Tam Niệu Tam Bồ Đề, cho đến v lượng trăm nghn chng sinh đều pht tm Thanh Văn v Tm Bch Chi Phật.

Bấy giờ Ngi A Nan bạch Phật rằng:

-Bạch Thế Tn, kinh ny nn gọi l g? V chng con phải phụng tr như thế no?

Phật ni:
-Kinh ny gọi l: Kinh Phật Bo n Phương Tiện Cấp Tc Nhất Thiết Chng Sinh.

Đại chng nghe Phật ni rồi, vui mừng lm lễ lui ra.

*

Lại nữa, Đề B Đạt Đa tuy được theo Phật xuất gia, nhưng lng ghen ght su nặng, chỉ cầu danh lợi, nn d c đọc tụng rất nhiều kinh điển, nhưng cũng khng thot được tội khổ trong địa ngục A Tỳ. Đề B Đạt Đa kết bạn thn với Thi tử A X Thế, hai người rất thương yu v tin cậy nhau. Một hm, Đề B Đạt Đa bảo Thi tử A X Thế:

-Anh hy ln lm Vua đi, v ti sẽ lm Phật.

-Việc đ khng thể được v Vua cha hy cn.

-Anh phải tm cch giết Vua cha v ti sẽ toan mưu hại Phật, rồi sau, anh ln lm tn Vương, ti sẽ lm tn Phật, cng chung gio ha chng sinh, thế c khoi khng?

Thi tử A X Thế nghe lời xi dục của Đề B Đạt Đa, mới về giết cha, rồi ln lm Vua nước Ma Kiệt Đ.

Bấy giờ Đề B Đạt Đa ni với Vua A X Thế rằng:

-Nay ti muốn giết Phật để ln lm Phật.

-Phật c nhiều thần thng, biết trước việc chng ta đ nghĩ g rồi, vậy lm thế no giết được? Hơn nữa, Phật cn c cc vị đại đệ tử ở bn cạnh như: X Lợi Phất, Đại Mục Kiền Lin v A Nu Lu Đ v.v

-Đại vương hy cố gip ti.

Thi tử A X Thế ni:

-Gip bằng cch no?

Đề B Đạt Đa trả lời:

-Đại vương phải ra lệnh cấm, khng ai được cng dng thức ăn o mặc cho cc Tỷ Khưu.

Lc đ A X Thế vương truyền lệnh rằng:

-Nếu ai cng dng thức ăn o mặc cho cc Tỷ Khưu, sẽ bị chặt chn tay.

Khi ấy Phật v cc đệ tử đang ở trong ni Kỳ X Quật. Sau khi lệnh nh Vua được tuyền đi, khng ai dm cng dng Phật, cho nn Phật v cc vị đệ tử đi khất thực đều trở về khng, cứ như thế cho đến bảy ngy. Lc đ Ngi X Lợi Phất, v cc vị đại đệ tử phải dng thần thng, đến cc phương khc để khất thực. Bấy giờ Đề B Đạt Đa ni với Vua A X Thế rằng:

-Nay cc đại đệ tử Phật đều đi vắng, chỉ c một mnh Như Lai ở nh, Đại vương hy cho người đến thỉnh Phật vo cung cng trai. Một mặt cho năm trăm con voi đen hung dữ uống rượu thật say, nếu Phật nhận lời mời m vo thnh, lc đ thả đn voi say ra cho chng giy chết.

A X Thế vương nghe theo kế ấy, liền cho người đến thỉnh Như Lai. Phật nhận lời mời của nh Vua rồi cng năm trăm vị La Hn tiếng vo thnh Vương X. Lc đ A X Thế sai thả năm trăm con voi say ra, chng hung hăng xng đột, thi th cy gẫy, tường xiu, cất tiếng gần tht, nhắm thẳng pha Như Lai m chạy tới. Khi ấy năm trăm vị La Hn sợ hi qu bn bay ln hư khng, quyện quanh pha trn Phật, cn A Nan th bm chặc lấy Như Lai, lo sợ khng thế no được. Như Lai liền vận dụng sức từ bi, giơ tay phải ln, rồi từ năm đầu ngn tay, phng ra năm con sư tử lớn, h miệng gầm rống, năm trăm con voi say, kinh hong, ng vật ra đất.

Bấy giờ đại chng vy quanh Như Lai, tiến vo cung. Vua A X Thế vương liền ra đn rước, thỉnh Phật an tọa, rồi cầu xin sm hối, m bạch Phật rằng:

-Bạch Thế Tn! Đ khng phải lỗi tại ti, m chnh tại Đề B Đạt Đa vậy.

Phật ni:

-Đại vương, ti cũng biết thế, khng những ở kiếp ny Đề B Đạt Đa cũng thường mang c tm hủy hại ti, nhưng nhờ sức từ bi, ti đều được an ton.

A X Thế vương chấp tay bạch Phật rằng:

-Bạch Thế Tn, trong kiếp qu khứ, Đề B Đạt Đa hủy hại Như Lai, việc đ như thế no?

Phật bảo A X Thế:

-Hy nghe cho kỹ! Ti sẽ v Đại vương m ni r việc ấy. Cch đy khng biết bao nhiu kiếp, c một ng Vua chỉ thch ăn thịt chim nhạn. Nh Vua sai một người chuyn đi thả lưới bắt chim. Lc ấy, một đn năm trăm chim nhạn từ phương Bắc bay qua pha Nam, con đầu đn rủi ro sa lưới. Người đnh bẫy vui mừng, từ trong khm l chạy ra vồ lấy con nhạn. Khi đ một con nhạn khc, ku than thảm thiết, quanh quẩn khng bay đi. Người đnh bẫy liền giương cung bắn, khng những khng sợ cung tn, m con nhạn ấy cn đp xuống rồi lăn vo con nhạn đầu đn. Cn bầy nhạn trn khng cũng bồi hồi lui tới, nhất định khng bay đi. Người đnh bẫy thấy con nhạn ku than thảm thiết, miệng tro ra mu, mới tự nghĩ rằng: Loi chim mun m cn biết thương mến nhau, đến nỗi khng tiếc thn mệnh như thế ny, sao ta lại c thể nhẫn tm giết hại chng được? Nghĩ như thế rồi, liền mở lưới thả chim nhạn ra. Sau khi được thả, hai con nhạn cất tiếng ku vui mừng, vỗ cnh bay ln, rồi cng với bầy nhạn trn khng, quấn qut lấy nhau m bay đi.

Bấy giờ người đnh bẫy về tu Vua rằng:

-Tu Bệ hạ! Hn nay thần bẫy được một con nhạn đầu đn, lẽ phải đem về dng Bệ hạ, nhưng một con nhạn khc, ku than thảm thiết, đến tro mu miệng, khng sợ cung tn, bồi hồi khng đi. Thần thấy cảnh ấy, mủi lng, thương xt, liền thả chng ra. Khi được thả ra, nhạn liền ca ht vui mừng, rồi cng bầy nhạn, quấn quyện với nhau m bay đi.

Nghe xong, nh Vua tỏ vẻ buồn thảm, tự nghĩ: Loi chim th m cn biết thương yu, che chở nhau như thế.

Nghĩ rồi, liền pht từ tm v từ đ nh Vua thề khng ăn thịt nhạn v khng sai bắt chim nữa.

Đại vương nn biết, nh Vua bấy giờ, nay chnh l Đại vương vậy; người bẫy chim bấy giờ, nay l Đề B Đạt Đa; con nhạn ku thương thảm thiết đến tro mu miệng, nay l A Nan; bầy nhạn trn khng nay l năm trăm vị La Hn, cn con nhạn đầu đn bấy giờ chnh l thn Như Lai vậy. Hm nay đy, A Nan thấy lng thường xt, lưu luyến Như Lai cũng như xưa, khng khc, cn năm trăm vị La Hn bay ln hư khng cũng như nầy nhạn xưa vậy. Đề B Đạt Đa lc no cũng muốn lm hại Như Lai, nhưng nhờ sức từ bi, Như Lai thường được an ổn.

Khi Phật ni php ấy, th trăm nghn người chứng quả Tu Đ Hon cho đến quả A La Hn, hoặc pht tm V thượng Chnh đẳng Chnh gic. Cho đến tm Thanh Văn v tm Bch Chi Phật.

*

Lại nữa, Đề B Đạt Đa c tm khng dứt, chỉ muốn tm cch hại Phật, mới tự nghĩ rằng; Nay ta phải nui mng tay cho di, khiến cho thật sắc, lấy thuốc độc nht vo trong, rồi đến chỗ Như Lai, giả vờ vo lễ chn Phật, lc đ dng mười mng tay co cấu chn Phật, cho thuốc độc ngấm vo th chắc Phật phải chết.

Nghĩ xong, Đề B Đạt Đa nhất định lm theo kế ấy. t lu sau Đề B Đạt Đa đến chỗ Như Lai, vo lễ chn Phật, rồi co cấu thật mạnh, nhưng thuốc độc biến thnh cam lồ, nn thn Như Lai khng hề đau đớn.

Lại nữa Đề B Đạt Đa vẫn chưa toại nguyện, rồi lại tự nghĩ: Hm nay Như Lai đang ngồi dưới chn ni Kỳ X Quật, ta hy ln đỉnh ni, lấy một tảng đ lăn xuống để giết Phật. Nghĩ xong liền ln đỉnh ni, lăn đ xuống lm cho ngn chn Như Lai bị thương, nhưng ta lấy lng từ bi, coi kẻ on, người thn đều bnh đẳng.

Lại nữa, ở đời qu khứ xa xưa, cch đy khng biết bao nhiu kiếp, bấy giờ c một vị Phật ra đời, hiệu l Ứng Cng, Chnh Biến Tri, Minh Hnh Tc, Thiện Thệ,Thế Gian Giải, V Thượng Sỹ, Điều Ngự Trượng Phu, Thin Nhn Sư, Phật Thế Tn. Sau khi Đức Phật ấy nhập diệt, trong đời tượng php, c một vị Tỷ Khưu, ngồi thiền định một mnh trong rừng. Tỷ Khưu thường c con rận, sợ n xc no trong khi ngồi thiền, mới giao ước với rặn rằng:

-Lc ta ngồi thiền, ngươi phải lặng lẽ, nằm yn một chỗ, khng được xc no.

Con rận tun theo. Một lc sau c con vắt đến bn, hỏi con rận rằng:

-Sao m thn thể ch bo tốt thế kia?

Rận đp:

-Ti sống nhờ ng chủ đy, thường tu thiền định, v bảo ti ăn uống c giờ giấc, ti lm theo, nn thn thể mới được bo tốt, đẹp đẽ như thế ny.

-Ti cũng muốn lm theo ch, c được khng?

-Ty bc.

Thế l con vắt bm chặt lấy vị Tỷ Khưu đang ngồi thiền m ht mu. Lc đ vị Tỷ Khưu thấy lng phiền no, liền cởi o ra v đốt ngay đi.

Phật ni:

-Vị Tỷ khưu tọa thiền bấy giờ nay l Đại Ca Diếp, con vắt ny l Đề B Đạt Đa, cn con rận ny l thn ta vậy.

Xưa kia, v lợi dưỡng m Đề B Đạt Đa muốn lm hại ta, cho đến ngy nay ta đ thnh Phật, cũng v ham danh lợi, m Đề B Đạt Đa lm cho thn Phật chảy mu, nn mặc dầu đang cn sống m phải đọa vo địa ngục. Đề B Đạt Đa thường mang lng thm độc, hủy hại Như Lai, nếu ni cho đầy đủ việc đ, th cng kiếp cũng khng hết được. Thế m lc no ta cũng đem lng từ bi, thương xt Đề B Đạt Đa, v chnh ta thường gặp Đề B Đạt Đa nn mới chng chứng đạo Bồ Đề. Bởi nhớ trọng ơn ấy nn ta thường đem lng tha thứ.

Bấy giờ đức Như Lai liền sai A Nan đi đến địa ngục, để thăm hỏi, Đề B Đạt Đa xem chịu khổ thế no. A Nan phụng mệnh ra đi. Khi đến ngoi cửa địa ngục, A Nan ni với vin cai ngục l ngưu đầu A Bng rằng:

-Xin gọi hộ ti Đề B Đạt Đa.

-Ngi muốn hi Đề B Đạt Đa no? Chư Phật ở qu khứ đều c Đề B Đạt Đa.

-Ti muốn gọi Đề B Đạt Đa của Phật Thch Ca Mu Ni.

Bấy giờ A Bng vo bo cho Đề B Đạt Đa biết c A Nan đứng ngoi, hiện muốn được gặp. Đề B Đạt Đa liền ra v ni với A Nan:

-Mời A Nan hy vo. Như Lai vẫn cn thương nhớ đến ti ư?

-Như Lai cho ti đến hỏi thăm ng c thể chịu được những nỗi thống khổ ở đy khng?

-Ti ở trong địa ngục A Tỳ ny, cũng như một vị Tỷ Khưu đ thể nhập được ci th vui ở ci trời Tam Thiền.

Phật ni:

-Cc bậc đại Bồ Tt, tu cc php Phương tiện để tiếp dắt chng sinh, th d c phải chịu sinh tử v cc nỗi thống khổ, cũng khng lấy thế lm lo. Nếu ai bảo Đề B Đạt Đa thực l kẻ c nhn, phải đọa địa ngục A Tỳ, th người đ khng hiểu.

Bấy giờ đức Như Lai liền v đại chng m ni r ci mật hạnh nhiệm mầu v cc php đại phuơng tiện, của Đề B Đạt Đa. Khi ấy v lượng trăm nghn Bồ Tt chứng V sinh Php nhẫn, v lượng trăm nghn người mở lng V thượng Chnh đẳng Chnh gic v v lượng trăm nghn người chứng quả Tu Đ Hon cho đến quả A La Hn. Từ trn hư khng, Thin Thần mưa cc thứ hoa, rải khắp đại chng, trỗi thin kỹ nhạc, phng nh sng lớn, rồi ca ngợi rằng:

-Qu ha thay, Đức Như Lai ni Php chưa từng c vậy!

Khi ấy hết thảy đại chng nghe Phật ni Php xong, sung sướng vui mừng, rồi ci đầu lm lễ lui ra.

H́t quyển 4


back_to_top.png next.png Típ Theo Quyển 5

google-site-verification=Iz-GZ95MYH-GJvh3OcJbtL1jFXP5nYmuItnb9Q24Bk0