| 
	 
  
	Kinh Tám Điều Giác Ngộ 
	Sa môn An Thế Cao dịch từ Phạn sang Hán.   Thích Minh Quang dịch từ Hán sang Việt.  
	-o0o- 
	  
	Người con Phật phát tâm học đạo   Luôn ngày đêm y giáo phụng hành   Đại nhân giác ngộ đành rành   Tám điều ghi nhớ, chí thành niệm tu. 
	  
	Điều thứ nhất tâm luông giác biết   Cõi thế gian quả thiệt vô thường   Đổi đời sinh tử tang thương   Cõi nước tuy lớn cũng dường mỏng manh!   Thân tứ đại sinh thành tử hoại   Già bệnh đeo khổ ải, giả không   Hòa hợp năm ấm lửa vòng   Chỉ là ảo ảnh, ngã không thể tìm.   Thế mới biết thế gian hư huyễn   Diệt lại sinh biến chuyển vô thường   Chúng sinh mê đắm chấp nương   Vô ngã chấp ngã vào đường khổ đau.   Tâm là cội nguồn bao nghiệp ác   Thân nghe theo tạo tác tội khiên   Xuống lên sinh tử triền miên   Tội kia đầy dẫy như miền rừng hoang.   Người con Phật phải toan quán sát   Đạo lý này bao quát đường tu   Đó là thiền quán công phu   Dứt mê, chuyển nghiệp, khỏi tù tử sinh.      
	Điều thứ hai phải nên giác ngộ   Ham muốn nhiều, luỵ khổ càng sâu   Nhọc nhằn sinh tử bấy lâu   Đều do tham dục dẫn đầu gây nên.   Tâm ít muốn, giữ bền đạo nghiệp   Hạnh vô vi, không tiếp nghiệp duyên   Tự nhiên sẽ hết não phiền   An vui tự tại giữa miền nhân gian.      
	Điều thứ ba biết tâm rong ruổi   Luôn tìm cầu, đeo đuổi chẳng nhàm   Không sao thỏa được lòng tham   Tội kia theo đó, càng làm càng sâu.   Bậc Bồ tát vô cầu, biết đủ   Vui phận nghèo, qui củ tu hành   Trau dồi tuệ nghiệp lợi sanh   Vung gươm trí tuệ, cắt mành vô minh.      
	Điều thứ tư phải luôn ghi nhớ   Lười biếng làm lỡ dở đạo tâm   Quen theo thói tục lạc lầm   Đắm mê sa đoạ trong hầm khổ đau.   Nên thường phải dồi trau tinh tấn   Dũng mãnh tu phá những não phiền   Bốn ma hàng phục bình yên   Khỏi ngục ấm giới về miền chân như.      
	Điều thứ năm nằm lòng giác biết   Vì ngu si muôn kiếp tử sanh   Bồ tát phát nguyện tu hành   Nghe nhiều học rộng Pháp lành Như Lai.   Để tăng trưởng gia tài trí tuệ   Và tựu thành xuất thế biện tài   Giảng kinh giáo hóa muôn loài   Cho niềm vui lớn, cùng ngồi tòa sen.      
	Điều thứ sáu phải nên giác ngộ   Nghèo khổ nhiều tật đố trách phiền   Thường gây lắm việc oan khiên   Ngang nhiên kết buộc ác duyên với người!   Bậc Bồ tát độ đời bố thí   Bình đẳng tâm không nghĩ oán thân   Càng thương những kẻ ác nhân   Khoan dung hỉ xả những phần lỗi xưa.      
	Điều thứ bảy nhớ ghi giác biết   Ngũ dục là muôn kiếp họa tai   Thân tuy ở tục qua ngày   Tâm không đắm nhiễm trần ai thói đời.   Thường nhớ nghĩ ba y, bình bát   Tiêu biểu cho Bồ tát xuất gia   Chí mong sớm được xa nhà   Sống đời giải thoát an hòa thanh cao.   Lập nguyện lớn cầu vô thượng đạo   Hạnh kiên trì hoài bão độ sanh   Dù bao chướng ngại tu hành   Vẫn không lay chuyển hạnh lành từ bi!      
	Điều thứ tám nhớ ghi giác biết   Lửa tử sinh muôn kiếp đốt thiêu   Chúng sinh khổ não đủ điều   Xưa nay không biết bao nhiêu đọa đày.   Phát tâm lớn chịu thay đau khổ   Hạnh đại thừa rộng độ quần sinh   Khiến cho tất cả hữu tình   Đồng lên bờ giác thanh bình an vui.   Phật Bồ tát tám điều giác ngộ   Từng y theo tự độ, độ tha   Bồ đề tâm phát sâu xa   Tinh tấn hành đạo chướng ma phục hàng.   Vung gươm tuệ cắt màn si ám   Rải mưa bi, dập đám lửa phiền   Pháp thân nương lấy con thuyền   Niết bàn, giải thoát bình yên lên bờ.   Thấy đau khổ, lòng từ không nỡ   Thừa nguyện xưa, thuyền trở bến mê   Lại dùng tám việc đề huề   Chỉ cho sinh chúng quay về bờ kia.   Biết giác ngộ, xa lìa ngũ dục   Thấy tử sinh là ngục khổ đau   Tu tâm quyét sạch trần lao   Theo đường thánh đạo, cùng nhau Niết bàn.   Đệ tử Phật tụng trì tám việc   Niệm niệm luôn tội diệt phước sanh.   Bồ đề chánh giác sớm thành   An vui thường trú, tử sanh không còn.   Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật. 
	  
	Kinh Tám Điều Giác Ngộ 
	  
	 |