Số 0772
Đại Thừa Tứ Pháp Kinh
Hán dịch : Đại Đường Thiên Trúc Tam Tạng Pháp Sư Địa Bà Ha La
Việt dịch : Phật Tử Bùi Đức Huề
Tôi nghe như thế. Một thời Phật ở tại Thất La Phiệt, ở trong vườn Cấp Cô Độc rừng Thệ La. Cùng với các Đại Bí Sô một ngàn hai trăm năm mươi người tham dự. Lại có vô lượng các Bồ Tát Ma Ha Tát.
Khi đó Thế Tôn bảo các Bí Sô! Có bốn loại Pháp. Bồ Tát Ma Ha Tát hết lượng thọ của họ thường nên tu hành. Thậm chí tuy gặp Nhân Duyên mất mệnh, cũng không được buông bỏ.
Thế nào là bốn?
Các Bí Sô! Bồ Tát hết thọ, thậm chí gặp gỡ Nhân Duyên Mất Mệnh. Nhất định không được buông bỏ Tâm Bồ Đề.
Các Bí Sô ! Bồ Tát hết thọ, thậm chí gặp gỡ Nhân Duyên Mất Mệnh. Nhất định không được buông bỏ Tri Thức Thiện.
Các Bí Sô! Bồ Tát hết thọ, thậm chí gặp gỡ Nhân Duyên Mất Mệnh. Nhất định không được dứt bỏ chịu nhẫn nhịn yêu vui.
Các Bí Sô! Bồ Tát hết thọ, thậm chí gặp gỡ Nhân Duyên Mất Mệnh. Nhất định không được buông bỏ Vắng Lặng Thanh Tịnh.
Các Bí Sô! Như bốn Pháp đó. Bồ Tát hết thọ, thường nên kiên trì, chắc chắn mất thân mệnh mà không buông rời.
Khi đó Thế Tôn nói lại nghĩa đó đọc bài kệ nói rằng:
Trí Tuệ sáng thế gian
Cần phát Tâm Bồ Đề
Thường nhớ tất cả Trí
Thường gần Trí Thức Thiện
Ở chịu nhẫn yêu vui
Dừng dựa A-Luyện-Nhã
Giống như Vua Sư Thầy
Rời xa các sợ hãi
Người Tuệ sáng suốt tu hành pháp này. Có thể nhanh vượt qua các lưới võng của Ma. Nhanh chứng được Bình Đẳng Chính Đẳng Bồ Đề.
Khi Phật nói kinh này xong. Các Chúng Bí Sô vui vẻ cung kính thi hành.
Kinh Bốn Pháp của Bậc Đại Thừa
Ngày 30 tháng 12 năm 2013
Thân An, Minh Quý đánh máy chữ Việt
|