* Buddha Mountain * Phật Sơn

Calgary Alberta Canada

[中文ENGLISH]

[ TRANG CHỦ | KINH ĐIỂN | ĐẠI TẠNG KINH | THẦN CHÚ |HÌNH ẢNH | LIÊN LẠC ]

Số 0518

Phật Nói Kinh Chiên Đà Việt Quốc Vương

Hán Dịch: Đời Tống Cư Sĩ Tự Cừ Kinh Thanh.

Việt Dịch: Cư Sĩ Thân An, Minh Quý.

-o0o-

Nghe như vầy, một thời Phật tại vườn Kì Thọ Cấp Cô Độc nước Xá Vệ, cùng với một ngàn hai trăm năm mươi Tỳ Kheo câu hội.

Lúc đó có vua danh hiệu là Chiên Đà Việt, tín phụng đạo Bà la môn. Vua Trị Nước đó thường hay sử dụng các Bà La Môn.

Tiểu phu nhân của vua được thương trọng đặc biệt, lúc mang bầu, các phu nhân khác ganh tị, lấy vàng cho Bà La Môn. Nói đâm thọc với vua rằng: người này hung ác, nếu phu nhân đó sanh con, chắc sẽ gây hoạn cho nước nhà

Vua nghe rồi rất là lo sầu không vui, hỏi Bà la môn rằng: Phải làm thế nào? Bà la môn nói rằng: Chỉ nên giết luôn họ à.

Vua nói: nhân mạng rất nặng, đâu có thể giết được.

Báo rằng: Nếu không giết họ thì phải lo lắng cho mất nước vong mạng, họa không nhỏ đó.

Vua nghe và làm theo lời nói đó, rồi điên loạn giết bỏ và đem chôn.

Sau đó đứa bé sanh trong mồ mả, mẹ đứa bé bị bán thân bất toại, bé được uống sữa mẹ. Nhẫn đến ba năm sau, mồ mả đó bị sụp bể, sau đó đứa bé ra được. cùng vui chơi với chim thú, ban đêm thì về ngủ trong mồ mã.

Lúc bấy giờ đứa bé được sáu tuổi, Đức Phật dùng tấm lòng Từ Bi rộng rải. nghỉ đến sự siêng năng cực nhọc của đứa bé này, cùng đồng bọn với chim thú, liền hóa thành Sa Môn. Bị phục[1] đến kêu hỏi rằng: Con là con nhà ai, ở tại nơi nào?

Đứa bé hoan hỉ báo rằng : Con không nhà ở, chỉ tá túc trong mồ mã này. nay con cầu xin được đi theo với đạo nhân.

Đức Phật nói, con theo ta đi là vì sao vậy?

Đứa bé báo rằng: Thiện ác của con hôm nay. sau cùng là phải đi theo Đạo nhân,

Phật đem đứa bé đi đến trong vườn Kì Hoàn, thấy giới Pháp oai nghi của chư Tỳ Kheo, trong lòng rất là vui vẽ. Liền bạch Phật rằng: Con muốn xin làm Tỳ Kheo.

Phật liền nghe theo. Lấy tay giờ đầu đứa bé, tóc rụng áo Cà sa tự nhiên mặt trên mình rồi đặt tên là Tu Đà. Thọ Tôn giới từ đức Phật, siêng cần tinh tấn, tâm không giải đãi, bảy ngày thì chứng được đạo La Hán.

Phật bảo Tu Đà: Thọ Tôn giới từ đức Phật, là căn bản nhổ bạt dục tánh, sanh tử được tự tại. Giờ Nay thích nghi đến độ vua Chiên Đà Việt ấy.

Tu Đà thừa lời dạy của Phật, đầu diện sát đất đảnh lễ đức Phật rồi đi đến nước đó, ở tại trước cửa hoàng cung, xin được gặp vua. Thần hạ bạch với vua rằng: Ở ngoài có vị đạo nhân xin muốn gặp vua.

Vua nghe rồi liền ra gặp gỡ rồi hỏi rằng? Tôi có việc rất lo lắng, chẳng biết làm sao?

Đạo nhân nói: lo lắng gì vậy?

Vua nói: Tôi đã tuổi già, cũng sắp qua thời, trong nước không ai thừa kế, vì đó mà tôi lo lắng

Đạo nhân nghe lời nói của vua, trước đó không trả lời mà lại cười một mình,

Vua tức nói rằng: Tôi nói chuyện với đạo nhân, trước không trả lời tôi, mà lại còn cười một mình, liền muốn trị tội xử giết.

Tu Đà hiểu ý đó, liền nhẹ nhàng bay bỏng, ở lại trên không gian, chia thân rời thể, ra vào không gì ngăn cách.

Vua thấy sự biến hóa oai thần đó liền sợ hải hối hận mà nói rằng: Tôi thật ngu si, không phân biệt đúng hay sai, chỉ mong đại thần, một trả báo để tôi được tự quy mệnh.

Tu Đà liền xuống từ trên không đến trước mặt vua, nói vua rằng: Thật lành nếu có thể tự quy, nên tự quy y Phật. Phật là Đại Sư của tôi. Là Tôn của ba giới, độ thoát chúng sanh.

Vua liền  ra sắc lệnh quần thần nghiêm chỉnh giá lâm nơi chổ Phật, Tu Đà rồi dùng sức đạo, trong khoảng thời gian giản tay, đưa vua và nhân dân cùng đến nơi Phật, đầu diện sát đất, đảnh lễ đức Phật, quy mệnh ba Tôn, xin thọ năm giới, làm Ưu Bà Tắc,

Phật Bảo vua rằng: Muốn biết Tỳ Kheo Tu Đà là ai, đó là đứa con mà xưa kia vua theo lời đâm thọc của Bà La Môn mà giết người mang bầu đó. Sau khi mẹ chết, đứa bé sanh trong mồ mã mẹ bán thân bất toại trong mã, con được uống sữa mẹ cho đến saú tuổi, nay theo tôi học Đạo, cho đến giờ nầy.

Vua nghe lời nói của Phật. càng sợ hải không thể tự kềm chế.

Đức Phật nói rằng: Xưa kia đời Câu Tiên Ni Phật. Có vua hiệu là Phật Xá Đạt, vua và ba ức dân trong nước, đều theo vua cúng dường ba Tôn. Lúc ấy có một phàm phu, nhà nghèo không sự nghiệp, hay làm thuê cho nhà họ Phú trong nước. chăn nuôi vài trăm con bò, thấy vua và dân cúng dường Tỳ Kheo Tăng . liền hỏi rằng: Các Khanh làm thế cho gì?

Nhân dân đáp rằng: chúng tôi cúng dường ba Tôn sau này sẽ được Phước báo đó.

Liền lại hỏi rằng: được phước báo nào vậy?

Nhân dân báo rằng: Người có tâm thanh tịnh, bố thí ba Tôn, sau này những nơi ở, đều an lạc tôn quý, không có cực khổ siêng cần,

Liền nghỉ rằng: tôi ở nghèo cùng chỉ làm thuê chăn nuôi, tự mình không đủ ăn uống, nên lấy gì để thí, liền suy nghỉ rằng: chỉ còn là về lấy sữa bò chiên thành lạc tô[2]. Tịnh tâm dâng cúng Tỳ Kheo.

Tỳ Kheo Tăng chú nguyện rằng: Cầu cho ngươi đời đời đều được phước báo đó ở bất cứ nơi nào. Sau đó xoay chuyển thay đổi sanh tử, luôn được phước đó. Hoặc cao làm chư Thiên, hoặc thấp làm vương hầu.

Đến sau này lúc làm vua đi săn thấy trong nước có con bò cái tốt đang mang thai, vua sai người bắt bò đó giết. Phu nhân bảo vua rằng:  Đừng để người ta giết con của đó à.

Lúc bấy giờ chủ của con bò đến lấy bò con về, mổ bụng đấy bò con ra rồi nuôi dưởng bảo vệ, chủ bò tức nói rằng. Nên để vua như con bò nầy vậy.

Sau đó thần hồn đến đây làm con của vua, lúc chưa ra đời, mẹ bị vua giết, muốn biết Tu Đà là ai tức là người này, mẹ Tu Đà thấy kẻ giết cuồng loạn này tức là phu nhân của vua thời xưa, Bà La Môn chính là chủ bò, sở dỉ Tu Đà sanh trong mồ mã, được uống sữa người mẹ bán thân bất toại, tự nuôi lớn lên là do túc mệnh (kiếp xưa) lấy lạc tô cúng dường Tỳ Kheo Tăng.

Đức Phật nói: Tội phước hưởng ứng với nhau như bóng theo hình, chưa có khi nào làm việc lành mà không được phước báo. Làm việc ác mà không bị ương nạn.

Vua nghe Phật nói Kinh này, hiểu rỏ ý nghĩa liền chứng được đạo Tu Đà Hoàn, nhân dân trong nước, đều theo vua phụng trì năm giới.,hành mười thiện, quy mệnh ba Tôn hoặc có người đắc đạo Tu Đà Hoàn,Tư Đà Hàm, A La Hán. Tứ bối Đệ Tử [3],Thiên Long quỷ thần nghe Kinh xong, đều hoan hỉ tiến đến trước Phật đảnh lễ rồi đi.

Phật Nói Kinh Chiên Đà Việt Quốc Vương

--------------------------------------------------

Chú Thích

[1] Bị phục : Y phục trang hoàng như thường xuyên. Y phục có qui tắc.

[2] lạc tô : Đồ ăn chiên dòn làm bằng chất sữa.

[3] Tứ bối Đệ Tử : dân chúng, những người ở khắp bốn phương

 

Dịch xong Ngày 16 tháng 1 năm 2014

 

No. 518

佛說旃陀越國王經

聞如是:

一時,佛在舍衛國祇樹給孤獨園,與千二百五十比丘俱。

時有國王,號名旃陀越,奉事婆羅門道,王治國政輒任用諸婆羅門。

王小夫人,特見珍重,時兼娠。諸夫人憎嫉之,以金賜婆羅門,令譖之於王言:「此人凶惡,若其生子,必為國患。」

王聞之,甚愁憂不樂,問婆羅門言:「當如之何?」

婆羅門言:「唯當并殺之耳。」

王言:「人命至重,何可殺之?」

言:「若不殺者,必有亡國喪身之憂,禍不細也。」

王便聽用其言,遂見殺,便葬埋之。

後於塚中生,其母半身不朽,兒得飲其湩,乃至三年,其塚崩陷,兒後得出,與鳥獸共戲,暮即還塚中宿。

兒時年六歲,佛以普慈,念其勤苦與鳥獸同群,即化為沙門,被服往呼,問之言:「汝是誰家子?居在何處?」

兒歡喜報言:「我無家居,但栖宿此塚中耳,今乞隨道人去。」

佛言:「汝隨我去,何等為乎?」

兒報言:「我今善惡,終當隨道人。」

佛便將其到祇洹中,見諸比丘威儀法則,意甚樂之,便白佛言:「我欲乞作比丘。」

佛即聽之,以手摩其頭,髮墮袈裟自然著身,名為須陀,從佛受尊戒,勤意精進,心不懈怠,七日便得羅漢道。

佛語須陀:「從佛受尊戒,拔欲之根本,生死得自在,今宜往度彼旃陀越王。」

須陀承佛教,頭面著地,為佛作禮,往到其國,住在宮門,請見於王。臣下白王言:「外有道人,乞欲見王。」

王聞之即出,與相見,問言:「我大有所憂者,當之何?」

道人言:「何所憂耶?」

王言:「我年已長,且欲過時,國無續嗣,為之愁憂。」

人聞王語,初不應之獨笑而已。王便恚言:「我與道人語,初不答我,而反獨笑,即欲治殺之。」

須陀知其意,便輕舉飛翔,上住空中,分身散體出入無間。王見其威神變化,即恐怖悔過言:「我實愚癡,不別真偽,唯願大神一還,令我得自歸命。」

須陀即從空中下住王前,謂王言:「若能自歸甚善,當自歸於佛,佛是我大師,三界之尊,度脫眾生。」

王便群臣,嚴駕當到佛所,須陀便以道力,如申臂頃,將王及人民,俱到佛所,頭面著地,為佛作禮,歸命三尊,乞受五戒,為優婆塞。

佛告王言:「欲知比丘須陀者,是王昔所用婆羅門言譖,殺兼娠者子也。母死之後,子於塚中生,塚中母半身不朽,得飲其湩,乃至六年,今隨我為道,乃致於此。

王聞佛言,更恐怖不能自勝。

佛言:「昔拘先尼佛世,有國王號名佛舍達,王及國中三億人,皆隨王供養三尊。時有凡人,居貧無業,常為國中富姓賃放牧,養牛數百頭。見王及人民供養比丘僧,即問言:『卿等何所為乎?』人民答言:『吾等供養三尊,後當得其福。』即復問言:『得何等福耶?』人民報言:『人有淨心施三尊者,後所在處安樂尊貴,無有勤苦。』即念言:『我居貧窮,但賃放牧,自無飲食,當何以施?』即念言:『唯當還取牛湩,煎以為酪酥,淨心上比丘。』比丘僧願言:『令汝世世所在處當得其福,自後展轉更生死,輒受其福,或上為諸天,或下為王侯。』

「乃後為王時出遊獵,見國中人有好牸牛懷犢,王便令人取牛殺之。夫人語王:『莫令人殺其子也。』時牛主追還,破取其子養護之。其主恚言:『當令王如此牛也。』自後魂神來為王作子,時未出生,母為王所殺。欲知須陀者即是也;須陀母見殺者,則是時王夫人也;婆羅門者牛主是也。須陀所以於塚中生,其母半身不,得飲其湩以自長大者,由其宿命以酪酥上比丘僧故。」

佛言:「罪福響應,如影隨形,未有為善不得福,行惡不受殃者。」

王聞佛說經,意解即得須陀洹道,國中人民皆隨王奉五戒,行十善,歸命三尊,或有得須陀洹、斯陀含、阿那含、阿羅漢者。四輩弟子、天龍鬼神,聞經歡喜,前為佛作禮而去。

佛說旃陀越國王經

 

 

back_to_top.png

 

 

[ TRANG CHỦ | KINH ĐIỂN | ĐẠI TẠNG KINH | THẦN CHÚ |HÌNH ẢNH | LIÊN LẠC ]

 

google-site-verification=Iz-GZ95MYH-GJvh3OcJbtL1jFXP5nYmuItnb9Q24Bk0