Số 0472
KINH PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA THIỆN KIẾN BIẾN HÓA VĂN THÙ SƯ LỢI VẤN PHÁP
Hán dịch: Tam-tạng Minh Giáo Đại sư, nước Nhạ Lạn Đà, Tây Thiên Trung Ấn-Độ.
Việt dịch: Thích nữ Tâm Thường
Tôi nghe như vầy:
Một thời, đức Thế tôn ngự ở núi Thứu Phong, nơi thành Vương xá, cùng với chúng đại Tỳ-kheo và đại Bồ-tát Văn Thù Sư Lợi.v.v... cả đại chúng vây quanh.
Bấy giờ, Phật bảo đồng tử Văn Thù Sư Lợi:
- Này Phật tử! Nay ta sẽ v́ các chúng sanh - đối với Tứ Thánh đế tâm sanh điên đảo, thường phải ở măi trong luân hồi, không thể ĺa khỏi - mà giảng thuyết pháp Tứ Thánh đế chắc thật này.
Văn Thù Sư Lợi bạch Phật:
- Kính bạch Thế Tôn Như Lai Ứng Chánh Đẳng Giác! V́ nhơn duyên ǵ các chúng sanh không thể xa ĺa luân hồi hư vọng như vậy, mà lại chẳng hiểu chẳng biết?
Phật dạy:
- Này Văn Thù Sư Lợi! Ta thấy chúng sanh chịu luân hồi hư vọng như vậy là v́ lẽ ǵ?
Này thiện nam tử! Đó đều là v́ từ vô thỉ đến nay vọng sanh phân biệt chấp trước về cái ngă kia.
Này Văn Thù Sư Lợi! V́ nhơn duyên như vậy nên phải chịu nghiệp báo ngu si, luân hồi hư vọng này. V́ sao thế? - V́ các chúng sanh ngu si này chẳng nghe, chẳng biết pháp tịch tịnh tối thượng, nhất thiết chẳng tự tư duy thức tỉnh ba nghiệp, buông lung thân - khẩu - ư, tạo các phiền năo ngă tham, ngă sân, ngă si.v.v...
Nay Ta ở trong giáo pháp của đức Như Lai, được xuất gia thọ giới thanh tịnh, tu tập giữ ǵn hạnh thanh tịnh, xa ĺa luân hồi, được đạo Niết-bàn, thoát ṿng khổ năo. Lại tự tư duy: “Tánh của phiền năo này tức là pháp thiện, tức là pháp hữu lậu, tức là pháp vô lậu, tức là pháp luân hồi, là pháp thế gian, xuất thế gian, tức pháp trí, tức pháp dứt bỏ, là pháp chắc thật, là pháp quán trí viên măn, là pháp quán khổ - tập - diệt - đạo chắc thật, cho đến pháp giới chắc thật”.
Lại tư duy: “Tất cả hành là hư dối, tất cả hành là khổ năo, tất cả hành là vô tướng. Ta nếu đắc được như vậy, tức là có thể xa ĺa tất cả hư dối và được tùy ư thọ sanh”.
Nếu quán ngă thấy chẳng ĺa đạo đế tức là đắc được pháp kia, và làm việc ǵ đều được tùy ư. Lại đối với pháp kia ghi nhớ không lầm, đối với tất cả pháp tâm không sai khác. Thường biết như vậy tức là được xa ĺa bất tín, ngu si, mê hoặc, hủy báng, khen ngợi, được giải thoát tất cả cái khổ về ngă này và ngay khi ấy ngă không c̣n một mảy may nào khó thực hành.
Nếu A-la-hán nào thường biết cái ngă này th́ vị ấy khi mạng chung tự thấy chỗ sẽ thọ sanh, xả bỏ tâm cũ, được tâm Bồ-đề của Phật, tùy theo sự ưa thích mà tự tại đi đến, tức là được đến cảnh giới vô vi. Vị ấy đắc được khổ trí, pháp trí này.
Nếu biết rơ ngă tập hợp tất cả pháp th́ sanh tâm bất tín, nghi ngờ, chê bai, cùng các thứ sợ hăi. Nếu chẳng tin pháp này, dứt hết tập này th́ vị đó khởi lên tư duy như vầy: “Diệt đế chắc thật”. Vị đó lại tư duy: “Pháp này nên thực hành như vậy th́ đạt được Diệt đế. Pháp này nếu thực hành như vậy th́ chắc chắn diệt”. Thực hành như vậy th́ tâm ư vị đó chắc chắn sanh nghi ngờ và sau khi chết sẽ đọa trong địa ngục lớn.
Thế nào là như thật tư duy sanh tất cả pháp?
Khi ấy đồng tử Văn Thù Sư Lợi bạch Phật:
- Kính bạch Thế Tôn! Thế nào là tâm thấy Tứ Thánh đế?
Phật bảo Văn Thù Sư Lợi:
- Nếu người nào thấy được tất cả pháp chẳng sanh tức là thấy Khổ đế. Nếu thấy tất cả pháp sanh ra đều tiêu diệt th́ tức là thấy Tập đế. Nếu thấy tướng tất cả pháp tịch tịnh Niết-bàn tối thượng th́ tức là thấy Diệt đế. Nếu thấy tánh tất cả pháp rốt ráo th́ tức là thấy Đạo đế.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu vị kia thấy Tứ Thánh Đế này chẳng phải thật, chẳng phải hư, là thiện pháp, là bất thiện pháp, là hữu lậu, là vô lậu, là thế gian, là xuất thế gian, là hữu vi trí, là vô vi trí, là pháp không biến đổi, là pháp quán khổ tập liễu biệt trí, là Diệt đế chắc thật, cho đến pháp giới Đạo đế chắc thật chẳng thể thay đổi, th́ v́ lẽ ǵ tất cả chúng sanh ngu si đắm trước dục lạc? Ngay trong pháp thật tướng này mà lại sanh mê lầm? Các chúng sanh kia đối với pháp tịch diệt không tư duy kỹ, cho đến tự tánh của tất cả pháp tịch tịnh chẳng được hiện tiền; chẳng biết pháp này là chẳng phải thủ, chẳng phải xả, chẳng phải ĺa thủ xả. Ngay nơi cảnh giới tham hiện bày Niết-bàn, cảnh giới sân, cảnh giới si cho đến cảnh giới luân hồi đều có thể hiện bày cảnh giới Niết-bàn vắng lặng.
Nếu người nào đối với tất cả pháp có thể hiện bày tự tánh b́nh đẳng như vậy th́ sẽ được tự tại vô ngại trong tất cả pháp.
Thế nào là chẳng biết pháp chơn thật kia? - Nếu người nào đối với pháp bất sanh, bất diệt, tâm đồng như hư không th́ đối với cái b́nh đẳng với Phật không thể nắm bắt được, b́nh đẳng với Pháp không thể nắm bắt được, b́nh đẳng với Tăng không thể nắm bắt được, cho đến b́nh đẳng với Niết-bàn tịch tịnh cũng không thể nắm bắt được. Như vậy, đối với tất cả pháp vị tằng hữu chẳng c̣n sanh nghi ngờ, liền được xa ĺa si, không sanh, không xuất, cho đến xa ĺa tất cả cảnh giới Niết-bàn tịch tịnh tối thắng. Này Văn Thù Sư Lợi! Tất cả pháp chơn đế như thế chẳng thể thấy được, cho nên Tu Bồ Đề mới không đi đảnh lễ Như Lai. Như Tu Bồ Đề mà c̣n đắc được vô ngă, huống lại là Như Lai th́ làm sao mà thấy có? Đừng nên hiểu như vậy.
Này Văn Thù Sư Lợi! Như vậy, trong tất cả pháp bất sanh v́ có sự thấy nên chẳng phải thấy Tứ Thánh đế.
Bấy giờ Văn Thù Sư Lợi Pháp Vương Tử bạch Phật:
- Kính bạch Thế Tôn, thế nào là thấy Tứ niệm xứ?
Phật bảo Văn Thù Sư Lợi:
- Tu Bồ Đề sẽ quán đắc thân bất tịnh, thấy niệm xứ của thân. Quán thọ là khổ, thấy niệm xứ của thọ. Quán tâm vô thường, thấy niệm xứ của tâm. Quán pháp vô ngă, thấy niệm xứ của pháp.
Văn Thù Sư Lợi lại bạch Phật:
- Kính bạch Thế tôn! Thật tướng như vậy làm sao giảng thuyết? Lại làm thế nào để thấy được Tứ niệm xứ chơn thật?
Phật bảo Văn Thù Sư Lợi:
- Hăy dừng lại ở đây. Chơn thật đế Như Lai giảng thuyết khó hiểu, khó biết.
Văn Thù Sư Lợi thưa:
- Cúi xin Thế Tôn hăy nói về việc đó, phân biệt diễn giảng rộng răi về Tứ niệm xứ chơn thật kia.
Phật dạy:
- Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu thầy thấy thân đồng như hư không, tức là thấy thân niệm xứ trong thân này.
Lại nữa, này Văn Thù Sư Lợi! Nếu dối với nội ngoại trung gian, trong thọ có sở đắc tức là thấy thọ niệm xứ.
Lại nữa, này Văn Thù Sư Lợi! Nếu thấy tâm trí này có vuông, tṛn, lớn, nhỏ tức là thấy tâm niệm xứ trong tâm này.
Lại nữa, này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với pháp thiện, bất thiện, hữu lậu, vô lậu, cho đến phiền năo thế gian, xuất thế gian có sở đắc, tức là chẳng phải thấy pháp niệm xứ trong pháp này.
Lại nữa, này Văn Thù Sư Lợi! Bốn niệm xứ chơn thật này nên hiểu như vậy.
Văn Thù Sư Lợi bạch Phật:
- Kính bạch Thế Tôn, thế nào là thấy Tứ chánh cần?
Phật bảo Văn Thù Sư Lợi:
- Nếu người nào quán mười hai duyên sanh hoàn toàn vắng lặng, cho đến vô tánh đối với tất cả pháp chẳng thể nắm bắt, th́ vị kia sẽ phát khởi tâm tinh tấn khen ngợi pháp, diệt trừ tất cả nghiệp bất thiện đă sanh; v́ tất cả pháp bất thiện chưa sanh khiến cho không sanh; pháp thiện chưa sanh, phát khởi tâm tinh tấn khiến cho sanh; pháp thiện đă sanh khiến cho được tồn tại lâu dài không bỏ mất; sẽ phát khởi tâm tinh tấn viên măn như tất cả pháp ĺa thủ, ĺa xả, chẳng ĺa thủ xả. Nếu người nào được chánh ức niệm như vậy th́ vị đó sẽ không c̣n khởi tâm lại nữa và liền đạt được hạnh tam ma địa này.
Vị kia tư duy như thế nào để đắc thần túc? Làm thế nào để trụ b́nh đẳng với tất cả pháp? - Th́ này, Văn Thù Sư Lợi, phải nên thấy Tứ chánh cần như vậy.
Văn Thù Sư Lợi lại bạch Phật:
- Kính bạch Thế tôn! Thế nào là thấy Ngũ căn?
Phật dạy:
- Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu vị nào thấy tất cả pháp hoàn toàn không sanh, tức là hiểu được Tín căn. V́ lẽ ǵ? - Này Văn Thù Sư Lợi! V́ vị này hoàn toàn không sanh Tín căn, đối với tất cả pháp tâm không thể nắm bắt, v́ vốn đă ĺa danh tự này.
Lại nữa, này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả pháp ĺa nhớ nghĩ, không rong ruỗi t́m cầu, không dừng lại một nơi th́ đó gọi là Tinh tấn căn.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả các pháp, xa ĺa minh liễu hiện tiền, xa ĺa tâm sai biệt, không c̣n phát khởi th́ đó là Niệm căn.
Lại nữa, này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với các pháp thường hay ĺa sanh diệt, tánh năng giác, sở giác, tánh không, tánh chẳng phải không, th́ đó là Định căn.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu tánh hoàn toàn có, hoàn toàn không, đối với tất cả pháp không thể nắm bắt th́ đó là Tuệ căn.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nên hiểu như vậy để biết rơ về Ngũ căn.
Văn Thù Sư Lợi thưa:
- Kính bạch Thế Tôn, thế nào là thấy Ngũ lực?
Phật dạy:
- Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu thấy được tất cả tâm pháp rộng lớn này ĺa tánh, ĺa tướng, th́ đó là Tín lực.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với đạo Bồ-đề tinh tấn cầu công đức, hay ĺa thủ xả, chẳng ĺa thủ xả, th́ đó là Tấn lực.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả pháp ĺa các việc nhớ nghĩ, không tính toán th́ đó là Niệm lực.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tấ cả pháp đều vô tướng th́ đó là Định lực.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu thường hay xa ĺa tất cả sở kiến cho đến Niết-bàn th́ đó là Tuệ lực.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nên hiểu như vậy để biết rơ về Ngũ lực.
Văn Thù Sư Lợi thưa:
- Kính bạch Thế Tôn! Thế nào là thấy Thất giác phần?
Phật dạy:
- Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu thấy tất cả pháp không có tự tánh, không nhớ nghĩ th́ đó là Niệm giác phần.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả pháp, tâm chẳng thể đo lường, nói là thiện hay bất thiện và đắc thọ kư, th́ đó là Trạch pháp giác phần.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả pháp có thể ĺa thủ, chẳng phải ĺa thủ xả, lại đối với các pháp xả ly tư lự, th́ đó là Tinh tấn giác phần.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả pháp chẳng sanh ái trước, hiểu tất cả pháp là vô sanh th́ đó là Hỷ giác phần.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả pháp, tâm sanh tin ưa, hiểu tất cả pháp không thể nắm bắt th́ đó là Khinh an giác phần.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả pháp, tâm không trạo cử th́ đó là Định giác phần.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả pháp không trụ, không đắm, không thể giác tri th́ đối với tất cả pháp không sanh tham đắm. Nếu đạt được xả như vậy th́ đó là Xả giác phần.
Này Văn Thù Sư Lợi! Bảy Bồ-đề phần này nên hiểu như vậy để có thể biết rơ.
Văn Thù Sư Lợi thưa:
- Kính bạch Thế Tôn, thế nào là thấy Bát chánh đạo?
Phật bảo Văn Thù Sư Lợi:
- Nếu không thấy đúng đắn, cho đến không thấy tất cả là không tánh, pháp không có hai tướng, tâm không trở ngại th́ đó là Chánh kiến.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu thấy tất cả pháp ĺa các trở ngại, chẳng phải ĺa các trở ngại, tâm không đắm trước th́ đó là Chánh tư duy.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu thấy tất cả pháp không có giới hạn, gọi là không giới hạn, b́nh đẳng giảng thuyết th́ đó là Chánh ngữ.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu thấy tất cả pháp không có động tác, ĺa tâm bi mẫn vốn chẳng sanh th́ đó là Chánh nghiệp.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả pháp không vui mừng, không sân giận, các pháp chẳng sanh th́ đó là Chánh mạng.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả pháp không có khởi diệt, không có dụng lực th́ đó là Chánh tinh tấn.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tất cả pháp niệm niệm chẳng sanh, không có tri giác, ĺa các tư duy th́ đó là Chánh niệm.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu đối với tự tánh, phi tánh của tất cả pháp thường xa ĺa, không đắm trước th́ đó là Chánh định.
Này Văn Thù Sư Lợi, Bát chánh đạo này nên hiểu như vậy tức là có thể biết rơ.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu người nào thấy tâm Tứ thánh đế như vậy tức là được thấy Tứ niệm xứ, Tứ chánh cần, Tứ thần túc, Ngũ căn, Ngũ lực, Thất Bồ-đề phần, Bát thánh đạo phần. Tâm chân thật th́ chính là cầu sang bờ bên kia, đến cơi thật tế, được đại an lạc, đặt gánh nặng xuống, xa trần, ĺa cấu, quán thân vô tướng, đến vô sanh nhẫn. A-la-hán, Sa-môn, Bà-la-môn đến bờ thanh tịnh bên kia th́ gọi là đa văn, là chơn Phật tử, là Năng-nhơn tử, có thể đối địch với oan gia, vứt bỏ phiền năo, được đại kiên cố, không già nua, không lo sợ, không nghi hoặc, cũng không hư luận, không đây, không kia, th́ gọi Tỳ kheo này là ngọn cờ Thánh pháp.
Này Văn Thù Sư Lợi! Nếu được pháp nhẫn như vậy th́ được lợi ích rất lớn, đáng được tất cả thế gian, trời, người, A-tu-la... cúng dường.
Này Văn Thù Sư Lợi! Cho nên người này được lănh thọ tất cả các quốc độ, không sót một cơi nào, đều được cúng dường các thức ăn uống thanh tịnh, v́ đă xa ĺa luân hồi, được đến bờ Niết-bàn, thoát khỏi các ṿng khổ, cho đến đạt được Nhứt thiết Chánh biến tri, Chánh đẳng Bồ-đề. Người phát khởi tâm pháp này th́ cầu nguyện điều ǵ cũng đều đạt được.
Bấy giờ, khi đức Thế Tôn thuyết pháp này, có ba vạn hai ngàn thiên tử đều đắc pháp này. Chúng chư thiên kia ở trước Như Lai Thế Tôn Ứng Chánh Đẳng Giác và đại Bồ-tát Văn Thù Sư Lợi rải hoa mạn-đà-la, hoa ma-ha mạn-đà-la để cúng dường và thưa như vầy:
- Những vị nào ở trong Phật pháp của Như lai sẽ được xuất gia thọ giới thanh tịnh. nếu khi giảng thuyết pháp này mà nhất tâm lắng nghe, lănh thọ th́ đắc đạo Bồ-đề.
Lại có chúng Tỳ kheo tám ngàn một trăm vị, tâm được dứt sạch các lậu, được giải thoát, không c̣n tái sanh.
Lại có bốn vạn hai ngàn Bồ-tát đắc Vô sanh pháp nhẫn.
Bấy giờ, tất cả cung điện của ma vương, núi rừng, đại địa, khoáng dă ở trong tam thiên đại thiên thế giới đều chấn động sáu cách. Trong hư không mưa các hoa trời và có lời tán thán rằng:
- Lành thay! lành thay! Khéo giảng thuyết pháp này, thật là hy hữu!
Âm thanh phát ra như vậy, mười phương đều nghe.
Phật thuyết kinh này xong, Văn Thù Sư Lợi Pháp Vương Tử và chúng đại Bồ-tát cùng các Tỳ kheo, tất cả thế gian, chư thiên, nhơn dân, A-tu-la, Càn-đạt-bà,.v.v... nghe Phật giảng thuyết đều rất hoan hỷ, đảnh lễ Phật rồi lui ra.
KINH PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA THIỆN KIẾN
BIẾN HÓA VĂN THÙ SƯ LỢI VẤN PHÁP
Hết
|