佛山* Buddha Mountain * Phật Sơn

Calgary Alberta Canada

[中文ENGLISH]

[ TRANG CHỦ KINH ĐIỂN | ĐẠI TẠNG KINH | THẦN CHÚ | HÌNH ẢNH | LIÊN LẠC ]

KINH CHÁNH PHÁP HOA

(KINH HOA CHÁNH PHÁP) 

Hán dịch: Đời Tây Tấn, Tam tạng Pháp sư Trúc Pháp Hộ,người nước Nguyệt Thị.
Việt dịch: Linh-Sơn Pháp Bảo Đại Tạng Kinh

-o0o-

Quyển 8

Phẩm 16: NGỰ PHƯỚC SỰ 

 

Số 0263

KINH CHÁNH PHÁP HOA 10 Quyển

MỤC LỤC

Quyển 1

Phầm 1: Ánh Sáng Điềm Lành

Phẩm 2: Thiện Quyển

Quyển 2

Phẩm 3: Ứng Thời

Quyển 3

Phẩm 4: Tin Ưa

Phẩm 5: Cây Thuốc

Phẩm 6: Thọ Kư Cho Hàng Thanh Văn

Quyển 4

Phẩm 7: Văng Cổ  

Quyển 5

Phẩm 8: Thọ Kư Năm Trăm Đệ Tử

Phẩm 9: Thọ Kư Cho A Nan Và La Vân

Quyển 6

Phẩm 10: Dược Vương Như Lai

Phẩm 11: Tháp Bảy Báu

Phẩm 12: Khuyến Thuyết

Quyển 7

Phẩm 13: An Lạc Hạnh

Phẩm 14: Bồ Tát Từ Đất Vọt Lên

Phẩm 15: Như Lai Hiện Thọ

Quyển 8

Phẩm 16: Ngự Phước Sự

Phẩm 17: Khuyến Trợ

Phẩm 18: Khen Pháp Sư

Quyển 9

Phẩm 19: Thường Bị Khinh Mạn

Phẩm 20: Như Lai Thần Túc Hạnh

Phẩm 21: Bồ Tát Dược Vương

Phẩm 22: Bồ Tát Diệu Hống

Quyển 10

Phẩm 23: Quang Thế Âm Phổ Môn

Phẩm 24: Tổng Tŕ

Phẩm 25: Tịnh Phục Tịnh Vương

Phẩm 26: Phổ Hiền

Phẩm 27: Chúc Lụy

 

Bấy giờ, Đức Thế Tôn bảo Đại sĩ Di-lặc:

- Này A-dật nên biết! Nay khi Phật nói kinh Như Lai thọ hạn này, có sáu mươi tám ức triệu trăm ngàn hằng hà sa các Bồ-tát đạt được pháp nhẫn bất khởi, hai ngàn hằng hà sa Bồ-tát Đại sĩ đều đắc tổng tŕ, số Bồ-tát Đại sĩ như số vi trần trong một cơi Phật đắc pháp tổng tŕ vô ngại biện tài; lại có ức trăm ngàn vô số Bồ-tát nhiều như vi trần của ngàn cơi Phật đắc tổng tŕ không thoái chuyển; lại có Bồ-tát Đại sĩ nhiều như số vi trần trong ngàn cơi Phật nghe kinh điển này, chuyển pháp luân không thoái chuyển; lại có Bồ-tát nhiều như số vi trần trong trung thiên cơi Phật chứng đắc bậc Đại Thánh vô cấu, phân biệt chuyển pháp luân; lại có số Bồ-tát nhiều như vi trần trong tiểu thiên cơi Phật nghe kinh điển này c̣n tám đời nữa sẽ thành đạo Vô thượng chánh chân; lại có số Bồ-tát Đại sĩ nhiều như số vi trần trong bốn châu thiên hạ nghe pháp này rồi đắc Nhất sinh bổ xứ, sẽ thành Chánh giác; lại có số chúng sinh nhiều như số vi trần tám cơi Phật nghe kinh điển này đều phát tâm cầu đạo Vô thượng chánh chân.

Phật vừa nói như thế, các Bồ-tát Đại sĩ liền được kiến lập. Ngay khi ấy, từ trên hư không các loại hoa trời như Ư hoa và Đại ư hoa rơi xuống lất phất như tuyết để rải cúng trên ức trăm ngàn Đức Phật ở vô số trăm ngàn thế giới v́ thương tưởng mà đến đây ngồi trên ṭa Sư tử dưới cây bảy báu và rải cúng Đức Đại Thánh Năng Nhân, cùng vô số chẳng thể tính đếm Đức Phật đă diệt độ và rải cúng thân Phật Đa Bảo; lại rải trên tất cả các Bồ-tát; đại địa chấn động. Lại có bốn loại chiên-đàn, tạp hương, mật hương, tất cả các thứ hương từ hư không rải xuống. Trong hư không phát tiếng sấm lớn, tiếng vang sâu lắng êm ái tự nhiên vi diệu. Có biết bao ngàn vạn anh lạc, châu báu như ngọc minh nguyệt, ngọc như ư... đều từ trên không tḥng xuống như tràng phan.Vô số hương trong hư không, tự nhiên mùi hương tỏa ra.Lại có vô số trăm ngàn bảo cái tự nhiên đưa đến; tất cả bảo cái đều che trên tất cả Đức Phật, lên đến cơi Phạm thiên. Các chúng Bồ-tát ở trong hư không cầm bảo cái đứng hầu hai bên ức trăm ngàn Đức Như Lai.

Khi ấy ngài Di-lặc khen ngợi bằng bài tụng:

An trụ được nghe

Pháp chưa từng có

Trước nay chưa từng

Thấy ánh sáng này

Rộng lớn rất xa

Chẳng có giới hạn

Như điều vừa thấy

Không thể nghĩ bàn.

Ngày nay con đă

Được nghe kinh điển

Mà quán an trú

Đại Thánh Đạo Sư

Hiện phân biện thuyết

Kiến lập chúng sinh

Số trăm ngàn ức

Đặc biệt trong đời

Chuyển bất thoái luân

Trụ ở Phật đạo

Có người được lập

Nắm được bí mật

Có người được điều

Nghĩa lư vô hạn

Số trăm ngàn ức

Bí yếu tổng tŕ

Muốn có hạn lượng

Và tư duy được

Có chỗ kiến lập

Siêu vượt độ sinh

Có người hai đời

Hoặc c̣n tám đời

Sẽ đạt Phật đạo

Độ được vô lượng

Hoặc có Hữu học

C̣n vượt bốn đời

Hoặc có người ba

Hay chỉ c̣n hai

Theo Đấng Đạo Sư

Nghe kinh điển này

Sẽ đạt Phật đạo

Rơ đệ nhất nghĩa

Có người kiến lập

Nhất sinh bổ xứ

Thành bậc thông tuệ

Dạo chơi các cơi

Nghe ngộ kinh này

Đại Thánh đă thuyết

Có người chứng quả

Không c̣n các lậu

Giống như vi trần

Trong tám cơi Phật

Muốn biết số lượng

Cũng giống như đây

Hoặc có số ức

Chúng sinh nghe kinh

Nghe rồi đều phát

Tâm đạo thù thắng

Thế Tôn Vô Thượng

Tạo được như thế

Phân biệt diễn thuyết

Kiến lập Chân đế

Vô lượng các thân

Chẳng tính kể được

Ví như hư không

Không có giới hạn

Chư Thiên đă rải

Vô số ức hoa

Chẳng thể tính đếm

Ngàn ức Thiên tử

Đế Thích, Phạm thiên

Như cát sông Hằng

Đều đến nơi đây

Vô số ngàn ức

Tạp hương, diệu hương

Mật hương, thượng hương

Dồn lại cúng dường

Để rải cúng Phật

Rơi thành từng hàng

Giống như chim bay

Đến cúng dường khắp

Chỗ Như Lai ngồi

Ở trên hư không

Tự nhiên sấm động

Âm vang êm diệu

Sâu lắng nhiệm mầu

Trăm ngàn ức trời

Đều cùng ca tụng

Châu báu minh nguyệt

Tư nhiên rủ xuống

Các mùi hương thơm

Tự nhiên xông tỏa

Trăm ngàn ức vạn

B́nh báu bảy báu

Đầy dẫy hư không

Như chim nhạn bay

Cúng dường Đại Thánh

Là Đấng oai thần

Ức vạn bảo cái

Bảy báu trang hoàng

Chẳng thể tính đếm

Rộng lớn bao quanh

Các bậc Bồ-tát

Thân h́nh cao lớn

Lên đến Phạm thiên

Đẹp đẽ vi diệu

Trí tuệ thông minh

Oai quang rực rỡ

Tràng phan thêu đẹp

Cúng dường lên Phật

Ca ngợi Thánh chúng

Ngàn ức bài tụng

Trong ḷng phấn chấn

Quy kính an trú

Nơi ấy nh́n xuống

Khen chưa từng có

Thấy biết bao nhiêu

Đấng Đạo Sư khác

Đều cùng thị hiện

Giới hạn thọ mạng

Chúng sinh này đây

Thảy đều hoan hỷ

Pháp âm Đạo sư

Vang dội rộng khắp

Cho đến mười phương

Chỗ nào cũng rơ

Thỏa ḷng chúng sinh

Số trăm ngàn ức

Hiểu rơ ư đạo

Đầy đủ trang nghiêm.

Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn bảo ngài Di-lặc:

- Người nào nghe kinh pháp Như Lai đă nói về hiện thọ mạng mà trong khoảnh khắc sinh tâm thích thú, tin tưởng th́ công đức chẳng thể suy lường. Ví như thiện nam, thiện nữ muốn đắc đạo Vô thượng chánh chân th́ phụng hành năm pháp Ba-la-mật là bố thí, tŕ giới, nhẫn nhục, tinh tấn, nhất tâm trong tám trăm ngàn ức kiếp chẳng bằng thiện nam, thiện nữ nghe hạn lượng thọ mạng của Như Lai ở đây trong khoảnh khắc phát tâm hoan hỷ tin tưởng ưa thích, chẳng hồ nghi về bao nhiêu phép tu hành đều quy về nhất đạo th́ phải biết so với công đức tám trăm ngàn ức kiếp tu hành năm pháp Ba-la-mật gấp trăm, gấp ngàn, gấp vạn, gấp ức, gấp hơn vạn ức, phước ấy không thể lấy ǵ ví dụ được.

Phật dạy:

- Này A-dật! Thiện nam, thiện nữ nghe kinh pháp này, chỉ một khoảnh khắc phát tâm hoan hỷ tin theo th́ an trụ vững chắc đạo Vô thượng Chánh chân, thành Bậc Tối Chánh Giác.

Khi ấy Đức Phật nói tụng:

Nếu tất cả tuân theo

Hành năm Ba-la-mật

Chí mong cầu tuệ này

Ḷng bảo tồn đạo cả

Dầu trăm ngàn ức kiếp

Tám kiếp đều đầy đủ

Luôn cúng dường chư Phật

Và các bậc Thanh văn

Cúng dường ngàn ức cai

Duyên giác và Bồ tát

Dâng hiến đồ ăn uống

Y phục và giường, nệm

Mền chiếu và pḥng xá

Đều dùng hương chiên-đàn

Vườn cảnh luôn bằng phẳng

Để làm nơi kinh hành

Cúng dường biết bao thứ

Vô số như thế rồi

Ở trong trăm ức kiếp

Để cầu đạo Vô thượng

Lại hộ tŕ cấm giới

Trong sáng không vi phạm

V́ được trí tuệ Phật

Vui tin đảnh lễ Phật

Lại nữa tu nhẫn nhục

An trú chỗ điều nhu

Chí cao không oán hận

Nhẫn vô số mắng nhiếc

Dù gặp kẻ hung bạo

Ngă mạn và tự đại

Đều có thể nhẫn được

V́ để cầu Phật đạo

Thường ân cần tinh tấn

Khoan ḥa tâm kiên cố

Ư nghĩ tưởng việc khác

Dạo đến ức cơi Phật

Hoặc ở chỗ thanh vắng

Muốn bỏ việc ngủ nghỉ

Người ấy tu ức kiếp

Thường tập đi kinh hành

Muốn sánh không sánh bằng

Ngàn ức kiếp thiền định

Lại thêm tám ngàn ức

Tu hành tâm chuyên nhất

Chí nguyện đạt Phật đạo

Muốn được các thông tuệ

Đủ định Ba-la-mật

Nhất tâm thiền tịch nhiên

Các phước đức đă tạo

Tụ tập dồn cả lại

Trong trăm ngàn ức kiếp

Như trước đă khen ngợi

Nếu nam tử nữ nhân

Nghe tuổi thọ của Phật

Nhất thời hoan hỷ tin

Đức ấy là hơn hết

Nên trừ bỏ do dự

Các tư tưởng chấp trước

Tin ưa nghĩa đại pháp

Phước ấy cũng như thế

Nên Bồ-tát cầu đạo

Tuân phụng qua ức kiếp

Có nghe hay chẳng nghe

Thọ mạng Phật vô lượng

Nên cúi đầu đảnh lễ

Hạng người được như thế

Đời sau, trong tương lai

Độ thoát số ức người

Như Thế Tôn Năng Nhân

Đại nhân Thích sư tử

Ngồi dưới cội Bồ-đề

Mà rống tiếng sư tử

Ta nay sở dĩ đến

Được chúng sinh cung kính

Ở tại đạo tràng Phật

Nói thọ mạng cũng thế

Người đầy đủ chí tánh

Rộng nghe và thọ tŕ

Pháp độ người đă nói

Th́ không có hoài nghi

Phật lại bảo ngài A-dật:

- Người nào nghe nói kinh thọ mạng của Như Lai mà ở trong cơi người thọ tŕ, phân biệt, hiểu rơ th́ người ấy được phước chẳng thể kể xiết, tức là hơn người trải bao nhiêu ức kiếp phụng hành năm pháp Ba-la-mật, hơn nữa sẽ thị hiện và phụng tŕ trí tuệ Phật.

Lại nữa, người nghe kinh này liền thọ tŕ biên chép trên tre, lụa, cúng dường, thờ phụng, rải hoa, đốt các loại hương như hương bột, hương tạp, dùng lọng lụa, tràng phan, đèn dầu mè, đèn đầu thơm, đèn đề hồ cúng dường th́ phước của người này hơn phước người kia vô số, sẽ đạt đến tuệ kiến của Như Lai.

Này A-dật! C̣n như thiện nam kia nếu được nghe kinh Như Lai thọ hạn này mà sinh tâm chân thật hoan hỷ tin theo th́ v́ tâm tánh ấy quán tướng này nên biết vị ấy đă thấy Như Lai tại núi Linh thứu khi nói kinh này cùng các chúng Bồ-tát quyến thuộc, Thanh văn vây quanh; cũng thấy cơi Phật ở trong thế giới tam thiên đại thiên này, đất đai bằng phẳng mềm mại, màu lưu ly vàn tía, có tám lớp đường giao thông, bảy hàng cây báu, biết bao nhiêu ức nhà cửa pḥng xá; các chúng Bồ-tát ở trong đó.

Này A-dật! Muốn biết tâm ư của vị kia có thường chất trực, an vui, tin tưởng th́ căn cử vào hiện tượng trên mà biết được hành tướng của tâm kia đă từng thấy pháp hội của Phật. Lại Đấng Như Lai thấy hết tâm tin tưởng ưa thích của người ấy. Sau khi Như Lai diệt độ, thiện nam, thiện nữ nào nghe kinh này chẳng phỉ báng mà hoan hỷ thọ tŕ th́ được Như Lai ủng hộ. Thiện nam, thiện nữ ấy hơn người xây dựng tháp miếu thờ Phật, kiến lập tinh xá, giảng đường, hơn người chăm sóc, cấp dưỡng thuốc men, đồ cúng dường cho Tỳ-kheo tật bệnh. V́ sao?V́ người ấy cho việc kiến lập tháp miếu xây dựng chùa chiền bảy báu cao đến Phạm thiên để cúng dường hết tất cả xá-lợi là đầy đủ rồi. Chùa tháp thờ Phật mênh mông vô hạn, khắp cùng mặt đất, treo các linh báu; miếu tàng trữ xá lợi vô thượng, cúng dường hương hoa, hương tạp, hương bột tràng phan bảo cái, kỹ nhạc ca tụng và biết bao loại hương thơm khác. Các loại châu ngọc của cơi trời, cơi người, hoa trời, hương trời, kỹ nhạc trời, tiếng sấm sét trên không, âm hưởng rền vang, chung khánh, trống lớn, không hầu, nhạc khí, tiêu, cầm sắc, náo bạt rất nhiều, âm thanh êm dịu, ca múa nhịp nhàng, điều ḥa vui vẻ trải qua vô số trăm ngàn ức kiếp cúng dường hầu hạ, các pháp Ba-la-mật đều viên măn.

Sau khi Phật diệt độ, người nào được nghe kinh này mà thọ tŕ, đọc tụng, hoặc phân biệt diễn nói th́ phước đức vô lượng hơn hẳn người tu tập thọ tŕ ḷng từ rộng khắp, tạo lập giảng đường, tinh xá, sắm giường nằm, đồ trải đẹp đẽ mời chúng Tỳ-kheo vào ở trong đó; có vườn cảnh hoa quả, có bảo châu minh nguyệt, chỗ kinh hành, chỗ ngồi, cúng dường ăn uống, bệnh hoạn cấp thuốc thang, tất cả chuẩn bị sẵn sàng, đầy đủ; dưới chân giường nằm có biết bao loại báu vi diệu chói sáng đến trời Phạm thiên; phan lọng giao xen trang hoàng. V́ khuyến trợ phước nên dần dần được đầy đủ mà tội tiêu trừ, trong sáng; năm vóc tinh tấn, ở chỗ thanh vắng, tích lũy công đức, trong vô số trăm ngàn ức kiếp khen ngợi tên kinh, tất cả trang nghiêm, oai thần rạng rỡ, rộng khắp.

Khi ấy Thế Tôn nói tụng khen:

Nếu dựng tháp bảy báu

Lên đến cơi Phạm thiên

Hoa hương và kỹ nhạc

Phướn lọng để cúng dường

Các giường nằm nệm trải,

Dâng thức ăn uống ngon

Bệnh tật cấp thuốc men

Giường báu có nhiều loại

Đều vi diệu trang nghiêm

Lên đến cơi Phạm thiên

Trang nghiêm khắp cơi Phật

Khuyến trợ đều đầy đủ

Chỗ vắng siêng lễ bái

Chứa nhóm nhiều ức kiếp

Mọi người đều ưa thích

Bày tối thắng vi diệu

Cúng dường đầy đủ hết

Hoa tươi sạch, tràng phan

Dùng để làm y phục

Số nhiều như sấm vang

Kỹ nhạc tiếng êm dịu

Để cúng dường xá-lợi

Thắp đèn bằng dầu hương

Phân bố để chung quanh

Chỗ người tŕ kinh này

Ở đời loạn, giảng pháp

Mà đầy đủ biện tài

Cúng dường nhiều như thế

Vô số ức pḥng xá

Đều làm bằng chiên-đàn

Ba mươi hai giảng đường

Cao tột không ǵ hơn

Đều trải các ṭa ngồi

Ăn uống theo ư muốn

Cúng dường thức ăn ngon

Trăm ngàn ức như thế

Vườn cảnh chỗ kinh hành

Hoa rải khắp mặt đất

Lọng che nhiều vô lượng

Tranh vẽ biết bao nhiêu

Dùng cúng dường Tăng chúng

Người tŕ kinh điển này

Hiện tại làm vậy rồi,

Sau khi Như Lai diệt

Nếu đọc tụng chép kính

Hoan hỷ và tin ưa

Được phước nhiều vô lượng

Vượt hơn phước nói trên

Nếu có người sao chép

Tôn trí chỗ tinh khiết

Và cúng dường quyển kinh

Bằng hương hoa xông khắp

Luôn luôn thắp đèn sáng

Đốt đỉnh bằng dầu thơm

Tỏa mùi, liền hoan hỷ

Bày biện hoa như trên

Người phụng tŕ kinh này

Phải cúng dường như thế

Được phước rất là nhiều

Số lượng chẳng thể tính

Giống như cơi hư không

Giới hạn không thể biết

Mười phương rộng vô lượng

Phước ấy cũng như thế

Huống ǵ c̣n lại thêm

Thường hành sự an ổn

Bằng tŕ giới, thiền tư

Ngồi yên nơi thanh vắng

Không sân, chẳng ác khẩu

Cung kính, quyết tư duy

Tỳ-kheo-ni thường hành

Khiêm cung chẳng tự đại

Trí tuệ như trăng sáng

Người trí hỏi chẳng sợ

Theo thứ tự phân biệt

Ḷng mong mỏi thành Phật

Nếu có người như thế

Là tŕ kinh thù thắng

Công đức của người ấy

Chẳng thể suy lường được

Nếu thấy người như vậy

Chính đó là Pháp sư

Người tŕ kinh điển này

Nên phụng kính cúng dường

Giả sử có người

Dùng hoa hương trời

Dùng lọng báu trời

Để mà che phủ

Phải nên dùng đầu

Lễ lạy người ấy

Luôn tưởng nghĩ là

Như Lai tối thắng

Khi thấy người ấy

Nghĩ như thế này

Người này đang cầu

Ngồi cội Bồ-đề

Sẽ thành Chánh giác

Nên cúng dường ngay

V́ làm lợi ích

Chư Thiên nhân gian

Hoặc là đứng lại

Hoặc là ngồi yên

Hoặc đi kinh hành

Hoặc nằm trên giường

Hoặc mặc y phục

Cũng giữ đức tánh

Thường hay diễn giảng

Kinh Như Lai này.

Khi ấy có người

Đối kinh điển này

Dùng đủ mọi cách

Chỉ chỗ nhiệm mầu

Thế Tôn Đạo Sư

Đă chí thành nói

Dùng vô số báu

Cúng dường người ấy.

Như ta đă khen

Có bao nơi chốn

Vị ấy đi qua

Chính là thân Phật,

Có ở nơi ấy

Như ngồi trên ṭa

Rơ biết tại chỗ

Chốn đă đi qua.

Phẩm 17: KHUYẾN TRỢ

Bấy giờ Đại sĩ Di-lặc bạch Phật:

- Có người nghe kinh điển đă tuyên thuyết này được phước ǵ?

Rồi diễn lại bằng bài kệ:

Nếu Đại Hùng diệt độ

Có người nghe kinh này

Hiểu biết liền khuyến trợ

Sẽ được những phước ǵ?

Khi ấy Thế Tôn bảo Di-lặc:

- Sau khi Như Lai diệt độ, có người nghe kinh này, hoặc Tỳ-kheo, Tỳ-kheo-ni, thiện nam, tín nữ, quyến thuộc trai gái lớn nhỏ, nghe lời khuyến trợ, ở trong chúng hội v́ người chuyển nói hoặc tại trong nhà, hoặc ở chỗ trống, hoặc nơi thanh vắng trong ấp, huyện, quận, làm những điều như dă được nghe trong kinh theo những điều đă tiếp thu được, dựa vào năng lực ấy giải nói cho người, hoặc ca ngợi, ngâm vịnh cho cha mẹ , tôn tộc nghe lời của Đại sĩ cũng tùy hỷ khen ngợi những điều có thể nghe biết, lần lượt truyền nhau. Nếu không gặp sắc mạo oai dung của Pháp sư th́ người hay học thay thế khuyến trợ, v́ nhân duyên ấy, nên phát khởi phương tiện khiến cho những sinh trong năm đường có năm sự ngăn che được nh́n thấy nhau. Họ đem điều nghe được khuyến hóa cho nhau nghe phước đức khuyến trợ mà ta đă nói, nghe công đức kinh pháp của Pháp sư thuyết kinh.

Này thiện nam, thiện nữ! Trải qua vô số ngàn năm, bốn châu thiên hạ, chúng sinh trong sáu đường chưa hết buộc ràng; đó là loài có sắc không sắc, có tưởng, không tưởng, chẳng có tưởng cũng chẳng phải không tưởng, có chân, không chân, hai chân, bốn chân, nhiều chân, chư Thiên, loài người; trong đó có người muốn cầu công đức, tùy theo sự ưa thích của chúng sinh này, đem những thứ tốt nhất, quư nhất của ḿnh, đầy cả cơi Diêm-phù-đề bố thí rộng răi cho tất cả mọi người theo ư thích của họ như nhà cửa, vàng bạc, thủy tinh, lưu ly, san hô, hổ phách, xa cừ, mă năo, xe voi, xe ngựa, xe trâu do các báu tạo thành; trải qua vô số năm theo nhu cầu, đáp ứng đầy đủ; lại cung cấp thức ăn uống không thiếu vật ǵ. Giữa chừng, tự nghĩ: “(Bọn họ) tuổi già sức yếu, tâm ư mệt mỏi đâu có thể giáo hóa đưa vào Pháp luật của Như Lai được; ta phải dùng lời Phật dạy để dạy bảo chúng.” Nghĩ rồi, tiền dùng giới luật để ngăn điều sai trái, hướng dẫn bằng giáo điển.Mọi người đồng thời t́m thấy dấu đạo, chẳng c̣n sinh tử, không đắm sở chứng, các lậu đă hết, đầy đủ thiền định, oai thần rạng rỡ, đắc tám giải thoát, nhất tâm bất loạn.

Này A-dật, ư ông th́ sao? Khi ấy phước thí mà người kia đă kiến lập có thể tư duy suy lường được chăng?

Di-lặe đáp:

- Rất nhiều, chẳng thể tính đếm! Có vậy mới có thể an ủi vô lượng chúng sinh, cung cấp đầy đủ cho sự thiếu thốn của họ, huống là c̣n an lập họ không đắm vào quả chửng.

Phật bảo A-dật:

- Nay ta nói rơ cho ông biết rằng, có người siêu vượt luật nghi, như người kia thiết bày việc bố thí lớn, cung cấp cho chúng sinh trong bốn châu, an lập họ không đắm quả chứng, th́ đối với người nghe một câu kinh, một câu kệ ở trong kinh này, rồi khuyến trợ, vui mừng, phước nhiều hơn người bố thí nói trên; công đức khuyến trợ một câu kinh, một bài tụng không thể kể xiết, hơn trăm, hơn ngàn, hơn vạn, hơn ức, hơn ức vạn, hơn trăm ngàn ức vạn kiếp cũng không thể kể xiết, không thể thí dụ, huống là tự mắt thấy tai nghe và tùy hỷ kinh điển này th́ phước đức khó b́ kịp. Giả sử có người muốn nghe kinh này hoặc vào chốn tinh xá, hoặc vào huyện ấp, hoặc đứng hay ngồi, thoáng chốc được nghe kinh pháp này, hoặc được nghe lại, mà tức thời chuyên cần tinh tấn th́ ngay đời hiện tại được phước đức, thường được vô số trân bảo tự nhiên, cung điện, tinh xá, giường chơng, tọa cụ, voi, ngựa, xe cộ, an nhàn vô cùng; động tác lúc thuyết kinh hoặc đứng hoặc ngồi hoặc dừng nghỉ, Thiên vương đều đến ủng hộ, chẳng gặp hoạn nạn. Đế Thích, Phạm thiên, bốn Thiên vương, hộ vệ hai bên; Chuyển luân thánh vương hầu gần ṭa Sư tử.

Nếu có thiện nam xướng lên rằng: “Có kinh tên là Chánh Pháp Hoa, xứng đáng tôn kính phụng thờ, hăy cùng nhau nghe và thọ tŕ!”, rồi cùng hỏi ư nhau, hoặc có ngrười thỉnh về để bụi bám, lười biếng chẳng hành, nhưng nếu có người lắng nghe được trong chốc lát hiểu rơ tội phước, thiện ác báo ứng, liền được gốc đức, sẽ đạt tổng tŕ, đời đời cùng theo các Bồ-tát, thọ sinh bất cứ nơi nào cũng thông minh trí tuệ, trăm ngàn ức kiếp thân thường thơm sạch, không đọa đường ác, chẳng gặp giặc cướp, đao binh, không có tà tâm, sinh vào nhà hiền thiện, sắc diện sáng nhuận, ai thấy cũng hoan hỷ, cũng đều mến ưa, chẳng mù, chẳng điếc, mũi chẳng cong vẹo, cũng chẳng tẹt găy, chẳng câm, chẳng ngọng, chẳng hói, chẳng què, chẳng bị lậu, chẳng nghiện, chẳng ngu, chẳng si, chẳng lùn, chẳng cao, chẳng yếu, chẳng mạnh, chẳng trắng, chẳng đen, mặt chẳng vàng chẳng nhăn; thân thể hoàn toàn đẹp đẽ, đoan chánh như hoa đào, ai cũng kính mến; tâm tánh hiền từ, miệng nói trôi chảy, mau đạt thiền định, giáo pháp Như Lai; muốn thấy chư Phật, liền như sở nguyện được thấy Thế Tôn Chánh Giác, nên học kinh này.

Phật dạy:

- Này A-dật! Nếu quán xét phước đức của người ấy th́ với người chỉ một lần nghe danh mà khuyến trợ tùy hỷ c̣n được phước đức như thế, huống là người chuyên cần tinh tấn lắng nghe thọ tŕ, tư duy, cúng dường rồi lại v́ người tuyên thuyết đầy đủ.

Bây giờ Thế Tôn nói tụng khen:

Sau này có người

Nếu gặp kinh này

Gỉả sử nói được

Chỉ một bài tụng

Lắng nghe hiểu nghĩa

Tâm ưa khuyến trợ

Công đức người ấy

Chẳng thể hạn lượng

Nếu có người nào

Một ḿnh bố thí

Thường cho chúng sinh

Của nhiều vô số

Như Phật vừa rồi

Đă dẫn thí dụ

Khiến vô số kiếp

Đều được no đủ

Khi người ấy thấy

Mặt họ biến đổi

Đầu bạc răng rụng

Già nua lụm khụm

Nghĩ chúng sinh này

Chết sắp đến gần

Ta muốn giáo hóa

Khiến vào đạo pháp

Cuối cùng người ấy

Dùng pháp giáo hóa

Phân biệt diễn nói

Cảnh giới vô vi

Tất cả năm đường

Giống như cây chuối

Khiến mau thành tựu

Cảnh giới diệt độ

Tất cả mọi người

Nghe kinh đều thọ

Đă theo người này

Gần gũi thưa hỏi

Chế phục tâm ḿnh

Khiến đều vô lậu

Chỉ trong khoảnh khắc

Được chứng vô trước.

Nếu nghe một kệ

Thay nhau khuyến trợ

Công đức đạt được

Hơn bố thí kia

Số nhiều vô lượng

Công đức phân biệt

Chỉ một bài tụng

Khó kể khó lường

Bỗng dưng được nghe

Giảng một bài tụng

Công đức vô cùng

Chẳng thể hạn lượng

Người ấy được phước

Vô số như thế

Huống là hiện tại

Tự ḿnh thưa hỏi

Giả sử có người

Đi đến chúng hội

Một lần nghe kinh

Vui mừng phấn chấn

Từ các trăm ngàn

Ức ngàn số kiếp

Pháp ấy khó gặp

Cũng khó hiểu rơ

Nếu nay có người

Được như người kia

Khoảnh khắc được nghe

Quyển kinh điển này

Đă được nghe rồi

Quả báo đạt được

Sinh ở nơi nào

Không có bệnh nặng

Đời đời sinh ra

Lưỡi không có tật

Răng th́ cứng chắc

Chưa từng rụng găy.

Khi sinh an ổn

Không các nguy hại

Tà ma ngăn ngại

Cha mẹ hiền lành

Việc làm thuận lợi

Mạng sống dài lâu

Không bị đui mù

Mắt cũng chẳng mờ

Mũi tai đẹp đẽ

Không có khuyết tật

Môi lưỡi đỏ tươi

Luôn luôn sạch sẽ

Thường được mọi người

Yêu mến kính trọng

Hơi miệng thơm tho

Không mùi xú uế

Thân thể luôn luôn

Như hoa sen xanh

Mùi thơm lan tỏa

Không đâu chẳng nghe

Nếu ở trong nhà

Đi đến tinh xá

Hoặc đến nơi nào

Được nghe kinh này

Trong khoảng chốc lát

Hay được nghe lại

Mừng vui tột độ

Liền lănh thọ được

Thân thể người ấy

Sẽ được an ổn

Xe ngựa đẹp đẽ

Dùng để cung nghinh

Hoặc lại cưỡi lên

Xe voi hiền thiện

Du hành trong xứ

Bao nhiêu vật báu

Thường được hiến dâng

Anh lạc thượng diệu

Số trăm ngàn người

Đều cùng phát tâm

Đi đến chỗ ấy

Nơi có thuyết pháp

Liền v́ họ thuyết

Giảng dạy thanh tịnh

V́ pháp thanh tịnh

Tạo dựng trong sáng

Có được giường ṭa

Thiên đế, Phạm thiên

Nhanh chóng ngự tọa

Chuyển pháp luân vương

Ở lâu trong chúng

Phô diễn nghĩa kinh

Phẩm 18: KHEN PHÁP SƯ

 

Bấy giờ Đức Thế Tôn bảo Bồ-tát Đại sĩ Thường Ứng Thời:

- Thiện nam, thiện nữ nào thọ tŕ, đọc tụng, sao chép kinh điển này th́ sẽ được mười công đức về nhăn căn, tám trăm danh xưng, một ngàn hai trăm về nhĩ căn, một ngàn hai trăm về tỹ căn, một ngàn hai trăm về thiệt căn, một ngàn hai trăm về thân hành, một ngàn hai trăm về ư tịnh; đó là vô số trăm ngàn công đức, có thể nghiêm tịnh công đức sáu căn.

Người ấy nếu được nhăn căn thanh tịnh th́ dùng nhục nhăn thấy vật hiện có khắp cả tam thiên đại thiên thế giới; các vị ngọt trong trong cây rừng, dưới đến đại địa ngục Vô khả, trên đến cơi trời Ba mươi ba; thấy khắp tất cả và có thể nhiếp thủ hết nên gọi là nhục nhăn. Tất cả chúng sinh hiện có trong đó, đều thấy hết và biết rơ tội phước, chỗ hướng đến của họ.

Khi ấy Thế Tôn dùng kệ khen:

Người thọ tŕ kinh này

Dũng mănh ở trong chúng

Tuyên thuyết chẳng khiếp sợ

Chỉ nghe danh đức này

Tám trăm các danh xưng

Mắt thanh tịnh trong sáng

Nêu đă ĺa các cấu

Mắt ấy thấy biết khắp

Người kia dùng nhục nhăn

Do từ cha mẹ sinh

Thấy thế giới chư Phật

Thấy khắp vượt Thần tiên

Các núi, núi Tu-di

Lại thấy cả Thiết vi

Và các g̣ đống khác

Lại xem thấy biển lớn

Yên lặng ngồi một chỗ

Chỗ nào cũng thấy hết

Dưới đến ngục Vô khả

Nhục nhăn được như thế.

Nếu chưa được Thiên nhăn

Cũng chẳng thấy biết rơ

Cảnh giới của nhục nhăn

Căn và thức nhẹ nhàng

Phật lại bảo Bồ-tát Thường Ứng Thời:

- Thiện nam, thiện nữ nào nói kinh điển này, hoặc nói cho hàng Thanh văn thừa và chủng loại khác th́ đạt được một ngàn hai trăm danh xưng về tai, nghe khắp tam thiên đại thiên thế giới, dưới đến đại địa ngục Vô khả, trên đến trời ba mươi ba, vượt hơn Thần tiên, đó là nghe tiếng voi, tiếng ngựa, tiếng trâu, tiếng kỹ nhạc, tiếng xe, tiếng kêu khóc, tiếng sầu than, tiếng trống, tiếng chuông, tiếng ca, tiếng múa, tiếng cười giỡn, tiếng nam, tiếng nữ, tiếng đồng nam, tiếng đồng nữ, tiếng gió, tiếng kỳ diệu, tiếng chánh pháp, tiếng phi pháp, tiếng vui, tiếng khổ, tiếng sức lực, tiếng tánh t́nh, tiếng nhu, tiếng thô, tiếng Trời, tiếng Rồng, và các thử tiếng Quỷ thần, Kiền-thát-bà, A-tu-la, Ca-lưu-la, Chân-đà-la, Ma-hưu-lặc, tiếng lửa, tiếng nước, tiếng trong đất, tiếng Tỳ-kheo, tiếng Thanh văn, tiếng Bồ-tát, tiếng Như Lai; các loại âm thanh có trong tam thiên đại thiên thế giới, trong ngoài thông suốt, tất cả thanh tịnh; dùng nhục nhĩ căn nghe hết tiếng nói của chúng sinh; chưa đắc Thiên nhĩ mà nghe hết, hiểu rơ ngọn ngành các tiếng, cũng chẳng tư duy quán sát gốc gác của chúng sinh mà lại nghe hết, cũng chẳng t́m cầu tất cả âm thanh mà lại nghe rơ ràng êm xuôi như thế. Bồ-tát Đại sĩ Thường Ứng Thời chưa đắc Thiên nhĩ mà tai thường nghe được như vậy.

Phật nói như vậy xong, muốn giải thích lại ư nghĩa trên nên nói tụng:

Nhĩ căn thanh tịnh

Trong sạch gồm thâu

Biết bao nhiêu loại

Có ngàn hai trăm

Ở trong thế giới

Thảy đều nghe biết

Nghe âm thanh ấy

Không sót tiếng nào

Tiếng của sáu loài

Cũng đều nghe được

Tiếng của các thừa

Xe, trâu, voi, ngựa

Vỗ tay đánh trống.

Âm nhạc buồn vui

Gơ nhịp chiêng bạt

Cũng lại như thế

Kỹ nhạc êm dịu

Âm thanh tuyệt vời

Tuy ở bên chúng

Nhưng không nhiễm trước

Nghe vô số điều

Những người giảng thuyết

Người ấy so sánh.

Ưa thích phân biệt

Nghe tiếng chư Thiên

Thường nghe được tiếng

Thiên nhĩ nghe được

Tiếng nam tiếng nữ

Êm ái ngọt ngào

Các tiếng kêu khóc

Việc làm của các

Đồng nam đồng nữ

Tiếng chim loan buồn

Tiêng quạ, chim thư

Giao tinh, uyên ương

Cùng chim anh vũ

Nếu cất tiếng kêu

Người ở sơn lâm

Đều được nghe hết

Loại âm thanh này

Đớn đau khổ sở

Kêu gào thảm thiết

Tàn khốc đắng cay

Ở trong địa ngục

Mong muốn uống ăn

Van xin cầu khẩn

Bộc khởi mạnh mẽ

Phát ra thành tiếng

Các A-tu-la

Sống ở tại biển

Âm thanh thông suốt

Mỗi tiếng khác nhau

Khi ấy Pháp sư

Trụ tại một chỗ

Bất cứ tiếng nào

Thảy đều nghe biết

Tiếng kêu đói khát

Của loài ngạ quỷ

Mỗi tiếng phát ra

Hoặc kêu hoặc rống

Khi ấy Pháp sư

Đứng im tại chỗ

Cũng nghe biết được

Bao nhiêu thứ tiếng

Tiếng của chư Thiên

Trên cơi trời Phạm

Trên trời Quang âm

Trời Thiện cứu cánh

Và các âm thanh

Kỳ đặc lạ khác

Pháp sư đều nghe

Biết hết tất cả

Có người ở đời

Bỏ tục xuất gia

Làm chúng Tỳ-kheo

Hành tŕ phúng tụng

Phân biệt giảng thuyết

Tâm trí người ấy

Pháp sư nghe biết

Kinh đă thuyết này

Các chúng Bồ-tát

Ở cảnh giới ḿnh

Có thể phúng tụng

V́ người tuyên thuyết

Kết tập ư nghĩa

Để thành kinh điển

Thảy đều nghe hết

Bao nhiêu âm thanh

Của Phật Thế Tôn

V́ người thuyết pháp

V́ các chúng sinh

Thuyết kinh vô số

Một ḿnh dưới cây

Đều nghe được hết

Do Bồ-tát ấy

Thường tŕ kinh này

Vô số chúng sinh

Trong quốc độ Phật

Ở tam thiên giới

Âm thanh vang vọng

Hoặc ở trong nhà

Hoặc ở bên ngoài

Lời nói thô tế

Thảy đều thâu nhận

Nghe hết tất cả

Các loại âm thanh

Của loài chúng sinh

Cũng không chấp trước

Mọi nơi mọi người

Biểu lộ, sâu kín

Với tai thanh tịnh

Đều thấu rơ hết

Người này c̣n chưa

Đắc Thiên nhĩ thông

Vừa gặp nhân duyên

Liền nghe được ngay

Công đức Pháp sư

Khi ấy như thế

Do học kinh này

Nên được như vậy.

Phật lại bảo Bồ-tát Thường Ứng Thời:

- Nếu thiện nam, thiện nữ thọ tŕ phân biệt, diễn nói, đọc tụng, hoặc sao chép kinh này trên tre lụa th́ được tám trăm công đức, các căn  kiên cố, tỹ căn thanh tịnh. V́ vậy, các mùi hương trong tam thiên đại thiên thế giới, tỹ căn đều nghe được hết, như mùi hương êm dịu, hương tu mạn, hương sinh, hương truyền sức tu, hương hoa tư di, các loại hương hoa sen xanh, hoa sen hồng, hoa sen vàng, hoa sen trắng và bao nhiêu loại hương của cây cỏ hoa trái tỏa xông, như là hương tô hiệp, hương hoa, hương chiên-đàn, hương cây mật, hương cây mộc xanh, đủ các loại hương, trăm ngàn thứ hương đặc biệt có ở mọi nơi, hương các cây chất phác hương nam, nữ đồng nam, đồng nữ đều tự nghe; hương xoa nơi thân, hương của voi, ngựa, lục súc, chim bay, thú chạy, hương các thứ cây cỏ, hương của các loại hàm huyết ở trong rừng cây, hương của các yêu mị, hương chí thàn, hương thiên thượng, hương tỷ đà mỹ, hương cây trú đạt, hương ư, hương đại ư, hương nhu nhuyễn, hương chư Thiên, hương Thiên cung, biết mùi hương thân Đế Thích phát ra từ đâu, ở nơi giảng đường khí đánh trống đờn ca, hay ở chỗ tu chỉnh thiết lập các pháp tắc quan trọng, hoặc khi thuyết pháp cho chư Thiên Đao-lợi, các mùi hương tự nhiên từ đất phát ra, mùi hương của ngọc nữ trời Lợi-nghị ca hát nô đùa, mùi hương của đồng nam, đồng nữ. Do nhân duyên ấy, giả sử mùi hương sinh ra từ thân của các Thiên tử cơi Phạm thiên, chư đại Thiên tử cơi Đại phạm, mùi hương ấy có tên khác nhau, mùi hương của Thanh văn, Duyên giác, Bồ-tát Đại sĩ, Như Lai ở nơi du cư khai hóa, vị Pháp sư ấy ở tại một nơi cách đó rất xa, chẳng đến ngay đó, cũng chẳng gần bên, chẳng đi đến ngửi mà vẫn nghe được hết các mùi hương ấy, nhưng chẳng thích, chẳng cầu, cũng chẳng nhớ nghĩ, cũng chẳng xông hương, nhưng ngửi biết mùi, trụ tâm chuyê n nhất, ở tại chúng hội mà phân biệt nói các mùi hương như vậy, tâm cũng chẳng đắm trước, không ưa thích mong cầu.

Khi ấy Thế Tôn nói tụng khen ngợi:

Tỹ căn người ấy

Thanh tịnh như vậy

Biết bao loại hương

Nghe được rất nhiều

Khi ấy thế giới

Tất cả nơi chốn

Chỗ có thể sinh

Loại hương rất tốt

Lại có các h́nh

Như hương hoa trồng

Chiên-đàn các hương

Đủ loại khác nhau

Các hương báu ấy

Phẩm loại đều khác

Xông hương ngào ngạt

Các hương nhựa cây

Nam tử, nữ nhân

Đồng tử, đồng nữ

Người ấy tại chỗ

Biết loại khác nhau

Các hương hơn kém

Sinh ở nhân gian

Trồng tại nơi nào

Xanh nhạt lẫn lộn

Lại biết trong nước

Chuyển luân thánh vương

Mềm mỏng nhân từ

Dũng lực ra sao

Và tên lụa là

Ở trong nước ấy

Các hương khác nhau

Đều phân biệt được

Của cải châu báu

Nhiều đến bao nhiêu

Tàng trữ cất giấu

Ở nơi chốn nào

Có ngọc nữ báu

Và trân bảo khác.

Khi ấy Bồ-tát

Biết rơ mùi hương

Anh lạc hiện có

Đeo ở nơi thân

Ṿng ngọc trang sức

Y phục đẹp đẽ

Hoặc ngồi tại ṭa.

Hoặc nằm trên giường

Dùng hương xoa thân

Bồ-tát đều biết

Ca giỡn vui chơi

Tất cả thần túc

Kẻ trí sáng suốt

Mũi đều nghe được

Hoặc có phụng tŕ

Lời kinh này dạy

Dùng loại hương thơm

Và hương dầu mè

Bao nhiêu chủng loại

Hương hoa báu khác

An trú tại chỗ

Đều nghe biết được

Xuất xứ nơi nào

Có loại hương này

Có thể phân biệt

Cùng các loại hương

Hiện có ở tại

Trong chốn núi rừng

Vô số chủng loại

Hương hoa chiên-đàn

Và các loại hương

Ở trong dân chúng

Ở tại một nơi

Biết được tất cả

Hoặ c loại ưa thích

Của Chuyển luân vương

Hoặc giấu chỗ kín

Ở trong biển cả

Hoặc giấu trong đất

Chỗ sinh kiến trùng

Người trí đều rành

Các loại hương ấy

Biết A-tu-la

Trai gái, vợ con

Và các thần dân

Đều phân biệt biết

Vua A-tu-la

Ca múa vui chơi

Mũi đều nghe được

Quả báo như thế

Hoặc ớ đồng trống

Hoặc ngă tư đường

Có nhiều sư tử

Cọp, sói, rồng, voi

Trâu và quyến thuộc

Đủ các chủng loại

Trâu đực trâu cái

Đều có thể biết

Hoặc có nữ nhân

Tùy sự ưa thích

Hoặc ưa con trai

Hoặc thích con gái

Khi đă mang thai

Thân thể mệt mỏi

Do hương biết được

Nam, nữ trong bụng

Lại tự biết rơ

Thân từ đâu đến

Và cũng hiểu rơ

Ư nghĩa nhân duyên

Gặp gỡ người này

An ổn, khổ, vui

Sức khỏe đồng nam

Phước sẽ có được

Ước muốn nam, nữ

Thảy đều biết hết

Lại nghe riêng biệt

Từng loại hương nguyện

Tùy theo ư thích

Như vậy vô tận

Lại nghe riêng biệt

Hương thân vắng lặng

Ở tại nơi nào

Kho tàng trong đất

Của cải châu báu.

Đủ loại kim ngân

San hô nhu nhuyến

H́nh như vàng tía

Ở yên một chỗ

Nghe đều biết hết

Các chuỗi anh lạc

Châu báu minh nguyệt

Thế gian hiện có

Người thường chẳng biết

Dùng mũi nghe mùi

Biết được tốt xấu

Tới lui tiến dừng

Biết rơ thiện ác

Chư Thiên trên trời

Hoa ư các hoa

Hoa âm nhu nhuyễn

Có các loại hoa

Nhóm tụ nhiều thứ

Ở trong hư không

Dùng sức của mũi

Ở đây nghe hết

Các Thiên nhân ấy

Có các cung điện

Các cung bậc thượng,

Bậc hạ, bậc trung

Đủ các phẩm loại.

Đúng như h́nh dáng

Đứng ở nơi đây

Dùng mũi nghe biết

Cũng phân biệt được

Cảnh vườn dạo chơi

Pháp của chư Thiên

Trong sáng vắng lặng

Cũng lại thấu hiểu

Cung điện tôn nghiêm

Của các Thiên tử

Kiến lập ở nơi

Vui chơi du hư

Đều nghe mùi hương

Do hương phân biệt

Các nhóm Thiên tử

Trụ ở pháp nào

Làm những việc ǵ

Ngay tại chỗ ở

Nghe hương đều biết.

Ngọc nữ chư Thiên

Chứa các hoa quả

Các anh lạc báu

Chung quanh để chơi.

Khi ấy Bồ-tát

Biết hết mùi hương

Trời Ba mươi ba

Đến trời đệ nhất

Các trời Đại phạm

Cung điện của họ

Dùng mũi nghe mùi

Đều có thể biết.

Trụ rồi hoại diệt

Có thể biết rơ

Các chỗ xa gần

Cũng đều thông suốt,

Chết rồi sinh lại

Cuộc sống đời trước

Dùng mũi nghe mùi

Biết rơ gốc ngọn.

Nếu có Bồ-tát

Tŕ kinh điển này

Hoặc có Tỳ-kheo

Thuận theo thỉnh giáo

Thường tu tinh tấn

Chỗ vắng kinh hành

Hoặc đă chí thành

Phúng tụng giảng thuyết

Th́ Bồ-tát ấy

Thảy đều biết hết.

Cũng biết Thanh văn

Những người tối thắng

Thường ở dưới cây

Đơn độc một ḿnh

Bậc sáng suốt ấy

Nương mùi biết được,

Có Tỳ-kheo nào

Ở bất cứ đâu

Có thể phân biệt

Biết ngay chỗ ấy.

Có Bồ-tát nào

Vững tâm thiền định

Thường tự ưa thích

Phúng tụng giảng thuyết

Lại v́ người khác

Diễn giải giáo pháp.

Khi ấy Bồ-tát

Nghe hương biết được

Đại nhân an trú

Ở nơi chốn nào,

Thương xót hành từ

Phân biệt thuyết pháp

Ngay tai chỗ ngồi

Đệ tử vây quanh.

Nghe hương biết rơ

Chỗ của Pháp vương

Giả sử chúng sinh

Được nghe kinh pháp,

Đă được thọ tŕ

Tâm ư phấn khởi.

Khi ấy Bồ-tát

Ở đây cũng thấy

Thế lực Bồ-tát

An trú chúng hội,

Ở tất cả nơi

Hiện tượng như thế

C̣n chưa đạt được

Mũi của trời người,

Tự nhiên được vậy

Điều này ứng với

Mũi của chư Thiên

Không có các lậu.

Phật dạy:

- Này thiện nam! Nếu có người thọ tŕ, đọc tụng, sao chép kinh điển này th́ sẽ đạt được một ngàn hai trăm công đức kỳ lạ về thiệt căn, thiệt căn phân biệt đầy đủ các mùi vị. Nếu có món ăn ngon, th́ biến thành món ăn tự nhiên ở cơi trời. Nếu ăn món thô nhám mặn đắng th́ sẽ hóa thành cỗ tiệc cơi trời, mùi vị tuyệt diệu. Nếu vào chúng hội giảng truyền pháp yếu th́ mọi người hân hoan, kính ngưỡng kinh pháp. Nếu vào chỗ tranh chấp giận dữ, dùng ngôn ngữ đạo đức mềm mỏng, biện luận phân giải rơ ràng mọi khúc mắc; với ḷng thương yêu thông cảm, th́ mọi người sẽ hoan hỷ ḥa thuận, cảm hóa những âm thanh khác.

Người ấy đă nghe kinh mà ngôn luận mỹ diệu, trời, người đi đến; Thích, Phạm, Tứ vương và trời Thanh tịnh, ngọc nữ chư Thiên mong được diện kiến; Thiên tử, Rồng, Thần và phu nhân của Rồng, Thần, A-tu-la và phu nhân của A-tu-la, Ca-lưu-la và phu nhân của Ca-lưu-la, Chân-đa-la và phu nhân của Chân-đa-la, Ma-hưu-lặc và phu nhân của Ma-hưu-lặc, Kíền-đạp-ḥa và phu nhân của Kiền-đạp-ḥa, nữ quỷ thần Duyệt-xoa, nữ quỷ thần Tỷ-da Phản Túc đều muốn đến chiêm ngưỡng, đảnh lễ, thăm hỏi, thọ tŕ kinh giới và quy y; Tỳ-kheo, Tỳ-kheo-ni, thiện nam, thiện nữ, quốc vương, thái tử, đại thần, quan chức, người quyền quư giàu sang, Chuyển luân thánh đế uy phong lẫm liệt, bảy báu sung măn; thái tử, quyến thuộc, vương phi, thể nữ và các Phạm chí, hiền nhân, cư sĩ ở châu thành, quận huyện, xóm làng, dinh thự đều muốn đi đến chiêm ngưỡng, mong trọn đời lễ bái quy y, cúng dường hầu cận, nghe thọ kinh pháp; lời dạy trong sáng hiền ḥa như Thế Tôn Như Lai đă khen ngợi, đă tiếp xúc tư duy quan sát và đạt được cốt lơi sâu xa của trí tuệ Phật, tự nhiên nghe và được thấu đạt như thế; lại biết Đức Thế Tôn khi thuyết pháp xoay mặt về đâu.

Khi ấy Thế Tôn nói tụng khen ngợi:

Thiệt căn người ấy

Thật là mềm mại

Phân biệt các vị

Chọn lựa ngon dở

Ngon lành tự nhiên

Như món ăn trời

Bao nhiêu mùi vị,

Lần lượt phát sinh

Âm thanh thù diệu

Ngôn ngữ ḥa nhă

Nghe thật kỳ lạ

Hoan hỷ vui mừng

Ở trong chúng hội

Ai cũng khâm kính

Lại sẽ diễn nói

Âm thanh thâm áo

Có người nghe được

Kinh điển đă nói

Nhận thấy báo ứng

Vô cùng thanh tịnh

Liền sinh hoan hỷ

Hiểu rơ tôn kính

Cúng dường kinh điển

Chẳng thể kể xiết

Các trời, rồng, thần

Thần A-tu-la

Luôn luôn kính phục

Muốn được nh́n thấy

Lễ bái cung kính

Thưa hỏi kinh điển

Danh đức người ấy

Đạt đến như thế

Ở thế giới này

Trong khoảnh phát ư

Đều dùng âm thanh

Loan báo khắp cả

Tiếng ấy nhu nhuyến

Vi diệu thù đặc

Thâm thúy nho nhă

Lại có âm tiết

Các bậc hào quư

Chuyển luân thánh vương

Hoàng hậu vương nữ

Muốn được đến nơi

Để mà cúng dường

Thảy đều chắp tay

Từ đầu đến cuối

Lắng nghe kinh điển

Thiên thần các nơi

Hoàn toàn tôn trọng.

Các Kiền-đạp-ḥa

Và các tùy tùng

Nữ quỷ Phản Túc

Cùng các nam nữ

Thảy đều cung kính

Đều đến hầu hạ.

Vua trời Phạm thiên

Tự tại tôn quư

Trời đại thần diệu

Và các Thiên tử

Đế Thích, Phạm thiên

Tập thể Thiên tử

Vô số ngọc nữ

Đến chỗ vị ấy.

Thế gian có Phật

Đạo sư sáng suốt

Đệ tử Thanh văn

Nghe tiếng êm dịu

Hiện đến tại chỗ

Mặc nhiên hộ tŕ

Xét pháp đă giảng

Thảy đều vui mừng.

Phật dạy:

- Này thiện nam! Bồ-tát Đại sĩ nếu nghe kinh này rồi thọ tŕ, đọc tụng, sao chép th́ đạt được tám trăm công đức về thân: Màu da tươi sáng, âm giọng hùng dũng, giống như lưu ly trong sáng không bẩn, phàm làm việc ǵ, mọi người đều khâm phục bắt chước, dung mạo và cử chỉ đáng kính, hành xử tinh tế, không phân biệt ta người, chúng sinh trong thế giới tam thiên đại thiên đều cúi đầu đảnh lễ. Quần sinh tốt xấu, sắc tươi sắc héo, cơi tốt cơi xấu, Thiết vi, Đại thiết vi, núi nhỏ, núi lớn, chỗ có người ở, dưới đến trong đại địa ngục Vô khả, cho đến trời Ba mươi ba ở khắp cơi nước của Phật, tự dung oai đức thấy khắp tất cả.

Tại thế giới này, Thanh văn, Duyên giác, Bồ-tát Như Lai giảng thuyết kinh pháp ở bất cứ đâu đùng oai quang của ḿnh, thảy đều thấy rơ.V́ sao?V́ thân thanh tịnh nên đạt đến như vậy.

Khi ấy Thế Tôn nói kệ khen:

Thân của người ấy

Đă thanh tịnh rồi

Ví như lưu ly

Không có tỳ vết,

Được tất cả người

Nh́n thấy kính mến

Người ấy đă tŕ

Kinh vi diệu ấy.

Giống như gương sáng

Soi thấy mặt ḿnh

Thấy cả vạn vật

Cũng giống như thế,

Tự thấy gốc ngọn

Và thấy người khác

Thân ấy thanh tịnh

Như núi Tu-di.

Ở thế giới này

Có bao chúng sinh

Chư Thiên, nhân dân

Thần A-tu-la

Địa ngục, ngạ quỷ

Và các súc sinh

Đều thấy thân h́nh

Cùng với dung nhan

Cung điện pḥng quán

Của hàng chư Thiên

Núi đất, núi đá

Và các Thiết vi

Tuyết sơn, Tu-di

Cùng các núi lớn

Thảy đều thấy hết.

Chúng ở nơi nào

Dùng đại oai thần

Xem thấy chư Phật

Tất cả Thanh văn

Và các đệ tử

Hoặc có Bồ-tát

Ở chỗ vắng lặng

Tuyên thuyết kinh pháp

Có thể biết hết.

Thân thanh tịnh ấy

Cũng lại như vậy

Thảy đều thấy hết

Tất cả thế gian.

Dùng thân thế tục

Biết rơ như thế

Người này c̣n chưa

Đạt thành Thánh đạo.

Phật dạy:

- Này thiện nam! Sau khi Như Lai diệt độ, nếu Bồ-tát Đại sĩ thọ tŕ, đọc tụng, giải nói kinh này th́ sẽ được một ngàn hai trăm công đức thanh tịnh về ư căn.

Người ấy dùng ư căn thanh tịnh thấu suốt tất cả, chỉ nghe một bài tụng mà thấu suốt ư nghĩa rốt ráo sâu rộng, rồi dùng sự hiểu biết sâu rộng đó, có thể giảng kinh pháp một tháng, bốn tháng, cho đến trải qua một năm, sự tích lũy, ghi nhớ chẳng quên. Các âm thanh trao đổi giá cả trong việc mua bán của phàm tục, nhờ pháp đều thấy, phân biệt thứ lớp, chẳng mất đầu mối; biết tâm niệm thiện ác là đúng hay chẳng đúng của sáu loại chúng sinh trong tam thiên đại thiên thế giới, trong đó Sa-môn là Thánh hay chẳng phải là Thánh đều thấy hết, tâm ư thanh tịnh, chẳng cần tư duy, tự nhiên phân biệt giảng thuyết ư nghĩa của pháp, lời lẽ chí thành; có giảng nói cũng đều nương vào lời nói trong kinh điển tối thắng mà xưa kia Đức Như Lai đă dạy, đă phân tích rơ cả.

Khi ấy Đức Thế Tôn nói tụng khen:

Ư căn người ấy

Thanh tịnh trong sạch

Chiếu suốt tươi sáng

Thấy rơ tâm niệm.

V́ lư do đó

Hiếu biết bao thứ

Tỳ vết, ti tiện

Tốt xấu trung b́nh,

Nếu nghe một tụng

Thường hay phụng tŕ

Hiểu được vô số

Nghĩa lư sâu xa,

Nói một, bốn tháng

Hoặc đến một năm

Việc thiện và ác

Hết sức chí thành.

Ở thế giới này

Khắp cả trong đó

Nếu có chúng sinh

Đủ các hạng loại

Chư Thiên nhân dân

Và A-tu-la

Các loại thần khác

Cùng các súc sinh

Ở trong sáu đường

Có các chúng sinh

Bọn họ tư tưởng

Biết bao tâm niệm

Người tŕ kinh này

Trong khoảng giây lát

Đều thấy biết hết.

Tâm ư khác nhau

Chư Phật Đại Thánh

Tướng trăm công đức

Tất cả đều v́

Thế gian thuyết pháp

Khi đến chỗ giảng

Tất cả đều nghe

Lời giảng thanh tịnh,

Tức thời thọ tụng

Đời trước đă từng

Học kinh điển này

Từ lâu giảng giải,

Tháo tung gút mắc

Luôn luôn diễn giải

Cốt lơi kinh điển

Ở trong hội chúng

Không hề sợ hăi.

Người tŕ kinh này

Các căn tươi sáng

Hoàn toàn chẳng gặp

Các họa tâm thần,

Bạn bè giao du

Đều là hiền lành

Ư căn thông đạt

Cũng giống như thế

Bồ-tát chưa từng

Trụ ở chỗ nào

V́ khắp chúng sinh

Phân biệt thuyết kinh.

Người thường thọ tŕ

An trú chánh pháp

Tùy nghi phương tiện

Biết chỗ thích ứng.

HẾT QUYỂN  8

 

 

previous.png   back_to_top.png   next.png

[ TRANG CHỦ KINH ĐIỂN | ĐẠI TẠNG KINH | THẦN CHÚ | HÌNH ẢNH | LIÊN LẠC ]

google-site-verification=Iz-GZ95MYH-GJvh3OcJbtL1jFXP5nYmuItnb9Q24Bk0