* Buddha Mountain * Pḥt Sơn

Calgary Alberta Canada

[中文|ENGLISH]

[ TRANG CHỦ |KINH ĐỈN|ĐẠI TẠNG KINH | TH̀N CHÚ | HÌNH ẢNH|LIN LẠC]

No 0188

KINH DỊ XUẤT BỒ-TT BẢN KHỞI

Hn dịch: Đời Ty Tấn, Cư sĩ Nhiếp Đạo Chn

Việt dịch:Linh-Sơn Php Bảo Đại Tạng Kinh

Trong qu khứ xa xưa, Đức Phật Thch-ca Văn l người ở nước Phu-lu-đa-ma, đời đời lm việc lnh, trải qua v số kiếp mới đạt quả vị Phật. Thời Phật cn l Bồ-tt c tn l Ma-nạp, ẩn cư trong ni su, vận y phục da hươu. Bấy giờ Bồ-tt đi vo thnh Bt-ma-ha, vị vua cai trị xứ ấy tn l Kỳ-da. Bồ-tt nhận thấy người dn trong thnh c dng vẻ vội vng, nhn đ mới hỏi kẻ đi đường:

-Hm nay trong thnh c việc g m sao dn chng c vẻ hấp tấp vội v như thế?

Người ấy thưa:

-Hm nay Phật sẽ đến đy.

Bồ-tt nghe ni vậy lng rất vui mừng, liền ni:

-Hm nay gặp Phật ở đy, Ta sẽ theo Phật để đạt được sở nguyện vốn c từ lu.

Lt sau thấy một c gi đi tới, tay nng bnh nước c cắm bảy cnh hoa Ưu-bt-la. Bồ-tt liền đi theo v gọi lớn:

-Ny chị, xin hy dừng lại!

C gi tn Cu-di, bn dừng lại đợi Bồ-tt đến. Bồ-tt ni:

-Xin phu nhn hy nhường cho ti những cnh hoa Ưu-bt ấy. Cu-di ni:

-Phật hm nay sẽ đến kinh thnh, đại vương muốn tẩy tịnh thn để đn Phật. Ti đến để dng hoa ln vua nn khng thể cho được. Bồ-tt ni:

-Hay phu nhn bn hoa đ cho ti với gi trăm đồng được khng?

Cu-di đp:

-Hoa ny ti khng bn.

Bồ-tt bảo:

-Phu nhn c thể đi lấy thm hoa nữa.

Cu-di thưa:

-Khng thể được.

Bồ-tt lại ni nỉ:

-Hay l bn hoa ấy cho ti với gi năm trăm đồng được khng?

Cu-di trong lng thầm nghĩ: Hoa ny đng gi chừng hai, ba đồng một cnh. Nay người ny lại muốn mua đến năm trăm đồng!, bn chỉ giữ lại hai cnh, cn năm cnh kia th trao cho Bồ-tt. Bồ-tt lục tm trong ti tiền của mnh vừa đủ năm trăm đồng, liền lấy trao hết cho Cu-đi, rồi hai người chia tay, mỗi người đi mỗi ng. Cu-di suy nghĩ: Vị đạo nhn ny vận y phục chỉ l một tấm da hươu, c đng năm trăm đồng tiền lại dốc hết ra để mua hoa, hẳn khng phải l hạng người tầm thường. Liền bước nhanh theo Bồ-tt, gọi lớn:

-Ny ng, xin hy dừng lại!

Bồ-tt nghe gọi, liền đứng lại đợi. Cu-di đến, ni:

-ng hy ni thật với ti, ti đem hoa trao cho ng, khng d ng đoạt hoa của ti m đi!

Bồ-tt đp:

-Ta mua hoa đấy chứ! Từ gi một trăm tiền đến những năm trăm tiền, sao lại bảo l ta đoạt hoa của c?

Cu-di ni:

-Hoa ny l hoa dnh cho nh vua, ti quả l c cậy thế để bn p cho ng.

Lc ny Bồ-tt liền ni thật minh:

-Ti nghe ni l hm nay Phật đến, muốn đem hoa dng Phật, theo Phật để mong đạt được sở nguyện vốn c từ lu.

Cu-di ni:

-Thật rất tốt lnh! Ti nguyện kiếp sau xin được lm vợ ng, cho d kiếp ấy ng l người đẹp hay xấu, ti cũng nguyện lm người nng khăn sửa ti cho ng, quyết đem lng thnh của ti xin Phật chứng tri.

Bồ-tt ni:

-Vng.

Cu-di bn lấy hai cnh hoa cn lại trao cho Bồ-tt để dng ln Phật v ni:

-Theo tục lệ, phụ nữ khng thể đến trước mặt Phật được, xin ng dng hoa ny ln Phật gip ti.

Bồ-tt bn nhận hai cnh hoa, rồi hai người từ biệt. Chẳng lu sau Đức Phật đ đến kinh thnh. Quốc vương, quần thần cng dn chng đều dng hng trăm thứ hoa đủ loại, cng dường tung rải trn đầu Phật. Hoa tung ln rồi đều rơi xuống đất. Bồ-tt cầm năm cnh hoa Ưu-bt-la cng dường tung rải trn đầu Phật, năm cnh hoa ấy đều dừng lại trn khng, khng rơi xuống, lại sắp đứng thnh hng như từ gốc rễ mọc ln nhưng khng bm vo đất. Bồ-tt lại lấy hai cnh hoa của Cu-di, tung trn đầu Phật v hai cnh hoa đ cũng khng rơi xuống, sắp đứng thnh hng nơi hai vai Phật. Phật biết r tm thnh của Bồ-tt, liền ni:

-Sở nguyện lớn trong lng ng sẽ đạt được. Sau chn mươi kiếp nữa, kiếp ấy mang tn l Bạt-la, ng sẽ thnh Phật hiệu l Thch-ca Văn.

Bồ-tt nghe Phật dạy như thế, trong lng v cng hoan hỷ, liền cắt tc mnh trải ln mặt đất cho Đức Phật bước ln đi qua, cn mnh th đứng qua một bn, thn tm nhẹ nhng vui sướng. Phật dng thần lực tiếp nhận, bay vụt ln khỏi mặt đất bổn trượng chn thước, lơ lững trn khng, rồi từ trn cao hạ xuống đất. Phật lại ni:

-Ta ấn chứng cho ng trong tương lai sẽ thnh đạo để cứu độ thế gian, cũng sẽ thnh Phật như Ta.

Đức Phật thời bấy giờ hiệu l Đề-ha-kiệt-la. Sau khi Phật nhập Niết-bn, Bồ-tt trở về nơi ni su ẩn cư. Sau khi hết thọ mạng, Bồ-tt được sinh ln cung trời Đao-lợi, tầng trời thứ nh của Dục giới, được chư Thin hết lng gip đỡ, thn cận. Thọ mạng ở ci trời hết, Bồ-tt lại sinh xuống ci người ở nước Cưu-di-na-kiệt, lm vị Hong đế hiệu l Phi Hnh, cai trị bốn chu thin hạ. Mạng chung được sinh trở lại tầng trời Đao-lợi thứ hai, lm vị Đế Thch. Trải qua ba mươi su đời lm Thin đế Thch, tm vạn bốn ngn đời lm Hong đế Phi Hnh. Sau khi thọ mạng hết, liền sinh ln ci trời thứ tư l Đu-suất thin, rồi từ nơi ấy sinh xuống nước Ca-duy-la-vệ. Nước Ca-duy-la-vệ ấy nằm vo khoảng giữa trời đất, l nơi cc Đức Phật thường ra đời, khng c những vng đất bin giới tiếp gip với cc nước khc, thường l đất cao nghing dốc. Vua cai trị nước Ca-duy-la-vệ l bậc nhn từ đức độ. Bồ-tt liền nhập vo thai của Hong hậu, khng hề c sự bất tịnh, cũng như khng nương cậy vo điều g cả. Quốc vương v quần thần thn tn của cc nước lng giềng đều muốn cầu thn với nước Ca-duy-la-vệ. Nghe tin Hong hậu mang thai đều đến chc mừng nh vua, tới trước mặt Hong hậu thi lễ. Thi tử từ ở trong bụng mẹ nhn thấy người ở bn ngoi, như thể đội một lớp lụa mỏng từ bn trong nhn r người bn ngoi vậy. Người bn ngoi thi lễ, Thi tử ở bn trong bụng mẹ khot tay như muốn đẩy ra. Sở dĩ từ chổi như vậy l v khng muốn phiền nhiễu chng sinh trong thế gian. Thời gian Hong hậu mang thai Thi tử, chư Thần hằng ngy đều mang đồ ăn uống từ trn trời xuống đặt trước Hong hậu. Hong hậu khng r đồ ăn, thức uống ny từ đu đem tới, cứ việc dng, nn đố với cc mn cao lương mỹ vị ở trong cung cảm thấy giống như cay, đắng kh ăn được. Thi tử chọn lc nửa đm ngy mồng tm thng tư để ra đời. Từ hng bn phải Hong hậu, Thi tử bước ra ngoi, bước đi bảy bước, bn chn khng chạm đất cao khỏi mặt đất bốn tấc, đưa tay phi ln cao v ni:

-Khắp ci thế gian trn trời dưới đất, khng một ai tn qu hơn Ta!

Ngay khi đ, bốn vị Thin vương hiện xuống đảnh lễ, rồi đặt Thi tử nằm trn ghế bằng vng ng nh, dng nước ấm rửa sạch thn hnh khiến vua, hong hậu v mọi người đều kinh ngạc. Lc Thi tử mới sinh ra, trn đến ci Tam thập tam thin, dưới tới địa ngục N-l thứ mười su nh sng rực rỡ, tỏa rộng ra khắp nơi, một vạn hai ngn ci trời đất, đất trời đều chuyển động khi đ Thi tử mới trở lại l một trẻ thơ bnh thường. Nhũ mẫu dng một chiếc ti gấm, đặt Thi tử vo trong rồi trao cho Hong hậu lo việc nui dưỡng Thi tử, đặt tn l Tất-đạt. Khi mới sinh, thn của Ngi đ c đủ ba mươi hai tướng tốt.

Hm sau đức vua bn luận cng Hong hậu:

-Con ta sinh ra chẳng giống với người bnh thường. Trong nước c vị đạo nhn nổi tiếng, đ hơn trăm tuổi, rất giỏi về việc xem tướng người, tn hiệu ng ấy l A-di, chắc phải mời vị ấy tới để xem tướng Thi tử.

Hong hậu ni:

-Thật l tốt lnh!

Vua v Hong hậu cng đi tới chỗ ở của vị Đạo nhn. Vua đem theo một ti vng v một ti bạc để dng cho vị Đạo nhn, nhưng vị ấy khng nhận. Vị Đạo nhn vn tấm đệm che ngắm nhn Thi tử, thấy Thi tử c ba mươi hai tướng tốt, nh sng kỳ diệu tỏa hiện ra ngoi, vị Đạo nhn liền buồn b rơi nước mắt. Hong hậu hỏi:

-Thưa Đạo nhn, Thi tử sắp c việc g chẳng lnh xảy ra chăng? Hm nay đức vua muốn được biết cc tướng của Thi tử l lnh hay dữ, v sao ngi lại buồn b, khc lc như thế?

Vị Đạo nhn thưa:

-Hm qua trời đất chấn động chnh l do Thi tử sinh ra. Ti tự thương xt thn mnh gi yếu, chẳng cn sống bao lu nữa, giận mnh khng được sống để hầu hạ, để được nghe Thi tử giảng kinh thuyết giới, dạy bảo gio ha cho nn ti buồn khc.

Vua cha nghe vị Đạo nhn ni như thế lập tức v Thi tử truyền lệnh tuyển chọn trong khắp cả nước được bốn ngn vị giỏi về ca nhạc, chia ra lm bốn nhm, mỗi nhm một ngn vị lun phin ngy đm đn ca ht ma khng dừng nghỉ. Nh vua hiểu r lời bn của vị Đạo nhn về Thi tử nn cng muốn bảo vệ, giữ nghim ngặt con mnh, lập tức v con truyền lệnh sửa sang lại cung điện, phng ốc, cửa ng ra vo, tường thấp tường cao, tất cả đều v cng kin cố. Nếu muốn mở cc cửa phải thng qua người canh gc cc nơi ấy. Mỗi lần mở, m thanh vang xa đến bốn chục dặm. Lc Thi tử mới sinh ra, người hầu của hong cung cũng sinh được một b trai đặt tn l Xa-nặc, một con ngựa trắng cũng sinh một ch ngựa con, được đặt tn l Bạch Kiện Đức. Nh vua cho Xa-nặc lm người hầu hạ Thi tử, cn ngựa th được nui dưỡng để dnh cho Thi tử cỡi. Thi tử sinh được bảy ngy th mẹ qua đời.

Năm được mười tuổi, Thi tử thưa với vua cha cho php được ra ngoi thnh dạo xem phong cảnh. Vua cha rất bằng lng, liền sai một trăm quan thn cận cng theo Thi tử ra thnh du ngoạn. Thi tử ln xe ra khỏi cửa thnh pha Đng. Thin vương Đế Thch ở ci trời Đao-lợi liền ha thnh một người bệnh trn đường Thi tử đi, bụng lớn, thn sưng ph, da thịt hnh như chẳng cn, tựa vo bức tường m thở dốc. Thi tử đi tới trng thấy liền hỏi xa phu:

-Đ l người g thế?

Người đnh xe thưa:

-Đ l người bệnh.

Thi tử hỏi:

-Người bệnh l người như thế no?

Xa phu đp:

-Người ny đời trước lm điều c, nay sinh lm người, ăn uống khng điều độ, nằm ngồi thất thường nn trong người sinh ra bệnh tật như vậy.

Thi tử lại hỏi:

-Ta l con của vị Quốc vương, nếu ăn uống khng điều độ, ngủ nghỉ thất thường th cũng sẽ bị bệnh chăng?

Kẻ hầu thưa:

-Đ l người th khng ai trnh khỏi điều đ cả.

Thi tử nghe ni thế liền cho xe quay trở về cung, lng buồn b chẳng vui, nghĩ đến tất cả mọi người trong thin hạ ai cũng khng trnh khỏi bệnh tật, rồi đến lượt mnh cũng sẽ bị bệnh tật nn cng buồn b, chẳng thiết g ăn uốngế Vua cha thấy vậy hối tiếc l đ cho php Thi tử ra thnh du ngoạn, liền lệnh cho đng kn cc cửa cung thnh, khng mun để cho Thi tử dạo chơi bn ngoi nữa. Rồi nh vua lại cho đon nhạc cng ca nhạc ha tấu, tạo khng kh vui th như trước. Thi tử cng buồn b hơn nữa, bỏ cả ăn uống, mi một thời gian sau mới ngui ngoai.

Vi năm sau, Thi tử lại đến thưa với vua cha l mnh sống trong cung cấm qu lu, nay muốn ra ngoi thnh dạo chơi cho vui vẻ. Vua cha khng nỡ lm tri con nn chấp thuận. Vua lệnh cho khắp nước biết Thi tử sắp ra thnh dạo chơi, khng được để những kẻ bệnh tật, dơ dy bẩn thỉu lai vng hai bn đường v lệnh cho Thi tử dng xe đi ra cửa thnh pha Nam. Bấy giờ Thin vương Đế Thch lại ha lm một người bệnh nặng, đầu tc rối bời, nước tiểu, phn dơ b bết khắp thn người, đến nằm trn đường, mạng sống chỉ cn thoi thp. Thi tử đi tới trng thấy, liền hỏi m phu:

-Đ l người g thế?

M phu thưa:

-Người ấy kiếp trước lm điều c, khng biết tự kiềm chế, ăn uống khng điều độ, ngủ nghỉ thất thường nn trong người sinh ra bệnh, mạng sống chỉ cn trong chốc lt.

Thi tử ni:

-Nếu Ta ăn uống khng điều độ, ngủ nghỉ cũng bất thường, th cũng sẽ mang bệnh như vậy chăng?

Người đnh xe đp:

-Đ lm người th phải c bệnh.

Thi tử nghe tu thế, liền cho quay xe trở về cung, lại cng buồn rầu, bỏ cả ăn uống. Vua cha thấy vậy liền bảo với cc quan trong triều:

-Ny cc khanh, trẫm đ truyền lệnh trước rất r l khắp nước cấm khng cho những kẻ bệnh tật, những điều g dơ dy, bẩn thỉu đến gần chỗ Thi tử. V sao lại để Thi tử gặp người bệnh. Sau đ, nh vua lại cho đon nhạc cng cử nhạc, ca ht để lm vui cho Thi tử nhưng nỗi buồn của Thi tử vẫn chẳng vơi, khng lấy ca nhạc lm vui được. Phải một thời gian sau, nỗi buồn của Thi tử mới dần d giảm bớt.

Vi năm sau, khi nỗi buồn ấy đ dứt hẳn, Thi tử lại đến thưa vua cha sống trong cảnh cung cấm lu ngy cũng buồn nn muốn ra ngoi thnh du ngoạn. Vua cha bảo:

-Cứ mỗi lần con ra thnh du ngoạn trở về thường buồn b khng vui, bỏ cả ăn uống. Nay v sao lại muốn ra thnh đi dạo nữa?

Thi tử thưa:

-Con sẽ khng như cc lần trước đu.

Vua cha cũng như những lần trước ban lệnh khắp nước, cấm những kẻ bệnh tật, bẩn thỉu lai vng gần nơi Thi tử đi qua. Thi tử ln xe ra khỏi cửa thnh pha Ty. Bấy giờ Thin vương Đế Thch lại ha lm một ng lo, người gầy cm, lưng cng, chống gậy l bước. Thi tử trng thy liền hỏi người đnh xe:

-Đ l người g vậy?

Xa phu thưa:

-Đ l một người gi.

Thi tử hỏi:

-Người gi l người như thế no?

Xa phu đp:

-Con người ở trn đời chẳng mấy chốc th đ lớn tuổi, thọ mạng sắp hết, kh lực suy km, ăn uống thật kh khăn, nn gọi l người gi yếu.

Thi tử hỏi:

-Ta rồi cũng sẽ gi yếu như vậy sao?

Người đnh xe thưa:

-Con người sinh ra khng ai trnh khỏi cảnh gi yếu.

Thi tử bảo:

-Hy quay xe trở lại m trở về cung. Ta cũng đu sống mi trn đời được.

Thi tử lại cng buồn b, thầm nghĩ: Mọi người trn ci đời ny phải chịu cảnh gi yếu, ăn uống chẳng được v sẽ mạng chung. Thn mạng ta lm sao c thể sống mi ở thế gian ny. Rồi Thi tử chẳng thiết g ăn uống, mối ưu sầu đ nặng tm tư. Vua cha phải hết lời khuyn nhủ giải by:

-Ta chỉ c mỗi mnh con m thi, ngai vng rồi sẽ giao cho con. V sao mỗi lần con ra ngoi dạo chơi lại trở về ngay, rồi buồn rầu bỏ cả ăn như thế?

Rồi vua cha lại cho tăng thm việc đn ca ma ht để cho Thi tử được vui. Sau đ, nỗi buồn của Thi tử cũng dần dần qua đi. Một thời gian lu sau, Thi tử lại xin cha cho mnh ra khỏi thnh dạo chơi. Vua cha nghe thế, bảo:

-Con cứ mỗi lần ra ngoi dạo chơi lại trở về ngay rồi ưu sầu chẳng vui, bỏ cả uống ăn khiến người gầy ốm như thể bị chết rồi được sống lại. Thế sao hm nay lại muốn đi dạo chơi nữa.

Thi tử thưa:

-Nay con tuổi đ khn lớn, sẽ khng cn nhầm lẫn nữa.

Vua cha thuận cho v dặn nn theo cửa thnh pha Bắc m đi ra. Bấy giờ Thin vương Đế Thch liền ha lm một đm xe tang, trong ngoi đều c kẻ nam người nữ cầm cờ phướn, ku go khc lc bước theo sau xe đi tống tng. Thi tử trng thấy cảnh ấy liền hỏi người đnh xe:

-m thanh g nghe lạ thế?

M phu thưa:

-Đ l tiếng khc.

Thi tử hỏi:

-V sao lại c liếng khc?

Người đnh xe đp:

-V c người chết.

Thi tử hỏi:

-Chết l thế no?

Xa phu thưa:

-Người sinh ở đời mạng sng vốn do trời định, tuổi thọ c ngắn c di nhưng rồi cũng hết một đời, nn gọi l chết. Đ chết rồi th khng cn biết g nữa, thn thể đều tiu mất, m ci chết cũng khng c kỳ hạn. Gia đnh buồn khổ ấy đang theo sau xe đưa người chết đi an tng.

Thi tử lại hỏi:

-Ta đy rồi cũng sẽ chết sao?

Người hầu xe đp:

-Mọi người đều phải đi tới cảnh ấy.

Thi tử than:

-Ta cũng khng thể sống mi trong ci thế gian ny được. Ta rồi cũng sẽ phải chết!

Thi tử bn cho quay xe v trở về cung. Vua cha hỏi người xa phu: -Sao Thi tử trở về cung nhanh vậy?

Vị xa phu thn tn tu:

-Thi tử ra khỏi cửa thnh, trn đường đi trng thấy một chiếc xe tang, lng chẳng vui nn vội cho xe quay về.

Vua cha bảo:

-Ta cũng khng muốn cho Thi tử ra dạo chơi ngoi thnh nữa. Năm Thi tử được hai mươi tuổi, vua cha muốn tuyển phi cho Thi tử, Thi tử thưa:

-Con chẳng muốn lập gia đnh.

Vua cha v thương con nn truyền lệnh tuyển mười vạn thiếu nữ trong nước để Thi tử lựa chọn ty theo sở thch của mnh m xem xt. Thi tử chọn hết cc c gi trong số đ nhưng khng c c no vừa chng. Cuối cng c một c gi tn Cu-di lọt được vo đi mắt kn chọn của Thi tử. Thi tử ni:

-Con muốn chọn c gi ny lm vợ.

Nh vua lập tức tuyển nng Cu-di lm vợ Thi tử. Đ l người con gi đ từng mang hoa bn cho Bồ-tt. Trong kiếp trước nng mang tn Cu-di, nay sinh ra vẫn mang tn Cu-di. Thi tử bn với vợ:

-Hai chng ta nghỉ trn giường, nếu chọn một bnh hoa thật đẹp đặt ở nơi khoảng giữa ny để cả hai cng ngắm ngha thưởng thức, cũng hay lắm phải khng?

Người vợ đp:

-Thiếp c thể kiếm hoa được.

Nng liền chọn hoa rồi đem đặt vo giữa khi vợ chồng cng nằm nghỉ trn giường. của Cu-di muốn được gần bn chồng. Thi tử liền ni với vợ:

-Nếu nng lại gần bn Ta th sẽ đ ln hoa ny, bnh hoa c nước đổ ra sẽ lm dơ cả giường chiếu.

Người vợ nghe lời. Một hồi lu sau, Thi tử ni với vợ:

-Hai chng ta nghỉ chung trn giường. ta muốn đặt một tấm đệm vải thật đẹp ở giữa hai ta để cng xem. của người vợ lun muốn nằm gần chồng. Thi tử ni:

-Nếu nng nằm lại gần ta th chắc chắn mồ hi sẽ lm vấy bẩn ln tấm đệm vải.

Người vợ liền thi, chẳng muốn gần bn Thi tử nữa. Nhưng nng vẫn c nghi ngờ Thi tử nn những lc thức dậy thường hay đi theo Thi tử. Vo lc nửa đm Tứ Thin vương từ nơi ci trời cao hiện xuống hong cung, gọi lớn ni với Thi tử:

-Đ đến lc nn xuất gia.

Thi tử ni:

-Ta muốn đi nhưng kh c thể đi được.

Tứ Thin vương liền khiến cho đon nhạc cng, vũ cng ngủ say m man khng cn hay biết g nữa. Nng Cu-di cũng say ngủ nằm ring một bn, Thi tử từ từ vịn giường ngồi dậy, nhn thấy vợ, sợ nng thức giấc nn nhẹ nhng xuống giường, đứng dậy đi ra ngoi, gọi nhỏ Xa-nặc, người hầu cận thn thuộc vốn cng sinh một ngy với Thi tử, sai thắng yn cương cho bạch m Kiện Đức dẫn tới trong sn. Xa-nặc lập tức thắng yn cương cho ngựa đưa đến. Thi tử leo ln ngựa muốn phng đi, nhưng sợ cc cửa thnh khi mở ra m thanh vang xa, nn cứ phn vn, lưỡng lự cỡi ngựa đứng trong sn.

Thường khi Thi tử cỡi ngựa, v ngựa vang xa đến hai mươi dặm, cn cc cửa mở ra th tiếng động vang xa tới bốn chục dặm, v vậy Thi tử khng dm mở cửa. Tứ Thin vương liền sai chư Thần nng đỡ bốn v ngựa bay vt qua đầu tường m ra khỏi thnh. Thi tử tự cỡi ngựa đi đến khu điền x của hong gia, dừng lại bn một gốc cy.

Sng dậy vua cha khng biết Thi tử hiện ở đu, cả hong cung xn xao lo sợ. Vua cha bảo:

-Con ta chưa từng một mnh ra khỏi thnh dạo chơi, hm nay chắc l đi tới khu điền x của ta chăng?

Nh vua lập tức ln ngựa đi đến đấy, từ xa nhn thấy Thi tử đang ngồi yn bn một gốc cy, nh nắng mặt trời mun chiếu ln người, nhưng cy ấy đ uốn nghing cnh l phủ bng che khng cho nh nắng rọi ln người Thi tử. Vua cha trong lng lo sợ, kinh ngạc liền xuống ngựa đến gần thi lễ với Thi tử, Thi tử cũng đp lễ lại cha mnh. Thi tử ni:

-Con đ v phụ vương, lm đng bổn phận của một người con, chưa từng một mnh ra khỏi cửa thnh du ngoạn. Nay l lần đầu tin con một mnh ra ngoi phụ vương lại đuổi theo con, ngựa cng người hầu cận của con vẫn đứng bn đường kia. Xin phụ vương hy trở về cung, vi ngy nữa con sẽ trở về.

Vua cha nghe con tu vậy nn liền ln ngựa trở về cung, ni với người con du Cu-di l Thi tử hiện đang ở tại khu điền x, vi hm nữa sẽ về.

Thi tử ngồi tại gốc cy nội tm chuyn nhất, lắng đọng tm tư, suy nghĩ về những sự việc trải qua trong nhiều kiếp sống của bản thn, trn đến ci Tam thập tam thin, dưới thấu đến tầng địa ngục N-l thứ mười su, khng điều g khng biết. Thi tử lại nhn thấy những người cy ruộng, cn trng từ đất mới cy lộ ra, hoặc bị thương, hoặc chết, chim mung lại bay đến mổ ăn nn cất tiếng than:

-Con người sống trn ci đời ny, khi chết bị đọa xuống địa nhục, chịu biết bao thống khổ. Ta khng thể sống mi ở thế gian ny được!

Thi tử lập tức ln ngựa phng đi. Đi chừng hơn mười dặm Thi tử gặp một vị thần tn Bn Thức. Vị ny l vị thần lớn trong quỷ thần, l một kẻ cứng rắn giữ việc c, tay tri cầm cung, tay phải nắm tn, lưng đeo kiếm bn đứng n ngự trn đường. Ở chỗ thần Bn Thức đ đứng c ba nẻo đường: Một l đường đến cc ci trời, hai l đường của loi người, v ba l đường dẫn cc kẻ c xuống địa ngục. Thi tử từ xa trng thấy, lng chẳng vui, nhưng vẫn cỡi ngựa đi thẳng tới nơi đ. Bn Thức thấy Thi tử đến kinh hoảng, run sợ bung rơi cả kiếm, cung, tn, lập tức đứng trnh qua một bn.

Thi tử hỏi:

-Ta nn đi theo đường no?

Bn Thức liền chỉ con đường đi tới cc ci trời, bảo ấy l đường nn đi theo. Thi tử liền cho ngựa đi chừng vi chục dặm th gặp một thợ săn. Thi tử hỏi:

-Ti c việc muốn nhờ ng, chẳng biết c được khng?

Người đi săn hỏi:

-Ti c thể gip ng việc g?

Thi tử đp:

-Ti muốn c tấm da hươu của ng.

Người đi săn liền lấy tấm da hươu trao cho Thi tử. Thi tử cũng lấy vật bu trao lại cho ng ta. Thi tử lại cho ngựa đi thm khoảng mười dặm nữa th dừng lại, xuống ngựa, bảo Xa-nặc:

-Ngươi hy trở về cung, khng cần theo Ta nữa.

Xa-nặc thưa:

-Con xin được theo hầu Thi tử.

Thi tử bảo:

-Ngươi phải trở về để bo với phụ vương v phu nhn ta rằng Ta muốn vo ni su tm đạo, trọn đời khng trở về.

Ni rồi Thi tử cỡi chiếc mũ qu trn đầu cng chiếc o chong qu gi trao cho Xa-nặc. Xa-nặc khc lớn, đưa tay nhận lấy, cn con ngựa trắng th quỳ hai chn trước xuống, rơi nước mắt, đưa lưỡi liếm chn Thi tử. Xa-nặc buồn b dắt ngựa trở lui, người khc to, ngựa h vang, bước đi m cn quay lại nhn Thi tử. Bấy giờ Thi tử lấy tấm da hươu chong ln người, y phục đ đổi khc.

Nng Cu-di mỗi ngy đều trng ngng Thi tử trở về, by giờ chỉ thy Xa-nặc v con ngựa trở lại liền khc ngất, ku ln, rồi ng di xuống sn nh, gắng gượng m lấy cổ con ngựa, hỏi Xa-nặc:

-Thi tử hiện ở đu?

Xa-nặc thưa:

-Thi tử dặn ti trở về tu với đại vương v qu nương l Thi tử đi vo ni su để cầu đạo, trọn đời khng về.

Cu-di than:

-Sao số mạng của ta lại bạc bẽo thế ny? By giờ như kẻ khng cn chồng. Ta biết tm kiếm ở đu? i Thi tử ! Người chồng yu qu của ta! Chẳng hiện đang ở nơi chn trời gc bể no ta cũng quyết đi tm!

Rồi nng quay lại ni với Bạch m:

-Thi tử v ngươi cng ra đi, sao by giờ chỉ một mnh ngươi trở về?

Những người hầu cận thn tn đều xt xa thương cảm. Vua cha nghe Thi tử đ ra đi liền than khc thảm thiết, nước mắt chan ha rơi ướt cả đất. Vua cha gạt lệ bảo Cu-di:

-Người sinh ra trn ci đời ny khng ai trnh khỏi ci chết. Con ta vo ni su học đạo l để cứu đời, h chẳng phải điều lnh hay sao?

Vua cha ni vậy v muốn cho nng Cu-di bớt nỗi buồn thương. Ring nh vua vẫn nhớ thương Thi tử khng lc no dứt. Vua liền truyền lệnh mời những người hiền tr trong nước vi ngn người, chọn ra được hơn một ngn người, lại chọn lấy trăm, rồi mười v sau cng chọn được năm người. Nh vua cho gọi năm người ấy đến bảo:

-Cc khanh ngy đm ở nh quy quần vui đa với con chu, hẳn l vui lắm. Nay ta chỉ c mỗi một người con, chưa từng đi dạo chơi xa, chưa hề biết lng dạ con người đen hay trắng, đột nhin bỏ ra đi đến nơi chốn xa xi, vo tận ni cao, lội suối băng rừng, vượt qua khe su hang thẳm, nng lạnh, đi kht, no ai hay biết! Hoặc gặp cọp si, cc loi mnh th v biết bao điều lnh dữ, c ai biết đựợc! Nay năm người cc khanh mỗi người để lại đy một đứa con, rồi cng nhau đi tm kiếm con ta, nếu gặp được th hy theo hầu hạ n, v con ta đ bảo l trọn đời khng trở về nữa. Trong số năm người cc khanh nếu c một người nữa chừng m bỏ con ta ra đi th ta sẽ xử tội gia tộc của người đ.

Năm người vng lời để lại năm đứa con rồi ln đường đi tm kiếm Thi tử, gặp Thi tử nơi non cao liền theo hầu hạ gip đỡ. Trải qua vi năm như thế, Thi tử cũng chẳng hỏi năm người từ đu đến đy. Chỗ của Thi tử đi đến đều l chốn rừng su xa xi hẻo lnh. Năm người theo hầu rất lo sợ, nn cng bn với nhau:

-Vị Thi tử ny khng lo học đạo, đi chẳng chịu chọn đường như thể người bị bệnh cuồng. Năm anh em chng ta khng thể theo được nữa nhưng nếu trở về kinh đ th vua sẽ trị tội cả gia tộc, chi bằng cứ ở lại đy.

Năm người đều đồng cho l phải. Chỗ của năm người định dừng lại c nhiều loại rau quả mọc trn một vng nước rộng lớn, ma đng hay ma hạ đều c thể nhặt hi để ăn nn khng bị đi. Năm người lưu lại nơi ấy. Thi tử cũng chẳng hỏi v sao họ khng theo mnh nữa. Thi tử đi mi vo chốn ni su khng một bng người lai vng, chọn chỗ đất kh ro cạnh một gốc cy ngồi ngay ngắn, nhất tm pht nguyện: Ngy hm nay Ta ngồi ở đy, cho d thn ny đi kht đến nỗi thịt xương, gn cốt đều r rời, kh kiệt, nếu chưa đắc đạo thnh Phật, Ta quyết khng đứng dậy!

Thi tử nhập định đắc Sơ thiền, v lần lượt đắc Nhị thiền, Tam thiền, Tứ thiền. Vo khoảng đầu đm, Thi tử chứng A-thuật-x (Tc mạng minh), tự biết được thn mạng của mnh trải v số kiếp lun chuyển như thế no trong ci sinh tử. Khoảng nửa đm, Thi tử đắc đệ nhị Thuật-x (Thin nhn minh) đạt được Thin nhn vi diệu, nhn thấy v bin thế giới, biết r mọi nẻo sinh tử của mun loi lun chuyển trong đường thiện c. Đến gần sng th Thi tử đắc quả vị Phật. Lc ấy Phật tự nghĩ: Ta nay đ đạt được quả Phật. Thật l điều kh đạt, kh biết, kh tỏ.

Sau khi đắc đạo, Phật bn đến chỗ của vị Long vương tn l Văn Ln. Bn bờ nước, chỗ Long v.ương Văn Ln ở c một cy lớn, Phật bn ngồi trang nghim bn gốc cy ấy suy niệm: Nhớ lại v số kiếp xa xưa, Phật Đề-ha-kiệt-la đ thọ k cho Ta sẽ thnh Phật hiệu l Thch-ca Văn. Ngy nay Ta đ đắc quả vị Phật. Ta trải qua v số kiếp tu tập mong đạt được quả vị Phật th nay đ đạt được rồi. Ta đ qua v số kiếp tu hạnh t th tu su php Ba-la-mật, khng hề qun lm cc cng đức nn hm nay đ thnh tựu trọn vẹn.

Phật suy niệm xong bn nhập Thiền định ba-la-mật. Khi Phật tọa thiền bn gốc cy gần bờ nước, nh ho quang chiếu sng đến tận chốn Long cung. Long vương trng thấy nh Phật quang v cng hoảng sợ, vảy mng dựng đứng. Long vương Văn Ln đ từng được thấy ba vị Phật l Phật Cu-la-tn, Phật Cu-na-hm Mu-ni v Phật Ca-diếp đều ngồi tọa thiền nơi gốc cy ấy v nh ho quang đều chiếu soi xuống nước, đến tận Long cung. Nay Long vương thấy lại nh ho quang của vị Phật ny giống như nh ho quang của ba vị Phật trước kia, nh sng ấy thế gian đ từng được thấy, nhưng Phật th khng cn, Long vương rất vui mừng bn ln khỏi nước, nhn quanh hai bn thấy Phật đang tọa thiền bn gốc cy, thn c đủ ba mươi hai tướng tốt, nh ln mu hong kim rực rỡ, đoan chnh oai nghim như mặt trời, mặt trăng. Ba mươi hai tướng tốt của Phật, từ xa nhn như cy đang trổ hoa. Long vương Văn Ln bn đi thẳng đến chỗ của Phật, nhiễu quanh Phật bảy vng. Long vương c đến bảy đầu, bn dng cc đầu ấy che trn Phật. Long vương rời khỏi nước ln hầu Phật, liền c mưa gi bảy ngy. Trong bảy ngy ấy Phật vẫn tọa thiền khng hề lay động, hơi thở như dừng hẳn nhưng tm v cng an lạc. Sau bảy ngy, mưa gi mới dứt. Lc Phật mới đắc đạo tm hoan hỷ, trong bảy ngy khng ăn uống. Long vương thấy Phật hoan hỷ nn hầu Phật trong bảy ngy ấy cũng chẳng ăn uống g cả. Bảy ngy qua rồi, Phật rời khỏi định, Long vương bn ha lm một thiếu nin B-la-mn, quỳ gối chắp tay thưa hỏi Phật:

-Ngi đ đạt đến chỗ khng bị lạnh, khng bị nng, khng bị cc thứ cn trng, ruồi muỗi quấy nhiễu chăng?

Phật đp:

-Trong kinh từng ni, con người tr ở nơi an ổn l vui sướng. Những g được nghe học từ trước, nay Ta lấy việc nghe thấy lại những điều đ lm niềm vui, sống trong thế gian m khng bị người quấy nhiễu cũng l vui, khng hề quấy nhiễu người thế gian cho đến cc loi cn trng nhỏ nht cũng l vui; đ dứt sạch khng cn tạo tc nghiệp, được giải thot khng cn trở lại lm người ở thế gian, khng cn trở lại ci trời cũng l vui, dứt sạch mọi thứ sn hận, dm dật cũng l vui, ở nơi thế gian m được gặp đạo php giải thot của Phật cũng l vui.

Long vương bạch Phật:

-Từ nay trở đi, con xin quy y Phật, quy y gio php của Phật.

Phật bảo Long vương:

-Về sau ny, nếu gặp chng Tỳ-kheo Tăng A-la-hn, ng cũng nn hết lng quy y, phụng sự.

Trong hng sc sinh, Long vương Văn Ln l vị quy y Phật trước nhất.

Phật đ thấu đạt thng suốt tất cả thần thng. Chư Thin đều vn tập, cung knh đảnh lễ, ca ngợi Đức Phật. Lc ấy Phật an trụ trong cảnh hon ton tịch tĩnh, hướng niệm trong lnh nghĩ đến căn lnh của chng sinh tại thế gian v thương xt mun loi cn trầm lun trong biển khổ nn c mupốn gio ha chng sinh. Phật suy niệm: Ta nn bắt đầu gio ha người no trước nhất? Vua cha ta từng sai năm người theo hầu hạ Ta, nhưng họ khng đủ sức để theo Ta. Hiện nay họ đang ngụ nơi vng c hồ nước lớn, Ta nn gio ha họ trước. Thế rồi Phật theo đường cũ đến đ.

Năm người từ xa trng thấy Phật đi tới, khng r l ai, cng ni với nhau quyết khng cho hỏi, tr chuyện với người đang đi đến kia. Tất cả năm người đều đồng như vậy. Phật từ xa nghe lời của năm người bn tnh nhưng khi Phật đến nơi th cả năm người đều rất kinh sợ, đều đến trước Phật thi lễ. Phật bảo:

-Năm người cc ng v sao tm chẳng vững vng như thế? Cng bảo với nhau l khi Ta tới th quyết chẳng cho hỏi g. Nay v sao lại thi lễ với Ta.

Năm người đều im lặng khng dm trả lời. Phật bn đem năm người cng đi theo. Vi ngy sau, Phật dng tay xoa ln đầu, tc, ru của năm vị ấy đều rụng, trở thnh Sa-mn. Bấy giờ ở vng gần đ c ba vị đạo nhn, một vị dạy năm trăm người đệ tử, một vị dạy ba trăm đệ tử, cn vị kia th nhận dạy hai trăm đệ tử, tất cả l một ngn người. Phật cng năm vị Sa-mn đến tr xứ của ba vị đạo nhn đ. Cc vị đệ tử v ba vị đạo nhn đều v cng vui mừng, đi theo Đức Phật. Phật dẫn chng đệ tử du ha cc nước, tới cửa thnh, chung trống bổng tự nhin trổi vang, cc loại đn cầm, đn sắt tự tấu ln, người bệnh được khoẻ mạnh, người gi cảm thấy trẻ lại, người m được sng mắt, người điếc được nghe r, kẻ g khng cn tật g nữa, người bại liệt đi lại bnh thường, trăm loi th bỗng ha m cất tiếng ku vang. Chư Thin hiện đến tung rải v số hoa, ha tấu m nhạc vang khắp hư khng. Ho quang của Phật chiếu sng đến v số ci trời, nh sng đ bao trm cả ba ngn mặt trời, mặt trăng, một vạn hai ngn ci thế gian đều sng rực. Tổng cộng số đệ tử được Phật gio ha ln đến hng ngn, vạn ức người đều đắc đạo giải thot.

KINH DỊ XUẤT BỒ-TT BẢN KHỞI

back_to_top.png

[ TRANG CHỦ |KINH ĐỈN|ĐẠI TẠNG KINH | TH̀N CHÚ | HÌNH ẢNH|LIN LẠC]

google-site-verification=Iz-GZ95MYH-GJvh3OcJbtL1jFXP5nYmuItnb9Q24Bk0