Số 0016
KINH THI CA LA VIỆT LẠY SÁU PHƯƠNG
Hán dịch:Sa môn An Thế Cao (đời Hậu Hán)
Việt dịch: Thích Chánh Lạc
--- o0o ---
Phật ở trong núi Kê thuộc thành Vương xá.
Bấy giờ, có con của ông trưởng giả tên là Thi Ca La Việt, sáng sớm dậy, chải đầu tắm rửa, mặc áo đẹp, hướng về phương Đông lạy bốn lạy, phương Nam lạy bốn lạy, phương Tây lạy bốn lạy, phương Bắc lạy bốn lạy, ngẩng lên trời lạy bốn lạy, cúi xuống đất lạy bốn lạy. Phật đi vào thành khất thực, từ xa trông thấy như vậy, Ngài liền đi đến nhà con ông trưởng giả để hỏi lư do:
– Tại sao lạy sáu phương? Việc này tương ứng với pháp ǵ?
Thi Ca La Việt thưa:
– Khi cha con c̣n sống dạy con lạy sáu phương. Con chẳng biết tương ứng với pháp ǵ. Nay cha con đă mất, con không dám trái lệnh.
Phật dạy:
– Cha ngươi dạy ngươi lạy sáu phương không phải dùng thân lễ bái.
Thi Ca La Việt liền quỳ xuống bạch Phật:
– Cúi mong Phật giải thích ư nghĩa của sự lạy sáu phương này cho con.
Phật dạy:
– Hăy lắng nghe và ghi nhớ. Trưởng giả là người thông minh trí tuệ hay tŕ bốn giới không có vi phạm. Cho nên đời này được mọi người kính nể, đời sau được sanh lên trời:
1. Một là không giết hại các quần sanh;
2. Hai là không trộm cắp;
3. Ba là không lấy vợ người;
4. Bốn là không nói dối, nói hai lưỡi, tâm dục, tham dâm, sân hận, ngu si, phải tự kiềm chế đừng có nghe theo.
Nếu không tự kiềm chế bốn sự việc này th́ tiếng xấu ngày một tăng, như mặt trăng đă lặn, ánh sáng thành tối tăm. C̣n ai tự kiềm chế được việc ác này th́ như mặt trăng lúc mới mọc, ánh sáng càng lúc càng tỏ, cho đến ngày rằm là lúc mặt trăng tṛn đầy nhất.
Phật dạy:
– Lại có sáu việc làm cho tiền tài mỗi ngày một hao giảm:
1. Một là thích uống rượu;
2. Hai là thích cờ bạc;
3. Ba là thích ngủ sớm dậy trễ;
4. Bốn là thích mời khách và cũng muốn được người ta mời lại;
5. Năm là muốn kết thân cùng với ác tri thức;
6. Sáu là kiêu mạn khinh người.
Phạm bốn việc ác ở trên và lại làm sáu việc này sẽ phương hại đến hạnh lành, cũng như không ích lợi trong vấn đề sinh kế, khiến cho tiền bạc ngày một hao giảm, th́ việc lễ bái sáu phương có ích lợi ǵ.
Phật dạy:
– Ác tri thức có bốn hạng:
1. Một là bên trong có tâm oán thù, bên ngoài giả làm tri thức;
2. Hai là đối với người trước mặt th́ nói tốt sau lưng th́ nói xấu;
3. Ba là khi bạn có việc cần cấp, trước mặt bạn th́ tỏ ra sầu khổ, sau lưng th́ ấp ủ vui mừng;
4. Bốn là bên ngoài như thân lắm, nhưng bên trong lại mưu oán.
– Thiện tri thức cũng có bốn hạng:
1. Một là bên ngoài như oan gia, bên trong lại có ḷng nhân hậu;
2. Hai là trước mặt người th́ thẳng thắn can ngăn, bên ngoài th́ đề cao việc tốt của người;
3. Ba là gặp khi bệnh hoạn, kẻ quan quyền làm cho bạn lo âu sợ sệt th́ t́m cách giúp đỡ hóa giải;
4. Bốn là thấy bạn nghèo túng cũng không bỏ rơi, thường nghĩ cách t́m phương tiện muốn cho được giàu có.
– Ác tri thức cũng có bốn hạng:
1. Một là khó can gián, khó dạy dỗ làm điều thiện, cùng kẻ ác làm thân;
2. Hai là dù có dạy bảo cũng không thích nghe v́ làm bạn với kẻ uống rượu cho nên thích hợp với người nghiện rượu;
3. Ba là dù có dạy bảo th́ bảo thủ, lại c̣n gây nhiều chuyện;
KINH THI CA LA VIỆT LẠY SÁU PHƯƠNG
|