佛山* Buddha Mountain * Phật Sơn

Calgary Alberta Canada

 TRANG CHỦ*--KINH ĐIỂN*--ĐẠI TẠNG KINH*--THẦN CHÚ*--HÌNH ẢNH*--中文*--ENGLISH

VT0450

Hiệp Hội Hạnh Phật Đà Úc Châu

Kinh Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai Bổn Nguyện Công Đức

Hán Dịch: Tam Tạng Pháp Sư Huyền Trang

Việt Dịch: Thích Nữ Chơn Ngộ

Tôi nghe như vậy: Một thời đức Bạt Già Phạm (Phật), du hóa các nước, đến thành Quảng Nghiêm (Vaiśālī), ở dưới cây Âm Nhạc (Vādyasvara ). Cùng với đại chúng Tỳ Kheo tám ngh́n người câu hội, ba vạn sáu ngh́n Bồ Tát Ma Ha Tát, và quốc vương, đại thần, Bà-la-môn, cư sĩ, tám bộ trời rồng, nhân phi và nhân vv..., vô lượng đại chúng, cung kính vây quanh, đức Phật thuyết pháp cho họ.  

Lúc bấy giờ, ngài Mạn Thù Thất Lợi Pháp Vương Tử (Mañjuśrīr), nương oai thần của đức Phật, từ chỗ ngồi đứng dậy, bày một cánh vai, gối phải quỳ xuống chạm đất, hướng về đức Bạc Già Phạm, cúi ḿnh chắp tay, bạch rằng: “Bạch đức Thế Tôn! Cúi xin diễn nói danh hiệu chư Phật và bổn đại nguyện công đức thù thắng, giống hoặc tương đồng như thế, khiến những người nghe tiêu trừ nghiệp chướng, v́ muốn lợi lạc các chúng hữu t́nh, khi thời chuyển thành tượng pháp. 

Lúc bấy giờ, đức Thế Tôn khen ngợi Mạn Thù Thất Lợi Đồng Tử rằng: “Lành thay! Lành thay! Mạn Thù Thất Lợi! Ông dùng tâm đại bi, khuyến thỉnh Ta nói danh hiệu chư Phật và bổn nguyện công đức, v́ để nhổ sạch nghiệp chướng ràng buộc chúng hữu t́nh, làm lợi ích an vui cho các hữu t́nh trong thời tượng pháp. Nay ông lắng nghe, thật khéo tư duy, Ta sẽ v́ ông mà tuyên nói.”

Mạn Thù Thất Lợi bạch rằng: “Vâng, Nguyện xin đức Phật tuyên nói, chúng con hoan hỷ lắng nghe”.

Phật bảo Mạn Thù Thất Lợi: “Phương đông cách đây hơn mười hàng hà sa cơi Phật, có thế giới tên Tịnh Lưu Ly, đức Phật hiệu Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, Ứng, Chánh Đẳng Giác, Minh Hạnh Viên Măn, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Bạc Già Phạm.

Mạn Thù Thất Lợi! Đức Phật Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai đó, ban đầu lúc hành Bồ Tát đạo, đă phát ra mười hai nguyện lớn, khiến các hữu t́nh, cầu ǵ được đó.

Nguyện lớn thứ nhất: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề, tự thân ta ánh sáng, rực rỡ soi sáng vô lượng vô biên vô số thế giới, dùng ba mươi hai tướng đại trượng phu, tám mươi tùy h́nh, để trang nghiêm thân ḿnh; C̣n khiến tất cả hữu t́nh, như Ta không khác.

Nguyện lớn thứ hai: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc Bồ Đề, thân như lưu ly, trong ngoài sáng suốt, sạch không t́ vết, ánh sáng rộng lớn, công đức cao vời, thân khéo an trú, trong lưới tia sáng trang nghiêm, hơn hẳn mặt trời mặt trăng; Khiến cho chúng sanh ở chỗ tối tăm, thảy được khai sáng, tùy ư yêu thích, làm được mọi việc.

Nguyện lớn thứ ba: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc Bồ Đề, dùng vô lượng vô biên phương tiện trí tuệ, khiến các hữu t́nh, đều được vô tận các thứ vật dụng, không để chúng sanh có chỗ thiếu thốn.

Nguyện lớn thứ tư: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc Bồ Đề, nếu các hữu t́nh làm việc tà đạo, thảy đều khiến cho an trụ trong đạo Bồ Đề; nếu người hành hạnh Thanh Văn thừa, Độc Giác thừa, Ta đều lấy Đại thừa mà an trí cho họ.

Nguyện lớn thứ năm: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc Bồ Đề, nếu có vô lượng vô biên các chúng hữu t́nh, ở trong pháp Ta tu hành phạm hạnh, tất cả đều khiến được giới không khiếm khuyết, đầy đủ Tam Tụ Tịnh giới. Nếu có hủy phạm, nghe danh hiệu Ta rồi, lại được thanh tịnh, không đọa đường ác.

Nguyện lớn thứ sáu: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc Bồ Đề, nếu các chúng hữu t́nh, thân họ hèn kém, các căn không đủ, xấu xí, ngoan cố ngu muội, mù, điếc, câm ngọng, co rút tay chân, què quặt, lưng gù, bạch lại, điên cuồng, các thứ bệnh khổ; Nghe danh hiệu Ta rồi, tất cả đều được đoan chánh thông minh lanh lợi. Các căn đầy đủ, không có các bệnh khổ.

Nguyện lớn thứ bảy: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc Bồ Đề, nếu có chúng hữu t́nh, bị các thứ bệnh bức bách, không người cứu chữa không chỗ nương tựa, không thầy không thuốc, không người thân không nhà cửa, nghèo cùng lắm khổ, một khi danh hiệu của Ta, nghe lọt vào tai, mọi bệnh thảy được tiêu trừ, thân tâm an vui, gia quyến của cải, thảy đều sung túc, thậm chí chứng đắc Vô Thượng Bồ Đề.

Nguyện lớn thứ tám: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc Bồ Đề, nếu có người nữ nào, v́ trăm điều xấu ác của thân nữ làm cho bức bách khổ năo, sanh ḷng cực kỳ nhàm chán xa ĺa, muốn bỏ thân nữ; Nghe danh hiệu Ta rồi, tất cả đều được chuyển nữ thành nam, đủ tướng trượng phu, cho đến chứng đắc Vô Thượng Bồ Đề.

Nguyện lớn thứ chín: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc Bồ Đề, khiến các hữu t́nh, ra khỏi ṿng lưới ma, giải thoát tất cả mọi sự ràng buộc của ngoại đạo; Nếu rơi vào các rừng rậm ác kiến, Ta đều sẽ dẫn dắt nhiếp hóa đưa vào nơi chánh kiến, dần dần khiến tu tập các hạnh Bồ Tát, nhanh chóng chứng Vô Thượng Chánh Đẳng Bồ Đề.

Nguyện lớn thứ mười: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc Bồ Đề, nếu các chúng hữu t́nh, bị vướng vào pháp luật, bị bắt bị trói đánh đập, giam cầm trong chốn lao ngục, hoặc sẽ bị tử h́nh, cho đến vô lượng tai nạn, bị lăng nhục khác, buồn rầu bức bách, thân tâm chịu khổ; Nếu nghe danh hiệu Ta rồi, do nhờ nương sức oai thần phước đức của Ta, nên đều được giải thoát mọi ưu buồn khổ năo.

Nguyện lớn thứ mười một: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc Bồ Đề, nếu các chúng hữu t́nh, bị đói khát bức bách phiền năo, v́ cầu miếng ăn phải tạo mọi nghiệp ác; Khi nghe được danh hiệu Ta, chuyên niệm thọ tŕ, trước tiên Ta sẽ dùng thức ăn thượng phẩm vi diệu, làm cho thân họ no đủ; Rồi sau sẽ dùng pháp vị, kiến lập cho họ được rốt ráo an vui. 

Nguyện lớn thứ mười hai: Ta nguyện ở trong đời vị lai lúc đắc Bồ Đề, nếu có hữu t́nh, nghèo không áo mặc, ruồi muỗi cắn đốt nóng lạnh, ngày đêm bức bách khổ năo; Nếu nghe danh hiệu Ta, chuyên niệm thọ tŕ, như ḷng họ yêu thích, liền được các thứ y phục tốt đẹp vi diệu, cũng sẽ được tất cả các thứ bảo vật trang nghiêm, tràng hoa hương bôi, các thứ trống nhạc, tùy tâm yêu thích, đều được thỏa măn.

Mạn Thù Thất Lợi! Đây là mười hai nguyện lớn vi diệu mà đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, Ứng, Chánh Đẳng Giác, đă phát ra lúc c̣n hành đạo Bồ Tát.”

Lại nữa, này Mạn Thù Thất Lợi! Đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai kia, lúc hành đạo Bồ Tát những đại nguyện đă phát ra, cho đến công đức trang nghiêm của cơi Phật đó, nếu Ta dùng một kiếp hoặc hơn một kiếp, cũng không thể nói hết được.

Nhưng cơi Phật kia, hoàn toàn thanh tịnh, không có người nữ, cũng không có đường ác, và không có âm thanh thống khổ. Lưu ly làm đất, giây vàng dẫn lối đường đi, thành quách, lầu gác, cung điện, pḥng cửa, mái hiên, cửa sổ, màng lưới, đều do bảy báu làm thành. Cũng như thế giới Tây Phương Cực Lạc, công đức trang nghiêm, giống nhau không ǵ sai khác.

Ở trong nước đó, có hai vị Bồ Tát Ma Ha Tát: Vị thứ nhất tên là Nhật Quang Biến Chiếu, vị thứ hai tên là Nguyệt Quang Biến Chiếu, hai vị này đứng đầu trong vô lượng vô số chúng Bồ Tát, thảy đều có thể thọ tŕ bảo tạng chánh pháp của đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai kia.

V́ thế, này Mạn Thù Thất Lợi! Những người thiện nam và người thiện nữ nào có ḷng tin, th́ nên phát nguyện sanh về cơi nước của đức Phật kia.

Lúc bấy giờ, đức Thế Tôn lại bảo ngài Mạn Thù Thất Lợi Đồng Tử rằng: “Này Mạn Thù Thất Lợi! Có những chúng sanh, không biết thiện ác, chỉ ôm ḷng tham lam keo kiệt, không biết bố thí và quả báo của việc bố thí, ngu si không có trí tuệ, ḷng tin thiếu kém, tích chứa nhiều tiền bạc châu báu, siêng năng ǵn giữ; thấy người đến xin, ḷng họ không vui, giả như lúc bất đắc dĩ phải làm bố thí, th́ giống như cắt thịt trên thân ḿnh, sanh ḷng rất đau xót.

Lại có vô lượng chúng sanh tham lam bỏn xẻn, tích chứa tiền của, đến ngay tự thân họ c̣n không dám tiêu dùng, huống chi có thể cho cha mẹ, vợ con, tôi tớ, người làm công, và những người đến xin?

Những chúng sanh này, đời này mạng chung, sanh vào cơi ngạ quỷ, hoặc cơi bàng sanh.

Nhưng do thuở xưa lúc ở cơi người, từng được tạm nghe qua danh hiệu đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, nên nay tuy ở trong đường ác, tạm thời nhớ niệm được danh hiệu đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, ngay lúc đang nhớ niệm, liền từ chỗ đó chết đi, lại sanh vào trong cơi người, được túc mạng thông, biết sợ khổ nơi đường ác, không c̣n ham thích thú vui ngũ dục, thích làm bố thí, khen ngợi người bố thí, tất cả mọi thứ đều không tham tiếc, dần dần lần lượt c̣n có thể dùng đầu mắt tay chân, máu thịt các bộ phận trên thân, mà bố thí cho người đến xin, huống ǵ là những tài vật khác.

Lại nữa, này Mạn Thù Thất Lợi, nếu các chúng hữu t́nh, tuy đang thọ học các pháp của Như Lai, mà luôn phá giới; có người tuy không phá giới, mà phá phép tắc; có người đối với giới luật và phép tắc, tuy không hủy phạm, nhưng hủy phạm chánh kiến; có người tuy không hủy phạm chánh kiến, mà bỏ đa văn, nến đối với nghĩa lí thâm sâu của khế kinh Phật thuyết không thể hiểu rơ; có người tuy đa văn lại tăng thượng mạn, do thói quen tăng thượng mạn che lấp tâm tánh, nên tự cho ḿnh đúng người sai, nghi ngờ hủy báng chánh pháp, làm bạn với ma.   

Người ngu si như thế, tự ḿnh làm việc tà kiến, lại c̣n khiến cho vô lượng vô biên số chúng sanh, cùng rơi vào hố sâu hiểm nạn. Những chúng sanh này, đáng phải ở trong cơi địa ngục, súc sanh và ngạ quỷ, lưu chuyển không cùng.  

Nhưng nếu nghe được danh hiệu đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, liền rời bỏ những việc làm ác, tu theo những pháp lành, không c̣n đọa vào đường ác; Giả như có người không thể rời bỏ những việc làm ác, tu hành theo pháp lành, lại đọa vào đường ác, nhưng do nhờ sức oai thần bổn nguyện của đức Như Lai kia, khiến họ ngay lúc ấy tạm nghe được danh hiệu, từ chỗ ấy mạng chung trở lại sanh vào cơi người, được chánh kiến tinh tấn, khéo điều phục tâm ư, liền có thể rời bỏ gia đ́nh hướng về đời sống không gia đ́nh, ở trong giáo pháp của Như Lai, thọ tŕ học xứ, không có hủy phạm; chánh kiến đa văn, hiểu nghĩa thâm sâu, ĺa tăng thượng mạn, không hủy báng chánh pháp, không làm bạn với ma, dần dần tu hành theo thứ tự các hạnh Bồ Tát, nhanh chóng được viên măn.

Lại nữa, Mạn Thù Thất Lợi! Nếu các chúng hữu t́nh, tham lam keo kiệt, ghen ghét đố kị, khen ḿnh chê người, sẽ đọa vào trong ba đường ác, vô lượng ngàn năm phải chịu lấy thống khổ nặng nề.

Chịu những thống khổ nặng nề đó rồi, từ chỗ đó mạng chung, lại sanh vào chốn nhân gian, làm thân trâu, ngựa, lạc đà, lừa, thường bị đánh đập, đói khát bức năo; lại thường mang nặng, bị người dẫn dắt đi lại trên đường.

Hoặc được làm người, th́ sanh nhà hạ tiện, phải làm tôi tớ cho người, chịu người sai khiến, thường không được tự tại.

Nhưng nếu thuở xưa trong lúc làm người, từng nghe qua danh hiệu của đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, do nhân lành này, nay lại có thể nhớ niệm, chí tâm quy y.

Do nương sức oai thần của Phật, nên được thoát khỏi các thống khổ, các căn thông minh lanh lợi, trí tuệ đa văn, thường cầu pháp thù thắng, thường gặp bạn lành, măi măi dứt hẳn lưới ma, đập vỡ cái vỏ vô minh, làm cạn sông phiền năo, giải thoát mọi thứ sanh, già, bệnh, chết, lo buồn, khổ năo.

Lại nữa, Mạn Thù Thất Lợi! Nếu các chúng hữu t́nh, thích làm điều trái nghịch chia rẽ, lại thêm tranh đấu kiện tụng lẫn nhau, làm năo loạn ḿnh và người, dùng thân, tâm, lời nói tạo tác, làm tăng trưởng các thứ nghiệp ác, thường luôn làm những việc không lợi ích, mưu hại lẫn nhau: Cáo triệu các thần núi rừng, cây cỏ, mồ mả vv...giết hại chúng sanh, lấy máu lấy thịt, để tế lễ Dược Xoa, La Sát vv....; Viết tên người ḿnh oán hận, làm h́nh tượng của họ, dùng chú thuật tà ác mà trù yểm họ; Nuôi yểm mị trùng độc, hô gọi quỷ quái, thây ma, rồi sai khiến đoạt mạng, và hủy hoại thân họ.

Phàm là những hữu t́nh ấy, nếu nghe được danh hiệu đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, th́ những việc ác kia, thảy đều không thể xâm hại. Tất cả đều từ từ xoay chuyển sanh khởi ḷng từ, làm lợi ích an vui, không c̣n có ư tổn hại và tâm căm ghét sân hận nữa; Ai ai cũng đều hoan hỷ vui vẻ, đối với vật thọ dụng của ḿnh sanh ḷng vui thích biết đủ, không xâm phạm lẫn nhau, làm lợi ích cho nhau.

Lại nữa, Mạn Thù Thất Lợi! Nếu có bốn chúng: Tỳ Kheo, Tỳ kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di, cho đến những người thiện nam và người thiện nữ có ḷng tin thanh tịnh vv...có thể thọ tŕ tám phần trai giới, hoặc giữ ǵn trong một năm, hoặc trong ba tháng, thọ tŕ học xứ, dùng thiện căn này, nguyện sanh về thế giới Tây Phương Cực Lạc chỗ của đức Phật Vô Lượng Thọ, để nghe chánh pháp, nhưng vẫn chưa chắc chắn. Nếu nghe được danh hiệu đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, lúc sắp mạng chung, có tám vị Bồ Tát: Nam mô Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát, Nam mô Quan Thế Âm Bồ Tát, Nam mô Đại Thế Chí Bồ Tát, Nam mô Vô Tận Ư Bồ Tát, Nam mô Bảo Đàm Hoa Bồ Tát, Nam mô Dược Vương Bồ Tát, Nam mô Dược Thượng Bồ Tát, Nam mô Di Lặc Bồ Tát, tám vị đại Bồ Tát này, từ trong hư không đến, khai thị chỉ đường cho người đó, liền được tự nhiên hóa sanh ở thế giới kia trong hoa sen báu nhiều màu sắc.

Hoặc do có nhân này mà sanh lên cơi trời, cho dù sanh lên cơi trời, mà thiện căn xưa cũng vẫn chưa hết, nên càng không sanh vào những đường ác. Lúc tuổi thọ cơi trời đă hết, sanh trở lại ở cơi người, hoặc làm bậc Chuyển Luân Thánh Vương, thống nhiếp bốn châu, oai đức tự tại, an lập cho vô lượng trăm ngàn chúng hữu t́nh trụ trong mười con đường nghiệp lành; Hoặc sanh vào ḍng Sát Đế Lợi, Bà La Môn, con nhà cư sĩ giàu sang, chứa nhiều tài sản quư báu, kho chứa tràn đầy, h́nh tướng đoan chánh trang nghiêm, quyến thuộc đầy đủ, thông minh trí tuệ, tráng kiện mạnh mẽ, như đại lực sĩ.

Nếu có người nữ nào, nghe được danh hiệu Thế Tôn Dược Sư Như Lai, chí tâm thọ tŕ, về sau không c̣n thọ thân người nữ nữa.

Lại nữa, Mạn Thù Thất Lợi! Lúc đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai này đắc đạo Bồ Đề, do sức bổn nguyện, mà ngài quan sát các chúng hữu t́nh, gặp phải các thứ bệnh khổ, gầy c̣m, co quắp, khô héo, da vàng sốt nhiệt vv...bị những thứ bệnh như thế; hoặc bị yểm mị, và trúng phải trùng độc; hoặc bị chết yểu, hoặc bị chết đột ngột; V́ ngài muốn các thứ bệnh khổ như thế được tiêu trừ và chỗ mong cầu đều được măn nguyện.

Thời đức Thế Tôn này, liền vào Tam Ma Địa, tên gọi là: “Diệt trừ tất cả khổ năo cho chúng sanh”. Sau khi vào định rồi, ở trong nhục kế phóng ánh sáng lớn, trong ánh sáng ấy diễn nói, đại Đà La Ni rằng : “Nam mô Bạc Già Phạt Đế, bệ sát xă lũ lỗ tiết lưu ly bát lạt bà, hát la xà giả, đát đà yết đa da, a ra ha đế, Tam miệu tam bột đà da. Đát điệt tha. Án, bệ sát thệ, bệ sát thệ, bệ sát xă, tam một yết đế sa ha”. Lúc bấy giờ, ở trong ánh sáng diễn nói thần chú này rồi, trái đất chấn động, phóng ánh sáng lớn, tất cả chúng sanh bệnh khổ đều được trừ sạch, thọ hưởng vui vẻ an ổn.

Mạn Thù Thất Lợi! Nếu thấy người nam, người nữ nào có bệnh khổ, th́ nên nhất tâm v́ người bệnh kia, thường tắm rửa súc miệng sạch sẽ, hoặc trong thức ăn, hoặc thuốc uống, hoặc nước không vi trùng, tụng chú này một trăm lẻ tám lần, rồi cho họ ăn uống, th́ tất cả bệnh khổ thảy đều tiêu trừ. Nếu có mong cầu điều ǵ, chí tâm tụng niệm, đều được như thế không bệnh tuổi thọ thêm lâu; Sau khi mạng chung, sanh sang thế giới kia, được không thối chuyển, cho đến không thối chuyển nơi đạo Bồ Đề.

V́ thế Mạn Thù Thất Lợi! Nếu có người nam và người nữ nào, đối với đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, chí tâm ân cần trân trọng, cung kính cúng dường, thường tŕ chú này, chớ nên lăng quên.

Lại nữa, này Mạn Thù Thất Lợi! Nếu có người nam người nữ nào có ḷng tin thanh tịnh, nghe được tất cả danh hiệu của đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai Ứng Chánh Đẳng Giác, nghe rồi đọc tụng thọ tŕ. Sáng sớm súc miệng, đánh răng, tắm rửa sạch sẽ, dùng các hương hoa, hương đốt, hương bôi, dùng các thứ nhạc cụ, cúng dường h́nh tượng. Đối với kinh điển này, nếu tự ḿnh viết, hoặc dạy người viết, nhất tâm thọ tŕ, lắng nghe nghĩa lư trong kinh. Đối với pháp sư, nên tu cúng dường: tất cả mọi thứ đồ dùng nơi thân, thảy đều bố thí cung cấp, chớ để thiếu thốn. Như vậy liền được chư Phật hộ niệm, mọi điều mong cầu đều măn nguyện, cho đến nhanh chóng thành tựu Bồ Đề.

Lúc bấy giờ, Mạn Thù Thất Lợi Đồng Tử bạch đức Phật rằng: “Bạch Thế Tôn! Con cần phải phát nguyện ở trong thời tượng pháp, dùng các phương tiện, khiến những người thiện nam và người thiện nữ có ḷng tin thanh tịnh vv..., được nghe danh hiệu đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, cho đến trong lúc ngủ cũng dùng danh hiệu Phật thức tỉnh bên tai họ.

Bạch đức Thế Tôn! Nếu có người đối với kinh này mà thọ tŕ đọc tụng, hoặc lại v́ người khác khai thị diễn nói; Hoặc tự ḿnh viết, hoặc dạy người viết; Cung kính tôn trọng, dùng các thứ hoa hương, hương bôi, hương bột, hương đốt, ṿng hoa, chuỗi anh lạc, tràng phan bảo cái, nhạc cụ, mà làm vật cúng dường; Dùng chỉ ngũ sắc, làm thành túi đựng Kinh; Quét sửa chỗ sạch, thiết lập ṭa cao, mà làm chỗ để kinh. Lúc bấy giờ, sẽ có Tứ Đại Thiên Vương cùng các quyến thuộc của họ, và vô lượng trăm ngàn các thiên chúng khác, đều đến chỗ ấy, cúng dường bảo hộ.

Bạch đức Thế Tôn! Nếu kinh báu này lưu hành đến chỗ nào, có người có thể tiếp nhận phụng tŕ, do nương công đức bổn nguyện của đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, và nghe danh hiệu, nên biết chỗ ấy không có những chuyện bị chết đột ngột; Cũng lại không bị các chúng thần ác quỷ, cướp đoạt tinh khí; Giả như đă bị cướp đoạt rồi, cũng được trả lại như cũ, thân tâm an vui.”

Đức Phật bảo ngài Mạn Thù Thất Lợi: “Đúng thế! Đúng thế! Như lời ông nói.

Mạn Thù Thất Lợi! Nếu có người thiện nam và người thiện nữ nào ḷng tin thanh tịnh…, muốn cúng dường đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai này. Trước tiên nên tạo lập h́nh tượng đức Phật ấy, thiết lập ṭa thanh tịnh mà an vị Ngài; Rải các thứ hoa, đốt các thứ hương, dùng các thứ tràng phan để trang nghiêm chỗ ấy; Bảy ngày bảy đêm, thọ tŕ tám phần trai giới, ăn thức ăn thanh tịnh, tắm gội thơm sạch, mặc áo mới tinh sạch, nên sanh tâm không cấu uế, tâm không phẫn nộ, năo hại, đối với tất cả chúng hữu t́nh, sanh khởi làm lợi ích an vui, tâm từ, bi, hỷ, xả, tâm b́nh đẳng, đánh trống trổi nhạc, ca hát tán thán, nhiễu bên phải quanh tượng Phật.

Lại nên nhớ niệm công đức bổn nguyện của đức Như Lai kia, đọc tụng kinh này, tư duy nghĩa lí, diễn nói khai thị. Tùy theo sở nguyện yêu thích, tất cả đều được toại nguyện: cầu sống lâu được sống lâu, cầu giàu sang được giàu sang, cầu quan chức được quan chức, cầu con trai con gái được con trai con gái.

Nếu lại có người, bỗng gặp ác mộng, nh́n thấy các tướng ác, hoặc chim quái lạ bay đến tụ tập, hoặc nơi chỗ ở, xuất hiện trăm điều quái lạ; Người này nếu có thể dùng các đồ trang nghiêm tốt đẹp, cung kính cúng dường đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai kia, th́ những ác mộng ác tướng không lành ấy, thảy đều mất đi, không thể gây tổn hại.

Hoặc có các nạn sợ hăi như: nước, lửa, đao binh, thuốc độc, đồi núi cheo leo nguy hiểm, voi ác, sư tử, hổ, sói, gấu, beo, rắn độc, ḅ cạp độc, rít độc, sâu bọ, ruồi muỗi vv...; Nếu có thể chí tâm nhớ niệm đức Phật này, cung kính cúng dường, mọi sự lo lắng sợ hăi kia đều được thoát khỏi.

Nếu bị nước khác xâm lăng, giặc cướp phản loạn; Nhớ niệm cung kính đức Như Lai kia, đều được giải thoát.

Lại nữa, Mạn Thù Thất Lợi! Nếu có người thiện nam và người thiện nữ nào có ḷng tin thanh tịnh, cho đến trọn đời không thờ cúng các vị trời khác, duy chỉ một ḷng quy y Phật, Pháp, Tăng, thọ tŕ giới cấm, hoặc năm giới, mười giới, bốn trăm giới của Bồ Tát, hai trăm năm mươi giới của Tỳ Kheo, năm trăm giới của Tỳ Kheo Ni, đối với giới pháp đă thọ hoặc có hủy phạm, sợ đọa đường ác, nếu có thể chuyên niệm danh hiệu đức Phật kia, cung kính cúng dường, th́ chắc chắn không bị đọa vào trong ba đường ác.

Hoặc nếu có người nữ, đang lúc sanh sản, chịu các thống khổ; nếu có thể chí tâm xưng niệm danh hiệu lễ lạy tán thán, cung kính cúng dường đức Như Lai kia, các thứ thống khổ thảy đều tiêu trừ. Đứa con sanh ra đó, thân phận đầy đủ, h́nh sắc đoan chánh, người thấy hoan hỷ, các căn lanh lợi thông minh, an ổn ít bệnh, không có phi nhân, cướp đoạt tinh khí.”

Lúc bấy giờ, đức Thế Tôn bảo ngài A Nan rằng: “Như Ta đă xưng dương tất cả công đức của Phật Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai kia, đây là chỗ làm thâm sâu của chư Phật, khó có thể hiểu rơ, ông có tin không?”

A Nan bạch rằng: “Bạch Đại Đức Thế Tôn! Con đối với khế kinh của Như Lai nói, không sanh nghi hoặc, v́ sao như thế? V́ nghiệp thân, ư, lời nói của tất cả Như Lai, không ǵ không thanh tịnh. Bạch đức Thế Tôn! Mặt trời mặt trăng, có thể làm rơi xuống được; núi Diệu Cao rất cao, c̣n có thể khiến cho nghiêng đổ, nhưng lời chư Phật nói ra, không có sai khác.  

Bạch đức Thế Tôn! Có những chúng sanh, tín căn không đủ, nghe nói đến chỗ việc làm thâm sâu của chư Phật, liền nghĩ thế này: Làm sao chỉ niệm danh hiệu một đức Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, mà được nhiều công đức thù thắng lợi ích như thế? Do đó không tin, ngược lại c̣n sanh ḷng phỉ báng; người đó ở trong đêm dài sanh tử, mất đi lợi ích an vui lớn, đọa vào các đường ác, lưu chuyển không cùng.” 

Đức Phật bảo ngài A Nan rằng: “Những hữu t́nh này, nếu nghe được danh hiệu đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, chí tâm thọ tŕ, không sanh ḷng nghi hoặc, mà đọa vào đường ác, th́ không có điều đó.

Này A Nan! Đây là việc làm thâm sâu của chư Phật, khó có thể tin hiểu; nay ông có thể tiếp nhận, nên biết đều do sức oai thần của Như Lai.

A Nan! Tất cả các hàng Thanh Văn, Độc Giác, và những bậc Bồ Tát chưa đi vào các Địa vv..., thảy đều không thể tin hiểu như thật; chỉ ngoại trừ bậc Nhất Sanh Sở Hệ Bồ Tát.

A Nan! Thân người khó được, ở trong ngôi Tam Bảo, có thể sanh khởi ḷng kính tin tôn trọng, lại khó được hơn; nhưng được nghe danh hiệu đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, lại càng khó hơn.

A Nan! Đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai này, có vô lượng hạnh Bồ Tát; vô lượng phương tiện thiện xảo; vô lượng đại nguyện rộng lớn; nếu Ta dùng một kiếp, hoặc hơn một kiếp mà diễn nói rộng răi, tuy kiếp số có thể nhanh chóng cùng tận, nhưng hạnh nguyện và phương tiện thiện xảo của đức Phật kia, th́ không thể cùng tận.”

Lúc bấy giờ, trong chúng có một vị Bồ Tát Ma Ha Tát, hiệu là Cứu Thoát, liền từ chỗ ngồi đứng dậy, bày cánh vai phải, gối phải quỳ chạm xuống đất, cúi ḿnh chắp tay mà bạch đức Phật rằng: “Bạch Đại Đức Thế Tôn! Trong thời tượng pháp, có các chúng sanh, bị các thứ hoạn nạn làm cho khốn đốn khổ sở, thường bệnh tật ốm gầy, không thể ăn uống, môi họng khô khan, thấy toàn màu đen, tướng chết hiện ra; Cha mẹ, thân quyến, bạn bè, người thân quen biết, vây quanh khóc lóc. Nhưng tự thân người đó, nằm nguyên tại chỗ, lại nh́n thấy sứ giả Diễm Ma, dẫn thần thức họ, đến ở trước mặt Vua Diễm Ma Pháp Vương; Mà các chúng hữu t́nh, đều có vị thần Câu Sanh, tùy theo việc làm của họ, hoặc tội hoặc phước, đều ghi chép đầy đủ, đem dâng hết lên cho Diễm Ma Pháp Vương. Lúc bấy giờ, vua ấy tra hỏi người kia, tính toán việc đă làm. Tùy tội phước của họ mà xử đoán.  Lúc này, người thân của người bệnh kia, hoặc thiện tri thức, nếu có thể v́ họ mà quy y Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, thỉnh các chúng Tăng, chuyển đọc kinh này, đốt đèn bảy tầng, treo thần phan nối tiếp thọ mạng năm sắc, nếu làm được như thế, th́ thần thức người kia được trở lại. Như đang trong giấc mơ, tự thấy biết rơ ràng.

Hoặc trải qua bảy ngày, hoặc hai mươi mốt ngày, hoặc ba mươi lăm ngày, hoặc bốn mươi chín ngày, lúc thần thức người kia được trở lại, như từ trong giấc mơ tỉnh dậy, đều tự nhớ biết quả báo phải chịu của nghiệp thiện và bất thiện. Do tự ḿnh chứng kiến quả báo của nghiệp, v́ thế cho đến lúc mạng chung, cũng không dám tác các nghiệp ác nữa. 

Do đó, những người thiện nam người thiện nữa có ḷng tin thanh tịnh, đều nên thọ tŕ danh hiệu đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, tùy theo năng lực của ḿnh, mà cung kính cúng dường.

Lúc bấy giờ, Ngài A Nan hỏi ngài Cứu Thoát Bồ Tát rằng: “Thiện nam tử! Nên cung kính cúng dường đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai này như thế nào, c̣n đèn và phan nối tiếp thọ mạng, tạo ra như thế nào?

Cứu Thoát Bồ Tát nói: “Thưa Đại Đức! Nếu có người bệnh nào, muốn khỏi bệnh khổ, nên v́ người ấy, trong bảy ngày bảy đêm, thọ tŕ tám phần trai giới, nên dùng đồ ăn thức uống và các đồ vật dụng khác, tùy theo khả năng của ḿnh mà làm, để cúng dường Tỳ Kheo Tăng.” Ngày đêm sáu thời, lễ lạy cúng dường đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai này; Đọc tụng kinh này bốn mươi chín lần; Thắp bốn mươi chín ngọn đèn; tạo bảy h́nh tượng của đức Như Lai kia, trước mỗi h́nh tượng đặt bảy ngọn đèn, mỗi một ngọn đèn lớn như bánh xe, cho đến bốn mươi chín ngày, ánh sáng đèn ấy không được để tắt; May phan lụa năm sắc, dài bốn mươi chín gang tay; Nên phóng sanh các loài chúng sanh cho đến bốn mươi chín ngày; Th́ có thể qua khỏi các ách nạn, không bị những cái chết đột ngột và ác quỷ dựa nhập.

Lại nữa, A Nan! Nếu các hàng Sát Đế Lợi, Vua quán đảnh vv..., lúc xảy ra các tai nạn, như là: nạn dân chúng bị bệnh dịch, nạn bị nước khác xâm lăng, nạn người trong nước phản nghịch, nạn các v́ sao biến đổi quái lạ, nạn nhật thực nguyệt thực, nạn mưa gió không đúng mùa, nạn quá thời tiết lại không mưa. Vị quốc vương quán đảnh, hàng Sát Đế Lợi kia vv..., lúc này nên đối với tất cả chúng hữu t́nh sanh khởi tâm từ bi, ân xá cho tội nhân bị giam cầm; y theo pháp cúng dường đă nói ở trên, cúng dường đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai kia. Do thiện căn này, và do sức bổn nguyện của đức Như La kia, nên khiến cho biên giới nước ấy được an ổn: mưa gió thuận thời, lúa thóc được mùa; tất cả chúng sanh không bệnh hoan hỷ; ở trong nước đó, không có các thần Dược Xoa bạo ác, làm năo hại chúng sanh; tất cả tướng ác, đều liền mất đi; C̣n vị quốc vương quán đảnh hàng Sát Đế Lợi vv..., thọ mạng sắc lực, không bệnh tự tại, đều được lợi ích. 

A Nan! Nếu các Hoàng hậu, Hoàng phi, Thái tử, Vương tử, đại thần, phụ tướng, hầu nữ trong cung, bá quan, lê dân, bị các bệnh khổ, cho đến các ách nạn khác; cũng nên tạo lập thần phan năm sắc, đốt đèn sáng liên tục, phóng sanh các loài vật, rải các thứ hoa nhiều màu sắc, đốt các danh hương, th́ bệnh được tiêu trừ, và thoát khỏi các tai nạn.

Lúc bấy giờ, A Nan hỏi Cứu Thoát Bồ Tát rằng: “Thiện nam tử! V́ sao thọ mạng đă hết mà có thể tăng thêm được?”

Cứu Thoát Bồ Tát nói rằng: “Thưa Đại Đức! Lẽ nào Ngài chưa từng nghe qua đức Như Lai nói có chín thứ chết đột ngột hay sao? Cho nên khuyên tạo đèn phan nối tiếp thọ mạng, tu các phước đức; do tu phước đức, nên khi thọ mạng hết, không c̣n mắc phải các thứ khổ hoạn.

A Nan hỏi rằng: “Chín thứ bị chết đột ngột là thế nào?”

Cứu Thoát Bồ Tát trả lời: “Nếu các chúng hữu t́nh, bị bệnh tuy nhẹ, nhưng không thầy không thuốc và không người xem bệnh, giả như được gặp thầy thuốc, nhưng lại gặp phải thuốc giả, thật không đáng chết mà phải bị chết đột ngột. Lại tin các thầy tà ma, ngoại đạo, yêu nghiệt thế gian, nói dối họa phước, liền sanh ḷng sợ hăi, tâm không tự chánh niệm, đi bói toán khắp nơi để t́m hỏi mối họa, giết các loài chúng sanh, giải bày với thần minh, kêu gọi các quỷ quái, cầu xin ban phước, muốn được sống lâu, nhưng cuối cùng cũng không thể được. Ngu si mê hoặc, tin theo tà kiến điên đảo, nên bị chết đột ngột, rơi vào địa ngục, không có ngày ra khỏi, đây là chuyện bị chết đột ngột thứ nhất. Hai là, bị chết đột ngột do phạm quốc pháp, bị sát hại. Ba là, những kẻ săn bắn chơi bời, say mê tà dâm nghiện rượu, phóng dật buông thả vô độ, bị chết đột ngột do phi nhân đoạt mất tinh khí. Bốn là, bị chết đột ngột do lửa thiêu. Năm là, bị chết đột ngột do nước nhấp ch́m. Sáu là, bị chết đột ngột do các thú dữ ăn nuốt. Bảy là, bị chết đột ngột do rơi xuống sườn núi. Tám là, bị chết đột ngột do trúng phải thuốc độc, trù yểm, nguyền rủa, hô gọi thây ma vv...các việc sát hại như vậy. Chín là, đói khát khốn khổ, không được ăn uống mà bị chết đột ngột. Đây là đức Như Lai chỉ nói sơ lược những chuyện bị chết đột ngột, có chín trường hợp như thế. Ngoài ra lại có vô lượng các chuyện bị chết đột ngột khác, khó có thể nói hết được.

Lại nữa, A Nan! Vua Diễm Ma kia là chủ lănh ghi chép danh sách người thế gian. Nếu các hữu t́nh, bất hiếu ngũ nghịch, phá nhục Tam Bảo, hủy hoại phép vua tôi, hủy hoại tánh giới, th́ Diễm Ma Pháp Vương, tùy tội nặng nhẹ, kiểm xét mà trừng phạt. Do đó, Ta nay khuyên các chúng hữu t́nh, đốt đèn làm phan, phóng sanh tu phước, khiến thoát khỏi khổ ách, không gặp các nạn.”

 Lúc bấy giờ, trong chúng có mười hai vị Đại Tướng Dược Xoa, đều ngồi trong pháp hội, gồm có:

Đại Tướng Cung Tỳ La, Đại Tướng Phạt Chiết La,

Đại Tướng Mê Xí La, Đại Tướng An Để La,

Đại Tướng An Nễ La, Đại Tướng San Để La,

Đại Tướng Nhân Đạt La, Đại Tướng Ba Di La,

Đại Tướng Ma Hổ La, Đại Tướng Chân Đạt La,

Đại Tướng Chiêu Đỗ La, Đại Tướng Tỳ Yết La.

Mười hai vị Đại tướng Dược Xoa này, mỗi vị đều có trăm ngàn Dược Xoa làm quyến thuộc, cùng lúc cất tiếng bạch với đức Phật rằng: “Bạch đức Thế Tôn! Chúng con hôm nay, nương sức oai thần của đức Phật, nghe được danh hiệu Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, không c̣n có nỗi lo sợ đường ác nữa. Chúng con cùng nhau, đều chung một ḷng, cho đến trọn đời quy y Phật Pháp Tăng, thề xin gánh vác tất cả hữu t́nh, làm việc có nghĩa ban bố lợi ích an vui. Cho dù ở bất kỳ nơi nào, thôn quê thành thị, làng nước, trong rừng cây vắng vẻ, nếu có lưu bố kinh này, lại c̣n thọ tŕ danh hiệu Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, cung kính cúng dường, quyến thuộc chúng con sẽ bảo vệ người ấy, đều khiến thoát khỏi tất cả khổ nạn; có cầu nguyện ǵ, thảy đều khiến cho thỏa măn. Hoặc có người tật bệnh nguy ách, muốn cầu thoát khỏi, cũng nên đọc tụng kinh này, dùng chỉ ngũ sắc, kết thành tên con, được như nguyện rồi, sau lại mở ra.”

Lúc bấy giờ, đức Thế Tôn khen các vị đại tướng Dược Xoa rằng: “Lành thay! Lành thay! Đại tướng Dược Xoa! Các ông nhớ niệm báo ơn đức của Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, thường nên làm lợi ích an vui cho tất cả chúng hữu t́nh như vậy.”

Lúc bấy giờ, A Nan bạch đức Phật rằng: “Bạch đức Thế Tôn! Pháp môn này nên đặt tên là ǵ? Chúng con phải phụng tŕ thế nào?”

Đức Phật bảo A Nan: “Pháp môn này tên gọi là Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai Bổn Nguyện Công Đức; cũng gọi là Kết Nguyện Thần Chú Của Mười Hai Thần Tướng Ban Bố Lợi Ích Cho Hữu T́nh; cũng gọi là Nhổ Sạch Tất Cả Nghiệp Chướng; nên thọ tŕ như vậy.”

Khi đức Bạc Già Phạm nói lời ấy xong, chư vị Bồ Tát Ma Ha Tát, cùng các Đại Thanh Văn, Quốc vương, Đại thần, Bà la môn, Cư sĩ, Trời, Rồng, Dược Xoa, Kiện Đạt Phược, A Tố Lạc, Yết Lộ Trà, Khẩn Nại Lạc, Mạc Hô Lạc Già, người, và phi nhân v.v.., tất cả đại chúng, nghe lời đức Phật nói, đều rất vui mừng, tin nhận vâng làm.

Kinh Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai Bổn Nguyện Công Đức

 

 

 

 

-

TRANG CHỦ*--KINH ĐIỂN*--ĐẠI TẠNG KINH*--THẦN CHÚ*--HÌNH ẢNH*--中文*--ENGLISH

Uploaded / Updated on 2024-10-10

 

google-site-verification=Iz-GZ95MYH-GJvh3OcJbtL1jFXP5nYmuItnb9Q24Bk0