佛山* Buddha Mountain * Phật Sơn

Calgary Alberta Canada

 TRANG CHỦ*--KINH ĐIỂN*--ĐẠI TẠNG KINH*--THẦN CHÚ*--HÌNH ẢNH*--中文*--ENGLISH

 

Kinh Tỳ Kheo Ni Đại Ái Đạo

Người Dịch: Chơn Ngộ (LE THI MY TRANG)

84 Tánh Xấu Của Người Nữ

A Nan lại hỏi đức Phật rằng: “Tỳ Kheo ni Đại Ái Đạo Kiều Đàm Di, và Chí Tánh Tỳ Kheo Ni, có nên ở dưới gốc cây trong núi, hoặc ở trong hang đá không? Có nên ở những ngọn đồi, đầm lầy, g̣ mả và ở chỗ chúng sanh trong nhân gian hoặc ở chốn chùa chiền tự tư tự lợi không? Nên nhận lời thọ trai ở nhà đàn việt không? Nên chữa trị bệnh tật cho tất cả mọi người không? Kính xin đức Phật giảng nói tất cả những điều cốt yếu ấy, khiến chúng sanh biết được nguồn gốc sanh tử là ǵ, khiến chúng sanh đời sau đều được nghe biết và học được pháp lớn, như khi Phật c̣n ở đời, tất cả đều được hóa độ.”

Phật bảo A Nan! Cũng có mười hai nhân duyên. Hăy lắng nghe và ghi nhớ kỹ! Ta sẽ v́ Ông mà nói đầy đủ những pháp đó, hăy khéo giữ ǵn khắc ghi trong ḷng. Nếu Tỳ Kheo Ni nương tựa vào giáo pháp của Ta, v́ không thể tự quay về, nếu ở trong núi dưới gốc cây, cây liền khô chết. Nếu ở trong hang đá, toàn bộ đá đều khô hạn, cây cỏ khô cháy, cầm thú đói khát, nước suối cạn kiệt, các ma làm nhiễu loạn. Nếu ở trong đồi, đầm lầy, cỏ cây vườn trái đều không sanh. Nếu ở trong g̣ mả, linh hồn người chết càng thêm quấy nhiễu, trời đất bị loạn động. Nếu ở trong nhân gian, cơi nước không an ổn, giặc cướp lộng hành, binh lính chiến tranh không ngừng, dân chúng kêu la, đều bị đói khổ. Nếu ở trong chùa tư, khiến các Sa môn mê hoặc nơi sắc, tham lam tiền của, uống rượu ăn thịt, thân mặc lụa là phô bày đẹp đẽ, tạo điều quanh co vẻ ngoài nho nhă, quên mất tu đạo, chuyển lời phỉ báng càng phiền phức lẫn nhau. Nếu nhận thức ăn của đàn việt mời, th́ đàn việt không được phước đức, lại nhiều bệnh tật, tiền của tiêu hao. Nếu trị bệnh cho người, quỷ thần càng thêm hưng thịnh, tai họa ngày càng tăng. V́ sao như vậy? V́ dựa vào hai tội này, người bệnh làm sao khỏi hẳn? Cho nên Kiều Đàm Di và Tỳ Kheo Ni Chí Tánh vv… vào trong giáo pháp của Ta, làm cho chánh pháp giảm năm trăm năm. V́ vậy, A Nan! Tội lỗi tai họa của người nữ như vậy, ông hăy nghe và phụng tŕ”.

A Nan lại quỳ gối chắp tay bạch đức Phật rằng: “Rất đáng kinh sợ, kinh sợ thay! Tại v́ sao? Tội của Tỳ kheo ni lại đến mức như vậy?”

Phật bảo A Nan: “Đây là Ta chỉ nói một phần nhỏ. Người nữ có tám vạn bốn ngàn thói tánh xấu mê hoặc đạo sĩ thanh tịnh, khiến đọa vào trong địa ngục, trải qua vô số kiếp không thể thoát khỏi. Nhưng tánh xấu bên ngoài th́ có tám mươi bốn điều, làm loạn tâm đạo sĩ thanh tịnh, làm cho họ bị các dục mê hoặc, quên mất tu đạo. Phàm người bị người nữ mê hoặc, đều bị đọa vào địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh.

Lúc bấy giờ, A Nan nghe đức Phật nói lời như vậy, rất kinh hăi lo sợ, không nói lời nào, cúi đầu buồn bă, nước mắt như mưa, không thể tự khống chế ḿnh.

Phật bảo A Nan: “Đừng quá lo sợ! Ta sẽ v́ ông mà giảng nói những việc ấy, khiến ông được hiểu rơ và đạt đến Niết bàn.”

Phật bảo A Nan: “Nếu Tỳ Kheo ni ở trong hang núi dưới gốc cây, cây bị khô chết. V́ người nữ dùng nhiều tư thái buông lung, chỉ lo ngắm nghía má phấn môi son, ngồi dưới gốc cây cũng nhớ không nghĩ ǵ về đạo, chỉ nghĩ đến việc làm đẹp, muốn mê hoặc người khác, phá hoại tâm thiện của người, khiến họ điên cuồng quên mất đạo đức, do đó Cây chết không sanh trưởng”.

Nếu Tỳ Kheo ni nếu ở trong hang núi, toàn bộ đá núi đều cháy hạn, cây cối khô héo, cầm thú đói khát, nước suối cạn kiệt, Người nữ dùng nhiều tư thái buông lung, mê hoặc ngu si, không suy nghĩ đến đạo, chỉ nghĩ đến việc dâm dục, tâm không an ổn, kêu la khóc lóc, tỏ vẻ như tha thiết đối với đạo, bên ngoài th́ giảng nói nghĩa lư Kinh điển, nhưng trong tâm th́ chỉ có t́nh dục, có người cảm thán, đó là sự thấy biết của người ngu. Phàm là người có trí tuệ, th́ sẽ hiểu biết sâu xa là người nữ này chẳng nghĩ về đạo lớn, mà chỉ nghĩ về người nam. Cho nên nói là cây cỏ chết cháy, nước suối khô cạn, cây cối không sanh.

Nếu Tỳ Kheo Ni ở trong chốn rừng sâu, th́ cầm thú trong rừng ấy ăn thịt lẫn nhau, cỏ cây gai gốc đều chết khô không mọc. V́ sao? V́ người nữ dùng nhiều tư thái buông lung, chỉ chuyên lo làm đẹp để mê hoặc, từ việc nằm ngồi đều suy nghĩ lo lắng về việc ấy, nếu tâm ư đó khởi lên th́ không bao giờ có thể thấy đạo, quên mất sự nghiệp tu hành của ḿnh, bị dục trói buộc. Tâm niệm xấu xa một khi đă khởi lên th́ mắt không c̣n nh́n thấy ǵ, tất cả các ma thảy đều tạo mọi loạn động, do dùng việc này, và khiến cho cây cối hoa cỏ khô chết, không mọc được.

Nếu Tỳ Kheo ni ở trong g̣ mả, người chết trong mả đều ngồi dậy, đánh xô cho cây tùng, cây bách bên mả bị chết khô. V́ sao như vậy? V́ người nữ dùng nhiều tư thái buông lung, lúc yên tĩnh không nhớ nghĩ về đạo, chỉ nghĩ đến sắc dục, tâm dâm dục tư thái dâm dục cùng khởi lên, trời đất đều chấn động, quỷ thần, cầm thú thảy đều sợ hăi. Do đó, Cây tùng bách nơi g̣ mả bị chết, không sống được”.

Nếu Tỳ Kheo ni ở trong nhân gian, trong nước không an, nhiều giống trùng sâu phá hại sinh ra, trộm cắp khởi lên, binh lính canh gác không ngừng, dân chúng than thở, đều bị đói khát. V́ sao như vậy? V́ người nữ nhiều tư thái buông lung, tham đắm sắc dục, cấu uế dâm dục, chỉ muốn khiến cho người khác cung phụng ḿnh, không hề nghĩ đến đạo, chỉ nghĩ về h́nh tướng đẹp xấu của người nam, người nam kia cường tráng, người nam nọ không cường tráng, ban ngày th́ cười nói, chiều tối đứng nằm đều suy nghĩ đến việc đó. V́ vậy, khiến dân chúng nghèo cùng khốn khổ, không được an ổn.

Nếu Tỳ Kheo ni ở chùa tư, khiến các Sa môn mê hoặc ở sắc, tham đắm tiền của, vật báu, uống rượu, ăn thịt, thân mặc lụa là, muốn khiến thân đẹp, tạo điều quanh co vẻ ngoài nho nhă, quên mất tu đạo, chuyển lời phỉ báng càng phiền phức xúc năo lẫn nhau. V́ sao như vậy? V́ người nữ dùng nhiều tư thái buông lung, cũng không tụng kinh hành đạo, chỉ giả nói tiếng nhỏ nhẹ để mê hoặc người nam, khiến cho tâm họ loạn động, v́ họ chưa đắc đạo nên tâm ư bị rối loạn. Lại cùng ḍm ngó những tướng xấu của nhau, vui đùa xem những điều đó th́ thấy rơ tất cả, tâm lại vui thích, tham lợi nhất thời, liền bị đọa vào sanh tử, trong mười lăm kiếp sẽ làm người vô dụng, v́ dùng tư thái này khiến cho Tỳ Kheo hiềm ghét lẫn nhau.

Nếu Tỳ Kheo Ni thọ nhận thức ăn của đàn việt mời, th́ đàn việt không được phước đức, tiền của càng ngày càng hết, lại bị nhiều bệnh tật. V́ sao như vậy? V́ người dùng nhiều tư thái buông lung, ăn không đúng như pháp, chỉ tự ư làm, muốn cho người nh́n thấy. Cũng không để ư về mùi vị thức ăn, chỉ lo nghĩ nơi tướng nam của người kia có vợ hay là chưa có vợ. V́ vậy, đàn việt muốn bố thí làm phước, mà càng tăng thêm tội. V́ sao như vậy? V́ tâm ư của Tỳ Kheo Ni này, ăn không đúng như pháp, mà chỉ ăn bằng tâm dâm dục, nên khiến cho đàn việt không được an ổn.

Nếu Tỳ Kheo ni trị bệnh cho người khác, người bệnh không qua khỏi, quỷ thần càng hưng thịnh, tai họa cũng ngày càng tăng thêm. V́ sao? V́ người nữ nhiều tư thái buông lung, tâm không thể tự ḿnh ngay thẳng, làm sao có thể làm cho tâm người khác ngay thẳng? Ḿnh không thể tự độ làm ǵ độ được người khác. Ḿnh ở trong tội lỗi, làm sao giải tội cho người khác được. V́ sao? V́ nhiều ham muốn, nhiều mong cầu, do vậy, không thể trị khỏi bệnh cho người, lại khiến cho quỷ thần rối loạn.”

Phật bảo A Nan: “Trong giáo pháp của Ta hôm nay, có Tỳ Kheo Ni, sẽ bị giảm tuổi thọ năm trăm năm. Sau khi Ta nhập Niết bàn, sẽ có ba ngàn Tỳ kheo Ni và có một ngàn tám trăm Tỳ Kheo, phụng giữ pháp luật này, đều là bậc A La Hán. Vào đời sau sẽ có tám vạn Tỳ Kheo Ni, trong đó có bảy trăm sáu mươi Tỳ kheo ni giữ ǵn pháp luật này, đều là bậc A La Hán, các vị c̣n lại một trăm ba mươi kiếp về sau, sẽ phụng tŕ pháp luật ấy, đều là bậc A La Hán.

Lúc bấy giờ, A Nan hỏi Phật rằng: “Tỳ Kheo Ni phải thực hành như thế nào để đắc Đạo? Phải dùng pháp ǵ để thực hành?

Phật bảo A Nan: “Phàm trong thiên hạ, dâm dục cấu uế rất nặng, nếu có thể đoạn trừ tâm thái này th́ có thể đắc đạo. Thân người nữ ví như ngọc báu, h́nh ấy rất đẹp không được đứng nh́n lâu, mê loạn đạo đức, bỏ mất thân người. V́ sao như vậy? V́ muốn có được viên ngọc quư, phải vào trong biển cả, t́m kiếm không ngừng, giết chết thân này không lâu. Người nữ cầu đạo, chỉ do tám mươi bốn tâm tánh xấu, trở lại tự trói buộc thân. Người rơi vào trong tám mươi bốn tư thái này, như rơi vào biển sâu, chắc chắn bị chết đuối. Nếu có thể dứt trừ tám mươi bốn thói xấu này, th́ liền đắc A La Hán.

A Nan lại chắp tay quỳ gối bạch Phật rằng: “Những ǵ là tám mươi bốn thói xấu? Khiến cho người không chứng được đạo. Nguyện xin đức Phật dùng oai thần giảng nói, hiện oai đức đáng kính, khiến chúng con được nghe hiểu, tin nhận ưa thích nghĩa lư ấy, suốt ngày tu tập lắng nghe, khiến thoát khỏi tội lỗi, đạt được chánh chân đều được an vui, vào đời vị lai đều được tỏ ngộ.

Phật bảo: “A Nan. Hăy lắng nghe, khéo suy nghĩ và ghi nhớ kỹ trong ḷng, Ta sẽ v́ ông mà giảng nói đầy đủ. Như vậy A Nan! Hăy lắng nghe tiếp nhận và phụng tŕ đó, v́ các Tỳ Kheo ni đời quá khứ, vị lai và hiện tại mà giảng nói pháp cốt yếu, khiến họ phụng tŕ. Nếu ai thực hành đúng như pháp, th́ sẽ mau chóng đắc đạo.

Phật dạy: “Người nữ có tám mươi bốn thói xấu, mê hoặc người khác, khiến họ không đắc đạo. Những ǵ là tám mươi bốn thói xấu? Thói thứ nhất, người nữ ưa thích tự trang điểm ghép mi vẽ mắt. Hai là, người nữ ưa thích chải tóc mượt mà. Ba là, người nữ ưa thích son phấn để mê hoặc người nam. Bốn là, người nữ ưa thích việc nhỏ nhen, ḍm ngó. Năm là, người nữ thích môi son, má phấn. Sáu là, người nữ thích đeo hoa tai. Bảy là, người nữ thích đeo chuỗi anh lạc bằng vàng ngọc ở cổ. Tám là, người nữ thích mặc áo lụa là quư giá. Chín là, người nữ thích mang giày cao gót. Mười là, người nữ thích đi mà vung tay. Mười một, người nữ thích liếc ngó. Mười hai, người nữ thích nh́n trộm. Mười ba, người nữ muốn nh́n người nam, thấy họ lại rút lui. Mười bốn, người nữ thấy người nam đi, muốn nh́n sau lưng họ. Mười lăm, người nữ muốn thấy người nam, nh́n thấy họ lại cúi đầu không nói.

Mười sáu, người nữ thích đi lắc đầu, lắc ḿnh. Mười bảy, người nữ khi ngồi thích lắc đầu lắc ḿnh. Mười tám, người nữ thích ngồi cúi đầu, mân mê móng tay. Mười chín, người nữ thích ngồi vừa nói vừa cười mỉm. Hai mươi, người nữ thích nói tiếng nhỏ nhẹ êm ái. Hai mươi mốt, người nữ thích sờ hai mí mắt. Hai mươi hai, người nữ ưa ngồi lớn tiếng mắng chó mèo. Hai mươi ba, người nữ giả như thấy người nam đến, bên ngoài tỏ ra rất giận dữ, nhưng trong ḷng th́ vui mừng. Hai mươi bốn, người nữ cống cao ngạo mạn, hay ganh ghét đố kị người khác. Hai mươi lăm, người nữ muốn được chồng thương ch́u, được gặp giả vờ giận dữ. Hai mươi sáu, người nữ thấy chồng, giả vờ giận dữ, nếu chồng bỏ đi th́ lại buồn rầu hối hận. Hai mươi bảy, người nữ thấy người nam đến cùng nói chuyện, giả vờ giận dữ mắng chửi, nhưng trong tâm rất vui mừng. Hai mươi tám, người nữ thấy người nam bỏ đi, miệng th́ nói xấu phỉ báng họ, nhưng trong ḷng rất thương nhớ. Hai mươi chín, người nữ luôn miệng mắng chửi bảo đi mau, nhưng chắc chắn là không đuổi. Ba mươi, người nữ thích bướng bỉnh, luôn cho rằng người khác sai ḿnh đúng.

Ba mươi mốt, người nữ khinh thường người cô độc, yếu đuối, dùng sức để tỏ ra hơn người. Ba mươi hai, người nữ ỷ có thế lực lấn lướt nói chuyện lúc nào cũng muốn được thắng. Ba mươi ba, người nữ mượn không nhớ trả lại, vay không nhớ trả lăi. Ba mươi bốn, người nữ thích cho người khác là quanh co c̣n ḿnh ngay thẳng, người khác xấu ác c̣n ḿnh tốt lành. Ba mươi lăm, người nữ giận vui bất thường, cho người khác ngu si c̣n ḿnh là thánh hiền. Ba mươi sáu, người nữ lấy việc tốt thuộc về ḿnh, điều ác là của người khác. Ba mươi bảy, người nữ lấy công của người khác làm công của ḿnh, tự cho là ḿnh giỏi. Ba mươi tám, người nữ tự ḿnh mệt th́ than thở, người khác mệt th́ ḿnh lại vui vẻ. Ba mươi chín, người nữ thích cho việc thật là giả dối, thích nói lỗi của người khác.

Bốn mươi, người nữ thích ỷ giàu sang kiêu căng, ỷ phú quư lấn lướt người. Bốn mươi mốt, người nữ v́ nghèo nên ghét người giàu, v́ hèn hạ nên ghét người cao quư. Bốn mươi hai, người nữ thích vu khống người khác tự tâng bốc ḿnh, dùng đức hạnh để tự vinh hiển ḿnh. Bốn mươi ba, người nữ thích phá sự thành công của người, hủy hoại đạo đức của người khác. Bốn mươi bốn, người nữ thích ích kỉ làm tán loạn mê hoặc chánh đạo. Bốn mươi lăm, người nữ thích ḷng âm thầm ganh ghét, đố kị, cau có, chê bai, phản bác. Bốn mươi sáu, người nữ hay b́nh luận, phỉ báng và hơn thua với người khác. Bốn mươi bảy, người nữ lại thích bàn chánh đạo của học sĩ thanh tịnh, muốn khiến cho họ rối loạn. Bốn mươi tám, người nữ thích giữ điều hay dở của người khác, mê hoặc đàn ông. Bốn mươi chín, người nữ thích muốn người tự thề, bố thí cho người khác rồi mong đáp lại.

Năm mươi, người nữ thích cùng bố thí với người khác, sau hối tiếc trách mắng người khác, ham tài giỏi. Năm mươi mốt, người nữ thích oán thù, hay mắng chửi súc sinh. Năm mươi hai, người nữ thích làm đẹp để mê hoặc khiến người khác chán bỏ đạo. Năm mươi ba, người nữ ghét người giỏi, đẹp hơn ḿnh, muốn làm cho họ chết sớm. Năm mươi bốn, người nữ thích đem thuốc độc trộn trong thức ăn của người, tâm không b́nh đẳng. Năm mươi lăm, người nữ thích nghĩ điều xấu đă qua luôn ray rứt măi trong ḷng. Năm mươi sáu, người nữ thích tự ư, tự dụng, không tiếp nhận sự khuyên răn của người khác, hay thích quanh co cưng chiều. Năm mươi bảy, người nữ thích bên trong th́ sơ, bên ngoài thân, che giấu sự việc, nhưng lại rêu rao ở xóm làng bên cạnh. Năm mươi tám, người nữ thích tỏ ra ḿnh mạnh mẽ; không muốn phiền hà, hay khinh thường, không cần người nam. Năm mươi chín, người nữ thích tự kiêu căng, đánh đập vô lư, tự giận tự vui muốn khiến cho người khác sợ.

Sáu mươi, người nữ thích những việc làm tham dục, đi đứng tự do, muốn khiến cho người nam làm trái chánh pháp. Sáu mươi mốt, người nữ thích tâm tham dâm, luôn luôn đố kị ganh ghét, nghi nhiều tin ít, oán ghét sát đất. Sáu mươi hai, người nữ thích giận dữ, ngồi duỗi chân vô lễ cho là đúng pháp. Sáu mươi ba, người nữ thích nói điều xấu ác, không kiêng nể người thân. Sáu mươi bốn, người nữ thích kiêu mạn, tự buông lung, khinh chê già trẻ, không biết trên dưới. Sáu mươi lăm, người nữ thích tự công nhận ḿnh, thói xấu bài xích nói năng không có thứ tự. Sáu mươi sáu, người nữ thích nghiện ngập, không sợ pháp cấm. Sáu mươi bảy, người nữ thích cấm cản người nam, không cho cùng cười giỡn với người khác. Sáu mươi tám, người nữ thích quanh co, tự dụng, khinh chê người nam là không cẩn thận. Sáu mươi chín, người nữ thích người khác gặp nạn c̣n ḿnh th́ an ổn, lấy đó làm vui thích.

Bảy mươi, người nữ thích lấy những điều xấu tệ để làm thương tổn bậc Hiền sĩ, dua nịnh giả dối, làm điệu bộ mê hoặc đạo đức. Bảy mươi mốt, người nữ thích dối trá dua nịnh, cho là người khác không biết. Bảy mươi hai, người nữ thích tham chuyện được mất, được th́ sung sướng, mất th́ buồn rầu, kêu than oán trời trách móc nặng lời. Bảy mươi ba, người nữ thích nguyền rủa mưa gió ở hướng ấy, chú nguyện cho điều xấu sanh, điều tốt diệt, không có tâm từ. Bảy mươi bốn, người nữ thích bảo người khác phá thai, không muốn họ sanh con. Bảy mươi lăm, người nữ thích nh́n trộm lỗ hổng để xem điều tốt xấu của người khác và xem người họ có tiền của hay không. Bảy mươi sáu, người nữ thích đùa giỡn để làm mê hoặc ḷng người. Bảy mươi bảy, người nữ thích dự trữ nhiều của cải tham chất chứa không chán. Bảy mươi tám, người nữ thích khêu gợi làm nhiễu loạn người nam, khiến họ tâm tánh thay đổi, không thể tự chủ. Bảy mươi chín, người nữ thích nạo thai mổ h́nh, nh́n xem chỗ xấu;

Tám mươi, người nữ thích cười nhạo những người mù, điếc, câm, ngọng, đi khập khiễng, thích thú với sự xấu xí của người khác. Tám mươi mốt, người nữ thích bảo người bỏ vợ, muốn cho người đau khổ. Tám mươi hai, người nữ thích bày cho người phá đánh nhau, hai bên đều mang họa. Tám mươi ba, người nữ thích chỉ bày cho người làm điều xấu, tranh căi kiện tụng, kiện đến cửa quan, bị nhốt vào tù ngục. Tám mươi bốn, người nữ thích gây tai họa, dẫn đến điều sai quấy, cười lớn điên cuồng, thấy người  rồi sanh ḷng ham muốn, lợi dụng người điên ấy mà chiếm đoạt vật của người, khiến cho họ kêu than nói: “Người nữ rất đáng sợ”. Phải biết rơ đây là tám mươi bốn thói. Những người nữ có thể đoạn trừ được tám mươi bốn tánh xấu này, đều được giải thoát, được đắc đạo, đều được thành Phật.

Hiền giả A Nan bạch Phật rằng: “Tánh dâm dục của người nữ như vậy, có thể đoạn trừ không?

Phật bảo Hiền giả A Nan: “Những thói xấu này chỉ do người nữ thích làm, nếu người nữ có thể tự diệt, rất có thể được diệt. Người diệt trừ được, chính là bậc A La Hán ở đời hiện tại.”

Hiền giả A Nan lại bạch Phật rằng: “Trên trời, dưới đất không ǵ không thương xót tế độ, mọi loài chúng sanh điều được độ thoát, nguyện xin đức Thế Tôn giảng nói cách diệt trừ các tư thái xấu dâm dục này, để Tỳ Kheo ni Đại Ái Đạo và các Tỳ Kheo ni đều được hiểu rơ.”

Đức Phật dạy: “Lành thay A Nan! Hăy lắng nghe những ǵ Ta nói, khéo suy nghĩ và ghi nhớ kỹ, khắc ghi trong ḷng, như pháp mà phụng hành, tức là báo đáp ơn Phật. Người không làm đúng như pháp, là điều cực khổ cho người nữ. Hăy lắng nghe! Lắng nghe!

A Nan và các Tỳ Kheo ni trưởng lăo, đều đồng thanh thưa vâng, rồi lănh thọ, suy nghĩ, vui vẻ chắp tay lắng nghe.

---o0o---

 

 

 

 

-

TRANG CHỦ*--KINH ĐIỂN*--ĐẠI TẠNG KINH*--THẦN CHÚ*--HÌNH ẢNH*--中文*--ENGLISH

Uploaded / Updated on 2024-10-08

 

 

google-site-verification=Iz-GZ95MYH-GJvh3OcJbtL1jFXP5nYmuItnb9Q24Bk0