Trang Chủ

Hình ảnh

Kinh đỉn

Th̀n Chú

Lin lạc

MỤC LỤC

KINHĐẠI BT NIẾT BN

01. Phẩm Tự
02. Phẩm ThuầnĐ
03. Phẩm Ai Thn
04. Phẩm Trường Thọ
05. Phẩm Kim Cang Thn
06. Phẩm Danh Tự CngĐức
07. Phẩm Tứ Tướng
08. Phẩm Tứ Y
09. Phẩm T Chnh
10. Phẩm Tứ Đế
11. Phẩm Tứ Đảo
12. Phẩm Như Lai Tnh
13. Phẩm Văn Tự
14. Phẩm Điếu Dụ
15. Phẩm Nguyệt Dụ
16. Phẩm Bồ Tt
17. PhẩmĐại Chng Vấn
18. Phẩm Hiện Bịnh
19. Phẩm Thnh Hạnh
20. Phẩm Phạm Hạnh
21. Phẩm Anh Nhị Hạnh
22. Phẩm Quang Minh Biến Chiều Cao QuĐức Vương Bồ Tt
23. Phẩm Sư Tử Hống Bồ Tt
24. Phẩm Ca Diếp Bồ Tt
25. Phẩm Kiều Trần Như
26. Phẩm Di Gio
27. Phẩm Ứng Tận Hường Nguyn
28. Phẩm Tr Tỳ
29. Phẩm Cng Dường X Lợi

KINH ĐẠI BT NIẾT BN

Việt dịch: Tỳ Kheo Thch Tr Tịnh

PHẨM ĐẠI CHNG SỞ VẤN THỨ MƯỜI BẢY

Bấy giờ đức Thế-Tn từ trn mặt phng cc thứ nh sng mu : Những nh sng xanh, vng, đỏ, trắng, hồng, ta, chiếu thn Thuần-Đ. Thuần-Đ gặp nh sng nầy, bn cng quyến thuộc mang những thức ăn đến rừng Ta-La để cng dường đức Phật lần cuối cng v cng dường chng Tỳ-kheo.

Lc đ c Trời Đại-Oai-Đức đứng n trước mặt bảo Thuần-Đ rằng : ng Thuần-Đ nn dừng lại, chớ dng cng.

Đức Như-Lai lại phng v lượng v bin nh sng, đại chng ci trời gặp nh sng nầy liền để cho Thuần-Đ đem những thức ăn uống dng ln Phật.

Lc đ chư thin cng cc chng sanh đem đồ cng dường cũng lần đến nơi trước Phật, đồng qu bạch rằng : Ngưỡng mong đức Như-Lai cho php cc Tỳ- kheo thọ vật thực nầy.

Cc Tỳ-kheo biết đ đến giờ ăn, bn chấp tr y-bt an lnh ngồi yn.

Thuần-Đ v Phật v chng sanh m bố th những ta bu sư tử, treo phan lọng lụa cng chuỗi ngọc hương hoa. Lc bấy giờ cả tam thin đại thin thế giới trang nghim tốt đẹp như ci Cực-lạc ở phương Ty.

Thuần-Đ qu trước Phật, sầu lo buồn b bạch rằng : Ngưỡng mong đức Như- Lai xt thương trụ thọ một kiếp, hoặc dưới một kiếp.

Phật bảo Thuần-Đ : ng muốn đức Phật ở lu nơi đời, phải nn mau dng cng dường lần cuối cng.

Lc đ tất cả Đại-Bồ-Tt, chư thin, mọi người người khc miệng đồng lời xướng rằng : Lạ lng thay ng Thuần-Đ, trọn nn phước đức lớn c thể lm cho đức Như-Lai nhận lấy lần cng dường cuối cng. Chng ta v phước uổng cng trần thiết !

Đức Thế-Tn muốn lm cho tất cả đại chng mn nguyện, mỗi mỗi lỗ chơn lng trn thn Phật ho thnh v lượng Phật mỗi đức Phật đều c v lượng Tỳ-kheo Tăng. Chư Phật v Tỳ-kheo Tăng nầy thị hiện thọ sự cng dường của Đại- chng. Thch-Ca Như-Lai tự thọ phần của Thuần-Đ dng.

Do thần lực của Phật tm hộc cơm của Thuần-Đ đều cung cấp đầy đủ tất cả Đại-hội. Thuần-Đ thấy vậy, vui mừng hớn hở, tất cả đại chng cũng đều hoan hỷ.

Ton thể đại chng lc đ đều nghĩ rằng : Nay đức Như-Lai đ nhận sự cng dường rồi, khng bao lu sẽ vo Niết-Bn. Lng đại chng vừa buồn vừa mừng.

Lc bấy giờ rừng cy Ta-La vốn hẹp nhỏ, do thần lực của Phật, khoảng khng gian như mũi kim đều c v lượng chư Phật Thế-Tn v quyến thuộc Bồ- Tt đồng ngồi thọ thực. Những thức ăn cũng đồng khng sai khc.

Lc đ chư Thin, mọi người, A-Tu-La vn vn, khc lc buồn khổ than rằng : Nay đức Như-Lai đ thọ lần cng dường cuối cng củachng ta, rồi đy đức Phật sẽ nhập Niết-Bn, chng ta cn biết sẽ cng dường ai. Nay chng ta mất hẳn bực điều-ngự v thượng, khc no người m khng con mắt.

Đức Thế-Tn v muốn an ủi tất cả đại chng m ni kệ rằng:

Đại chng chớ buồn than, Php chư Phật phải vậy. Phật nhập nơi Niết-Bn, Đ trải v lượng kiếp. Thường hưởng vui v thượng, Vĩnh biễn ở an ổn. Mọi người lng lng nghe ! Phật sẽ ni Niết-Bn : Phật đ la ăn uống. Trọn khng khổ đi kht, Phật sẽ v mọi người, Ni nguyện ty thuận kia, Khiến tất cả đại chng, Đều được vui an ổn, Nghe xong nn tu hnh, Php thườngtrụ của Phật. Giả sử quạ chim cắt, Chung một cy lm ổ. Như anh em thn yu, Phật mới Niết- Bn hẳn. Như-Lai xem tất cả, Thương như La-Hầu-La, Thường lm thầy chng sanh, Sao lại Niết-Bn hẳn. Giả sử rắn chuột si, Đồng ở chung một hang, Thương nhau như anh em, Phật mới Niết-bn hẳn. Như-Lai xem tất cả, Thương như La- Hầu-La, Thường lm cha chng snh, Thế no Niết-Bn hẳn. Giả sử hoa thất- diệp, Thơm như hoa bn-sư. Tri cy ca-lưu-ca, Chuyển lm tri trấn-đầu, Như- Lai xem tất cả, Thương như La-Hầu-La, Sao lại bỏ Từ-Bi. Vĩnh viễn nhập Niết- Bn. Giả sử nhứt-xiển-đề, Hiện thn thnh Phật đạo, Thọ hẳn vui đệ nhứt, Phật mới vo Niết-Bn. Như-Lai xem tất cả, Đều như La-Hầu-La, Sao lại bỏ Từ-Bi, Vĩnh viễn nhập niết-Bn. Giả sử tất cả chng. Đồng thời thnh Phật đạo, Xa la cc lỗi lầm, Phật mới nhập Niết-Bn. Như-Lai xem tất cả, Đều như La-Hầu-La, Sao lại bỏ Từ-bi, Vĩnh viễn nhập Niết-Bn. Giả sử nước đi muỗi, Ngập lụt cả đại địa, Ngập ni v trăm sng, Biển cả đều đầy trn. Nếu c việc như vậy, Phật mới vo Niết-Bn. Lng bi xem tất cả, Đều như La-Hầu-La, Thường lm thầy chng sanh, Sao lại Niết-Bn hẳn. V thế nn mọi người, Phải ưa thch chnh php. Chẳng nn sanh buồn rầu, Than thở m khc lc. Muốn c hạnh chơn chnh, Phải tu Phật thường trụ, Nn xt php như vậy, Cn mi chẳng biến đổi. Lại nn suy nghĩ rằng : Tam-Bảo đều thường trụ, Thời đặng lợi ch lớn, Như cy kh sanh tri. Đy gọi l Tam-Bảo, Tứ chng phải kho nghe, Nghe rồi thm vui mừng, Liền pht tm Bồ-Đề. Nếu biết được Tam-Bảo, Thường trụ đồng chơn- đế, Đy thời l thệ nguyện,
Tối-thượng của chư Phật.

Nếu c Tỳ-kheo, Tỳ-kheo-ni, Ưu-b-tắc, Ưu-b-di, c thể y cứ theo thệ nguyện tối thượng của Như-Lai m tự pht nguyện, nn biết người nầy khng c ngu si, kham lnh thọ sự cng dường. Bởi nguyện lực nầy c cng đức quả bo rất th thắng nơi thế gian, như A-La-Hn. Nếu ai chẳng thể quan st Tam-bảo thường trụ như vậy, kẻ nầy l chin-đ-la.

Nếu c người biết được Tam-Bảo l thường trụ, l nhơn duyn php chơn thật, thời la khổ đặng an vui, khng c g nhiễu hại lưu nạn được người nầy.

Lc đ cả đại chng trời, người, a-tu-la vn vn, nghe lời Phật dạy, đều vui mừng hớn hở tm tưởng đều nhu, dung nhan vui vẻ oai đức thanh tịnh, kho dứt ngũ ci, tm khng phn biệt cao hạ, biết Phật l thường trụ. Do đ đại chng sắp đặt cc thứ cng dường, ci trời rải cc thứ hoa trời, hương bột, hương thoa, đnh trống trời, trỗi kỹ nhạc trời để cng dường Phật.

Phật bảo Ca-Diếp Bồ-Tt rằng : ng thấy việc hy hữu của đại chng đy chăng ?

Ca-Diếp Bồ-Tt bạch Phật : Thế-Tn ! Ti đ thấy. Ti thấy cc đức Như-Lai đng v lượng v bin khng thể tnh đếm, lnh thọ những thức uống ăn của đại chng cng dường. Lại thấy chư Phật thn rất cao lớn, m chỗ ngồi chỉ chon khoảng bằng mũi kim. Chng đng vi nhiễu khng chướng ngại nhau. Lại thấy đại chng đều pht nguyện ni mười ba bi kệ. Ti cũng biết đại chng đều tự nghĩ rằng : Nay đức Như-Lai ring thọ ti cng dường. Giả sử tất cả vật thực của Thuần-Đ dng cng, nghiền nhỏ như vi trần, đem một vi trần dng một đức Phật, vẫn khng khắp đủ, nhưng nhờ thần lực của Phật, m đều cung cấp đủ tất cả đại chng, chỉ c cc vị Đại-Bồ-Tt như Văn-Th Sư-Lợi Php-Vương Tử vn vn, mới biết được sự hi hữu nầy. Đy đều l đức Như-Lai phương tiện thị hiện, chng Thanh-Văn v A-Tu-La vn vn đều biết đức Như-Lai l php thường trụ.

Đức Thế-Tn bảo Thuần-Đ rằng : Nay ng c thấy việc hi hữu lạ lng nầy
chăng ?

_ Bạch Thế-Tn ! Ti thiệt c thấy. Ti trước thấy v lượng chư Phật, ba mươi hai tướng, tm mươi thứ tốt trang nghim nơi thn. Chư Đại-Bồ-Tt cung knh vi nhiễu.

Phật bảo Thuần-Đ : V lượng chư Phật m ng đ thấy, đ l ta ho hiện ra để đem sự lợi ch vui mừng đến cho tất cả chng sanh. Hng Đại Bồ-Tt như vậy cng hạnh tu hnh chẳng thể nghĩ bn, c thể lm v lượng Phật sự. Nầy Thuần-Đ, nay ng đ thnh tựu hạnh Đại-Bồ-Tt, đặng trụ thập địa, đ lm xong đầy đủ cng hạnh của Bồ-tt

Ca-Diếp Bồ-Tt bạch Phật : Thế-Tn ! Đng như lời Phật dạy. Chỗ tu tập của Thuần-Đ trọn nn hạnh Bồ-Tt, ti cũng ty hỷ.

Hm nay đức Như-Lai v muốn đem sự sng suốt lớn cho chng sanh đời vị lai, m ni kinh Đại-thừa Đại-Niết-Bn nầy.

Bạch Thế-Tn ! Tất cả khế kinh c cn nghĩa dư thừa hay khng nghĩa dư thừa ?

Nầy Thiện-nam-tử ! Kinh của Phật đ ni cũng c nghĩa dư thừa, cũng khng nghĩa dư thừa.

Thuần-Đ bạch Phật : Thế-Tn ! Như lời Phật ni :

Tất cả vật của mnh c, Đem bố th cho tất cả, Chỉ phải nn đều tn thn, Trọn khng được c khuy tổn.

Bạch Thế-Tn ! Nghĩa đ thế no. Tr giới, hủy giới c sai khc g ?

Phật ni : Chỉ trừ một người, ngoi ra tất cả bố-th đều nn tn thn.

Thuần-Đ bạch Phật : Thế no gọi l chỉ trừ một người ?

Phật ni : : Người ph giới như trong kinh nầy đ ni.

Thuần-Đ lại bạch : Nay ti chưa được r, ci mong đức Phật ni r cho.

Phật bảo Thuần-Đ : Trong kinh đy ni người ph giới l nhứt-xiển-đề. Ngoi ra tất cả chỗ bố-th đều nn tn thn, đặng quả bo rất lớn.

Thuần-Đ bạch Phật : Thế-Tn ! Nghĩa nhứt-xiển-đề như thế no ?

Phật bảo Thuần-Đ : Nếu c Tỳ-kheo, Tỳ-kheo-ni, Ưu-b-tắc, Ưu-b-di, ni lời th c, ch bai chnh php, tạo tội nặng nề, trọn chẳng ăn năn, tm khng hổ thẹn, người như vậy gọi l xu hướng con đường nhứt-xiển-đề.

Nếu người phạm bốn tội trọng, năm tội nghịch, tự quyết định biết phạm tội trọng như vậy, m tm chẳng biết sợ sệt hổ thẹn, chẳng bằng lng pht lồ, ở nơi chnh php trọn khng lng hộ tr kiến lập, ch bai khinh tiện, nhiều lời lỗi lầm, người như vậy cũng gọi l hướng đến đường nhứt-xiển-đề.

Nếu lại c ngưới ni rằng : Khng Phật, khng Php, khng Tăng, người như vậy, cũng gọi l hướng đến đường nhứt-xiển-đề.

Chỉ trừ bọn nhứt-xiển-đề ny, ngoi ra tất cả chỗ bố th đều nn tn thn .

Thuần-Đ lại bạch Phật rằng : Thế-Tn ! Như Phật ni ph giới, nghĩa đ thế
no ?

_ Nầy Thuần-Đ ! Nếu phạm bốn tội nặng v năm tội nghịch, cng hủy bng chnh php, người như vậy gọi l ph giới.

Thuần-Đ bạch Phật : Thế-Tn ! người ph giới như vậy c thể cứu vớt được
chăng ?

_ Nầy Thuần-Đ! C nhơn duyn thời cứu vớt được. Nếu người đ cn mặc php phục chưa bỏ, trong tm lun hổ thẹn sợ sệt, tự trch cứ lấy mnh, trong lng ăn năn, sanh tm hộ tr chnh php, muốn kiến lập chnh php v nguyện sẽ cng dường người hộ php. Nếu c người đọc tụng kinh điển Đại-thừa, ti sẽ đến han hỏi để được thọ tr đọc tụng. Khi đ thng thuộc rồi, ti sẽ v người khc giảng ni.

Nầy Thuần-Đ người như trn đy, Phật gọi l chẳng ph giới. V như mặt trời mọc ln c thể ph trừ tất cả tối tăm sương m. Cũng vậy, kinh Đại-thừa Đại- Niết-Bn vi diệu nầy, khi hiện ra nơi đời, c thể ph trừ những nghiệp tội trong v lượng kiếp của chng sanh. Thế nn kinh nầy ni rằng hộ tr chnh php đặng quả bo lớn, c thể cứu vớt kẻ ph giới.

Nếu c người hủy bng chnh php nầy, m c thể tự ăn năn chừa cải, trở về nơi chnh php, tự nghĩ tất cả điều c đ lm, như người tự hại lấy mnh, sanh lng kinh sợ hổ thẹn. Trừ chnh php nầy ra khng c g cứu hộ được. V thế nn phải trở về nơi chnh php.

Người nầy nếu c thể quy y chnh php như trn, bố th cho người nầy sẽ đặng v lượng phước. Ngưới nầy cũng gọi l bậc đng lnh thọ sự cng dường của thế gian.

Nếu người phạm những tội nghiệp c như trn, tri qua một thng, hoặc mười lăm ngy, chẳng c lng pht lồ quy y chnh php, nếu bố th cho người nầy được quả bo rất t.

Người phạm tội ngũ nghịch, nếu c thể sanh lng ăn năn hổ thẹn quy y hộ tr chnh php như trn, người nầy chẳng gọi l phạm tội ngũ nghịch. Nếu bố th cho người nầy, đặng v lượng phước. Nếu phạm tội ngũ nghịch, m chẳng sanh tm quy y hộ php. Nếu bố th cho người nầy, đặng phước khng đng kể.

Nếu Thiện-nam-tử ! Người phạm tội trọng nn c tm nầy : Chnh php tức l tạng Như-Lai vi mật, ti phải hộ tr kiến lập. Nếu ai bố th cho người nầy,thời đặng quả bo rất tốt.

Nầy Thiện-nam-tử ! V như thiếu phụ kia mang thai gần ngy sanh nở, nhằm lc trong nước loạn lạc, lnh nạn trốn đến xứ khc, giữa đường sanh nở. Sau đ nghe nước nh đ an ổn, đem con trở về, giữa đường phải lội qua con sng nước đầy chảy xiết, đến giữa dng đuối sức, tự nghĩ rằng : Ti th cng con ti đồng chết, quyết khng bỏ con để được sống một mnh. Do đ mẹ con đều bị nước cuốn chm. Phụ nữ ấy, sau khi chết được sanh ln ci trời. Phụ nữ nầy tnh vốn tệ c nhờ lng thương con m đặng sanh ln ci trời.

Cũng vậy, người phạm bốn tội nặng, năm tội nghịch, nếu sanh tm quy y hộ tr chnh php thời l phước điền v thượng của thế gian. Người hộ php nầy được v lượng quả bo tốt như vậy.

Thuần-Đ bạch Phật : Thế-Tn ! Nếu hạng nhứt-xiển-đề c thể tự ăn năn chừa cải, cung knh cng dường tn thn Tam-Bảo. Bố th cho người nầy c đặng quả bo lớn chăng ?

Nầy Thiện-nam-tử ! Nay ng chẳng nn ni như vậy. V như c người ăn tri Am-La nghĩ rằng : Trong hột tri nầy c lẽ ngọt liền đập bể hột ra để nếm thấy vị rất cht đắng, lng sanh hối hận sợ mất giống tri tốt, mới gom gp mnh hột vụn đem ươm nơi đất, sing năng săn sc, đến dng sửa, t, dầu để tưới bn. ng nghĩ thế no, hột đ c thể mọc ln cy được chăng ?

_ Bạch Thế-Tn ! Khng thể mọc ln được, dầu cho trời mưa chất cam lồ, hột nt bể ấy cũng mọc khng được.

_ Nầy Thiện-nam-tử ! Hạng nhứt-xiển-đề đ đốt chy căn lnh, sẽ ở nơi chỗ no m trừ tội đặng.

Nếu sanh tm lnh, thời kẻ đ chẳng gọi l nhứt-xiển-đề.

Do nghĩa nầy tất cả chỗ bố th đặng quả bo chẳng phải khng sai khc. V th cho hng Thanh-Văn đặng quả bo khc, th hng Bch-Chi Phật đặng quả bo cũng khc.
Duy cng th đức Như-Lai đặng quả bo v thượng. Thế nn ni rằng : Tất cả chỗ bố th chẳng phải khng sai khc.

Thuần-Đ lại bạch : Thế-Tn ! Do cớ chi đức Như-Lai ni bi kệ ấy ?

_ Nầy Thuần-Đ ! V c nhơn duyn nn ta ni bi kệ ấy.

Trong thnh Vương-X c nh cư sĩ khng lng tin Tam-Bảo, phụng thờ phi Ni- Kiền-Tử đến hỏi Phật nghĩa bố th nn ta ni bi kệ ấy. Cũng v cc vị Đại-Bồ- Tt m ni nghĩa tạng b mật, bi kệ ấy nghĩa như vầy :

Tất cả đ l t phần tất cả. Phải biết Đại-Bồ-Tt l bực tn qu trong loi người, nhiếp thủ hạng tr giới cung cấp cho đồ cần dng, dứt bỏ hạng ph giới, như bỏ cỏ rc.

Nầy Thiện-nam-tử ! Như xưa kia ta ni kệ rằng :

Tất cả sng ngi, Quyết c xoy cong, Tất cả rừng rậm, At c cy cối, Tất cả người nữ. Quyết lng dua vạy, Tất cả tự tại, Quyết hưởng an vui.

Lc đ Văn-th Sư-Lợi Bồ-Tt đến lạy chơn Phật m ni kệ rằng :

Chẳng phải tất cả sng, Điều quyết c xoy cong, Chẳng phải tất cả rừng, Quyết gọi l cy cối. Chẳng phải mọi người nữ, Quyết c lng dua vạy. Tất cả hng tự tại. Chẳng quyết đều hưởng vui.

Văn-Th Sư-Lợi lại bạch : Kệ của đức Phật ni cn c nghĩa dư thừa, ci mong đức Như-lai ni r nhơn duyn kia.

Thế-Tn ! V nơi thế giới nầy, c bờ Cu-da-ni, nơi ấy c con sng Ta-b-da ngay thẳng chẳng cong, như sợi dy, chạy chăng vo biển Ty. Con sng ấy nơi trong những kinh khc Phật chưa từng ni, xin đức Như-Lai nhơn hội phương đẳng nầy, ni nghĩa cn dư thừa trong kinh A-Hm, khiến cc vị Bồ-Tt hiểu r nghĩa ấy.

Thế-Tn ! V như c người, lc trước thời biết quặng vng, lc sau lại chẳng biết vng. Cũng vậy, đức Như-Lai biết r tất cả php m lời ni ra cn c nghĩa dư thừa chẳng trọn. Dầu đức Như-Lai ni nghĩa thừa như vậy, nhưng cũng nn phương tiện giải r nghĩa kia.

Tất cả rừng rậm quyết l cy cối. Đy cũng chưa được trọn, v cc thứ cy vng, bạc, lưu ly những cy bằng chất bu, cũng gọi l rừng.

Tất cả người nữ quyết c lng dua vạy. Đy cũng chưa trọn, v cũng c người nữ kho giữ giới cấm trọn nn cng đức, c lng đại từ bi.

Tất cả tự tại quyết hưởng an vui. Đy cũng chưa trọn, v như Thch-Ca Như-Lai l đấng php vương tự tại, chẳng ở trong phạm vi v thường, chẳng thể diệt dứt l rốt ro an vui. Hng Phạm-Vương Đế-Thch, cc trời, dầu đặng tự tại, nhưng đều l v thường, chưa phải an vui. Nếu đặng thường trụ khng biến đổi mới đặng gọi l tự tại, chnh l Đại-thừa Đại-Niết-bn.

Phật bảo Văn-Th Sư-lợi : Nay ng kho đặng biện ti v ngại.

Nầy Thiện-nam-tử ! Vả thi, nn lng nghe. V như trưởng giả mang bịnh khổ, y sĩ hiệp thuốc cao để điều trị. V tham, người bịnh muốn uống nhiều. Y sĩ bảo, nếu c thể tiu ho được thời nn uống nhiều, nay thn trưởng giả gầy yếu chẳng nn uống nhiều. Phải biết thuốc cao nầy gọi l cam lồ, cũng gọi l độc dược, nếu uống nhiều chẳng tiu ha được thời thnh chất độc.

Nầy Thiện-nam-tử ! Nay ng chớ cho rằng lời ni của y sĩ l tri nghĩa mật l, lm hư cng hiệu của thuốc cao.

Nầy Thiện-nam-tử ! Cũng vậy, đức Như-Lai nhơn vua Ba-Tư -Nặc, Vương-tử, v hậu phi c lng kiu mạn, v muốn điều phục họ nn thị hiện ni lời ấy cho họ sợ sệt, như y sĩ kia. Do đ m ta ni kệ rằng :

Tất cả sng ngi, Quyết c xoy cong, Tất cả rừng rậm, Quyết l cy cối. Tất cả người nữ, Quyết lng dua vạy. Tất cả tự tại, Quyết hưởng an vui.

Nầy Văn-Th Sư-Lợi ! ng nn biết rằng lời ni của đức Như-Lai khng c sai st. Như ci đất nầy, c thể lm cho lật p, lời ni của Như-Lai trọn khng sai st. Do nghĩa nầy nn lời ni của đức Như-Lai tất cả c dư thừa.

Lc đ đức Phật khen Văn-Th Sư-Lợi Bồ-Tt : Lnh thay ! Lnh thay ! Nầy Thiện-nam-tử ! Từ lu ng đ biết nghĩa như vậy. V thương xt tất cả, muốn lm cho chng sanh đặng tr huệ, nn ng cố hỏi đức Như-Lai nghĩa của bi kệ như vậy .

Văn-Th Sư-Lợi Bồ-Tt lại ở nơi trước Phật m ni bi kệ rằng :

Với lời ni của người, Ty thuận chẳng chống tri, Cũng chẳng xem người khc, Lm hay l chẳng lm, Chỉ tự xem thn mnh, Lm lnh hay chẳng lnh.

Thế-Tn ! Php dược như vậy chẳng phải l chnh thuyết, chỉ l đối với lời ni của người khc m ty thuận chẳng tri. Ci mong đức Như-Lai xt thương chnh thuyết cho. V Thế-Tn thường ni, tất cả ngoại gio cả chn mươi lăm phi, đều đi đến c đạo. Hng Thanh-Văn đệ tử đều hướng đến chnh lộ. Kho giữ gn cấm giới, nhiếp tr oai nghi, gn giữ su căn, những người như vậy, rất ưa thch đại thừa, thẳng đến thiện-đạo. Cớ sao đức Như-Lai ở trong chn loại kinh thấy c ai hủy bng người khc, thời bn quở trch. Bi kệ trn đy nghĩa như thế no ?

_ Nầy Thiện-nam-tử ! Ta ni kệ ấy cũng chẳng phải v tất cả chng sanh. Lc đ chỉ v vua A-X-Thế. Chư Phật nếu khng nhơn duyn trọn chẳng nghịch thuyết.

Nầy Thiện-nam-tử ! Vua A-Xa-Thế khi hại cha rồi, đến gio hội muốn chiết phục ta, hỏi rằng : Thế-Tn c nhứt-thiết-tr hay chẳng c nhứt-thiết-tr. Điều- Đạt trong v lượng đời đ qua, thường m lng c, theo di muốn lm hại Như-Lai. Nếu l bực nhứt-thiết-tr, sao Như-Lai cho Điều-Đạt xuất gia.

Do nhơn duyn vua A-X-Thế hỏi m ta ni bi kệ :

Với lời ni của người, Ty thuận chẳng tri nghịch, Cũng chẳng xem người khc, Lm hay l chẳng lm. Chỉ tự xem thn mnh, Lm lnh hay chẳng lnh.

Rồi Phật bảo nh vua, nay nh vua hại cha đ tạo tội nghịch, nay phải pht lồ để được tiu tội, cớ sao lại xem lỗi lầm của người khc.

Nầy Thiện-nam-tử ! Do nghĩa đ nn ta v vua A-Xa-Thế m ni bi kệ ấy.

Nầy thiện-nam-tử ! Ta cũng v người hộ tr cấm giới thnh tựu oai nghi, lại xem lỗi của người khc m ni bi kệ ấy.

Nếu lại c người, nhận lnh lời dạy của người khc, xa la những tội c, rồi dạy lại người khc, lm cho la những tội c. Người như vậy thời l đệ tử của Phật. Đức Thế-tn v Văn-th-Sư-Lợi Bồ-tt m ni kệ rằng :

Tất cả đều sợ dao gậy, Khng ai chẳng mến thn mạng, Tự tha thứ đng lm lệ, Chớ giết cũng chớ đnh đập.

Văn-Th-Sư-Lợi Bồ-Tt lại ở trước Phật m ni kệ rằng :

Chẳng phải tất cả đều sợ gậy. Chẳng phải tất cả mến thn mạng, Tự tha thứ đng lấy lm lệ, Sing thực hnh những phương tiện lnh.

Php c của đức Như-Lai ni cũng chưa trọn nghĩa. V như A-La-hn, Chuyển- Lun Thnh-Vương, ngọc nữ, tượng bảo, m bảo, chủ tạng đại-thần, Chư Thin v A-tu-la, khng c ai cầm gươm bn c thể lm hại được.

Dũng sĩ, liệt nữ, m vương, th vương. Tỳ-kheo tr giới, dầu c oan đối đến lm hại, nhưng họ chẳng sợ sệt. Do nghĩa nầy bi kệ của Như-Lai ni cũng chưa trọn nghĩa.

Nếu ni tự tha thứ đng lấy lm lệ đ, cũng khng trọn nghĩa. V nếu giả sử A- La-Hn, lấy mnh lm lệ cho người, thời c ng tưởng v thọ mạng tưởng. Nếu c ng tưởng v thọ mạng tưởng thời phải giữ gn. Như thế thời phm phu lẽ ra cũng thấy A-La-Hn đều l hạng người cn tu hnh. Nếu thấy như vậy, thời thnh t kiến, sẽ phải đọa Địa ngục A-Tỳ.

Lại A-La-Hn trọn khng mng tm st hại chng sanh. V lượng chng sanh cũng khng thể lm hại A-la-Hn.

_ Nầy Thiện-nam-tử! Ni rằng ng tưởng l đối với chng sanh c lng đại bi, khng c tưởng giết hại l ni tm bnh đẳng của A-La-hn. Chớ cho rằng đức Thế-Tn khng nhơn duyn m nghịch thuyết.

Ngy xưa trong thnh Vương-X, c người thợ săn giết nhiều nai, mời ta ăn thịt. Lc đ dầu ta nhận lời mời, nhưng đối với cc chng sanh sanh lng từ bi xem như La-Hầu-La m ni kệ rằng :

Sẽ khiến người được trường thọ, Mi mi sống ở nơi đời, Thọ tr php chẳng giết hại. Dường như thọ mạng của Phật. Do cớ đ nn ta ni bi kệ : Tất cả đều sợ dao gậy, Khng ai chẳng mến thn mạng. Tự tha thứ, đng lm lệ, Chớ giết, cũng chớ đnh đập.

Lnh thay ! Lnh thay ! Văn-Th-Sư-Lợi v cc vị Đại-Bồ-Tt gạn hỏi đức Như-Lai gio php như vậy.

Văn-Th Sư-Lợi Bồ-Tt lại ni kệ rằng :

Thế no l knh cha mẹ, Ty thuận tn trọng song thn ? Thế no thật hnh php nầy, Bị đọa nơi ngục v gin ?

Đức Như-Lai ni kệ đp :

Nếu dng tham i lm mẹ, Dng v minh, để lm cha. Rồi ty thuận tn trọng đ, Thời phải đọa ngục v gin.

Đức Như-Lai lại v Văn-Th Sư-Lợi Bồ-Tt ni kệ rằng :

Tất cả thuộc kẻ khc, Thời gọi đ l khổ, Tất cả do nơi mnh. Tự tại được an vui, Tất cả kẻ kiu mạn, Thế lực rất bạo c, Những người hiền người lnh, Tất cả đều mến tưởng.

Văn-Th Sư-Lợi Bồ-Tt bạch Phật rằng : Thế-Tn ! Lời ni của Như-Lai cũng chẳng trọn nghĩa. Ngưỡng mong đức Như-Lai thương xt ni nhơn duyn đ. V như con trai của trưởng giả, lc theo thầy học tập, l thuộc nơi thầy chăng ? Nếu thuộc nơi thầy, thời chẳng phải. Nếu chẳng thuộc nơi thầy, thời cũng chẳng phải. Nếu đặng tự tại, theo nghĩa cũng chẳng phải.

V như Vương-tử khng c học tập, lm việc g cũng chẳng thnh, ngu tối thường khổ. Vương-tử ấy nếu cho l tự tại, thời chẳng đng nghĩa, nếu ni thuộc người khc, nghĩa cũng chẳng phải.

Do lẽ trn đy lời ni của Phật gọi l c thừa. V thế nn tất cả thuộc người khc chẳng ắt thọ khổ. Tất cả tự tại chẳng ắt hưởng vui. Tất cả kẻ kiu mạn, thế lực rất bạo c, lời nầy cũng c thừa. Thế-tn ! Như cc liệt nữ, v tm kiu mạn, m xuất gia học đạo, giữ gn cấm giới, thnh tựu oai nghi, kềm giữ su căn chẳng cho bung lung. Thế nn tất cả phiền no kiu mạn chẳng ắt l bạo c.

Người hiền, ngườilnh, tất cả đều mến tưởng lời nầy cũng c thừa.Như người phạm bốn tội nặng rồi chẳng bỏ php phục, giữ gn oai nghi, hộ tr chnh pohp, người khc thấy chẳng mến, người nầy sau khi chết ắt đọa địa ngục. Nếu c người hiền phạm tội trọng, người hộ php thấy đ, liền đuổi ra bảo hon tục. Do nghĩa nầy tất cả người hiền người lnh chẳng ắt đều được mến tưởng.
.
Phật bảo Văn-th Sư-Lợi Bồ-tt : V c duyn do nn đức Như-Lai ở trong trường hợp nầy ni php c nghĩa thừa. Lc đ trong thnh Vương-X c người nữ tn Thiện-Hiền trở về nh cha mẹ. Nhơn đ nng đến chỗ ta quy y Phật, Php, v chng Tăng m bạch rằng : Tất cả người nữ chẳng được tự do, tất cả người nam tự tại v ngại.

Ta biết r tm nng bn v nng m ni bi kệ tụng như trn.

Nầy Văn-Th-Sư-Lợi ! Lnh thay ! Lnh thay ! Nay ng c thể v tất cả chng sanh hỏi nơi đức Như-Lai mật ngữ như vậy.

Văn-Th- Sư-Lơi Bồ-Tt lại ni kệ rằng :

Tất cả loi chng sanh, Nhờ ăn uống được sống, Tất cả người đại-lực, Tm họ khng tật đố, Tất cả nhơn uống ăn, M mắc nhiều bịnh khổ, Tất cả tu tịnh hạnh, M đặng hưởng an vui.

Nay đức Thế-Tn thọ vật thực của ng Thun-Đ cng dường, phải chăng đức Như-Lai c sợ sệt ư ?

Đức Phật v Văn-Thu- Sư-Lợi Bồ-Tt m ni kệ rằng :

Chẳng phải tất cả chng sanh, Đều nhờ uống ăn m sống, Chẳng phải tất cả đại lực,
Tm họ đều khng tật đố, Chẳng phải tất cả do ăn, M chc lầy bịnh hoạn, Chẳng phải tất cả tịnh hạnh. Đều đặng hưởng quả an vui.

Nầy Văn-Th Sư-Lợi ! Nếu ng mang bịnh, thời đức Phật cũng mang bịnh. V hng A-La-Hn va Bch-Chi Phật, cc vị Bồ-Tt cng chư Phật Như-Lai đều thiệt khng c ăn uống. Chỉ v muốn gio ha chng sanh nn thị hiện thọ dụng vật thực của chng sanh cng th. Lm cho chng sanh đầy đủ đn-ba-la-mật, cứu vớt cho ng quỉ, sc sanh, địa ngục.

Nếu cho rằng đức Như-Lai khổ hạnh su năm, thn thể ốm gầy, thời l khng đng. Chư Phật Thế-Tn giải thot ba ci chẳng đồng với phm phu. Lẽ no thn thể lại ốm gầy. Chư Phật sing năng tu tập đặng thn kim cương chẳng đồng với thn nguy hiểm v thường của người đời. Hng đệ tử của ta cũng chẳng thể nghĩ bn, đều chẳng nương nơi ăn uống m sống.

Ni rằng tất cả người đại lực tm khng tật đố, đy cũng l khng trọn nghĩa. Như trong thế gian c người cả đời khng c lng tật đố, m họ cũng khng c đại lực.

Ni rằng tất cả bịnh khổ do ăn uống sanh ra, đy cũng chưa trọn nghĩa. V thấy c người mang phải bịnh ở ngoi đưa đến, như bị chm đm v.v

Ni rằng tất cả người tu tịnh hạnh hưởng quả an vui, đy cũng chưa trọn nghĩa, v trong đời cũng c hng ngoại đạo tu tịnh hạnh, m vẫn thọ lấy quả khổ no.

Lời thuyết php của đức Như-Lai cn c nghĩa thừa, đ l đức Như-Lai v c duyn do m ni những kệ như vậy : Xưa kia nơi nước Ưu-Thiền-Ni, c nh B- La-Mn tn Cổ-Đ-Đức đến nơi Phật thọ php bt-quan-trai. Lc đ ta v nh B-La-Mn ấy m ni kệ như vậy.

Ca-Diếp Bồ-Tt bạch Phật : Thế-Tn ! Những g gọi l khng nghĩa thừa ? Thế no lại gọi l nhứt-thiết-nghĩa ?

_ Nầy Thiện-nam-tử ! Chỉ trừ php lnh trợ đạo, thường, lạc, gọi l nhứt- thiết, cũng gọi l khng thừa, ngoi ra cc php khc cũng gọi l c thừa, cũng gọi l khng thừa. V muốn lm cho mọi người ưa thch chnh php, biết nghĩa c thừa v nghĩa khng thừa nầy.

Ca-Diếp Bồ-Tt vui mừng hớn hở bạch Phật rằng : Rất lạ lng ! Rất lạ lng ! Đức Thế-Tn bnh đẳng xem chng sanh như La-Hầu-La.

Đức Phật tn thn Ca-Diếp Bồ-Tt : Lnh thay ! Lnh thay ! Chỗ kiến giải của ng rất su vi diệu. Ca-Diếp Bồ-Tt bạch Phật : Ci xin đức Như-Lai ni về sự được cng đức ở nơi kinh Đại-thừa Đại-Niết-Bn nầy.

_ Nầy Thiện-nam-tử ! Nếu c người đặng nghe danh hiệu của kinh nầy, cng đức của người đ đặng chẳng phải hng Thanh-Văn Bch-Chi Phật c thể tuyn thuyết, duy đức Phật biết r thi. V chẳng thể nghĩ bn l cảnh giới Phật. Huống l người thọ tr đọc tụng thng thuộc, bin chp kinh nầy.

Lc đ chư Thin, mọi người v A-tu-La ở trước Phật khc miệng đồng lời m ni kệ rằng :

Chư Phật kh nghĩ bn. Php, Tăng cũng như vậy, V thế nay knh thỉnh. Xin Phật nn ở lại. Đại-Ca-Diếp Tn-Giả, Cng với A-Nan-Đ, Quyến thuộc của hai ngi, Xin chờ giy lt đến. V cha nước Ma-Gi, Đại-vương A-X-Thế. Ch tm knh tin Phật, Vẫn cn chưa đến đy. Ci xin đức Như-Lai, Xt thương ở giy lt, Nơi trong đại chng nầy. Quyết lưới nghi chng ti.

Đức Như-Lai v đại chng m ni kệ rằng :

Trưởng tử trong gio php ta, Tức l ng Đại-Ca-Diếp, ng A-Nan sing tinh tấn. Dứt được tất cả lưới nghi. Đại chng nn qun st kỹ, A-Nan l bực đa văn, Tự nhin c thể hiểu r. Php thường v php v thường. V thế đại chng chẳng nn, Sanh lng lo buồn sầu khổ.

Bấy giờ đại chng đem cc đồ vật cng dường Như-Lai. Cng Phật xong tất cả đều pht tm v thượng bồ-đề. V lượng v bin hằng h sa Bồ-Tt đặng trụ bực sơ địa.

Đức Thế-Tn thọ k cho Văn-Th Sư-Lợi Bồ-Tt, Ca-Diếp Bồ-Tt v Thuần-Đ. Thọ k xong đức Phật ni rằng : Nầy cc Thiện-nam-tử, phải tự tu tập tm mnh, chớ nn phng dật. Nay lưng ta c bịnh, cả mnh đều đau nhức, ta muốn nằm như đứa trẻ nt v người thường bịnh hoạn. Cc ng Văn-Th Sư-Lợi nn v bốn bộ chng m giảng ni đại php. Nay ta đem php nầy, giao ph cho cc ng. Đến khi Đại-Ca-Diếp v A-Nan đến, cc ng sẽ ph chc chnh php như vậy.

Dặn d xong, v muốn điều phục chng sanh, nn đức Phật hiện thn c bịnh, nằm nghing bn mặt.

google-site-verification=Iz-GZ95MYH-GJvh3OcJbtL1jFXP5nYmuItnb9Q24Bk0